Vừa ra khỏi động phủ tạm thời, Nhạc Vũ đã cảm giác được mấy luồng thần thức cường đại từ trên không trung chụp xuống. Bất quá cũng chỉ ở bên ngoài động phủ mà không tiến vào trong.
Nhạc Vũ hơi biến sắc rồi khôi phục như thường. Bản thân vừa rồi dung hợp viên nguyên thần tinh hạch gây ra động tĩnh thật sự quá lớn nên dĩ nhiên là kinh động những người này.
May mắn là người của mật cảnh luôn tuân thủ quy củ. Tuy có vài phần hiếu kỳ nhưng không chính thức đột phá cách trở linh trận của động phủ.
Một đường đi tới Linh Diệu các thì thấy tu sĩ nơi này đã sớm hội tụ. Liếc nhìn lại đã có mấy trăm Linh tiên đang đứng ở cửa ra vào.
Nhạc Vũ cũng không đi vào cửa chính mà theo một thông đạo bên hông. Có quản sự của Linh Diệu các dẫn đường nên không bao lâu hắn tiến vào một gian phòng bao. Trên đường đi không gặp thêm người nào khác.
Đây cũng là một trong những chỗ tốt của khách quý, lúc này nếu mua hàng trân quý thì người bên ngoài cũng khó tra biết lai lịch của hắn. Thậm chí không thể biết được, rốt cuộc là người phương nào mua.
Lúc này còn lâu mới bắt đầu đấu giá, Nhạc Vũ liền phân thần tiếp tục tra xét biến hóa trong cơ thể. Hắn nhớ lại một số chỗ khó hiểu trong trận đồ Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận, cảm thấy đã hiểu thêm vài phần. Một số phần chưa tìm hiểu trong Hiên Viên Phá trận lục bản thiếu cũng không còn gì khó khăn.
Nhạc Vũ cũng biết đây không phải là bản lĩnh thật sự của mình mà là do sự phối hợp giữa Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn và sự đột phá năng lực tính toán của Diễn Thiên Châu, nếu không có hai thứ này thì tự nhiên sẽ về nguyên hình.
Bất quá với cách tìm hiểu trận đạo này cùng với pháp tắc thiên địa chính hợp với cái gọi là cảnh giới hư thất sinh bạch. Hư chỉ hư không; Thất chỉ tâm, chỉ cần tâm không có tạp niệm sẽ ngộ ra "Đạo ", sinh ra trí tuệ. Mặc dù bản thân hắn còn chưa đạt tới cảnh giới này nhưng cũng cách không xa.
Nhạc Vũ nhếch miệng, cơ hồ không nén được vui mừng. Chỗ tốt sau khi Diễn Thiên Châu tiến hóa không chỉ là đột phá năng lực tính toán mà còn dung hợp viên nguyên thần tinh hạch, tự thành một phương thế giới.
Như vậy ngày sau vô luận hắn ở trong hoàn cảnh nào cũng không lo thiếu thốn linh lực. Bất luận tu sĩ ở đẳng cấp nào cũng không có khả năng phong tỏa hắn về phương diện này.
Vô luận là Thiên Ý Kiếm hay Nghịch Thiên Đao đều có sự đột phá về uy lực vì trong tay hắn hiện giờ nắm giữ một phương thiên địa.
Tạm thời vứt bỏ trận đồ Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận sang một bên, Nhạc Vũ thử suy diễn một phen Thiên Cơ thì thấy vẫn là một mảng hỗn độn.
Hiểu biết của hắn về trăm vạn thế giới Hồng Hoang còn quá khuyết thiếu nên không cách nào thăm dò. Nhưng mạch lạc của Đông Thắng đại lục lại dần dần rõ ràng sáng tỏ.
- Lan Vô Ưu? Quả nhiên là ngươi!
Nhạc Vũ cười lạnh, nắm chặt song quyền.
Nếu chỉ dùng thực lực của chư tông Đông Thắng đại lục còn chưa có bản sự bức Mặc Quan Lan phi thăng.
Theo như hắn đoán thì trong này nhất định còn cất dấu bí mật gì đó, thậm chí còn có một lực lượng mà hắn không biết tồn tại trên Đông Thắng đại lục.
Còn có Lan Vô Ưu, thực lực trước lúc thi giải không thua Đông Hoa tán nhân. Người này tận lực dừng lại ở thế giới này là vì chuyện gì?
Trong lúc mơ hồ, hắn đoán biết một bộ phận của Quảng Lăng tông trong tương lai sẽ núi hủy người vong. Sau một khắc hắn chợt bừng tỉnh thấy buổi đấu giá đã bắt đầu ngoài đại sảnh. Thứ đầu tiên mà Linh Diệu các xuất ra khiến Nhạc Vũ hơi sững người.
- Thái Bạch Đâu Triệu Ngự Thú Hoàn! Thứ đầu tiên đã là Tứ phẩm tiên bảo, theo truyền thuyết có thể vây khốn thần thú yêu tiên. Nếu tu đến Thái Ất Chân Tiên thì một khi bị vòng này trói lại sẽ rất khó đào thoát khống chế.
Vừa mới bắt đầu đấu giá đã có người báo ra giá cao 300 vạn tiên thạch.
Nhạc Vũ kinh dị không phải vì bản thân bảo vật này mà trước đó không hề ghi lại trong Hồn Ngọc.
Hắn liếc qua thì thấy trước người để một viên Hồn Ngọc, tiện tay cầm lấy nhìn vào bên trong thì quả nhiên có thêm một số bảo vật mới.
Mấy thứ trong đó có thứ vừa khiến hắn hứng thú, có thứ lại khiến hắn nghi hoặc.
Hầu hết những thứ này đều là linh phù pháp bảo để phá cấm chế lẫn trận pháp, tổng cộng tăng thêm hơn hai mươi thứ.
Thậm chí còn trong đó có một thứ gần giống với Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn và Cửu Hào Hà Đồ Nghi mà mấy hôm trước Lâm Đan đang chuẩn bị chế tác. Nhạc Vũ đọc thấy bất giác nhíu mày suy nghĩ.
- Cái này tuyệt không phải trùng hợp, chẳng lẽ có chỗ nào cần những thứ chuyên dùng để phá trận? Đáng tiếc! Chuyện mình có thể biết thật sự quá ít nếu không có thể suy diễn thiên cơ một phen.
Nhạc Vũ thầm lắc đầu, tiếp đó bật cười. Vô luận phát sinh chuyện gì thì với thực lực của hắn đều chưa có tư cách nhúng tay.
Cuối cùng Thái Bạch Đâu Tinh Ngự Thú Hoàn được bán đi với giá 400 vạn tiên thạch, không kém quá xa Thiên Thanh huyền đằng. Không khí trong phòng đấu giá hết sức sôi động. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Nhạc Vũ lại bình thản, hắn chỉ cần huyền sát huyết linh tủy, chỉ cần hai mươi giọt là có thể khiến cho sát thi đạt đến Thiên Tiên đỉnh phong.
Bất quá rốt cuộc là tà đạo pháp môn nên loại vật này dù có cũng rất ít khi xuất hiện trước công chúng.
Không có đối thủ cạnh tranh, cũng không bị đẩy giá.
Quả nhiên lúc huyền sát huyết linh tủy được lấy ra thì không có người cạnh tranh, giá hạ đến bốn vạn tiên thạch. Vào lúc cơ hồ không bán được thì Nhạc Vũ mới mỉm cười báo giá dễ dàng mua được.
Hắn thầm nghĩ quả nhiên may mắn, biết tuy vật này bán không chạy nhưng không nghĩ có thể mua được với giá rẻ như vậy.
Tiếp đó là bát giai thần tinh, đúng như Nhạc Vũ, vừa mới bắt đầu đã có người ra giá mười tám vạn tiên thạch, sau đó liên tiếp nâng cao.
Cũng may vật này tuy quý giá nhưng chỉ có thể áp dụng với thiên tiên tu sĩ, cũng không phải 100%, có thể đột phá cảnh giới.
Vào lúc có người báo giá đến 24 vạn tiên thạch thì không có người theo. Nhạc Vũ chần chừ một lát rồi bỏ thêm 3000 tiên thạch nhưng vẫn cảm giác đau lòng một hồi.
Nếu đầy đủ thời gian thì bát giai thần tinh này ở trong hoàng hôn giới hắn muốn bồi dưỡng bao nhiêu thì có bấy nhiêu, làm gì phải ra giá đắt như vậy.
Chuyện làm ăn này cũng thường thấy trong chư giới Hồng Hoang. Một bát giai Vu Thần, dù là Tín Ngưỡng đầy đủ, có 10 tỷ tín đồ cung phụng cũng cần đến tích lũy mấy ngàn năm.
Bất quá không cần đầu nhập tiền vốn, chỉ cần chờ đợi thời cơ là có thể lấy được thì dù tốn như vậy cũng có thể chấp nhận được.
Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ không khỏi cau mày thầm nghĩ nếu ngày sau thân phận thật sự của Chiến Tuyết bị phát hiện thì một thân phận thích hợp như vậy có thể tiếp tục che giấu.
Bất quá vậy cũng đòi hỏi hắn có đầy đủ thực lực, có thể làm người khác biết khó mà lui.
Một số vật sau này không khiến Nhạc Vũ có hứng thú. Nhưng theo thời gian dần qua thì sắc mặt hắn càng ngưng trọng, phát hiện những linh phù pháp bảo dùng cho phá trận hết sức đắt khách. Một tờ Đại Diễn phá cấm thần phù doThái Ất Chân Tiên viết có thể bán được với giá cao mười vạn tiên thạch, những linh đan dược vật dùng cho khôi phục thương thế cũng đồng dạng.
Không khí trong phòng đấu giá cũng có chút không đúng. Ngoại trừ những tán tu thì hơn mười người còn lại đều ẩn chứ địch ý. Hơn nữa hơn tám mươi người trong phòng đều tiền nhiều như nước, không hề lo lắng lỗ lã.
Nhạc Vũ càng thêm kinh hãi, càng thêm hối hận khi ở bên trong Lăng Lan trai đã bộc lộ ra thủ đoạn trận pháp như vậy.
Hiện giờ cũng chỉ cầu mong Lâm Đan đừng để mình dính vào chuyện này.
Lúc này dù có là kẻ mù cũng có thể nhìn ra trong mật cảnh đang phát sinh đại sự, những bên liên quan đều có thực lực cường tuyệt.
Đang lo lắng thì Nhạc Vũ lại nghe vị chấp sự tiếp tục lên tiếng:
- Tru Tiên chiến nỏ một cây. Dây nỏ đã đứt, vu trận còn tồn. Dùng đại huyền thiên sát kim chế tạo thành Tứ phẩm thần binh. Giá khởi điểm sáu vạn tiên thạch.
Nhạc Vũ lập tức chấn động, đây đúng là vật hắn cần! Uy lực vật này không kém hơn Nguyên Dương đao luân, ở trong tay Chiến Tuyết có thể phát huy toàn bộ uy lực. Cộng thêm với bốn mũi Đại Thôn Diệt Tiễn, cho dù là ngọc tiên cũng sẽ ôm hận! Nhìn lại cây cự nỏ đang được một vị Đại Thừa tu sĩ đưa lên đài thì thấy kiểu dáng tương tự cây nỏ trong Thần Mộ. Bất đồng duy nhất là cây nỏ này tuy vu trận hoàn hảo, linh quang lập loè nhưng dây nỏ lại bị đứt nên không thể sử dụng.
Khi trông thấy vật này, rất nhiều tu sĩ trong Linh Diệu các cũng đều lộ vẻ tiếc nuối. Nhạc Vũ mỉm cười, lộ ra vài phần khao khát.