Diệp Tử Thanh không buông tha mà hỏi, còn Diệp Thanh Oánh và Vương Phỉ Hạm nghe những lời nói vừa rồi của Lương Thần, rồi coi như không có chuyện gì mà ăn cơm không hề lên tiếng.
Lương Thần lập tức cảm thấy bắt đầu đau đầu. Hắn rất muốn tát vào miệng mình hai cái, tại sao lại phải nói ra hết toàn bộ sự thật? Chuyện này cho dù không nói cho ba người phụ nữ này biết thì cũng không có ảnh hưởng gì xấu. Giờ thì hay rồi, cơn ghen của tiểu yêu tinh bị khơi dậy thì không nói rồi, biểu hiện của Thanh Oánh cũng không được bình thường.
- Anh sai rồi, lúc đó anh nên nghiêm túc nói với ông cục trưởng Lâm là tôi không thích con gái ông, ông từ bỏ ý định đi!
Lương Thần bất đắc dĩ nhìn Diệp Tử Thanh nói:
- Bà cô à, em cứ yên tâm, cô Lâm Mi Mi đó cho dù có xinh đẹp đến đâu cũng không bằng được em, à, cả Thanh Oánh và dì nữa!
- Mau ăn cơm đi!
Diệp Thanh Oánh nghe câu xưng hô đùa của hắn khẽ mỉm cười, gắp miếng thịt heo vào chén cơm của hắn. Diệp Tử Thanh quyến rũ liếc mắt nhìn hắn, cô chỉ đơn thuần là muốn làm khó đối phương tí thôi. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Vừa ăn xong cơm trưa, đang chuẩn bị nghỉ ngơi một tí để buổi chiều quay về Giang Vân, đột nhiên Lương Thần nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên. Bước tới nhìn qua ống kính trên cửa, lập tức ngơ ngác. Hắn vốn tưởng là Lan Kiếm đến để đón hắn đi, nhưng lúc này nhìn lại thì lại thấy một người đàn ông ngoại quốc to cao tóc vàng mắt xanh.
Mở cửa, Lương Thần nhíu mày hỏi:
- Cho hỏi ông tìm ai?
- Anh nhất định là Lương tiên sinh rồi!
Người đàn ông ngoại quốc nói tiếng Hán gượng gạo:
- Tôi là Marc, từng là luật sư riêng của ông Lâm Tử Hiên, cố tình theo di chúc của ông Lâm Tử Hiên đến gặp Lương tiên sinh để làm thủ tục chuyển giao tài sản! Lâm tiên sinh, chắc cậu còn nhớ, hôm qua chúng ta vừa nói chuyện điện thoại với nhau!
Nghe xong đối phương tự giới thiệu, Lương Thần lập tức tỉnh ngộ. Người đàn ông đứng trước mặt hắn, chính là ông Marc luật sư Mỹ mà luôn hối thúc hắn làm thủ tục chuyển giao tài sản.
Nhìn kỹ đối phương, đồng thời hắn cũng nghĩ ra, lúc bấy giờ khi Lâm Tử Hiên lập di chúc trong phòng bệnh, chính ông này đã đứng sau lưng Lâm Tử Hiên.
- Xin mời vào!
Lương Thần né người, để ông luật sư người Mỹ đi vào.
Ánh mắt bắt gặp ba người Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh và Vương Phỉ Hạm đang ngồi trên sofa, bất chợt ông Marc ồ một tiếng, miệng chữ o. Cho dù trên ảnh đã thấy qua ba người phụ nữ này, nhưng hôm nay khi thấy người thật, luật sư Marc vẫn không khỏi vô cùng kinh ngạc. Trời ơi, đây là những người phụ nữ phương đông đẹp nhất từ trước đến nay mà y được gặp, mà khoa trương hơn là từ "nhất" không phải để chỉ một người mà cả ba người!
- Luật sư Marc, xin mời ngồi!
Lương Thần chen vào che tầm nhìn của đối phương, đưa tay ra hiệu, trầm giọng nói.
Có thể ông Tây này chỉ đơn thuần là bị dung mạo của ba người phụ nữlàm cho kinh ngạc, nhưng hắn vẫn không thích cảm giác người đàn ông khác dùng ánh mắt nhìn chằm chằm vào người phụ nữ của hắn. Không sai, trong tiềm thức, Lương Thần đã xem gia đình này như lãnh địa của hắn, còn những người phụ nữ trong nhà thì không còn nghi ngờ gì nữa, hoàn toàn thuộc về hắn.
Ý thức được cử chỉ của mình thất lễ, nhưng luật sư Marc không có vẻ gì đỏ mặt, như không có việc gì ngời lên sofa, bắt đầu dùng tiếng Hán gượng gạo khen ngợi Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh, Vương Phỉ Hạm.
Nhìn thấy hắn nhiều lần nhíu mày, ánh mắt trở nên sắc bén, Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh, Vương Phi Hạm bất chợt cảm thấy nét mặt của đối phương có chút buồn cười, bên trái thì có chữ "ghen", bên phải thì có chữ "khó chịu".
- Luật sư Marc. Rốt cuộc thì ông đến đây có việc gì?
Lương Thần càng nhìn ông Tây càng thấy chướng mắt, cuối cùng không kiềm nổi sự nổi giận trong lòng, nói:
- Điều này còn phải đợi tôi nhắc sao?
- Sorry! Bởi vì ba người phụ nữ này quá xinh đẹp khiến cho tôi vô tình quên cả công việc!
Nghề nghiệp của luật sư Marc cũng rất biết cách vượt qua thử thách. Với sự nhắc nhở "khách sáo" của Lương thần, lập tức thu hồi ánh mắt, sau đó từ trong túi công văn của mình lấy ra mộ xấp văn kiện rất dày.
- Cái này, cái này, còn có cái này, đều cần Lương Thần tiên sinh ký tên!
luật sư Marc đưa mấy xấp văn kiện qua, dùng tay chỉ vào khung người nhận tiền, và cũng rất hiểu ý lấy cây bút màu vàng ra.
Nhìn một đống từ tiếng Anh chi chít, Lương Thần thấy hoa cả mắt. Trình độ tiếng anh của hắn rất tầm thường, dịch một câu đơn giản thì còn có thể qua loa, đối mặt với một đống văn kiện luật pháp thì hắn bất lực.
- Đưa chúng em xem!
Thấy được sự khó xử của Lương Thần, Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh nhìn nhau cười, không hẹn mà cùng lên tiếng.
Lương Thần rất nghe lời đưa cho họ mấy đống văn kiện luật pháp. Hắn xem không hiểu, nhưng những người vợ của hắn có thể hiểu, điều này trong truyền thuyết gọi là tài mạo song toàn.
Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh cẩn thận lật xem văn kiện. Những thứ này đều liên quan đến vấn đề kế thừa tài sản hàng chục tỉ của Lương Thần, họ phải hết sức cẩn thận. Còn Lương Thần không có gì làm, ngồi khoanh tay nhìn thám thính ông luật sư Mỹ. Nhàn rỗi thì dùng khả năng đặc biệt chơi với đối phương
Peng! Lương Thần sơ ý quơ đổ ly nước trên bàn, sau tiếng động đó, nước trong ly đổ ra hết làm ướt quần của Lương Thần. Lương Thần như chưa cảm giác được, đôi mắt chăm chú nhìn ông luật sư Mỹ. Hắn gặp ma sao? Hay là vừa rồi trong đầu hắn xuất hiện cảnh tượng đó chỉ là ảo giác? Hay là khả năng đặc biệt của hắn có gì đó sai sót?
Trong lòng rất kinh ngạc, Lương Thần lập tức dùng khả năng đặc biệt thứ hai đối với ông Mỹ, kết quả là y như lần thứ nhất.
Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh, Vương Phỉ Hạm đều chú ý tới vẻ mặt khác thường của Lương Thần. Còn ông luật sư Marc thì càng thấy nổi da gà vì ánh nhìn chăm chú của đối phương.
- LươngThần, anh làm sao vậy?
Diệp Thanh Oánh đặt lại cái ly thủ tinh cho đàng hoàng, ân cần hỏi.
- Không có gì! Không cẩn thận đụng phải cái ly, không có gì!
Lương Thần giọng bình tĩnh đáp. Nhưng mà lúc này, trong lòng hắn sục sôi, cồn cào như sông cuộn biển gầm. Đây là vì sao? Chủ tịch Lâm còn chưa qua đời, tại sao lại phải truyền tin giả là ông đã mất, rồi gọi luật sư riêng đem tài sản của ông chuyển cho hắn? Che giấu bản thân, che giấu gia đình, chủ tịch Lâm làm vậy có ý gì?
Trong khoảng thời gian ngắn, Lương Thần rất bối rối, trong lòng có rất nhiều tâm trạng khác nhau, vừa cảm thấy vui vì sự thật chủ tịch Lâm còn sống, vừa cảm thấy nghi ngờ và bất an về âm mưu tày trời được sắp đặt bởi Lâm Tử Hiên.
- Những văn kiện này, hai vị tiểu thư xinh đẹp đã xem qua, nếu không có gì thắc mắc, phiền anh Lương ký tên vào!
Luật sư Marc lại đưa ra cây bút vàng. Không biết vì sao, vừa rồi bị đối phương nhìn chăm chú, y có cảm giác kì lạ như những bí mật trong lòng đều bị đối phương nhìn thấu.
Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh nhìn Lương Thần gật đầu, ra hiệu là văn kiện không có vấn đề gì.
Lương Thần trầm tư một hồi, sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của đối phương đẩy trả lại cây bút lắc đầu nói:
- Xin lỗi, luật sư Marc, tôi không thể ký tên!