Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLHai ngày nay Lương Thần cũng cảm thấy hơi kỳ lạ, Liên Tuyết Phi nói về thành phố chúc thọ Diệp lão, nhưng trên buổi chúc thọ đêm trước, hắn không hề phát hiện bóng dáng của Liên Tuyết Phi. Thanh Oánh, Tử Thanh, Vương Phỉ Hạm đều ở bên cạnh, hắn cũng không tiện gọi điện hỏi, nhưng lại không ngờ khi đi dự buổi tiệc sinh nhật của Lâm Mi Mi, trong xe hơi đón khách lại nhìn thấy cô.
Hai cô gái ngồi bên cạnh Liên Tuyết Phi, Lương Thần cũng không xa lạ. Hắn nhớ một năm trước khi Liên Tuyết Phi tiến hành trực tiếp phỏng vấn hắn, ba khán giả được tùy chọn lên sân khấu, hai người trong đó chính là hai cô gái trước mặt. Rồi sau đó, khi Lâm Tử Hiên ở trên giường bệnh trong bệnh viện tuyên bố xác nhận hắn là người thừa kế tài sản trong bản di chúc, trong số những người chứng kiến cũng có bóng dáng hai cô này. Đàn ông luôn có ấn tượng sâu sắc đối với phụ nữ đẹp, Lương Thần từ chỗ Liên Tuyết Phi được biết, hai cô gái này đều là em họ của cô, một người tên Tịch Nhược, một người tên Hề Hề.
- Xin chào, Lương tiên sinh!
Liên Hề Hề khuôn mặt đẹp hiện ra nụ cười nghịch ngợm, trước hết lên tiếng với Lương Thần. Cô đối với người đàn ông "thần kỳ" này có một ấn tượng rất sâu đậm, biểu hiện của hắn trong lúc phỏng vấn ung dung tự nhiên, lại không mất đi sự khôi hài, cho đến giờ vẫn còn lưu lại trong tâm trí cô.
- Xin chào, Liên tiểu thư!
Lương Thần liền lịch sự đáp.
- Tôi tên Hề Hề, không phải hề hề trong cười hề hề, là hề hề trong "có mỹ nhân hề, gặp rồi không quên, một ngày không gặp hề, nhớ nhung da diết"!
Liên Hề Hề nghiêm trang nói:
- Tôi biết anh tên Lương Thần, Lương trong lương thượng quân tử, Thần trong thần tần mộ sở!
- Hề Hề!
Liên Tịch Nhược ở bên cạnh nhìn em họ nghịch ngợm với ánh mắt oán trách. Tuy nói trước đây gặp qua vài lần, nhưng chính thức nói chuyện với hắn để làm quen với nhau, lại là lần đầu tiên. Em họ nói chuyện với hắn với giọng điệu như vậy, rõ ràng là không đúng mực!
Vừa nghe Liên Hề Hề mở miệng, Lương Thần lập tức biết, tính cách cô gái này không khác lắm so với Lan Nguyệt, đều thuộc loại tinh quái. Hắn khẽ mỉm cười, gật đầu nói:
- Tôi nhớ ra rồi, tên cô là Hề Hề của đáng thương hề hề, Hề Hề của bẩn hề hề…!
- Thật nhỏ mọn! Không có phong độ gì hết!
Liên Hề Hề nghịch ngợm lè lưỡi, thực tế cô sớm biết, cãi nhau với hắn là không có phần thắng. Ngay cả chị họ Liên Tuyết Phi được mệnh danh "độc mồm" cũng đã chịu thiệt trước mặt hắn, cô càng không phải là đối thủ!
- Lương tiên sinh, xin chào, tôi tên Liên Tịch Nhược!
Liên Tịch Nhược cười lịch sự nhã nhặn, nói với Lương Thần.
- Xin chào xin chào, tôi tên Lương Thần!
Lương Thần vội vàng đáp. Cô gái tên Liên Tịch Nhược dịu dàng uyển chuyển, hoàn toàn có phong thái tiểu thư khuê các. Nhìn khí chất bên ngoài, có vài phần cũng giống Tề Vũ Nhu. Trên thực tế, theo gia thế mà nói, cô gái điềm đạm trước mắt, thật sự có thể xứng danh "tiểu thư khuê các"!
Trải qua một hồi trò chuyện, Lương Thần đối với chị em Liên gia cũng xem như chính thức làm quen rồi. Mà lúc này, tài xế mới bắt đầu khởi động xe, chậm rãi rời khỏi cổng tứ hợp viện. Mà sau chiếc xe Audi, một chiếc Hummer từ đầu đến cuối giữ khoảng cách theo đuôi không xa không gần!
Ở trên xe, Liên Tuyết Phi luôn giữ gương mặt lạnh lùng ngày thường, chỉ có thỉnh thoảng bắt gặp ngang mặt hắn, trong đôi mắt đẹp ánh lên một chút tình ý nồng cháy. Liên Tịch Nhược ngày thường cũng là tính cách nhu mì, không thích trò chuyện, huống chi không phải rất thân với Lương Thần, cho nên thái độ cũng rất trầm tĩnh. Chỉ có Liên Hề Hề, suốt đường đi nói không ngừng nghỉ, thỉnh thoảng đưa ra đủ thứ vấn đề. Nào là năm nay bao nhiêu tuổi? Hiện đang làm công việc gì? Kết hôn chưa? Có con chưa?
Lương Thần căn bản là có hỏi sẽ đáp, hắn không hề có phản cảm đối với cô gái xinh đẹp có tính cách giống Lan Nguyệt. Tuy vấn đề của cô không ít, nhưng hắn lại không cảm thấy ồn ào, ngược lại cảm thấy giọng nói trong trẻo này rất dễ nghe.
Thấm thoát, xe đã chạy vào khu biệt thự Tây Sơn. Trong các khu biệt thự lớn ở thành phố, khu biệt thự Tây Sơn là nổi tiếng nhất, có danh tiếng của hoàng gia. Tây Sơn có cảnh quan tự nhiên đặc trưng, cộng thêm thiết kế hợp lý, và lịch sử khuôn viên hoàng gia, đặc biệt là hạn chế quy hoạch, làm cho khu nhà cao cấp nơi đây nổi lên nhãn "quý tộc".
Trong lịch sử, nhà ở phân bố trong thành phố là đông phú tây quý, nhà ở phía Tây thành phố đa số đều là hoàng thân quý tộc. Mà hôm nay, tình trạng tấc đất tấc vàng của biệt thự Tây Sơn, cũng rất có quan hệ với "ý thức" này. Cái gọi là phú quý, phú và quý không tách riêng, biệt thự mà xe hơi chạy vào là tài sản riêng của Lâm Tử Vũ, mà với cấp bộ trưởng của Lâm Tử Vũ, muốn có căn hộ trị giá hơn chục triệu tệ, chỉ dựa vào tiền lương phúc lợi thì còn lâu mới đủ!
Lúc này ánh đèn rực rỡ mới lên, trên dưới biệt thự đèn đuốc sáng trưng, trong bãi đậu xe, đã đậu đầy các loại xe xa hoa. Chiếc Audi mà Lương Thần đang ngồi đã không tìm được nơi đậu xe thích hợp nữa, chỉ có thể đậu ở khoảng đất trống bên ngoài.
Xuống xe, Lương Thần và ba cô gái Liên Tuyết Phi, Liên Tịch Nhược, Liên Hề Hề sóng bước đi vào trong biệt thự. Liên Tuyết Phi, Liên Tịch Nhược đều mặc lễ phục dạ hội màu trắng, cùng là màu trắng, nhưng trên người hai cô có hiệu quả khí chất khác nhau. Liên Tuyết Phi càng lạnh càng ngạo, còn Liên Tịch Nhược là càng thanh càng nhu. Liên Hề Hề mặc bộ âu phục tinh xảo màu hồng nhạt, vừa có vẻ thục nữ lại không mất đi sự tươi trẻ!
Cô gái xinh đẹp luôn là tâm điểm chú ý của đàn ông! Ba chị em Liên gia vừa đi vào đại sảnh biệt thự, lập tức thu hút nhiều ánh nhìn chú ý. Còn Lương Thần theo ba chị em cùng đi vào, cũng khiến không ít người chú ý.
Ba chị em Liên gia rất nổi tiếng trong thành phố, ngoại trừ Liên Tuyết Phi đã kết hôn, Liên Tịch Nhược thanh tú xinh đẹp dịu dàng và Liên Hề Hề trẻ trung xinh đẹp, đều là đối tượng của một số đàn ông phóng đãng trong thành phố tranh cùng truy đuổi.
Ngẫu nhiên vừa ngẩng đầu, nhìn thấy bóng dáng ba chị em Liên gia, đang hàn thuyên với vài người bạn tốt, Lâm Mi Mi nói tiếng "tôi ra kia chút sẽ trở lại sau", sau đó di chuyển thân thể mềm mại, hướng về phía đám người Liên Tuyết Phi đi tới.
- Tuyết Phi tỷ, Tịch Nhược tỷ, Hề Hề!
Lâm Mi Mi thân thiện chào hỏi, lần lượt ôm ba chị em Liên gia. Cô và Hề Hề tuổi tác tương đương, mà còn là bạn học thời trung học đến đại học, quan hệ đôi bên rất tốt. Có lần giận dỗi bỏ nhà ra đi, đã ngủ một đêm bên nhà Liên Hề Hề, trùng hợp Liên Tuyết Phi và Liên Tịch Nhược cũng có ở đó. Cô là con một, không anh chị em, nhưng lại chiếm được tình cảm quan tâm yêu mến của Liên Tuyết Phi và Liên Tịch Nhược nên cuối cùng tình cảm của cô đối với hai Liên tỷ tỷ, còn tốt hơn nhiều so với Liên Hề Hề. Vì thế buổi tiệc sinh nhật đêm nay, người đầu tiên cô nghĩ tới muốn mời, chính là hai Liên tỷ tỷ!
- Mi Mi, sinh nhật vui vẻ!
Vẻ lạnh lùng trên mặt Liên Tuyết Phi tan biến, hiện ra nụ cười dịu dàng, đưa ra hộp quà do chính mình chuẩn bị. Liên Tịch Nhược và Liên Hề Hề cũng cười trao lời chúc phúc mừng sinh nhật và hộp quà được bọc tinh xảo.
- Cảm ơn mọi người!
Lâm Mi Mi cao hứng phấn chấn nhận quà, ánh mắt xoay chuyển, không khỏi ngẩn ra, lúc này cô mới phát hiện Lương Thần theo sau ba chị em Liên gia. Môi hé mở, biểu hiện có chút khác thường nói:
- Anh cũng đến!
- Sinh nhật vui vẻ!
Lương Thần mỉm cười, ấn tượng hắn đối với Lâm Mi Mi không sâu lắm, ngoại trừ có thể quay ngược về lần đầu tiên gặp mặt hồi nửa năm trước, cộng thêm đêm trước trong buổi chúc thọ của Diệp lão có nói vài câu, hắn và cô em họ hời này cũng không có chuyện gì đáng nói. Tương tự như vậy, hắn cho rằng Lâm Mi Mi cũng không để tâm đến người anh hời như hắn. Lâm Tử Vũ nói "nếu cháu không đến, Mi Mi rất thất vọng", đơn thuần là câu nói giao tiếp vô nghĩa!
Tuy nhiên nếu đã đến đây, vậy thì lời chúc phúc đương nhiên phải nói, quà đương nhiên phải tặng, trên mặt cũng không thể thiếu tươi cười. Còn đối với vấn đề số tiền quỹ gia tộc, Lâm Tử Vũ nếu chủ động tìm hắn, vậy thì nói chuyện cũng không vấn đề gì. Nếu như Lâm Tử Vũ không có ý này, vậy chút nữa hắn sẽ tìm cơ hội, sớm phủi mông chạy lấy người! Nói chung, hắn đối với buổi tiệc sinh nhật của Lâm gia, không hề có chút hứng thú.
- Cảm ơn anh!
Nhìn món quà Lương Thần đưa tặng, khuôn mặt xinh xắn của Lâm Mi Mi lộ chút vui vẻ. Cô không hề có ấn tượng xấu về Lương Thần, đặc biệt là sau khi tìm hiểu quá trình thăng tiến truyền kỳ của hắn, trong lòng cô càng có bảy phần hiếu kỳ cộng thêm ba phần ngưỡng mộ. Có lúc cô thậm chí cảm thấy, cho dù ba mẹ cưỡng ép ghép đôi cô và Lương Thần, đối với cô mà nói, kết quả này chưa hẳn khó chấp nhận như cô từng nghĩ…!
- Tiểu Thần đến rồi à!
Đúng trong lúc này, vợ chồng Lâm Tử vũ và Tống Huệ xuất hiện, hai vợ chồng đến bên cạnh Lương Thần, rất thân thiện chào hỏi.
- Chú Lâm, thím!
Đóng kịch phải đóng toàn tập, Lương Thần cũng hơi hơi khom mình cung kính chào lại. Ánh mắt của hắn sau khi đảo qua vợ chồng Lâm Tử Vũ, rất tự nhiên chú ý đến những người họ hàng của Lâm gia, có vài người đã gặp qua trong buổi chúc thọ đêm trước, ví dụ như, ông lão tóc bạc đó…!
Sau khi những vị khách lần lượt đến, buổi tiệc mừng sinh nhật Lâm Tử Vũ tổ chức cho con gái cũng chính thức mở màn. Sau khi Lâm Tử Vũ nói lời chúc mừng sinh nhật của con gái và cảm ơn các vị khách đã đến dự buổi tiệc, Lâm Mi Mi mặc bộ lễ phục dạ hội màu trắng, đứng trước bánh sinh nhật cao mấy tầng, một hơi thổi tắt hai mươi hai cây nến tượng trưng cho tuổi của cô. Trong đại sảnh lập tức vang lên một loạt tiếng vỗ tay.
Lâm Mi Mi dùng dao nĩa cắt bánh kem, trước tiên cắt cho ba mẹ, sau đó là chị em Liên gia và bạn tốt bên cạnh, sau cùng, cũng chia một miếng to đặt trên đĩa của Lương Thần.
Thời gian kế tiếp, vợ chồng bộ trưởng Lâm thể hiện sự thông thoáng nhất của người làm ba làm mẹ, cùng nhau mượn cớ rời khỏi, hoàn toàn để lại sân chơi đại sảnh cho bọn trẻ! Trên thực tế, tham gia buổi tiệc sinh nhật của Lâm Mi Mi, đại đa số là đám thanh niên bạn đại học của Lâm Mi Mi, và một số bạn kết giao, cộng thêm một số anh chị em họ hàng tuổi tác xấp xỉ trong gia tộc.
Khi có mặt vợ chồng Lâm Tử Vũ, đám thanh niên này không có ngoại lệ đều biểu hiện rất có quy cách, vô cùng chững chạc. Nhưng sau khi vợ chồng Lâm Tử Vũ rời khỏi, mặt phản nghịch khoa trương, không gì trói buộc của đám thanh niên đã lộ ra!
Thậm chí ngay cả Lâm Mi Mi vừa rồi là một cô gái ngoan ngoãn thục nữ, cũng biến thành một cô bé điên cuồng cùng các bạn bôi đầy bánh kem lêni nhau.
-Xin mời tiểu công chúa của chúng ta Lâm Mi Mi nhắm mắt lại, đếm ngược mười con số, sau đó sẽ xuất hiện một niềm vui bất ngờ…!
Một cô gái tuổi tác xấp xỉ Lâm Mi Mi chạy lên sân khấu, trên mặt có nụ cười thần bí, cầm micro nói.