Cho đến một năm sau ngày hôm đó, Ngụy Trì vẫn đem chuyện này ra để trêu chọc Nghiêm Nghiễm
“Nghiêm Nghiễm, cậu thật là, không biết suy nghĩ gì hết, để anh nằm ở vệ đường, nếu anh có chuyện gì thì cậu tính sao đây?”
Nghiêm Nghiễm không thèm ngước mắt lấy một chút, chiếc kéo lóe sáng thoăn thoắt trong tay, những tiếng “loẹt xoẹt” liên tục phát ra “Coi như là tôi vì dân trừ hại.”
Ngụy Trì cúi đầu mắng nhẹ một tiếng “Vô lương tâm!”
Nghiêm Nghiễm nghiêng người nói với vị khách bên dưới “Cắt thế này đã được chưa em gái? Em có muốn tỉa bớt đằng sau một ít không?”
Cô bé tròn mắt nhìn chính mình trong gương rồi quay đầu lại nhìn về phía sau Ngụy Trì “Mẹ, mẹ thấy thế nào?”
Người phụ nữ trung niên đi theo cô bé bước lại gần, lật lật mớ tóc con gái mình lên “Thế này được rồi, cắt ngắn nữa nhìn thiếu nữ tính lắm con ạ!”
“Không đâu” Nghiêm Nghiễm vuốt mái tóc của cô bé, cột thành một búi tóc đuôi gà thật đẹp “Cột thế này nhìn rất trẻ trung, rất da dáng thiếu nữ.”
Người phụ nữ quan sát trong chốc lát “Ừ, được rồi, cứ để thế này cho nó đi em !”
Nghiêm Nghiễm niềm nở “Cứ hai tháng chị đưa cháu tới đây cắt tóc một lần, dạo này trời nóng, để tóc dài thật bất tiện.”
Cô bé ngoe nguẩy cái đuôi đằng sau tỏ ý thích thú. Người mẹ gật đầu “Được rồi, lúc nào dài chị lại dẫn nó tới. Mà cuối tuần này rảnh rỗi chị nhất định sẽ ghé qua đây, em xem giúp chị dạo này có kiểu tóc nào mới mới một tí mà hợp với chị thì làm cho chị nhé!”
Nghiêm Nghiễm gật đầu đồng ý, đưa hai mẹ con họ ra quầy tính tiền. Bà mẹ tiện miệng hỏi han giá cả mấy dịch vụ nhuộm tóc, gội đầu dạo này thế nào rồi, có tăng giá không. Nghiêm Nghiễm trả lời đầy đủ, không sai một chút. Người phụ nữ nhất thời có chút tính toán, lẩm bẩm cái gì đó. Nghiêm Nghiễm quay sang hỏi cô bé theo cùng “Tiếu Tiếu, lần sau em thích làm kiểu tóc gì?”
Hai má cô bé tên gọi Tiếu Tiếu đỏ ửng, lại nắm chặt lấy tay mẹ “Mẹ thấy sao?”.
Tiếu Tiếu và mẹ cô chính là khách quen trong cửa tiệm, lần nào họ cũng cùng nhau tới đây. Nhưng Tiếu Tiếu lại rất ít cười, chỉ ngồi yên một chỗ mà quan sát, ngó nhìn xung quanh. Cô bé không bao giờ hỏi Nghiêm Nghiễm mấy câu hỏi đại loại như “Nghiêm Nghiễm, bao giờ mới xong đây?” “Nghiêm Nghiễm, tôi để tóc dài có đẹp không, sao bây giờ ra đường chỉ thấy toàn tóc ngắn, không hiểu bọn họ nghĩ gì?…”
Nghiêm Nghiễm luôn kiên nhẫn trả lời. Các bà các cô vừa xem tạp chí vừa hỏi han hoàn cảnh của cậu “Nghiêm Nghiễm, cậu bao nhiêu tuổi rồi?” “Anh có bạn gái chưa? Thích mẫu người nào?” “Ai nha, tôi nói cho cậu biết, cô bé Tiểu Thanh ở mỹ viện đằng kia rất tốt tính nha, cậu có biết không? Tôi giới thiệu cho nhé!” Gặp phải những câu hỏi kiểu này, Nghiêm Nghiễm chỉ biết thở dài, ậm ừ cho qua chuyện.
Nghiêm Nghiễm có chút lúng túng, mẹ của Tiếu Tiếu liền nói “Em đừng hỏi nó. Tiếu Tiếu không kén chọn gì, hơn nữa, chị rất tin tưởng vào tay nghề và gu thẩm mỹ của em.”
“Bà chị thật có phúc, có cô con gái lớn rồi mà vẫn ngoan ngoãn như vậy!” Ngụy Trì thấy mình bị bỏ lại một bên, không cam lòng, hắn bèn tham gia vào câu chuyện.
Thường xuyên nghe thấy những lời khen ngợi như thế, mẹ của Tiếu Tiếu tự hào nắm tay con gái “Đúng đó, con bé này nha, rất là hiếu thảo với cha mẹ đó. Chị rất mừng!”
Ngụy Trì tiếp tục khen ngợi “Nhìn dáng vẻ thật xinh xắn, năm nay còn học cấp ba sao? Hay là lên đại học rồi?”
“Nó đã tốt nghiệp” Mẹ Tiếu Tiếu càng cười rạng rỡ hơn. “Đi làm cũng được gần một năm rồi đó!”
Ngụy Trì cùng Nghiêm Nghiễm ngạc nhiên nhìn Tiếu Tiếu vẫn lặng thinh từ nãy tới giờ.
Mẹ Tiếu Tiếu quay đầu lại nói với con gái “Con cũng đi làm gần một năm rồi nhỉ? Để coi, từ tháng 7 năm ngoái còn gì?”
Tiếu Tiếu gật đầu rồi lại cúi đầu “Dạ” một tiếng.
Bên cạnh đó cũng có một cô bé trạc tuổi Tiếu Tiếu đang uốn tóc. Tóc cô được uốn thành từng lọn nho nhỏ, cụp lại với nhau khiến người ta liên tưởng tới những nàng công chúa Tây phương trong truyện cổ tích. Nghiêm Nghiễm thấy Tiếu Tiếu trộm nhìn cô bé đó mấy lần “Em có muốn đổi kiểu tóc một lần coi sao không? Năm nay, mấy cô ở tuổi em đều thích uốn tóc, nhìn qua rất đáng yêu!”
Ánh mắt Tiếu Tiếu lộ rõ vẻ kinh ngạc rồi lại có vẻ như ảm đạm, sầu não. Bà mẹ ngay lập tức cướp lời “Không nên, không nên, thuốc nhuộm sẽ làm hỏng tóc mất. Tiếu Tiếu nó còn nhỏ, để tóc quăn nhìn rất già!”
Nghiêm Nghiễm há miệng, nhất thời nghĩ không ra lý do khác. Ngụy Trì phụ họa “Không phải như thế đâu! Chị à, phải nói là quyến rũ hơn mới đúng. Chị nghĩ xem, một cô gái trẻ đầu cuốn cuốn nhí nhảnh lại hoạt bát đáng yêu, thử hỏi chàng trai nào lại không mê?”
Nhưng mặc cho Ngụy Trì ba hoa chích chòe vài câu, mẹ của Tiếu Tiếu dường như không hề thay đổi quyết định “Chuyện này để sau hãy nói đi. Đi thôi, Tiếu Tiếu, mẹ con mình lại đằng kia thử mấy bộ quần áo đã. Mẹ thấy chúng rất đẹp, con da trắng nên mặc màu vàng mới tôn thêm làn da được. Con xem, bây giờ con lại mặc bộ đồ tím ngắt như bà già thế này, thật không biết thẩm mỹ là gì hết.”
“Chị gái, cô bé lớn rồi nên để cho nó tự chọn lấy quần áo, thích cái gì thì mặc cái ấy, miễn không phản cảm quá là được.” Ngụy Trì xen vào hội thoại giữa hai mẹ con.
Bà mẹ cười cười cho có lệ.
Nghiêm Nghiễm nhìn cô gái đang bị mẹ kéo đi xềnh xệch đằng kia. Từ lúc bước vào cửa tới giờ, khuôn mặt cô luôn tỏ vẻ lãnh đạm, cứ như mọi chuyện xung quang không quan hệ gì với mình. Cho tận tới lúc chuẩn bị đi khỏi, cô mới quay lại tặng cho Nghiêm Nghiễm và Ngụy Trì một nụ cười bất đắc dĩ.
Ngụy Trì chỉ vào hình ảnh hai mẹ con Tiếu Tiếu rồi nói với Nghiêm Nghiễm “Cậu có thấy không? Bởi vậy người ta mới nói con trai thành thị khó lấy vợ là thế? Mẹ cứ kè kè bên cạnh suốt ngày thế kia thì tới bao giờ con gái mới lấy được chồng? Có thằng nào thích nó cũng ngại chả dám tiến tới.”
Nghiêm Nghiễm lạnh lùng “Anh bị rồi nên biết?”
Ngụy Trì nháy mắt tinh quái “Nếu anh nói đúng thì cậu có quẳng anh ra đường không?”
Nghiêm Nghiễm quay người đi sửa sang lại bàn ghế, Ngụy Trì sờ sờ đầu rồi bước đi sau cậu. Dáng vẻ lưu manh, Ngụy Trì lấy một ngón tay đẩy cái gọng kính đen trên mắt, nghiêng đầu, ngậm lấy điếu thuốc. Kính đen theo đó mà trễ xuống tận chóp mũi, mặt hắn cười cười một cách xấu xa, hai chân nhún nhún mấy cái “Anh chàng đẹp trai, cậu thật khiến anh muốn một lần phạm pháp để chịu phạt mà!” Bạn đang
Nghiêm Nghiá»
m không thÆ°Æ¡ng tiếc, ném thẳng má»t miếng bá»t biá»n và o mặt Ngụy Trì.
â¦â¦â¦â¦â¦â¦â¦
Sắp tá»i má»t Äợt nghá» lá»
nữa, Äáºu Nha lại xuất hiá»n. Lần nà y cáºu bé Äi theo mẹ tá»i là m tóc á» tiá»m của Nghiêm Nghiá»
m. ChÆ°a và o tá»i nÆ¡i bà mẹ Äã oang oang mắng thằng con âÄừng có mÆ¡ cáo vắng nhà thì gà má»c Äuôi. Äừng tÆ°á»ng mẹ mà y Äây không biết gì, tao vừa bÆ°á»c ra khá»i cá»a là mà y Äã má» máy tÃnh lên rá»i. Äánh mà y cÅ©ng bằng thừa, chá» thêm Äau tay. Tá»t nhất là cứ nhÆ° bây giá», tao Äi Äâu thì mà y Äi Äó, Äá» xem mà y có lêu lá»ng Äược nữa không?â
Äáºu Nha buá»n bã, á»u xìu cúi mặt tháºt thấp, vừa thoáng thấy Nghiêm Nghiá»
m, cáºu bé nhếch miá»ng lên má»t chút, sau Äó lại là m ra vẻ nhÆ° má»t con cún nhá» Äáng thÆ°Æ¡ng, tá»i nghiá»p. Nghiêm Nghiá»
m buá»n cÆ°á»i, cáºu Äá» A Tam ÄÆ°a mẹ Äáºu Nha Äi gá»i Äầu rá»i chá» và o chiếc ghế xoay tròn cạnh Äó bảo vá»i cáºu bé âHá»c bà i xong chÆ°a?â
âLà m sao mà xong Äược?â Thấy bà mẹ cà m rà m không á» Äây nữa, Äáºu Nha láºp tức bình tÄ©nh trá» lại, than khá» vá»i Nghiêm Nghiá»
m. âSá» em tháºt là khá», mấy ngà y qua phải Äi há»c thêm Äến bù Äầu bù cá». Nà o thì Toán há»c, Ngữ vÄn, Anh vÄn, Váºt lý⦠Buá»i tá»i lại còn phải Äi há»c má»t lá»p chuyên viết bà i luáºn Äá» xin há»c bá»ng các trÆ°á»ng Äại há»c nÆ°á»c ngoà i, Äến thá»i gian nghá» cÅ©ng chẳng có.â
Nghiêm Nghiá»
m cháºc lưỡi âVất vả nhÆ° váºy sao?â
Äáºu Nha vắt chân phải lên chân trái, duá»i ngÆ°á»i má»t cái âCÅ©ng không còn cách nà o, coi nhÆ° cuá»c sá»ng của em nó phải nhÆ° váºy.â
âÄầu tiên phải tá»t nghiá»p phá» thông loại giá»i sau Äó theo há»c á» má»t Äại há»c ná»i tiếng. Cha mẹ em nói, nếu không há»c Äược á» trong nÆ°á»c há» sẽ bá» tiá»n ra cho em Äi há»c á» nÆ°á»c ngoà i. Nói chung là phải thi, thi, thi cho tá»i chết má»i thôi.â
Nghiêm Nghiá»
m vá» nhẹ và o gáy Äáºu Nha âChá» có noi theo tấm gÆ°Æ¡ng xấu của tên há» Ngụy Äó Äấy nhé!â
Cáºu bé le lưỡi cÆ°á»i âHắc ~ hắc ~â. Khóe miá»ng cáºu khi cÆ°á»i trông tháºt giá»ng vá»i ngÆ°á»i nà o Äó bên kia vách.
Nghiêm Nghiá»
m không thá» ngá»i lâu, nhéo nhẹ khuôn mặt Äáºu Nha âNgoan ngoãn mà ngá»i á» Äây Äừng có quáºy phá nữa. Nếu không mẹ cáºu lại cho má»t tráºn nữa bây giá»!â
Sau lÆ°ng lại có mấy vá» khách lục Äục bÆ°á»c và o. Mấy cái ghế Äang trá»ng nhanh chóng có ngÆ°á»i ngá»i, cÄn phòng trông có vẻ cháºt chá»i. Nghiêm Nghiá»
m tiếp tục vá»i vá»i và ng và ng, chạy Äi lấy chai thuá»c nhuá»m bên nà y, bÆ°á»c tá»i lau khô tóc bên kia. Thá»nh thoảng quay Äầu lại, liếc và o tấm gÆ°Æ¡ng quan sát Äáºu Nha ngá»i bên kia. Cáºu bé Äang an pháºn ngá»i yên má»t chá», gáºm gáºm mấy cái móng tay, Äôi khi nghiêng ngÆ°á»i nghẹo cá» nhòn bên trái, ngó bên phải má»t chút. Thấy có ngÆ°á»i Äang hà hoáy nhắn tin bằng Äiá»n thoại di Äá»ng, cáºu bé nhìn há» bằng ánh mắt thèm thuá»ng. Nhân lúc không có mẹ, Äáºu Nha cứ nhấp nhá»m không yên ngó sang nhà bên cạnh nhìn mấy cáºu bé trạc tuá»i ra và o mà thầm ngưỡng má».
Nghiêm Nghiá»
m lắc Äầu, bÆ°á»c tá»i gần, ÄÆ°a tay vá» vai Äáºu Nha âNà y.â
âDạ?â Äáºu Nha bá»i rá»i ngẩng Äầu lên.
Nghiêm Nghiá»
m không rảnh mà nhìn cáºu nữa, cáºu tiếp tục công viá»c của mình âMẹ em gá»i Äầu xong rá»i chắc còn phải lên lầu nói chuyá»n vá»i bà chủ má»t chút, chắc phải cả tiếng nữa má»i xong.â
Trong phòng vẫn cứ á»n à o nhÆ° thÆ°á»ng lá», từng tiếng ca của Trần Y Giả Äá»u Äặn vang lên âÄà n ông không tá»t phải chÄng cÅ©ng do lá»i của xã há»iâ¦â hòa cùng tiếng máy sấy ù ù, tiếng ngÆ°á»i cÆ°á»i, nói. Nghiêm Nghiêm chuyên chú quan sát tá» má» từng sợi tóc, mà u tóc, rá»i cắt bá», gá»i, nhuá»m, sấy khôâ¦
Äúng má»t giá» sau, cầu thang trên lầu vang lên từng tiếng âlá»c cá»câ của dép guá»c, mẹ của Äáºu Nha cháºm rãi Äi xuá»ng. Nghiêm Nghiá»
m nhìn lại, thấy Äáºu Nha rất biết Äiá»u, tiếp tục giả nai, ngá»i gặm móng tay tháºt ngoan hiá»n.
Lúc tÃnh tiá»n, giá»ng nói của mẹ cáºu còn rất nhẹ nhà ng, tháºm chà còn quay sang há»i con có muá»n Äi Än bánh, uá»ng trà chiá»u hay không. Nghiêm Nghiá»
m nghe, khẽ nhếch khóe miá»ng. Äúng là rất giá»ng vá»i ngÆ°á»i kia, khuôn mặt nà y, chẳng mấy lúc nữa sẽ tÆ°Æ¡ng tá»± vá»i hắn, Äuôi mắt nho nhá» lá» vẻ gian xảo tháºt quen thuá»c.
Mẹ Äáºu Nha ra ngoà i trÆ°á»c, Nghiêm Nghiá»
m rất lá»ch sá» ra má» cá»a cho bà . Nghiêm Nghiá»
m cúi Äầu, Äáºu Nha nhìn cáºu mà cÆ°á»i rất thần bà âAnh Ngụy muá»n em nói vá»i anh dù có báºn cÅ©ng phải nhá» giữ gìn sức khá»e, Äừng là m viá»c quá sức!â
Nói xong, thằng bé dúi và o tay cáºu má»t thanh kẹo bạc hà , rá»i chạy nhanh ra ngoà i nắm lấy tay mẹ.
Nghiêm Nghiá»
m buông tay khá»i chá»t cá»a, trong miá»ng chợt có cảm giác ngá»t lá»m, mát lạnh nhÆ° nhai kẹo bạc hà . Dá»±a cá»a, quay Äầu nhìn sang nhà bên cạnh. Bên Äó cÅ©ng náo nhiá»t nhÆ° bên nà y, cÅ©ng má»t Äám khách khứa vây quanh. Vẫn là ngÆ°á»i thanh niên Äang tức giáºn bừng bừng Äó, lúc thì hắn ngá»i chÆ¡i Äiá»n tá», lúc thì chạy Äi xem xét tình hình mấy cái máy bên trong. Còn ngay lúc nà y, hắn Äang cúi Äầu trong quầy tÃnh tiá»n, không nhìn thấy mặt, chá» nghe thấy tiếng âHà ng tháºt. 200% là hà ng tháºt. Không tin anh cứ mang tá»i cá»a hà ng SONY mà kiá»m chứng.â
âCái máy Äó tôi khẳng Äá»nh là còn nguyên bao bì, tôi chÆ°a từng Äụng chạm tá»i nó. Yên tâm Äi, bảo Äảm vá»i anh là không có bất kỳ há»ng hóc nhá» nà o.â
âAi, ai nói vá»i cáºu kẹo bạc hà nà y là miá»
n phÃ? Không Äược Än, là kẹo của tôi. Mau Äá» xuá»ng, Än rá»i thì nôn ra hết cho tôi!â
Ngụy Trì la mắng mấy cáºu nhóc nghá»ch ngợm Än vụng kẹo trong cá»a hà ng.
Nghiêm Nghiá»
m má» giấy gói ra, bá» má»t viên kẹo bạc hà và o trong miá»ng, quay Äầu bÆ°á»c và o trong. NgÆ°á»i bên kia dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng cảm nháºn Äược cái nhìn của cáºu, hắn ngẩng Äầu lên, bản mặt vẫn cá»±c kỳ lÆ°u manh, cái kÃnh trá»
tá»i lá» mÅ©i, Äuôi mắt nheo nheo Äầy vẻ giảo hoạt.
Nghiêm Nghiêm dừng bÆ°á»c. Hai bên nhìn nhau, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh⦠cùng nhau má»m cÆ°á»iâ¦