Những ngày tháng sương mù mây đen rốt cuộc đã trôi qua.
Trong lúc đó, ngoại trừ thu hoạch được tình thân ở 3D, bên 2D cũng khiến tôi cảm động lắm thay.
Có lẽ do thời gian online khác thường của tôi đã tạo sự chú ý, nhóm bạn nhỏ của tôi liên tục chạy đến hỏi thăm tình hình gần đây của tôi.
Bên bộ phận quản lý thì còn dữ dội hơn, mỗi ngày bọn họ phái một người tới oanh tạc QQ của tôi, tuyên bố nếu tôi không xuất hiện để bọn họ trêu chọc, bọn họ sẽ chuẩn bị làm tôi thân bại danh liệt.
Hiển nhiên là tôi tin bọn họ, nếu bàn về trình độ phát rồ của bọn họ, tôi chỉ có thể lặng yên suy nghĩ một hồi rồi nói cho bạn biết, đừng có mà thách thức đẳng cấp của bọn họ, nếu không bạn sẽ sâu sắc cảm nhận được tất tần tật ác ý đến từ thế giới này.
Đương nhiên, cho dù dưới dâm uy của bọn họ, tôi vẫn không nói cho bọn họ biết chuyện nhà tôi, một là sợ bọn họ lo lắng cho tôi, hai là…
Dù rằng từ trước đến nay tôi rất vô liêm sỉ, nhưng bây giờ tôi không muốn nói cho bọn họ biết, tôi từ một phú nhị đại biến thành một tên điểu ti nghèo mạt.
Trước đó nộp tiền phạt cho bố gần như đã ngốn hết toàn bộ tiền mặt lưu động của nhà tôi, hiện tại trong nhà hơi nghèo, tiền tiêu vặt mẹ cho đã giảm chỉ còn một phần năm, trong đó còn bao gồm chi phí ăn uống tự lo liệu của tôi, ngẫm lại thấy xót hết cả lòng.
Nhưng may là bất động sản vẫn được giữ lại, ba căn nhà, hai cái cửa hàng mặt tiền, sau khi bán đi coi như có thể ứng phó chi phí vận hành bệnh viện và phí du học của tôi.
Tôi không có tiền.
Đây đúng là một câu chuyện tình yêu bi thương.
Vậy nên đối mặt với bọn họ, tôi chỉ đơn giản giải thích rằng việc học khá là bận rộn, mặc dù bọn họ rối rít cảm thấy đây quả thật là kỳ tích khó mà tin nổi, nhưng bọn họ vẫn lựa chọn tin tưởng tôi, tôi bày tỏ những khi không phát bệnh, bọn họ vẫn có thể làm đồng bọn của mình.
Khoảng thời gian đó, tôi tạm thời đưa số ID của mình cho Dấm Lượn xử lý, mặc dù tôi cảm thấy cái bà điên này bình thường rất là dở dở ương ương, nhưng một khi nghiêm túc, trông bả vẫn có dáng dấp của người sẽ nạp tiền vào QQ.
*Hình như ở đây nói nạp phí mua VIP hay những chức năng đặc biệt nào đó của QQ.
Hơn nữa đối với bộ phận quản lý do chính tay mình chọn lựa, tôi luôn giữ thái độ “dùng người thì không nghi ngờ người, nghi ngờ người thì không dùng người”, vậy nên, tôi yên tâm mà làm ông chủ phủi tay của mình.
*ông chủ phủi tay: ý nói người đứng ngoài chỉ huy nhìn người khác làm chứ không trực tiếp nhúng tay làm việc.
Có điều, mấy chuyện này chỉ là tạm thời.
Tôi không thể nào tiếp tục gánh vác trách nhiệm to tát của ba chủ Tieba Baidu, chiếm hầm cầu mà không chịu ị phân.
Tôi kể nỗi khổ của mình cho anh hai tri kỷ nghe, ổng cũng là người duy nhất biết nhà tôi gặp chuyện không may, đương nhiên không phải là tôi chủ động kể cho ổng, đó giờ ổng vẫn biết nhà tôi mở bệnh viện Trung y, ổng còn định cư ở thành phố lân cận, người thích xem tin tức như ổng không thể nào không biết vụ án đang gây xôn xao cả một vùng.
Ổng cũng không nói lời an ủi, chỉ nói với tôi đạo lý đời người, tôi thì cái hiểu cái không, nhưng mà vẫn làm bộ hiểu tất tần tật, bởi vì nếu tôi nói không hiểu, ắt hẳn Thần Nướng sẽ rút kiếm chỉa vào người tôi, ổng sẽ cho rằng, tôi không hiểu là vì tôi không chú ý nghe giảng, chứ ổng tuyệt đối sẽ không nghi ngờ phương pháp giảng đạo của mình.
Ổng là người có lòng tự trọng rất mạnh, trình độ tự kỷ không ai địch nổi.
Tôi không thể không thừa nhận, với loại công lực tự kỷ của ổng, tôi chỉ là bại tướng mà thôi.
Ổng nói: Tuy rằng 2D quan trọng, thế nhưng nếu cưng vì nó mà không để ý đến người thân bên cạnh, vậy thì trái lại nó còn gây bất lợi với sự phát triển của cưng.
Ổng còn nói: Bây giờ cưng vẫn chưa học được cách cân bằng cả hai, thử buông tay xem, đi bù đắp cho cuộc sống 3D của mình.
Ổng lại nói thêm: Nếu cưng không buông tay, cưng vĩnh viễn cũng không biết được thế giới đẹp thế nào. Thừa dịp tuổi còn trẻ, hãy đi trải nghiệm thêm về thế giới chân thực.
Nhìn ổng nói một đoạn dài, tôi tiêu hóa suốt mấy tiếng đồng hồ.
Tôi cảm thấy ổng nói rất đúng, làm ba chủ nhiều năm như vậy, mỗi ngày tôi tốn ít nhất 5 tiếng ở Tieba, tuy rằng tôi học được không ít thứ từ nó, cũng như gặt hái được tình bạn chân thành.
Nhưng mà cũng vì 2D, tôi đã bỏ lỡ rất nhiều chuyện mình vốn có thể chạm tay đến ở 3D.