Trong mắt của Nhạc Vũ, lúc này Côn Ngô có thể để cho hắn sử dụng nhưng luận dến độ thân cận và trung thành vẫn không thể như Côn Bằng.
Truy cứu nguyên nhân thì vẫn do Côn Bằng là hắn dùng hồn lực luyện thành, chỉ cần hắn còn sống thì tuyệt vẫn nằm trong khống chế.
Côn Ngô thì khác, đến lúc này đã tự sinh linh trí, kết cấu hồn trận cũng là do vị tán tu chế tác nó bố trí ở mấy vạn năm trước.
Nhạc Vũ mặc dù có thể nhờ vào đồ vật mà Tử Vân tán nhân lưu lại để khống chế Côn Ngô. Bất quá ngày sau Côn Ngô chưa hẳn sẽ không có biện pháp thoát ly khống chế. Kỳ thật không cần cải biến hồn ngọc hạch tâm của Côn Ngô thì cũng không phải không có cách khác tăng lên cấp bậc của nó.
Bất quá nếu như vậy thì Nhạc Vũ thực sự không nắm vững khống chế, cũng tuyệt không cam lòng tổn hao những tài liệu trân quý và công sức cho Côn Ngô.
Sau khi lấy ra khối bạch ngọc, Nhạc Vũ bắt đầu dùng pháp lực và khí canh kim trong đan điền ngưng tụ thành hình kiếm rồi cẩn thận cắt gọt.
Tổng cộng hắn chia thành 16 khối chừng nửa bàn tay. Tiếp đó Nhạc Vũ chỉ lưu lại số mảnh vụn, toàn bộ dùng Huyền Thiên Tịnh Hỏa luyện hóa khai mở rồi dung nhập vào trong Hồn Ngọc.
Ngay sau đó Nhạc Vũ liên tiếp đánh ra ấn quyết, bắt đầu dùng hồn lực ấn kí của bản thân thay thế kết cấu phù văn trong hồn ngọc của Côn Ngô rồi rót chất lỏng màu trắng vào trong đó.
Đến cuối cùng thì miếng hồn ngọc này đã có mấy phần màu trắng, tuy toàn thân đỏ trắng hỗn tạp nhưng càng thêm thanh tịnh trong vắt.
Nhạc Vũ cảm giác liên hệ tinh thần với Côn Ngô đột nhiên tăng thêm hai cấp liền thỏa mãn cười nhẹ.
Nháy mắt sau đó, cặp mắt hồng của Côn Ngô lại sáng lên. Lúc bắt đầu tựa hồ còn đang hội tụ biến hóa của mình nên màu sáng còn chưa rõ ràng, đến cuối cùng thì thân hình khẽ chấn động rồi cặp mắt do hồng bảo thạch chế tác bộc phát ra hồng mang mãnh liệt.
- Là huyền anh linh dịch!
Côn Ngô kêu lên thất thanh, sau đó lập tức tỉnh ngộ phủ phục thật sâu trước mặt Nhạc Vũ:
- Đa tạ chủ nhân thành toàn!
Vẻ mặt Nhạc Vũ vui vẻ phất tay ý bảo đứng lên.
Thu hoạch lớn nhất của việc tiến vào Quy Khư cung lần này ngoại trừ Tử Khuyết Thiên Chương còn là khối bạch ngọc.
Hư Nhược Nguyệt có lẽ biết thứ này nhưng cũng không nhận ra. Bản thân hắn nhờ xem qua trong bốn mươi vạn đạo điển mà Tử Vân tán nhân lưu lại mới biết thánh phẩm có thể tăng tiến tu bổ lẫn có thể thuần hóa thần hồn này. Sau khi bỏ vào dược dịch đặc thù có thể ngưng thành thể rắn, hiệu dụng lại càng kinh người.
Nhạc Vũ sở dĩ chậm chạp chưa từng luyện chế thân ngoại hóa thân, kỳ thật lo lắng nhất là sau khi phân ra thần hồn sẽ có một đoạn thời gian rất dài suy yếu, thậm chí lên tới trên hai mươi năm ba mươi năm.
Vì vậy phương pháp ký thác nguyên thần cùng thân ngoại hóa thân tuy thông thường có thể tăng lên gấp đôi chiến lực nhưng những tán tiên rất ít tu luyện. Cho dù là đại tông như Quảng Lăng tông thì người sử dụng thần thông đạo gia này cũng ít càng thêm ít.
Nếu như gặp lúc thái bình thì Nhạc Vũ tất nhiên có thể hội đủ thời gian hoàn thành thân ngoại hóa thân.
Bất quá hiện giờ là lúc sát kiếp nổi lên, Quảng Lăng đang cần chiến lực của hắn để chấn nhiếp chư tông. Thân ngoại hóa thân mặc dù tốt nhưng chưa phải là lúc phù hợp để luyện.
Lúc trước hắn tiến vào Băng Nguyệt tông yêu cầu Thiên nhân liệt hồn phân thân pháp và những khí cụ kia là muốn tìm phương pháp có thể rút ngắn thời gian khôi phục thần hồn hay không.
Bất quá Nhạc Vũ thực sự không ngờ tới bản thân tìm được trong Quy Khư mật cảnh đồ vật còn tốt hơn cả Thiên nhân liệt hồn phân thân pháp.
Huyền anh linh dịch cho dù là vào thời Hồng Hoang cũng cực kỳ hiếm có. Nó chẳng những có thể khôi phục thương thế thần hồn mà càng có thể tăng tiến hồn lực. Nếu là phối hợp dược vật đặc thù cùng pháp môn sử dụng thì có thể hạn chế đến mức lớn nhất thương thế thần hồn sau khi phân ra, chính là vật có giá trị vô lượng.
Nhạc Vũ cũng không biết chủ nhân lầu các này làm sao có thể tìm được một khối lớn như vậy. Nếu không phải là người chỉ có ba hồn bảy vía, số lượng hóa thân có thể khống chế có hạn thì cũng không cần có nhiều tài liệu như vậy, với số lượng hiện có đủ để cho hắn tu luyện 16 hóa thân vẫn dư dả.
Thứ hắn cho Côn Ngô cũng chỉ là mấy miếng góc cạnh nhưng cũng đủ để trùng kiến mạc lạc hồn phù trong Hồn Ngọc, trong thời gian ngắn có thể tăng thêm rất nhiều hồn lực, có tư cách tìm hiểu Tử Khuyết Thiên Chương. Ngoài ra đối với tu hành thần hồn của hắn ngày sau cũng có chỗ tốt rất lớn.
Côn Ngô dập đầu thêm ba cái nữa mới đứng dậy, sau đó ngồi nhắm mắt tĩnh tọa, đóng lại mọi cảm giác với ngoại giới, xem ra chuẩn bị toàn lực hấp thu Huyền anh linh dịch.
Nhạc Vũ mặc dù đem linh dịch rót vào, cũng hoàn thành tất cả những chuẩn bị cần thiết khác nhưng có thể sinh ra bao nhiêu hiệu quả thì phải dựa vào bản thân nó.
Nhạc Vũ cũng không quản nó, tiếp theo lấy ra hai cái quan tài thủy tinh cùng với chén nhỏ đi kèm bắt đầu tiến hành phân tích.
Hư Nhược Nguyệt lúc ấy giao cho hắn ba bộ cũng không phải có ý hào phóng. Ngoại trừ bộ giao cho Đoan Mộc Hàn sử dụng là tốt còn hai bộ còn lại kỳ thật đều là thứ phẩm.
Nếu là người không biết chắc chắn sẽ không nhìn ra, tùy tiện sử dụng sẽ khiến cho tài liệu bị hư hỏng.
Hư Nhược Nguyệt cũng cực kỳ thông minh , không đem chuyện xấu làm tuyệt, vẫn giao ra một bộ tốt. Mặc dù Nhạc Vũ ngày sau biết được mắc lừa cũng không cách nào phát tác với nàng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
May mắn là Nhạc Vũ có năng lực phân tích, bản thân đã là đệ nhất nhân trận đạo Bắc Hoang, càng đã nghiên cứu qua thân ngoại hóa thân nên khi nhận vào tay đã phát hiện có điều bất ổn.
Bất quá hai bộ khí cụ này sở dĩ không thể sử dụng chỉ vì bố trí linh trận bên trong có chút không đúng mà thôi.
Đoán chừng người luyện chế vật này cũng không am hiểu trận đạo nên khi không thể sử dụng cũng không cách nào tìm ra nguyên nhân, cũng chỉ có thể thay tài liệu, luyện chế lại một lần xong việc.
Từ thượng cổ đến nay, tuyệt đại đa số tu sĩ đều là như thế. Sau khi có được bản vẽ luyện khí và dược phương luyện đan thì cứ chiếu mèo vẽ hổ, rất ít có người biết được biến báo nên vật chế tạo ra phần lớn bị hỏng.
Hai bộ khí cụ trước mặt Nhạc Vũ hiện giờ chính là như vậy. Kỳ thật chỉ cần hơi cải biến linh trận bên trong là có thể sử dụng. Nguyên nhân là kết cấu của quan tài và mạch lạc linh lực có chút xung đột với linh trận nên mới không thể sử dụng như bình thường.
Người luyện chế đầu tiên cũng không có năng lực phân tích như Nhạc Vũ, thứ hai cũng không biết đạo lý này nên cứ thế bỏ qua.
Dùng thời gian suốt bảy ngày, Nhạc Vũ mới hoàn thành xong việc cải biến hai bộ khí cụ, sau đó lần nữa dẫn nhập linh lực thì quả nhiên không có vấn đề gì.
Nhạc Vũ mỉm cười, sau đó liền phát giác Chiến Tuyết đã thả tay ra khỏi Tử Khuyết Thiên Chương, vẫn đang nhắm mắt tìm hiểu. Bên chỗ Côn Ngô thì ánh mắt đang sáng rực nhìn mình.
Nhạc Vũ thoáng cảm ứng rồi lập tức là có chút kinh ngạc. Hồn lực Côn Ngô tăng lên gấp rưỡi so với trước. Đặc biệt là ý niệm trong đầu hết sức trôi chảy lưu loát, hiển nhiên đã buông bỏ tất cả chấp niệm oán hận trong tâm.
Hắn vốn kinh dị nhíu mày, sau đó bật cười, thầm nghĩ mặc dù đồng dạng là khôi lỗi, đồng dạng là tự sinh linh trí nhưng cũng có chút ít bất đồng. Ví dụ như Côn Ngô có linh tính khác xa với đồng loại của nó.
Lấy ra Long Tước phiến, dùng Ngũ Sắc Thần Quang tiếp tục khai mở Tử Khuyết Thiên Chương. Côn Ngô lập tức biết là cơ hội nên cầm vào tay, sau đó trong mắt lập loè bất định, tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng. Trong một khắc , Nhạc Vũ cảm giác hồn thức của Côn Ngô đang phát sinh thăng hoa nào đó, lại càng cảm giác được một áp lực bức nhân đang tràn ra trong tĩnh thất.
Khôi lỗi không giống với nhân loại cùng yêu thú, bộ phận trên người đều cần dựa vào người thay thế, hoặc là sau khi linh trí đạt tới trình độ nhất định thì có thể tự mình học tập nhưng không dẫn đến lôi kiếp. Tình hình này coi như dự báo của việc tăng lên giai vị.
Nhạc Vũ biết việc Côn Ngô tăng lên tới thập tam giai đã là tất nhiên. Có lần quan ngộ Tử Khuyết Thiên Chương, thậm chí còn trong vòng hai mươi năm tiến lên thập tứ giai. Điều này tuy vẫn trong dự liệu của hắn nhưng vẫn khiến Nhạc Vũ thực sự kinh hỉ. Nếu là muốn luyện chế thân ngoại hóa thân như vậy thì mấy năm tiếp theo chắc hắn cũng không thể nào tùy ý ra ngoài.
Lúc này chính là lúc mấu chốt căn cơ của Quảng Lăng tông, nếu chỉ có Nông Dịch Sơn trấn trụ thì lực lượng không khỏi quá mỏng.
Đợi đến sau khi Côn Ngô hoàn thành tiến giai, vừa vặn đuổi đến dưới trướng Nông Dịch Sơn để hiệu lực cho Quảng Lăng tông sẽ có thể giảm bớt áp lực hiện giờ.
Thấy động tĩnh của Côn Ngô càng lúc càng lớn, Nhạc Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, vung tay triển khai Thập Phương Môn, đem Côn Ngô dứt khoát chuyển dời đến một tĩnh tu thất khác trong động phủ mới có thể định thần tiếp tục công việc.
Lần này Nhạc Vũ chế ra dược dịch khác với bên chỗ Đoan Mộc Hàn. Sau khi lấy ra tinh huyết bản mệnh thì phóng xuất Nguyên Anh, hai tay đánh ra liên tiếp pháp quyết. Nguyên Anh theo đó cũng dần dần phân liệt dần tách ra hai anh nhi nhỏ hơn. Đến cuối cùng là ba Nguyên Anh màu sắc nhàn nhạt, tùy thời có thể phiêu tán.
Thân thể Nhạc Vũ hơi tái đi nhưng không chút hoang mang, điều khiển thần hồn lấy ra hai khối bạch ngọc dùng Huyền Thiên Tịnh Hỏa hòa tan rồi phân biệt đánh vào ba Nguyên Anh.
Chỉ một lát sau, ba Anh Nhân bắt đầu ngưng thực.