Cho đến một tháng sau, hôm nay Nhiễm Lực vẫn còn cảm giác xương cốt toàn thân bủn rủn đau đớn khó tả. Cả người như mềm nhũn, có vẻ như không thể sử dụng được khí lực. Hắn thật nghĩ không ra vì sao Nhạc Vũ có thể thản nhiên cách ba ngày uống thuốc một lần mà vẫn không hề thấy Nhạc Vũ có điều gì dị thường.
Những giáo tập cùng trưởng bối trong tông tộc đều nói thân thể của hắn giống như yêu thú. Nhưng theo Nhiễm Lực xem ra, chân chính giống yêu thú phải là tiểu chủ nhân của hắn mới đúng.
- Lui ngày? Đang tốt sao lui lại làm gì? Yên tâm, thân thể ngươi hiện tại cường tráng như ngưu, tối đa chỉ cần nằm trên giường thêm hai ba ngày nữa mà thôi!
Bây giờ Nhạc Vũ đang có chủ ý để cho người này nếm chút đau khổ, âm sâm cười vỗ vai Nhiễm Lực, sau đó cũng không thèm để ý tới hắn, bắt đầu bận rộn công việc của mình, hôm nay Đại Hỗn Nguyên Chân Khí của hắn đã tăng lên, còn có đại lượng kiến thức tích lũy từ Tàng Thư lâu, bây giờ mỗi ngày hắn cũng giống như Nhiễm Lực và Lâm Trác, không ngừng bận rộn.
Đầu tiên cần tu hành nội tức cùng Thái Cực kiếm, đây cơ hồ là công khóa mỗi ngày cần làm. Thật ra Dịch Nguyên đan có tác dụng rèn luyện chân khí, hôm nay vốn đã dung hòa chút ít chân nguyên yêu lực hắn đã hấp thu hơn bốn tháng trước. Nhưng việc luyện tập cùng cải tiến Thái Cực kiếm hắn vẫn không hề có ý định bỏ qua. Một mặt đây thực sự là một bộ kiếm pháp cực kỳ mạnh mẽ, mặt khác cũng muốn gia tăng việc rèn luyện cùng áp súc chân khí.
Hôm nay hắn không chỉ theo đuổi tu vi cường đại, đối với độ tinh thuần của Đại Hỗn Nguyên Chân Khí cũng cực kỳ xem trọng. Thậm chí vì thế hắn còn cố ý dời đi thời gian uống Ngũ Hành linh hoàn.
Ngoài ra trọng yếu nhất chính là lợi dụng bộ kiếm pháp kia gia tăng việc khống chế đối với chân khí.
Kể từ khi nội tức bắt đầu gia tăng, hắn liền phát hiện mình càng ngày càng khó chống đỡ thao túng chân khí của bản thân nhiều hơn.
Ngoài ra Nhạc Vũ còn muốn rèn luyện tinh thần lực. Từ rừng cây cạnh bên tùy ý lấy một khúc gỗ Bình Quả rất dễ dàng vỡ nát, sau đó đẽo gọt thành từng lát nhỏ. Cuối cùng dùng tinh thần lực ngưng tụ thành hình dáng như cây châm, điêu khắc lên những bức tranh sơn thủy phức tạp.
Ngay từ hôm sử dụng Phong Nhận Thuật trong Tàng Thư lâu, Nhạc Vũ liền cảm giác được tầm quan trọng của tinh thần lực. Mà phương pháp rèn luyện chính là lấy từ Ngự Thú Thuật bí truyền của Nhạc gia.
Không như cách dùng thủ đoạn lợi dụng hoàn cảnh, thức ăn cùng sự trừng phạt để huấn luyện sai khiến yêu thú. Nhạc gia giảng dạy chính là trực tiếp dùng tâm thần câu thông với chiến thú của mình, ngày tháng lâu dài, từ đó có thể hoàn toàn thuần hóa yêu thú, hơn nữa còn vô cùng thân cận với chủ nhân. Vì vậy Huyền Giáp trọng kỵ của Nhạc gia khi bàn về công phu cưỡi ngựa bắn cung, đúng là trở thành thanh danh có một không hai trên Bắc Mã Nguyên.
Bất quá loại phương pháp này cũng chỉ có thể sử dụng với tọa kỵ của mình mà thôi, hơn nữa còn phải hao phí mười mấy năm thời gian của chủ nhân mới hoàn thành. Mặc dù Nhạc gia cũng kinh doanh việc buôn bán tọa kỵ, hơn nữa ngoài cốc còn có mấy mã trường Long Huyết lớn, hàng năm đào tạo ra Long Lân mã không dưới trăm con. Nhưng người ở trong tộc có tư cách sử dụng Ngự Thú Thuật chỉ có mười mấy người.
Dù sao những tọa kỵ thú hơn phân nửa đều đem ra mua bán. Cho dù giao cho tộc nhân sử dụng, cũng phải suy nghĩ thêm về vấn đề vốn liếng. Tuổi thọ của Long Lân mã thật dài, suốt thời gian hai trăm năm cũng mang ý nghĩa nó phải thay đổi ít nhất là vài chủ nhân.
Cho nên hiện tại Nhạc gia thuần dưỡng tọa kỵ để mua bán cũng chỉ là chút ít thủ pháp thuần phục thú bình thường. Nếu đem sử dụng bí pháp gia truyền, gặp phải tình huống không thay đổi được chủ nhân, khi đó ngược lại sẽ thành vấn đề khó khăn.
Tuy Nhạc Vũ không biết tổ tiên Nhạc gia học được loại bí thuật này từ đâu, nhưng phương pháp ứng dụng tinh thần lực bên trong cũng giúp hắn rất lớn. Thoáng cải tạo, liền có thể sử dụng để rèn luyện tinh thần lực. Mà mục tiêu bây giờ của hắn là làm tinh thần lực bản thân biến thành hình cây châm, có thể đồng thời ở trên một trăm hạt gạo điêu khắc ra một bộ Thanh Minh Thượng Hà Đồ.
Bất quá loại phương pháp này tuy có thể trợ giúp hắn thao túng tinh thần lực, nhưng ở phương diện rèn luyện cùng tăng cường tinh thần lực, lại không đạt được bao nhiêu ích lợi. Tuy cũng không đến nỗi không đạt được gì, nhưng tiến triển mỗi ngày đều ít đến thương cảm.
Hôm nay Nhạc Vũ hoài niệm nhất chính là thiên kiếp của Sư Diện Linh. Từ lần gắng gượng kháng cự uy áp của lôi kiếp đối với tâm thần, chỉ trong hai ngày tinh thần lực của hắn đã tăng trưởng ít nhất hơn ba thành, thật sự là phương pháp nhanh chóng và tiện lợi. Chẳng qua loại phương thức này thật sự hao phí quá lớn, điều kiện cũng vô cùng hà khắc.
Trên thực tế, vì tiện cho việc luyện chế Dịch Nguyên đan tiếp theo, hắn đã sớm thu thập yêu lực kết tinh đơn thuộc tính từ khắp các nơi, nhưng mãi cho đến nay mới hoàn thành được hơn phân nửa.
Ở trên Bình Quả Mộc, hắn điêu khắc ra đường viền của dòng suối nhỏ trước mắt cùng rừng cây chung quanh, Nhạc Vũ cũng cảm giác được tinh thần lực của mình có chút mệt mỏi. Hắn vuốt vuốt mi tâm, lấy ra một viên thuốc màu xanh nuốt vào. Đợi đến khi dược lực tan ra, tinh thần hơi hồi phục lại thì bắt đầu luyện tập.
Đây là loại dược vật hắn mới chế luyện thời gian gần đây, tên là Thanh Thần hoàn. Có khả năng trợ giúp minh tâm tĩnh khí trong khi tu luyện nội tức, đối với phương diện khôi phục tâm thần cũng có trợ giúp khá lớn. Mà hiện tại trước mắt Nhạc Vũ chỉ dùng để rèn luyện tinh thần lực của mình. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com
Lặp đi lặp lại suốt năm lần như vậy, bức tranh đã dần dần thành hình. Ngay khi Nhạc Vũ cảm giác yêu lực đã lắng đọng tới cực hạn, liền buông tha việc tiếp tục sử dụng Thanh Thần hoàn.
Đợi đến khi tinh thần khôi phục như thường, kế tiếp Nhạc Vũ liền bắt đầu làm tiếp việc thứ tư trong ngày hôm nay, chính là luyện tập vài loại bí pháp hắn đang nắm giữ. Trọng yếu nhất trong đó, chính là Tật Phong Thuật. Chính là loại bí thuật đầu tiên Nhạc Vũ học được, phương pháp này vừa có thể công kích vừa có thể phòng thủ, tuy bản thân không có lực công kích, nhưng lại vô cùng thực dụng.
Trước mắt trong vài loại bí pháp phong hệ hắn biết được, đây cũng là một loại mà hắn thành thạo nhất. Sau khi khởi động, cơ hồ mỗi đạo linh lực quanh người hắn đều có thể thao túng thật chính xác, ứng dụng đến vị trí cần thiết nhất.
Tiếp theo chính là Phong Nhận Thuật, thật ra Nhạc Vũ muốn luyện tập loại bí pháp này là vì muốn rèn luyện tinh thần lực của mình. Nhưng bởi vì có Ngự Thú Thuật, hắn vẫn luôn ôm ý nghĩ bí thuật này có cũng được mà không có cũng không sao.
Nhưng cuối cùng thúc đẩy hắn thay đổi thái độ, chân chính xem trọng loại bí thuật này là chuyện phát sinh từ hai tháng trước. Khi lần đầu tiên hắn uống Dịch Nguyên đan, nội tức đột nhiên bạo tăng, đối với lực tương tác với thiên địa linh khí cũng bắt đầu tăng cường. Sau đó sử dụng Phong Nhận Thuật, lực lượng phong áp quanh người cũng tăng lên trong phạm vi lớn. Đừng nói là mười sáu thạch cung, dù là mười tám thạch cung cũng đừng mơ tưởng trong vòng năm mươi bước dễ dàng công phá.
Cho tới hôm nay, bí thuật này cũng chân chính tiến vào giai đoạn thực dụng. Thời gian khởi động không chỉ rút ngắn, ngay cả thời gian tạo thành phong nhận cũng rút lại cực ngắn.
Mà Nhạc Vũ xem trọng nhất chính là phong áp khổng lồ lúc thi triển Tật Phong Thuật, có thể xem là phương pháp tốt phòng ngự mũi tên trong diện tích lớn. Nếu sử dụng tốt, lại còn có năng lực công kích. Nhưng đáng tiếc trong Tàng Thư lâu không có ghi lại Phong Thành Giáp Thuật. Nếu không cho dù hắn phải tạm thời gác lại việc luyện tập Tật Phong Thuật cũng phải đem hết toàn lực đi nắm giữ loại bí thuật này.
Chủ yếu là vì Huyền Giáp trọng kỵ của tông tộc lần đó đã gieo cho hắn ấn tượng quá khắc sâu. Sau khi trở thành thành viên trọng yếu của tông tộc, mấy tháng nay hắn cũng tiêu hao nhiều công sức tìm hiểu thực lực đích thực của tông tộc. Theo hắn biết, nếu tính luôn phần lực lượng bí mật của Nhạc thị, Huyền Giáp trọng kỵ hẳn phải hơn trăm người. Điều này cũng khiến cho Nhạc Vũ phải kiêng kỵ loại lực lượng này tới cực điểm.
Nếu đồng thời phải đối mặt với bốn mươi lăm loại mười bốn thạch cung, cho dù có hệ thống trí năng phụ trợ giúp đỡ, có thể suy đoán ra đường bắn của mũi tên, nhưng hắn cũng không nắm chắc mình có thể thoát được tính mạng.
Tuy rằng sử dụng Tật Phong Thuật thì có thể thoát đi, nhưng nếu như lúc ấy bên cạnh hắn còn có người thân thì thế nào? Đây chính là tình huống làm cho hắn luôn cảm thấy đau đầu nhất…