Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLPhó bí thư thành ủy Lưu híp mắt. Trong ánh mắt của gã, cái khuôn mặt bừng bừng của trưởng phòng công an trẻ tuổi hiện ra vô cùng sinh động.
Gã biết điều này, những ý tưởng trong lòng của những người trẻ tuổi. Gã cũng hiểu rõ những phẫn nộ và khó hiểu mà người thanh niên này biểu lộ ra. Đúng là tuổi trẻ quá khinh suất. Những góc cạnh trên người vẫn chưa bị sự đời đánh bóng, không hiểu được một số chuyện, song không phải một mặt truy cứu để biết được chân tướng mới là thắng lợi. Có đôi khi, thỏa hiệp là tất yếu!
Đối với cá nhân gã mà nói, gã dường như yêu thích cái này. Tính cách chính trực của người trẻ tuổi, nhưng gã lại không hi vọng đối phương một mực kiên trì, để cuối cùng lại gặp phải kết cục đầu rơi máu chảy.
Chuyện gì cũng sợ phức tạp! Nếu như Công ty trách nhiệm hữu hạn tư vấn thương mại Thanh Vân chỉ là một công ty thông thường không hề có hậu thuẫn, vậy thì điều tra cũng điều tra rồi. Nhưng mà bây giờ rút dây thì động rừng, khi cái hậu thuẫn ở phía sau công ty này lờ mờ chỉ hướng về thủ đô khiến người ta căn bản không làm thế nào để con vật khổng lồ lay chuyển, từ thành phố cho đến tỉnh, đều không thể không nhượng bộ. Ở một phương diện nào đó mà nói, chính trị không chỉ đại diện cho sự đấu tranh gay gắt một sống một còn, có lúc nó cũng đại diện cho sự thỏa hiệp nhượng bộ lẫn nhau.
Cho nên, chiều hôm qua khi Lương Thần tìm gã xin chỉ thị, gã đã cho đối phương một câu trả lời rõ ràng " Lập tức kết thúc án, tất cả tới đây là chấm dứt!" Mà xem ra hiện tại, con người trẻ tuổi này rõ ràng là không cam lòng!
- Nếu trưởng phòng Lương tỏ ý hoài nghi, vậy thì cho tới hiện tại, trưởng phòng Lương có thu thập được những chứng cứ liên quan để chứng minh cho quan điểm của mình hay không?
Chủ tịch hội đồng nhân dân Nguyễn Ban Vũ lấy giọng điệu bình thản hỏi.
- Không có!
Lương Thần mặt không chút thay đổi mà trả lời. Trên thực tế cho dù là có chứng cứ, hắn cũng không thể điều tra ra. Ngày hôm qua Phó bí thư Lưu đã lập tức để lộ ra rất rõ ràng với hắn về chỉ thị của sự kiện kết án ngưng lại. Nói cách khác, bất luận là có hay không có điểm nghi vấn , sự việc lần này đế́n đây là chấm dứt.
Lương Thần có thể đoán ra, nhất định là hậu thuẫn phía sau Tề Học Quy đã bắt đầu. Mà cái hậu thuẫn này rất có khả năng chính là Lưu Hiểu của khách sạn Đế Hào. Làm một chi nhánh của Diệp gia trong thủ đô, hiện nay cháu trai của phu nhâṇ bộ trưởng bộ giáo dục, quả thực có ảnh hưởng tới năng lực làm việc của một số lãnh đạo quan trọng trong thành phố! Nếu là như vậy thì sự thay đổi thái độ của Phó bí thư Lưu cũng không có gì là lạ.
Lương Thần không khỏi nhớ tới một câu: "Chính trị là gì? Chính trị là một vị lãnh đạo nào đó mà hôm nay bày tỏ với bạn một ý kiến nào đó, nhưng ngày hôm sau, cái ý kiến đó lại bị chính lãnh đạo này bác bỏ! Chính trị. Từ trước tới nay vốn thay đổi, biến hóa vô thường!
Đối với cái đáp án này của Lương Thần, Chủ tịch Hội đồng Nhân dân Nguyễn Ban Vũ lại không nói điều gì, chỉ dùng một tiếng cười nhẹ biểu lộ thái độ của mình.
-Vậy thì hãy để chúng tôi nghe ý kiến của các thành viên khác trong tổ điều tra!
Bí thư Huyện ủy An Quốc Kiến thoáng nhìn trưởng phòng công an trẻ tuổi một cách phức tạp. Trên thực tế, các ủy viên thường vụ huyện ủy bao gồm cả y đều đã nhận được ám thị của lãnh đạo thành phố, thì công việc bàn luận điều tra hôm nay đơn giản chỉ là một màn diễn.
Hai vị phó bí thư của Ủy ban chính trị pháp luật và Ủy ban Kỷ luật, Trưởng phòng Triệu ở phòng Tư pháp cùngquan điểm nói, tất cả đều cho rằng trước mắt không nên chỉ hướng về những chứng cứ không đủ nghiêm trọng của Công ty TNHH Tư vấn Thương mại Thanh Vân. Mà vì nhu cầu về sự phát triển ổn định, cần phải sớm bình ổn lại sự việc này. Đem trọng tâm công việc chuyển đến việc làm thế nào để kinh tế của huyện phát triển đi lên! Phó chánh án Trường La Xuyên cũng có lời bộc lộ, chỉ dựa vào một bức thư nặc danh mà có những nghi ngờ với công ty thương mại Thanh Vân là hành vi không có trách nhiệm, sẽ tổn thương nghiêm trọng tới cảm giác quy tụ và tính tích cực của một số doanh́ nghiệp trong huyện. Từ đó phát sinh ra những hậu quả không tốt của doanh nghiệp đối với sự thiếu tín nhiệm của Ủy ban nhân dân huyện!
Sau đó, phòng kiểm toán cảṃ ơn trưởng phòng rồi đưa ra kết quả thẩm tra sổ sách của Công ty TNHH tư vấn thương mại Thanh Vân. Chú trọng chỉ ra sổ sách của công ty TNHH tư vấn thương mại Thanh Vân là trong sạch, không tồn tại vấn đề gì. Đối với vấn đề cho vay phi pháp đã nói tới, hoàn toàn là cố ý bịa đặt để hãm hại! Từ đầu tới cuối, Lương Thần vẫn giữ nguyên vẻ mặt hờ hững, xem các quan viên ra vẻ đạo mạo diễn xuất cái vai diễn đã được giao. Hắn biết đối với vấn đề điều tra công ty Thanh Vân, kết quả đã được định trước, không còn khả năng để thay đổi. Kế hoạch muốn mượn sức của tổ lãnh đạo điều tra từ thành phố xuống để diệt trừ quỷ hút máu đến đây tuyên cáo thất bại!
Bởi vì trước đó đã biết có khả năng sẽ có kết quả như vậy, cho nên nét mặt của Lương Thần không biểu lộ ra một chút dao động mạnh mẽ nào. Cuối cùng khi Bí thư Huyện ủy An Quốc Kiến đề nghị giơ tay tỏ thái độ đối với việc điều tra sự việc lần này, hắn cố chấp ưỡn thẳng ngực, hai tay đặt yên trên đùi. Hắn biết trong những cánh tay giơ lên chỉnh tề kia, sự phản đối của hắn không quan trọng, nhưng hắn vẫn muốn biểu rõ thái độ của mình.
- Xem ra, đồng chí Lương Thần vẫn kiên trì với ý kiến của mình! Nhưng, kết quả cuối cùng sẽ không vì một người mà thay đổi. Chúng ta nói dân chủ, thì cần thiết phải duy trì nguyên tắc thiểu số phục tùng đa số!
Trên nét mặt của Phó bí thư Lưu như cười mà không phải cười. Trong lời nói hình như không hài lòng với những cố chấp mà Lương Thần biểu lộ ra.
Chủ tịch hội đồng nhân dân Nguyễn Ban Vũ, Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình, Phó chủ tịch huyện Vương Ái Quân cả đám người không khỏi âm thầm cười nhạt. Cho rằng có thể có được một chút ngưỡng mộ của lãnh đạo thì cái đuôi liền uốn éo lên trời cao rồi. Nhưng lại không biết rằng càng bị tâng bốc lên cao thì ngã càng đau, được sủng và thất sủng đôi khi chỉ cách nhau bởi một sợi dây mà thôi.
Nữ Trưởng ban tổ chức cán bộ Lăng Lam thầm thở dài. Người đàn ông trẻ tuổi này một lần nữa thể hiện ra sự cố chấp và ngang bướng. Chỉ là cách thức ở lần này, cái cách biểu lộ của đối phương không hợp thời. Sự uy nghiêm của lãnh đạo không thể chọc tức, đây là một định luật thép!
Sau khi tan họp, Phó bí thư Lưu cùng̀ các lãnh đạo quyết định trở về thành phố. Các thành viên trong ban lãnh đạo Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện cùng nhau tiễn các lãnh đạo thành phố lên xe con. Khoảnh khắc trước khi bước lên xe, Phó bí thư thành ủy Lưu còn quay lại vẫy vẫy tay với Lương Thần đứng phía sau đám người.
- Tiểu Lương, cậu rất khá!
Phó bí thư Lưu cười rồi vỗ vỗ vào cánh tay của đối phương, nói một câu khiến người ta không hiểu ra sao. Sau đó mới quay người và ngồi vào trong xe.
Cảnh tượng này khiến rất nhiều người muốn xem trò cười của Lương Thần được mở rộng tầm mắt. Lẽ nào phó bí thư Lưu nói là những lời nói ngược? Nhưng mà những lời tán thưởng thân mật mà phó bí thư Lưu khi đó biểu hiện ra lại tự nhiên như vậy!
Quyền chủ tịch huyện Minh Dương lén lút bĩu môi. Y biết, cái vẻ tán thưởng ân cần của Phó bí thư Lưu không phải là làm bộ, mà là vì tính cách của Lương Thần quả thật là đang ngược với tính khí của Phó bí thư Lưu. "Đồng chí Lương Thần quả thực là một người tốt". Đây là một câu nói cường điệu mà tối qua Phó bí thư Lưu có nói với y và Bí thư Huyện ủy An Quốc Kiến.
Sau khi xe chở các lãnh đạo thành phố ra khỏi cổng Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện thì các đầu não của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện cũng lần lượt ai về nhà nấy. Lương Thần cũng chuẩn bị ngồi lên xe trở về phòng công an Huyện. Nhưng đúng lúc này, một chiếc Audi mới tinh chạy vào trong sân UBND huyện, hơn nữa thật không may lại dừng ngay bên cạnh chiếc xe Jeep của Lương Thần.
Cửa xe mở ra, một người đàn ông trung niên có dáng người vạm vỡ, khuôn mặt dữ tợn từ từ xuống xe, xuất hiện trong tầm nhìn của Lương Thần.