Trước khi đấu thầu, cũng không hạn chế phương thức thanh toán, ĐTH TW cần một con số cổ vũ, kích động lòng người, chứ không phải mong doanh nghiệm tham gia đấu giá lo trước tính sau, không dám hô giá cao.
Ái Đạt đề xuất lấy giá Tần Trì đứng thứ hai báo ra làm kim ngạch hợp đồng, tức là giàm đi chừng 1400 vạn, Đàm Hi Tùng cả kinh, chuyện như thế cô ta không dám làm chủ, nhưng trước cuộc họp báo phải đảm bảo giải quyết xong chuyện này, cô ta đành khẩn cấp xin chỉ thị phó giám đốc phân quản.
Phó giám đốc cau mày nói:
- Ít nhất thì lúc này bọn họ không định quịt nợ.
Đth TW kiên quyết không giảm kim ngạch hợp đồng, nhưng có thể bồi thường bằng quảng cáo ở thời gian khác.
Hai bên cuối cùng kịp ký hợp đồng trước cuộc họp báo, sau khi Đàm Hi Tùng công bố kết quả đại hội đấu thầu, Chu Du đại biểu cho Ái Đạt tiếp nhận quảng cáo, câu hỏi đầu tiên của phóng viên là:
- Tôi là phóng viên của báo sáng Kinh Hoa, xin hỏi ông Chu, các doanh nghiệp khác hoặc là trả số tròn, hoặc là số có ý nghĩa như 6666, còn con số của Ái Đạt phải trăng cũng mang ý nghĩa đặt biệt nào đó?
Chu Du ngẩn ra, hôm nay hắn quá hưng phấn, nên giờ mới là lần đầu tiên nghĩ tới vấn đề này, nhưng không thể gọi Trương Khác ra hỏi được, còn may phóng viên kia chưa dừng lại:
- Phải chăng đó là sinh nhật của một người rất quan trọng với ông Chu.
Chu Du phản ứng cũng nhanh, tiếp lời ngay:
- Vâng hiển nhiên, mọi người đều nhìn ra, đó là sinh nhật của một người rất quan trọng với điện tử Ái Đạt chúng tôi.
- Có phải là của cô gái bên cạnh ông Chu không?
Một phóng viên khác tung ra câu hỏi này, sự chú ý của mọi người tức thì di chuyển sang người Giang Đại Nhi.
- Giang tiểu thư là đại sứ hình tượng của công ty chúng tôi, cô ấy là sinh viên năm thứ ba của đại học Đông Hải.
Chu Du giới thiệu:
Tuổi Giang Đại Nhi không trùng khớp, giới truyền thông khi ấy còn chưa quá đáng, mau chóng chuyển sang chủ đề chính.
Kết thúc buổi họp báo, sống lưng Chu Du ướt đẫm mồ hôi, nhưng tinh thần phấn chấn, không ngờ Giang Đại Nhi biểu hiện quá tốt, mặc dù cô phát biểu rất ít, nhưng trước bao nhiêu ống kính như vậy, không một người nào có thể trấn tĩnh tự nhiên như vậy, Trương Khác phải thừa nhận, Giang Đại Nhi sinh ra là để xuất hiện trước ống kính.
Chu Du ra hậu trường, thấy Trương Khác là hỏi ngay ý nghĩa của con số đó, Trương Khác giang tay ra, chỉ nó là ý tưởng đột xuất.
Tạm thời thoát khỏi giới Truyền Thông, đám Trương Khác trở về nhà khách, buổi trưa họ chỉ ăn qua loa bánh mì, kế hoạch là tối sẽ đánh chén một bữa linh đình, vừa vào đại sảnh nhà khách, thấy trợ lý của Trần Tín Sinh tổng giám đốc TI Trung Quốc ngồi ở ghế sô pha.
Hắn vừa thấy nhóm Trương Khác vào, vội đi ngay tới nói:
- Giám đốc Trần mời ông Trương, giám đốc Chu ăn tối, tôi tới Mai Á Địa thì nghe nói ông Trương đã đi, cho nên tới đây.
Trương Khác thấy viên trợ lý này có vẻ đợi được một lúc rồi, hỏi Chu Du:
- Chúng ta đi đường có trì hoãn gì đâu, chẳng lẽ bị tên tài xế kia xẻo rồi?
Rồi hỏi viên trợ lý:
- Các vị biết tin nhanh như vậy sao?
Không ngờ tai mắt của Trần Tín Sinh ở Bắc Kinh nhanh nhạy như tế, tin tức chính thức còn chưa công bố trên truyền thông mà hắn đã biết rồi.
Biết tin trước chẳng phải chỉ có một mình Trần Tín Sinh, đúng lúc ấy có hai nam nhân đi vào đại đường, trong đó người chừng 30 tuổi tiếp tân:
- Xin hỏi vị khách phòng 202 - 206 đã về chưa? Chúng tôi là nhân viên công tác của văn phòng Hải Châu, trước đó đã gọi điện thoại tới, có cách nào liên lạc khẩn cấp với khách ở hai gian phòng đó không?
Trương Khác nhìn Chu Du nói:
- Người có năng lực vĩnh viễn không cần dựa vào truyền thông lấy tin tức, nhưng sao bên Hải Châu cũng biết tin nhanh như thế?
Chu Du đi tới phía hai nhân viên công tác kia:
- Không biết ai muốn tìm chúng tôi đây?
Nam nhân chừng 30 tuổi kia mừng rỡ reo lên:
- A, ông là giám đốc Chu của điện tử Ái Đạt, bí thư Chu, thị trưởng Đường bảo chúng tôi liên lạc với ông, vị này là chủ nhiệm La.
Hắn giới thiệu người trung niên bụng phệ bên cạnh.
La Kinh chủ nhiệm văn phòng Hải Châu trú ở Bắc Kinh đưa tay ra bắt tay Chu Du:
- Mấy năm qua tôi không hay về Hải Châu, không ngờ chúng ta có một xí nghiệp lớn danh tiếng hiển hách như Ái Đạt.
Chu Du hỏi:
- Bí thư Chu, thị trưởng Đường có chuyện gì gấp tìm chúng tôi?
La Kinh cười nói:
- Ái Đạt tuy là xí nghiệp dân doanh, nhưng dù sao cũng ở Hải Châu, các vị không thể để thiên hạ biết cả rồi, mới nói với hai vị lãnh đạo chứ hả?
Cô nhân viên đứng ở quầy lễ tân thò đầu ra hỏi:
- Xin lỗi, có phải ngài là giám đốc Chu của Ái Đạt? Nửa tiếng qua có rất nhiều cuộc điện thoại hỏi ông...
Cô ta đưa tới một tờ giấy ghi chi chít số điện thoại và phương thức liên hệ, sau cuộc họp báo đám Trương Khác ngồi xe taxi về nhà khác, chắc là tên tài xế taxi cố ý đi đường vòng, cho nên mới về muộn mất một lúc, không ngờ có nhiều cuộc điện thoại gọi tới như thế, đa phần là các tờ báo trú ở Bắc Kinh.
Chu Du nhìn Trương Khác, cứ tính ra ngoài ăn hay nhận lời mời của Trần Tín Sinh, nhưng lúc này xem ra khó đi được rồi.
Giang Đại Nhi về phòng trước tìm mẹ, Lý Nguyệt Như nghỉ nửa ngày đã khỏe lại, hỏi:
- Hôm nay xảy ra chuyện gì mà điện thoại trong phòng giám đốc Chu reo không ngừng?
Lúc này một chiếc xe mang biểu tượng ĐTH Bắc Kinh dừng trước cửa nhà khách, có mấy người xuống xe, có người vác camera, đi đầu là cô gái thanh tú mặc áo khác tím nhạt, thấy Chu Du đứng ở đại sảnh, liền rảo bước đi tới:
- Ông Chu, ông Chu, tôi là phóng viên ĐTH Bắc Kinh, xin hỏi hiện ông có rảnh tiếp nhận phỏng vấn chuyên đề của chúng tôi không?
Trương Khác giang tay biểu thị không giúp được gì.
Bên nhà khách không biết đã xảy ra chuyện gì, giám đốc nhà khách mau chóng ra tìm hiểu tình hình.
La Kinh giới thiệu:
- Ái Đạt đoạt được vua thầu của ĐTH TW, thành tiêu điểm theo đuổi của giới truyền thông, văn phòng chúng tôi có nhà khách, hay là tới đó, tiện tiếp nhận phỏng vấn của giới truyền thông hơn?
- Ông Chu, xin cho tôi thay mặt nhà khách bảy tò xin lỗi với sự thiếu xót trước đó, nhà khách chúng tôi sẵn sàng cung cấp miễn phí phòng hội nghị tốt nhất cho Ái Đạt sử dụng.
Giám đốc nhà khách vừa ngay thấy đây là đại biểu của Tiêu Vương năm nay, mắt sáng lên, nếu để những người khách này chuyển đi, ông ta khỏi làm giám đốc nữa, sốt sắng nói:
- Từ giờ trở đi, Ái Đạt là khách hàng Vip của chúng tôi, các vị có yêu cầu khác gì cứ nói với nhà khách, chúng tôi tận lực đảm bảo các vị hài lòng. Từ phòng hội nghị chuyên môn, chúng tôi sẽ chuẩn bị cho Ái Đạt một đường giây điện thoại riêng, nếu ông Chu đồng ý, chúng tôi lập tức an bài chỗ tiếp nhận phỏng vấn...
Đây chính là ma lực của Tiêu Vương,
Bên phía nhà khách quyết định chớp nhoáng đưa ra nhiều ưu đãi như thế, Chu Du gật đầu đồng ý, nói:
- Làm phiền các vị quá.
- Không phiền, không phiền.
Giám đốc nhà máy lập tức sai người phối hợp với người ĐTH Bắc Kinh bố trí chỗ phỏng vấn, đương nhiên không quên sai người treo một biễu ngữ lớn ở cổng: Hoan nghênh điện tử Ái Đạt Tiêu Vương ĐTH TW tới nhà khách.
Công tác tuyên truyền của ĐTH TW rất tốt, trước buổi đấu giá, đã mời Khổng Siêu Tiêu Vương lần trước tuyên dương ầm ĩ thành tích thị trường của nhà máy Khổng Phủ Yến, cho nên chủ đề Tiêu Vương năm nay đã được làm nóng từ trước đó, khiến báo chí truyền hình liên tục dự đoán xem ai là Tiêu Vương năm nay, dự đoán đa phân là nghành rượu sẽ đoạt được vòng nguyệt quế lần nữa.
Ái Đạt đột nhiên nổi lên, lại còn trả cái giá vượt xa năm ngoái, cũng vượt ngoài dự đoán của giới truyền thông, cho dù ĐTH TW không chính thức công bố thì các truyền thông khác cũng truyền đi, mau chóng tới được thành phố Hải Châu.