Hạ Dương cảm thấy ghê tởm hất tay Chu Lam ra khỏi người mình mà bước nhanh đến chỗ Lưu Ly đang ngồi.
Chu Lam cảm thấy không thể với Hạ Dương liền lật mặt mà chạy đến nơi Tần Đình.
Lưu Ly đang cùng đạo diễn nói về chuyện diễn viên thì một bóng dáng to lớn đứng sau Lưu Ly.
Đạo diễn cũng yên phận mà lảng tránh ra chỗ khác để Lưu Ly và Hạ Dương nói chuyện.
Lưu Ly không nhìn qua Hạ Dương mà trực tiếp nói: ''Không phải trong điều kiện ghi rõ rằng không được công khai chuyện tôi và ngài hay sao?''
''Ngài lại chỗ tôi như thế này sẽ khiến người khác hiểu lầm đấy.''
''Anh chỉ muốn ngồi nghỉ ngơi thôi.''
Lưu Ly cũng lười biếng, mặt hắn làm gì làm, cô cũng ngồi yên đó đọc kịch bản cho chiều nay khởi máy.
Cả khoảng không gian trở nên thật yên tĩnh như chỉ dành riêng cho hai người.
Cả một lúc lâu sau cũng không ai lên tiếng.
Bỗng Lưu Ly nhìn về phía Chu Lam, nói: ''Không phải tuổi trẻ thật tốt sao?''
Hạ Dương không hiểu ý của Lưu Ly, cô nói tiếp: ''Ngài không nghĩ mình sẽ tìm thêm một tiểu hoa đáng trẻ tuổi hơn sao.''
''Ý em là sao?''
Lưu Ly cười cười: ''Tôi cũng không còn trẻ tuổi nữa nhưng ngài thì khác. Ngài vẫn phong độ và giàu có, biết bao nhiêu người tình nguyện lên giường cùng ngài. Tại sao nhất thiết phải là tôi.''
''Cô bé kia hình như có ý với anh, sao anh không thử.''
Hạ Dương liền phản bát lời nói của Lưu Ly: ''Anh không cần ai cả. Chỉ cần một mình em mà thôi!!''
Bầu không khí có chút không thoải mái. Hạ Dương đành đứng dậy rời đi trước.
Trước khi rời đi, Hạ Dương để lại một câu: ''Em là thần tượng, phải chú ý tới chế độ ăn uống của mình chứ.''
''Anh có gọi người đưa phần ăn sáng cho em đấy.''
Nói rồi hắn rời đi cùng Tần Đình. Đúng 5 phút sau, có người đưa cho Lưu Ly một phần ăn.
Lúc này cô cũng khá đói nên cũng không cự tuyệt mà chấp nhận ăn.
Vừa ăn xong thì quản lý cũng chạy đến bảo với Lưu Ly rời đi vì đã trễ hơn 1 tiếng. Đạo diễn cũng xác nhận sẽ hoàn thành phần quay này trong hôm nay.
Vì đến muộn nên Lưu Ly đã bị đạo diễn la mắng.
''Này, cô là gì mà tới trễ vậy hả. Cô có biết vì một vai diễn nhỏ bé của cô mà làm ảnh hưởng đến tiến độ của đoàn không hả. ''
Lưu Ly cúi đầu xin lỗi đạo diễn nhưng đạo diễn vẫn khó chịu ra mặt.
''Thôi được rồi, tôi tha cho cô lần này đấy.''
''Vâng.''
Khi đạo diễn vừa rời đi, Lưu Ly mới thở phào nhẹ nhõm. Biết tính khí của tên đạo diễn đó từ trước đến nay luôn thất thường. Lúc không vui thì đỗ lỗi cho nhân viên cho khuây khỏa bản thân.
Nhưng cô cũng chẳng dám làm gì mà đành chịu nghe lời chỉ trích, la mắng của ông ta.
Trợ lý đến an ủi Lưu Ly: ''Mặc kệ ông ta đi chị, đừng quan tâm đến lời người khác mà hãy cố gắng vì bản thân mình thôi chị.''
Nghe được những lời đó, Lưu Ly cũng cười cười, cảm ơn cô.
Rất nhanh đã đến nơi quay phim. Vì đóng nhân vật phụ nên cảnh quay của Lưu Ly sẽ được quay sau.
Khi ra khỏi xe, ánh mắt Lưu Ly bỗng khựng lại. Đây là biệt thự của Hạ Dương kia mà.
Lưu Ly bước xuống xe, nhìn quanh khắp nơi. Nơi này cũng không khác biệt gì so với khi đó.
Nhưng món đồ cổ quý hiếm dược Hạ Dương trưng bày trước nhà.
Hạ Dương từ trên tầng hai bước xuống, anh còn quấn một tấm khăn tắm tựa hồ như vừa mới tắm xong.
Đạo diễn đến chào hỏi Hạ Dương và câu rồi anh lại đi lên.
Vì khu vực quay cho phép từ sân vườn đến sảng dưới. Phần còn lại không được.
Đạo diễn: ''Cẩn thận đấy, ở đây toàn đồ cổ quý hiếm thôi. Các người mà làm xước mẻ cũng không có tiền đền đâu.''
Họ chẳng mấy ai để tâm đến lời của đạo diễn.
Mọi người đều lần đầu thấy đồ cổ nên rất thích thú, có người còn lấy điện thoại ra thẩm định giá cả.
''Woa, cái này gần 125 triệu đấy.''
''Còn cái này gần được 200 triệu này.''
''Vậy còn cái này thì sao?''
Lưu Ly cũng tò mò nhìn theo hướng mọi người đang bàn tán.
Là một chiếc bình gốm được đặt ở chính giữa gian phòng. Nhìn nó rất quen mắt.
''Cậu nghĩ thử xem, cái này của vị Nghệ nhân nổi tiếng nào đây hoặc là giá trị của nó phải lớn lắm mới được để ở giữa gian phòng thế này.''
Lưu Ly nhớ ra rồi. Khi còn ở chung với Hạ Dương, cô đã lỡ tay làm vỡ chiếc bình gốm mà Hạ Dương yêu thích nhất nên đành tự tay mua một lọ gốm về và tự tay trang trí, chính là chiếc bình gốm này. Không ngờ Hạ Dương lại đặt nó ở đây.
Đột nhiên đạo diễn gọi mọi người lại tập hợp. Hai người kia cũng vì thế mà lỡ tay hất chiếc lọ gốm đó xuống rồi chạy ra.
Lưu Ly thấy vậy liền lấy tay đỡ lọ gốm ấy nhưng lại không kịp khiến chiếc lọ bị vỡ ra. Một mảnh vỡ của nó đã cứa vào tay Lưu Ly.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Mượn Giống Sinh Con
2. Dùng Nick Phụ Yêu Đương
3. Thà Đừng Quen Nhau
4. Lai Sinh: Tương Tư Huyễn Mộng
=====================================
Mọi người hoảng hốt mình mảnh vỡ của chiếc lọ kia.
Đạo diễn sợ hãi quát lớn: ''Ai là người đã làm vỡ chiếc lọ gốm đó!!!''
Hai người kia vì hoảng sợ, sợ sẽ nhận cơn thịnh nộ từ Hạ Dương nên chỉ tay về phía Lưu Ly nói.
''Là...là cô ấy đã làm.''
Lưu Ly bình tĩnh lên tiếng nói: ''Tôi không có, hai người kia đã lỡ hất tay là ngã chiếc bình. Tôi chỉ chạy lại đỡ thôi.''
Đạo diễn sợ sẽ gặp phiền phức vì một trong hai người này có bố là tài phiệt nên đạo diễn đành đỗ hết tội cho Lưu Ly.
''Cô đã làm vỡ mà còn chối!!''
Lưu Ly vẫn đáp: ''Tôi không có.''
Vết cứa trong tay của Lưu Ly ngày càng đẫm máu, nhỏ giọt mà chảy ra.
Trợ lý nói giúp Lưu Ly: ''Lúc nãy tôi thấy hai người kia cãi nhau rồi lỡ tay hất chiếc lọ mà.''
Đạo diễn tứ. giận quát lớn: ''Đã làm sai mà còn cố chối tội sao. Tôi sẽ đuổi cổ cô ra khỏi đoàn phim này.''
Lưu Ly cố kìm cơn tức giận trong khi hai người kia thở phào vì đã thoát tội.
Bỗng nhiên từ trên lầu truyền xuống một âm thanh.
''Có chuyện gì thế.''
Hạ Dương từ trên cao nhìn xuống, hắn nhìn lướt qua một vòng rồi từng bước đi xuống.
Hạ Dương đứng gần nơi bình gốm vỡ, giọng của hắn lạnh như băng: ''Chuyện này là sao?''