Bởi vì phải tiếp con gái và con rể, Bí thư Thành ủy Lam Yên Hạ Thiên Nông hai ngày rồi không thể đi làm đúng giờ chút nào, buổi sáng đi văn phòng ngồi một hồi xử lý vài công vụ, sau đó trở về nhà.
Con gái và con rể khó tới được một lần, gặp nhau không dễ dàng, Hạ Thiên Nông đương nhiên muốn ở cùng con gái và con rể nhiều hơn hai ngày
Hạ Thiên Nông không bận, cho nên thư ký Hàn Cổ của ông ta cũng nhàn nhã. Buổi sáng, gã đang lên mạng chơi địa chủ trong phòng làm việc, đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại. Thấy số điện thoại là của An Tại Đào con rể Bí thư Hạ, gã cũng không dám chậm trễ, vội vàng nhận, đồng thời thuận tay tắt trang web địa chủ.
Nhưng gọi điện cũng không phải An Tại Đào, mà là Bành Quân thư ký của An Tại Đào. Bành quân đơn giản nói một chút chuyện đưa công ty Than – Khí gas Phòng Sơn đến tập đàn gas Lam Yên học tập khảo sát một chút... Hàn Cổ lập tức liền hiểu rõ dụng ý thật sự An Tại Đào tìm gã.
Buông điện thoại, Hàn Cổ do dự một, vẫn không thông qua văn phòng Thành ủy, mà lợi dụng quan hệ tư nhân của mình tìm Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn gas Lam Yên, vốn là Phó Cục trưởng Cục phục vụ công cộng Lam Yên Mã Khuê.
Tuy rằng thư ký của Bí thư Thành ủy không phải quan, nhưng bên dưới, lực ảnh hưởng của thư ký Bí thư Thành ủy Hàn Cổ này lại không thua kém Chủ quan văn phòng Cục ủy bình thường, thậm chí, còn nói chuyện được hơn một số Phó Chủ tịch thành phố bình thường. Càng là Bí thư Thành ủy mạnh mẽ, cứng rắn, "năng lực" của thư ký lại càng lớn. Bởi vì Hạ Thiên Nông có Trần Cận Nam ở tỉnh, cho nên coi như mạnh mẽ cứng rắn ở Lam Yên, làm thư ký của Hạ Thiên Nông, Hàn Cổ tự nhiên là "cáo mượn oai hùm".
Cái gọi là đánh chó còn phải xem mặt chủ, người bên cạnh nhân vật số một Thành ủy, dù sao phía dưới cũng phải cho vài phần mặt mũi.
Mã Khuê chỉ gặp mặt Hàn Cổ hai lần, từng ngồi cùng bàn xã giao trong một trường hợp, lúc ấy cũng để lại danh thiếp liên hệ.
Nhưng Hàn Cổ không có gọi số di động của Mã Khuê, mà trực tiếp gọi tới phòng tiếp đãi của tập đoàn gas Lam Yên. Cũng không phải gã làm dáng, chỉ là gã thật sự không nhớ nổi ném danh thiếp của Mã Khuê đi đâu, tìm không thấy số di động của Mã Khuê.
- Xin chào, gas Lam Yên.
Giọng nữ tiếp điện thoại rất trong trẻo rất êm tai, giống như một con chim sơn ca nhảy lên ở đầu cành mà hót, dường như còn mơ hồ mang theo một cơn gió xuân tươi mát. Hàn Cổ tự tin trong lòng một chút, âm thanh lãnh đạm mà cao giọng:
- Xin chào, tôi là văn phòng Thành ủy, tôi tìm Chủ tịch Hội đồng quản trị Mã của các cô một chút.
Tiểu Chu văn phòng tập đoàn gas Lam Yên tiếp điện thoại đầu bên kia hơi kỳ quái mà thay đổi tư thế nhận điện thoại, chuyển ống nghe điện thoại tới lỗ tai bên trái, cười nói:
- Ngại quá, xin ngài gọi tới số điện thoại văn phòng của Chủ tịch Hội đồng quản trị.
Hàn Cổ nhíu mày:
- Phiền cô đi một chuyến, gọi Chủ tịch Hội đồng quản trị Mã tới đây tiếp điện thoại được chứ? Hoặc là, cô nói cho tôi số điện thoại văn phòng của Chủ tịch Hội đồng quản trị Mã một chút.
Nghe giọng điệu người này rất lớn cũng rất ngạo mạn, trong lòng Tiểu Chu cũng khẩn trương lên, "văn phòng Thành ủy" là một "xưng hô" khá chung, nói không chừng người nọ là một lãnh đạo Thành ủy chăng?
Tiểu Chu kính cẩn nói:
- Được, phiền ngài chờ, tôi lập tức đi tìm Chủ tịch Hội đồng quản trị Mã nhận điện thoại.
Tiểu Chu chạy tới văn phòng Mã Khuê bên cạnh, gõ cửa. Mã Khuê đang ngồi xem báo giấy trên sô pha, nhìn thấy Tiểu Chu như hoa như ngọc vào cửa, trước sau khá vểnh thanh tú động lòng người, mắt Chủ tịch Hội đồng quản trị Mã lập tức sáng ngời, trong lòng ngứa ngáy không hiểu.
Đôi với cô gái xinh đẹp trẻ tuổi ở văn phòng này, trong lòng lão đã mơ ước thật lâu, nhưng vẫn chưa thể tới tay.
Mã Khuê cười ha ha, đứng dậy cố ý đi tới trước mặt Tiểu Chu, ra vẻ vô cùng thân thiết mà vỗ bả vai mềm mại tinh tế của cô:
- Tiểu Chủ à, tới, ngồi.
Mặt Tiểu Chu đỏ lên, không kìm nổi lòng mà lui ra sau một bước, sợ hãi nói:
- Mã Đổng, văn phòng có một cuộc điện thoại của ngài, nói là văn phòng Thành ủy...
Mã Khuê ngẩn ra, tiếp đó nhíu mày:
- Văn phòng Thành ủy? Hắn chưa nói họ gì sao?
Tiểu Chu lắc đầu:
- Người nọ nói chuyện khá mạnh mẽ, nói để ngài qua tiếp điện thoại...
Mã Khuê ồ một tiếng, vội vàng theo Tiểu Chu ra cửa tới văn phòng nhận điện thoại, chờ lão chạy tới cầm micro, Hàn Cổ đã chờ mất kiên nhẫn, trong lòng âm thầm mắng Mã Khuê máu chó phun đầy đầu.
- A lô, tôi là Mã Khuê.
Nghe đương đầu dây điện thoại bên kia truyền đến một giọng nam trầm thấp, lúc này khóe miệng Hàn Cổ nhẹ nhàng giật giật, mới thản nhiên cười nói:
- Xin chào, Mã Đổng, tôi là Hàn Cổ văn phòng Thành ủy.
- A, hóa ra là cậu Hàn...
Mã Khuê rất giật mình, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười nồng đậm:
- Lãnh đạo Thành ủy tìm tôi có việc sao?
- Mã Đổng, có chuyện muốn phiền toái ngài... Là như thế này, hôm nay công ty Than – Khí gas Phòng Sơn học tập khảo sát ngay tại công ty các ngài, nhân vật số một của bọn họ tự mình tới đây, ngài biết không? Có đi tiếp đãi một chút hay không?
Hàn Cổ cười cười:
- Tôi lại nghe nói, mấy người không nhiệt tình với người ta thế nào?!
- Nhân vật số một cũng đến đây?
Mã Khuê cười cười:
- Tôi thật sự cũng không rõ ràng chuyện này lắm. Chẳng qua, cậu Hàn tự mình gọi điện tới, bên này chúng tôi chắc chắn không có bất cứ vấn đề gì... Cậu yên tâm, tôi lập tức an bài xuống, để phía dưới tiếp đãi tốt hơn. Cùng ngành giao lưu thôi, bọn họ cần cái gì, bên này chúng tôi cam đoan cung cấp cái đó, tuyệt đối không giấu diếm!
Mã Khuê tưởng quan hệ của Hàn Cổ, liền cười nói vài câu,
Hàn Cổ bĩu môi, thản nhiên nói:
- Mã Đổng, lãnh đạo chút chốt của đối phương tới là trợ lý Chủ tịch thành phố Phòng Sơn, ủy viên Thành ủy, hắn tạm giữ chức kiêm nhiệm nhân vật số một của xí nghiệp này, tôi nghĩ nếu ngài có rảnh mà nói, vẫn nên tự mình tới tiếp đãi một chút đi.
- Trợ lý Chủ tịch thành phố?
Mã Khuê hơi bất ngờ, nhưng lại không để trong lòng thế nào, cán bộ từ bên ngoài thành phố, đừng nói là một trợ lý Phó Chủ tịch thành phố, cho dù là Phó Chủ tịch thành phố thì có năng lực thế nào?
Nhưng tâm tư lão chưa có chuyển lại, đã nghe Hàn Cổ đơn giản thêm vào một câu:
- Mã Đổng, quan hệ tư nhân của chúng ta không tồi, tôi liền nhắc tỉnh cho ông. Vị Chủ tịch thành phố của Công ty Than – Khí gas Phòng Sơn An Tại Đào tới đây, là con rể của Bí thư Hạ, hai ngày này mang theo tiểu thư Hạ đến Lam Yên thăm người thân.
- A... Cảm ơn cậu Hàn nhắc nhở!
Mã Khuê không kìm nổi cúi đầu thét một tiếng kinh hãi, liên tục cảm ơn Hàn Cổ qua điện thoại.
Hàn Cổ buông điện thoại, thở phào một cái. Gã biết lúc này An Tại Đào tìm tới mình, đơn giản là vì "mặt mũi", nếu không hắn tự mình gọi điện cho mình. Điều này nói rõ hắn không muốn để Hạ Thiên Nông biết chuyện này.
Cho nên, sau đó Hàn Cổ gọi điện thoại báo cáo công tác cho Hạ Thiên Nông, cũng không nhắc tới chuyện này.
...
...
Mã Khuê buông điện thoại, sắc mặt lập tức âm trầm xuống. Lão khoát tay áo, đứng tại chỗ hô:
- Cung Mạnh Quân! Cung Mạnh Quân!
Cung Mạnh Quân không ở văn phòng, gã vừa từ nhà vệ sinh tới, đột nhiên nghe thấy nhân vật số một Mã Khuê gọi, liền vội vàng chạy tới, thở hổn hển nói:
- Mã Đổng, ngài tìm tôi?
Mã Khuê hơi nóng vội mà trầm giọng nói:
- Lãnh đạo Gas Phòng Sơn đến khảo sát, sao văn phòng các anh không cho tôi biết? Anh nhanh chóng nói, hiện giờ vị lãnh đạo nào của công ty đang tiếp đãi bọn họ? Sao anh không qua tiếp đãi?
Tốc độ nói chuyện của Mã Khuê rất nhanh, Cung Mạnh Quân lộp bộp trong lòng một tiếng, thầm nghĩ tại sao đang êm đẹp Mã Khuê lại quan tâm tới chuyện này? Loại chuyện này quá nhỏ, căn bản không cần phải báo cáo tới chỗ Chủ tịch Hội đồng quản trị, cho nên chuyện tình Gas Phòng Sơn tổ chức đoàn thể tới khảo sát, Cung Mạnh Quân cũng không báo cáo với Mã Khuê.
- Mã Đổng, ngài bận công tác, loại việc nhỏ này tôi cũng không báo cáo với ngài ---- tôi đã báo qua với Quý Tổng, Quý Tổng để Giám đốc Triệu và tôi ra mặt tiếp đãi một chút là được rồi.. Đọc Truyện Online Tại http://thegioitruyen.com
Cung Mạnh Quân nhỏ giọng cười bồi.
- Triệu Quân đâu?
Mã Khuê vừa đi tới cửa thang máy, vừa vội vàng khoát tay áo:
- Cung Mạnh Quân, lập tức thông báo Quý Tổng, thông báo tất cả lãnh đạo công ty và lãnh đạo bộ phân liên quan tại đây, cùng đi phòng họp tiếp đãi khách tới từ Phòng Sơn!
Cung Mạnh Quân hoảng sợ.
…
…
Lương Mậu Tài nôn nóng xấu hổ mà nâng tay nhìn đồng hồ, thấy đã hơn 11h, do dự một chút vẫn đi đến trước mặt An Tại Đào, cúi đầu cười:
- Lãnh đạo, có phải chúng ta…
Ý tứ của Lương Mậu Tài rất rõ ràng, nếu chuyện tới nước này rồi, tập đoàn Gas Lam Yên người ta cũng không muốn gặp chúng ta, vẫn nên trở về…
An Tại Đào cười cười, ngồi đó yên lặng mà nhìn cửa phòng họp, thản nhiên nói:
- Chờ một chút đi, tôi không tin, một công ty lớn như vậy lại có thể mặc kệ khách!
Đang lúc nói chuyện, cửa phòng họp mở ra, Mã Khuê mang theo mười mấy người áo mũ chỉnh tề cả trai lẫn gái đi tới. Cung Mạnh Quân vội bước tới vài bước, đi tới Tôn Chấn Lâm, vội vàng ghé sát lỗ tai nhỏ giọng nói với gã:
- Chủ nhiệm Tôn, xin hỏi vị nào là Chủ tịch thành phố Phòng Sơn An?
Tôn Chấn Lâm cũng không rõ, cho nên liền thuận tay chỉ An Tại Đào chậm rãi đứng dậy.
Cung Mạnh Quân dẫn đường, Mã Khuê ở phía trước, một cô gái trẻ tuổi khí chất tao nhã ung dung xinh đẹp ở phía sau, theo sau là mươi mấy lãnh đạo tập đoàn Gas Lam Yên. Nhiều người lập tức tiến vào như vậy, gian phòng hội nghị không tính lớn liền có vẻ hơi chật chội.
An Tại Đào mặt mang nụ cười, thần sắc bình tĩnh, hơi tiến lên hai bước.
Mã Khuê sớm nhận ra thân phận của An Tại Đào, không đợi Cung Mạnh Quân và Tôn Chấn Lâmgiới thiệu, trên mặt bày ra nụ cười đi tới vài bước, nhiệt tình nắm chặt tay An Tại Đào:
- Xin chào, Chủ tịch thành phố An, tôi là Mã Khuê Gas Lam Yên. Lãnh đạo đường xa mà đến, sao lại không nói trước với chúng tôi, chúng tôi cũng phải chuẩn bị một chút…
- Xin chào, Chủ tịch Hội đồng quản trị Mã.
An Tại Đào cười cười:
- Những người chúng tôi mạo muội tới đây lấy kinh nghiệm, mang thêm phiền toái cho quý công ty…
- Không phiền toái, phiền toái gì? Chúng tôi muốn mời lãnh đạo đến kiểm tra chỉ đạo công tác còn không có cơ hội…
Mã Khuê khách sáo, trong khách sáo mang theo một chút kính cẩn.
Đám người Triệu Quân đứng ở phía sau dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn An Tại Đào, người thanh niên này không ngờ là trợ lý Chủ tịch thành phố Phòng Sơn? Nhân vật số một xí nghiệp kiêm nhiệm trợ lý Chủ tịch thành phố… Trời…
Cho dù An Tại Đào là một trợ lý Chủ tịch thành phó ở bên ngoài, nhưng thái độ của Mã Khuê dường như cũng quá mức cung kính và nhiệt tình… Tổng Giám đốc tập đoàn Gas Lam Yên Quý Mộng Khiết ưu nhã mà đứng đó, âm thầm đánh giá An Tại Đào, trong lòng cũng lộ ra một tia nghi hoặc.
Dùng sự hiểu biết của cô đối với Mã Khuê, không cần nói một trợ lý Chủ tịch thành phố từ bên ngoài, cho dù là trợ lý Chủ tịch thành phố Lam Yên, cũng không thể khiến lão khiêm tốn kính cẩn như thế. Nhưng ----
Mã Khuê hàn huyên hơn nửa ngày với An Tại Đào, mới xoay người lại nhường vị trí cho Quý Mộng Khiết:
- Chủ tịch thành phố An, vị này chính là Tổng Giám đốc Gas Lam Yên chúng ta Quý Mộng Khiết tiểu thư, là nhân tài quản lý giỏi công ty chúng tôi tiến cử, học thạc sĩ quản lý công thương, làm ra công hiến rất lớn đối với sự phát triển của công ty hiện giờ.
An Tại Đào cười ha ha, chủ động vươn tay, nắm bàn tay nhỏ bé trắng nõn mềm mại của Quý Mộng Khiết.
- Hoan nghênh Chủ tịch thành phố An và các bạn Gas Phòng Sơn.
Quý Mộng Khiết rụt rè mà cười, chợt rút tay mình khỏi tay An Tại Đào.
Thân thể của cô thon dài, trên dung nhan xinh đẹp lộ ra nụ cười điềm tĩnh, một chiếc kính mắt viền đen đặt trên chiếc mũi quỳnh cao ngất, tóc ngắn đen huyền chỉnh tề, toàn thân phát ra không khí thông minh nồng đậm.
Một nữ cường nhân kiêm đủ khí chất phần tử trí thức, một cô gái khôn khéo giỏi giang… Ánh mắt mát lạnh của An Tại Đào đảo qua trên người Quý Mông Khiết, sau đó nhẹ nhàng gật đầu, lạp tiếp tục bắt tay hàn huyên với lãnh đạo khác của tập đoàn Lam Yên.
Tới cuối cùng lúc bắt tay Triệu Quân, An Tại Đào thản nhiên cười, cất cao giọng nói:
- Trợ lý Triệu, hoan nghênh anh có thời gian tới Phòng Sơn chúng tôi làm khách! Phòng Sơn chúng tôi xin đợi lãnh đạo tập đoàn Gas Lam Yên tới chỉ đạo bất cứ lúc nào…
- Cảm ơn Chủ tịch thành phố An, ngài khách khí.
Một tiếng "trợ lý Triệu" này rơi vào lỗ tai Triệu Quân, chỉ là là trong lòng gã rốt cuộc không nhấc lên nổi gợn sóng bất mãn nào. Gã xấu hổ đỏ mặt lên, cúi đầu vội vàng nắm tay An Tại Đào, sau đó liền trốn tránh qua một bên.
…
…
Mã Khuê và Quý Mộng Khiết tự mình tiếp khách, tất cả thành viên bộ máy lãnh đạo tập đoàn Gas Lam Yên ở đây đều tham dự yến hội liên hoan giữa trưa. Đương nhiên, đám người Bành Quân do Chánh văn phòng Cung Mạnh Quân và trợ lý Giám đốc Triệu quân của Gas Lam Yên khoản đãi, trong đoàn khảo sát Gas Phòng Sơn cơ tư cách ngồi cùng bàn với An Tại Đào, cũng chỉ có Lương Mậu Tài.
Lúc ăn cơm, Mã Khuê kính cẩn hết khả năng, ý nịnh bợ và xu nịnh nào đó trong lời nói hết sức rõ ràng. Mãi đến lúc này, đám người Quý Mộng Khiết mới bừng tỉnh ngộ, chấn động: hóa ra vị trợ lý Chủ tịch thành phố Phòng Sơn trẻ tuổi tuấn lãng trước mắt này, không ngờ là con rể của Bí thư Thành ủy Hạ Thiên Nông!
Trợ lý Chủ tịch thành phố Phòng Sơn không tính cái gì, nhưng con rể Bí thư Thành ủy Lam Yên Hạ Thiên Nông, hai thân phận này hợp lại vậy không giống bình thường. Mặc dù Mã Khuê ở xí nghiệp, làm sao dám đắc tội Hạ Thiên Nông? Ông chủ doanh nghiệp nhà nước giống lão, câu đầu tiên của Bí thư Thành ủy có thể cách chức lão, quyết định vận mệnh của lão, có thể khiến lão từ Thiên đường lập tức sa đọa xuống Địa ngục.
Cơm nước xong, thấy Mã Khuê còn có tư thế tiếp tục cùng đi, An Tại Đào cừoi cười:
- Mã Đồng, ngài bận công tác, chúng tôi sẽ không chậm trễ thời gian của ngài nữa. Như vậy đi, quý công ty tùy tiện phái người mang chúng tôi đi thăm một chút là được…
Mã Khuê do dự một chút, buổi chiều lão quả thật còn muốn tới thành phố họp… Lão gật đầu, cười ha ha nói:
- Chủ tịch thành phố An, rất ngại, buổi chiều vừa lúc tôi có buổi họp, muốn tới thành phố họp ---- như vậy đi, để Quý Tổng đi cùng các vị ---- Quý Tổng, chúng ta cùng công ty Than - Khí gas Phòng Sơn là đơn vị sản xuất anh em cùng ngành, anh nhất định phải chiêu đãi tốt các bạn bè Gas Phòng Sơn!
Quý Mộng Khiết thản nhiên điềm tĩnh gật đầu, giơ tay lên với An Tại Đào:
- Chủ tịch thành phố An, mời lên xe, như vậy, trước tiên tôi mang quy vị đi thăm một chút trụ sở làm việc cùng một số công trình xí nghiệp văn hóa phụ thuộc Lam Yên chúng tôi. sau đó, tôi sẽ dẫn mọi người tới trạm khí gas trong nội thành xem một chút, nếu mọi người còn có yêu cầu khác, có thể đề xuất với tôi bất cứ lúc nào!
…
…
Buổi chiều, lợi dụng thời gian hơn 2h, Quý Mộng Khiết đi cùng, đám người An Tại Đào đi thăm trụ sở làm việc, xí nghiệp văn hóa, sân thể dục, học viện huấn luyện công nhân viên, phòng điều hành điều áp phối xứng với xí nghiệp gas cấp dưới, trạm xây dựng CNG dẫn hơi vào mới xây dựng xong, có cảm xúc rất sâu sắc đối với hình thức quy phạm quản lý xí nghiệp tiên tiến và ngành sản xuất đặc sắc của Gas Lam Yên.
Đi một vòng như vậy, An Tại Đào đứng ở ngoài sân thể dục mới xây dựng của tập đoàn Gas Lam Yên, trụ sở làm việc tập đoàn chỉ cách đó không xa, cảm thán nói với Lương Mậu Tài đứng bên cạnh hắn:
- Thế nào? Lão Lương, cảm nhận sâu sắc chứ?
Lương Mậu Tài gật đầu:
- Chủ tịch thành phố An, thu hoạch rất lớn. Không phục không được, so với người ta, công ty chúng ta quản lý thật giống như xưởng thủ công, người ta nơi chốn đi trước chế độ, chế độ không chỉ kiện toàn hoàn thiện hơn nữa vận hành hiệu suất cao… Nhất là bầu không khí văn hóa nồng đậm xí nghiệp, tôi xem chúng ta hoàn toàn có thể tham khảo một chút, sau khi trở về cũng nhanh chóng tổng kết ra tinh thần xí nghiệp chúng ta.
Quý Mộng Khiết lễ phép đứng một bên mỉm cười không nói. Trong gió xuân ấm áp còn hơi se lạnh, cô duyên dáng đứng ở đó, ánh nắng vàng rực rỡ bao phủ lên thân thể cô, vòng quanh đường cong đẹp đẽ trên thân thể dịu dàng của cô.
Chánh văn phòng tập đoàn Gas Lam Yên Cung Mạnh Quân hơi khen tặng mà liếc Quý Mộng Khiết một cái, cười nói:
- Chủ tịch thành phố An, Lương Tổng, tinh thần, biểu thị, tôn chỉ xí nghiệp, lý niệm phát triển, các loại điều lệ chế độ quản lý, từng thay đổi nhỏ đến chức trách từng bộ phận, còn có các loại văn thể phương tiện thành lập kiện toài, thể chế đầu tư giám thị đối ngoại... Những thứ này, đều hoàn thành dưới sự chủ trì của Quý Tổng, Quý Tổng đến tập đoàn Lam Yên 3 năm, công ty chúng tôi đã biến hóa nghiêng trời lệch đất.
An Tại Đào cười ha ha:
- Quý Tổng thật sự là nữ trung hào kiệt, là một quản lý xí nghiệp giỏi giang...
Dường như Quý Mộng Khiết cũng không để ý Cung Mạnh Quân "vuốt mông ngựa", chỉ cười rất tao nhã:
- Chủ tịch thành phố An, quá khen. Gas Lam Yên có thể đi tới ngày hôm nay, đầu tiên là lãnh đạo chính xác của Thành ủy và UBND thành phố, tiếp theo là quyết sách anh minh của Đảng ủy và Ban Giám đốc tập đoàn, về phần tôi, chẳng qua là chấp hành quyết sách của Ban Giám đốc mà thôi...
An Tại Đào vốn là nói tự đáy lòng, một đường đi thăm, Quý Mộng Khiết chuyên nghiệp và tao nhã để lại cho hắn ấn tượng sâu sắc. Chẳng qua thấy Quý Mộng Khiết khiêm nhường, hắn liền cười cười, cũng không nói gì thêm.
Hắn hơi tiến lên một bước, đứng cùng với Quý Mộng Khiết, cười cười:
- Quý Tổng, xin hỏi một vấn đề chuyên nghiệp. Tôi cảm thấy rất hứng thú đối với hạng mục nén ép khí thiên nhiên và nén ép gas hóa lòng này của các cô, tôi thấy quý công ty đã khai thác thị trường gas ô tô, không biết Quý Tổng thấy thế nào đối với ứng dụng rộng khắp của gas ô tô sau này, ví dụ như Phòng Sơn chúng tôi, có thể học tập như Gas Lam Yên các cô, tiến vào lĩnh vực gas ô tô được không?
Quý Mộng Khiết đã sớm nhìn ra An Tại Đào cảm thấy rất hứng thú đối với hạng mục CNG này, nghe hắn hỏi điều này, khóe miệng cô lộ ra một nụ cười, hơi nghiền ngẫm mà nhìn An Tại Đào thật sâu:
- Chủ tịch thành phố An, xin thứ cho tôi nói thẳng, cá nhân tôi cũng không xem trọng gas ô tô phát triển trong nước.
An Tại Đào ngẩn ra:
- Sao lại nói vậy?
- Tuy rằng công ty chúng tôi có hạng mục này, nhưng hoàn toàn là kết quả thúc đẩy của chính sách thành phố. Nếu không có thành phố ủng hộ tài chính và các loại chính sách ưu đãi ủng hộ, chúng tôi căn bản không có khả năng đi lên CNG, đi lên cũng phải suy sụp.
Quý Mông Khiết chuyển đôi mắt sâu thẳm như nước rời khỏi khuôn mặt anh tuấn của An Tại Đào.
- Đầu tiên là chính sách quốc gia theo không kịp. Nếu muốn gas ô tô hình thành sản nghiệp quy mô, phải có chính sách của quốc gia cho sản nghiệp gas ô tô, cần quốc gia trợ giúp mạnh mẽ... Tiếp theo, bởi vì năng lượng thể tích nguyên liệu khí thể mật độ thấp, gần xăn 0,11, chặng đường đi ngắn, cho nên nhất định phải xây dựng trước trạm tiếp gas và mạng lưới cung ứng. Mà đây trở thành chướng ngại lớn nhất chế ước sự phát triển của gas ô tô thành thị.
- Khiếm khuyết quy phạm tiêu chuẩn cũng là vấn đề khó gas ô tô gặp phải. Trước mắt thiết kế quy phạm cho xe dùng gas hóa lỏng vào trạm và xe dùng khí nén thiên nhiên vào trạm, xe dùng nhiên liệu LPG, CNG và tiêu chuẩn quốc gia chưa có; xây dựng trạm tiếp nhiên liệu và chất lượng nhiên liệu cam đoan còn tồn tại nhiều vấn đề; còn có sửa chữa ô tô gax, thiếu quy phạp và kỹ thuật tiêu chuẩn cả nước, đang có tai họa ngầm an toàn rất lớn...
- Cho nên, tôi cho rằng, trong vòng 20 năm ngành sản xuất gas ô tô trong nước không hình thành được thị trường quy mô quá lớn, chỉ có thể làm nhỏ... Tôi đề nghị Gas Phòng Sơn vẫn không nên lãng phí tài chính vào phương diện vô vị này. Đương nhiên, nếu chính phủ thành phố Phòng Sơn đồng ý ủng hộ các ngài mạnh mẽ, vì hình tượng bảo vệ môi trường tiết kiệm năng lượng của khu vực, vì mặt mũi lãnh đạo chính phủ, các ngài cũng có thể làm thử.
Quý Mộng Khiết cười hơi trào phúng, rất hiển nhiên, nhìn từ thái độ của cô, cô cũng không thích thú với hạng mục gas ô tô mới của Gas Lam Yên.
Lời nói của Quý Mộng Khiết hoàn toàn dập tắt một chút suy nghĩ cuối cùng của An Tại Đào đối với hạng mục này. Ài ---- hắn không kìm nổi than nhẹ một tiếng, ngóng nhìn hình tượng trên trụ sở làm việc của Gas Lam Yên ---- một ngọn lửa mài lam nhảy lên, thật lâu không nói.
Quý Mộng Khiết yên lặng mà đánh giá hắn, đối với vị trợ lý Chủ tịch thành phố trẻ tuổi nho nhã này, trong lòng cô có vài phần tò mò. Tuổi trẻ như vậy, còn nhỏ hơn cô ba tuổi, không ngờ đã ngồi lên địa vị cao như vậy, nhìn qua dường như bối cảnh cũng không tầm thường; mà một cán bộ dự bị trẻ tuổi tiền đồ hứa hẹn vô lượng như vậy, lại tới một xí nghiệp... Đây chẳng phải là kỳ quặc?
Làm xí nghiệp đồng hành, đối với hiện trạng của Gas Phòng Sơn, Quý Mộng Khiết cũng có nghe thấy ---- mà nguyên nhân chính vì hiện trạng của Gas Phòng Sơn, cho nên cô mới cảm thấy khó hiểu đối với lựa chọn của An Tại Đào.
...
...
Quý Mông Khiết duyên dáng đi ở trước, An Tại Đào sóng vai với cô, Lương Mậu Tài và người của Gas Lam Yên theo sát xa xa. Đột nhiên hắn dừng bước chân lại, quay đầu nhìn Quý Mộng Khiết cúi đầu cười nói:
- Quý Tổng, có thể xin hỏi một vấn đề riêng tư không?
Quý Mộng Khiết đột nhiên cảm thấy ánh mắt An Tại Đào trở nên hơi nóng bỏng, cô cảm thấy hơi không được tự nhiên, hơi tránh ánh mắt của hắn:
- Mời Chủ tịch thành phố An nói.
- Quý Tổng ở trong biên chế hay ở ngoài biên chế vậy? Thu nhập một năm tại Gas Lam Yên là bao nhiêu?
An Tại Đào vừa thốt ra lời kia, Quý Mộng Khiết kinh ngạc mà liếc nhìn hắn, thầ nghĩ người này sao lại hỏi vấn đề rất không lễ phép như vậy? Hắn muốn làm gì? Tại sao lại quan tâm tới thu nhập của mình?
Quý Mộng Khiết hơi mất hứng. Nếu không phải Chủ tịch Hội đồng quản trị công ty Mã Khuê luôn dặn dò cô phải bồi vị con rể Bí thư Hạ này cho tốt, nếu không sợ ảnh hưởng tới con đường làm quan của cha mình, dùng tính tình của cô sớm đã phẩy tay áo bỏ đi.
Nhưng dường như An Tại Đào cũng không ý thức được vấn đê fminhf hỏi rất không lễ phép, hắn vẫn ngóng nhìn Quý Mộng Khiết, ánh mắt hơi lóe ra, cũng không biết nghĩ tới cái gì.
Quý Mộng Khiết miễn cưỡng cười:
- ... Chủ tịch thành phố An, loại xí nghiệp nhỏ như chúng tôi, còn có thể lấy được bao nhiêu tiền? Ha ha, mấy chục ngàn đồng thôi.
An Tại Đào ồ một tiếng, quay đầu nhìn lướt qua, thấy đám người Lương Mậu Tài chưa tới đây, đột nhiên thấp giọng nói:
- Quý Tổng, tố chất chuyên nghiệp và năng lực quản lý của cô khiến tôi rất kính nể... Tôi biết tôi nói như vậy rất mạo muội, nhưng tôi thật lòng muốn...
Nghe xong lời An Tại Đào nói, sắc mặt Quý Mộng Khiết lập tức trở nên cực kỳ cổ quái, thần sắc hơi thay đổi. Cho dù thế nào, cô nằm mơ cũng thật không ngờ, không ngờ An Tại Đào vội vàng như vậy, trực tiếp muốn đào góc tường Gas Lam Yên như thế...
Đi ăn máng khác? Cũng không phải không có khả năng này, Quý Mộng Khiết là một nữ cường nhân quản lý xí nghiệp trời sinh, nếu có sân khấu và không gian càng thích hợp cho cô phát triển, đương nhiên cũng muốn phương diện tiền lương, cô sẽ không do dự rời khỏi Gas Lam Yên nhậm chức khác.
Nhưng, Gas Phòng Sơn ----- loại xí nghiệp nhỏ sắp đóng cửa không có bao nhiêu triển vọng phát triển, lại không khiến Quý Mộng Khiết hứng thú một chút nào. Loại xí nghiệp này, cho dù một năm cho cô một triệu, cô cũng không đi.
Người đàn ông này, thật là thú vị... Hắn thật sự dám nói... Quý Mộng Khiết cũng không tức giận, trái lại cảm thấy hơi buồn cười.
Cô cũng nghiền ngẫm liếc mắt nhìn An Tại Đào.