Quân Giáo Sinh

Quyển 4 - Chương 87: Đánh dấu hoàn toàn



Quá trình đánh dấu hoàn toàn kéo dài thật lâu, kết của Rawson gắt gao kẹt ở lối vào bí ẩn sâu trong thân thể, từng cỗ tinh hoa nóng bỏng liên tục bắn vào, cơ thể Lăng Vũ rất nhanh liền tràn ngập chất lỏng có chứa chất dẫn dụ Alpha của Rawson, thể dịch của hai người một khắc kia đã đạt đến sự dung hợp hoàn mĩ, hai loại chất dẫn dụ tựa như khát vọng thật lâu điên cuồng giao hòa lẫn nhau.

Từ nay về sau, bọn họ sẽ hoàn toàn thuộc về nhau, chung thủy với nhau…. cho đến lúc chết.

Omega khi phát tình buộc phải bị Alpha đánh dấu, bằng không sẽ mất đi lý trí làm mình bị thương, Lăng Vũ hiểu rất rõ điều này, trong khoảnh khắc chủ động ngồi vào lòng Rawson, cậu đã biết, mình tuyệt đối không thể trốn nổi vận mệnh bị đánh dấu lần nữa – nhưng đang ở trạng thái thần trí tỉnh táo hoàn toàn tiếp nhận Rawson, thật sự vẫn khiến Lăng Vũ cảm thấy rất không tự nhiên.

Con đường đặc biệt chặt chẽ và mẫn cảm sâu trong thân thể chỉ có thể mở ra trong kỳ phát tình, bị Rawson dùng lực xâm nhập, tạo nên khoái cảm ngập đầu khiến đại não cậu mất đi năng lực tự hỏi.

Khoảnh khắc Rawson hình thành kết bắn vào, Lăng Vũ cũng bởi vì kích thích cực độ trong cơ thể mà phóng thích. Hai người đồng thời đạt tới cao trào, rốt cuộc kết thúc đánh dấu hoàn toàn….

Lăng Vũ ngửa cổ dồn dập thở gấp, có chút hoảng hốt nhìn vách tường trước mặt –

Lấy tư thế quỳ sấp mở ra hai chân, bị Rawson hung hăng xâm phạm từ phía sau, loại tư thế này vốn đã khiến Lăng Vũ thân là nam nhân cảm thấy vô cùng xấu hổ, huống chi đây còn là một tinh cầu xa lạ, khoáng thạch kỳ dị trong sơn động giữa đêm khuya phát ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt, giống như từng đôi mắt đang nhìn bọn họ — loại liên tưởng quỷ dị này khiến cảm giác xấu hổ càng phóng đại lên gấp bội.

Chất lỏng nóng rực được bắn vào trong cơ thể khiến Lăng Vũ hơi hơi phát run, đầu gối nhũn ra cơ hồ không chống đỡ nổi sức nặng thân thể, Lăng Vũ hơi hơi nhíu mày một chút, không thoải mái động đậy phần eo bủn rủn, nhẹ giọng nói. “…… Đi ra ngoài.”

Sau khi kết thúc đánh dấu, kết của Rawson kẹt trong cơ thể cậu đã dần dần nhỏ lại, thấy Lăng Vũ không thoải mái vặn vẹo phần eo, Rawson liền cúi thấp xuống, nhẹ nhàng hôn hôn lưng Lăng Vũ, hai tay đỡ eo cậu, chậm rãi lui ra ngoài.

Theo hắn rời khỏi, một lượng lớn chất lỏng sền sệt màu trắng chảy ra từ tiểu huyệt sưng đỏ, dọc theo đùi trong trắng nõn nhỏ giọt xuống khăn trải giường, ra giường dưới thân Lăng Vũ cơ hồ ướt đẫm trong nháy mắt, trong không khí nhất thời tràn ngập mùi xạ hương nồng đậm.

Rawson xoay người Lăng Vũ lại, ôm ngồi trong lòng mình, cúi người hôn lên môi cậu.

Lăng Vũ đang há miệng hơi hơi thở dốc, dễ dàng để Rawson cạy khớp hàm chui vào trong miệng, nụ hôn thân mật này rõ ràng là đang trấn an cảm xúc đối phương, đầu lưỡi Rawson dùng động tác mềm nhẹ đảo qua niêm mạc mẫn cảm trong khoang miệng, săn sóc chú ý đến cảm thụ của Lăng Vũ, tay trái ôm eo Lăng Vũ, tay phải nhẹ nhàng vuốt ve từ cổ cậu xuống dưới, một lần lại một lần ôn nhu vuốt qua lưng cậu, không ngại phiền lưu luyến vỗ về tấm lưng bóng loáng, mang đến từng đợt run rẩy tại mỗi nơi ngón tay đi qua.

“Ư….”

Rawson hôn môi rất ôn nhu, ngón tay đặt ở lưng cũng tựa như vuốt lông liên tục vỗ về an ủi cậu, loại phương thức này khiến tâm tình vốn rối rắm quẫn bách sau khi bị đánh dấu hoàn toàn của Lăng Vũ dần dần trở nên bình tĩnh.

Được sờ thực thoải mái, Lăng Vũ nhịn không được nheo mắt lại, lười biếng tựa vào vai Rawson, nhẹ nhàng mà thở gấp.

Hơi thở hai người giao hòa một chỗ, tư thái bị ôm vào ngực như vậy có vẻ càng thân mật.

Dư vị sau cao trào rất lâu mới dần dần bình ổn, mùi xạ hương trong không khí cũng trở nên nhạt hơn.

Lăng Vũ rốt cuộc hoàn toàn khôi phục bình tĩnh, mở to mắt nhìn về phía Rawson – giống như có thần giao cách cảm, đúng lúc này Rawson cũng vừa vặn cúi đầu nhìn cậu, ánh mắt hai người trực tiếp chạm nhau, đồng thời thấy được hình chiếu nho nhỏ của mình trong đồng tử của đối phương.

Loại cảm giác đối diện này thật kỳ diệu, trong nháy mắt hai tầm nhìn chạm nhau, một đạo phòng tuyến dưới đáy lòng tựa hồ đột nhiên bị đánh tan hoàn toàn, Lăng Vũ nhìn nam nhân đánh dấu mình, trong vài giây thoáng qua, cậu thậm chí còn nghĩ….

— Nếu Alpha kia là Rawson, kỳ phát tình bị đánh dấu, kỳ thật cũng không khó tiếp nhận như vậy.

Cảm giác phiền toái và sỉ nhục vốn có khi bị đánh dấu, bởi vì đối phương là Rawson, Lăng Vũ cư nhiên cũng không thấy thống khổ.

Cho dù trong lòng vẫn có chút không tự nhiên, nhưng không thể phủ nhận, dưới vuốt ve yêu thương của Rawson, thân thể cậu thật sự vô cùng thoải mái. Ngoại trừ tư thế quỳ sấp khiến cậu có chút xấu hổ, ngay cả quá trình đánh dấu hoàn toàn cuối cùng cũng có thể miễn cưỡng tiếp nhận.

Mức độ dễ dàng tha thứ của mình đối với Rawson hình như càng ngày càng cao?

Lăng Vũ nhịn không được ngẩng đầu, nhìn kỹ gương mặt Rawson, nam nhân này cá tính lạnh lùng mạnh mẽ, làm việc quyết đoán dứt khoát, năng lực hành động là số một, động tác hung ác đến cực điểm khi xâm nhập thân thể ban nãy thậm chí khiến Lăng Vũ cảm thấy eo mình sẽ bị hắn bẻ gãy, mỗi lần tiến lên lại tựa như một cơn gió bão quét qua, mang đến cho Lăng Vũ đau đớn và khoái cảm cực hạn….

Thế nhưng lúc này, đôi mắt đang chăm chú vào mình của hắn lại đặc biệt ôn nhu.

Đôi mắt đó nghiêm túc mà chuyên chú, phảng phất như hắn đang nhìn trân bảo duy nhất trên đời.

Lăng Vũ bị ánh mắt chuyên chú kia nhìn đến da đầu run lên, không thoải mái dời tầm mắt.

Bọn họ quen biết nhau từ khi còn niên thiếu, Lăng Vũ vẫn nhớ rõ ngày gặp gỡ năm mười tám tuổi đó, cậu kéo vali hành lý đơn giản đến trường học báo danh, khoảnh khắc đẩy cửa kí túc xá ra, vừa liếc mắt liền nhìn thấy nam sinh Alpha thân hình cao lớn đó – trên người nam sinh mặc một chiếc áo sơ mi màu đen sạch sẽ đơn giản, hai chân thon dài được bao trong quần bò vừa vặn, để chân trần đi dép lê, đang đứng uống nước trước tủ lạnh.

Nam sinh kia có một đôi mắt nâu sáng ngời thâm thúy, tóc cắt ngắn, thoạt nhìn rất có tinh thần, đường cong gương mặt lộ ra vẻ kiên cường lạnh nhạt, ngũ quan anh tuấn đến mức khiến người khác không thể dời mắt.

Hai người cùng trầm mặc một lát, Lăng Vũ bình tĩnh vươn tay, nói. “Chào cậu, tôi tên là Lăng Vũ, là tân sinh năm nhất của hệ chỉ huy khóa 570. Về sau chúng ta sẽ là bạn cùng kí túc xá, hi vọng trong ba năm học, chúng ta có thể ở chung vui vẻ.”

Nam sinh thản nhiên quét mắt nhìn cậu một chút, nói. “Chào cậu… Tên tôi là Rawson.”

Sau khi lễ phép chào hỏi, Lăng Vũ liền không để ý tới đối phương nữa, xoay người đi về phòng ngủ của mình. Khoảnh khắc qua sát bên người, bởi vì ảnh hưởng từ chất dẫn dụ của đối phương mà hơi nhíu nhíu mày.

— Đó là Alpha đầu tiên… cậu nhìn thấy từ nhỏ tới lớn.

Cuộc gặp gỡ ban đầu của bọn họ đơn giản bình thường đến không một tia gợn sóng, hai người chào hỏi nhau, sau đó gặp thoáng qua…

Lăng Vũ hoàn toàn không nghĩ đến, Rawson ở trong sinh mệnh cậu, cư nhiên sẽ vẽ ra nhiều màu sắc đa dạng như vậy.

Bọn họ làm bạn học ba năm, làm chiến hữu rất nhiều năm.

Vốn dĩ là bạn bè tốt nhất, nhưng cậu lại trước sau hai lần bị Rawson đánh dấu hoàn toàn, thậm chí còn sinh ra Tiểu Viễn.

Nếu nói lần đầu tiên là vì tình huống khẩn cấp bất đắc dĩ, nhưng hôm nay, ngay lúc này, thần trí hai người đều rất tỉnh táo, Rawson thậm chí còn nói ra câu “Tôi yêu em”, sau khi bày tỏ lại hoàn toàn đánh dấu cậu một lần nữa, nếu vẫn dùng từ “chiến hữu” này để xác định quan hệ giữa hai người, rõ ràng quá mức miễn cưỡng.

— Sau này nên định nghĩa Rawson thế nào đây?

— Alpha của mình? Cha của Tiểu Viễn? Người đặc biệt và quan trọng nhất đối với mình?

— Định nghĩa như vậy…. hẳn là không có vấn đề gì đi?

Lăng Vũ nhíu mày tự hỏi một phen, tư thế bị ôm ngồi trong lòng Rawson khiến cậu có chút quẫn bách, nhịn không được xê dịch thân thể về phía sau, không ngờ, theo hành động của cậu, tiểu huyệt đột nhiên chảy ra một cỗ chất lỏng màu trắng ấm áp, đó hiển nhiên là tinh dịch vừa rồi Rawson lưu lại trong cơ thể cậu.

Lăng Vũ. “………”

Ở trước mặt Rawson mở chân ra, còn để đối phương thấy mặt sau chảy ra chất lỏng làm ướt khăn trải giường, có cái gì xấu hổ hơn cái này nữa sao?

Rawson thấy bộ dáng Lăng Vũ quẫn bách đến đỏ cả lỗ tai, nhịn không được mỉm cười một chút, vươn tay nhẹ nhàng sờ sờ mái tóc đen của cậu, thấp giọng nói. “Mấy thứ kia lưu lại trong thân thể, chắc sẽ không thoải mái, em cố nhịn một chút, chờ kỳ phát tình qua, tôi lại mang em đi tẩy rửa.”

Rawson tùy tiện quấn một cái khăn tắm quanh eo xuống khỏi giường, đi đến cạnh bàn ăn, bưng qua một bàn trái cây màu xanh đậm, ngồi xuống giường nói. “Có đói bụng không? Ăn một chút đi?”

Nói xong liền bóc một quả ra, đưa đến bên môi Lăng Vũ.

Lăng Vũ cau mày, nhìn trái cây Rawson đưa đến bên miệng, trầm mặc thật lâu, mới mang gương mặt cứng ngắc há miệng ra.

Rawson lập tức đút hoa quả đã bóc ra cho cậu.

Đôi môi đỏ hồng ăn trái cây màu xanh, thỉnh thoảng còn có nước quả giống như sữa lưu lại bên môi, quả thực là hình ảnh khiến người ta cực kỳ động tâm….

Đút cho vị tướng quân Omega kiêu ngạo nhà mình ăn, đối với Rawson mà nói, quả thật là một loại thể nghiệm đặc biệt hạnh phúc.

***

Kỳ phát tình của Omega phải kéo dài ít nhất ba ngày.

Buổi tối hôm đó sau khi hoàn thành đánh dấu, bởi vì thể lực Lăng Vũ tiêu hao quá nhiều, rất nhanh liền mệt mỏi thiếp đi, thế nhưng, cậu chỉ ngủ trong chốc lát, cảm giác trống rỗng mãnh liệt sâu trong thân thể lại tựa như kiến cắn ùn ùn bò lên lưng, Lăng Vũ nôn nóng cuộn thân thể lên, lung tung cọ xát lên giường.

Lăng Vũ nghiêng người ngủ trên giường, bởi vì ra quá nhiều mồ hôi mà đá chăn rớt xuống đất, khát vọng mãnh liệt trong cơ thể khiến cậu ngứa ngáy khó nhịn, nhưng buồn ngủ và mệt nhọc lại làm cậu không muốn tỉnh lại.

Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, đột nhiên cảm giác mình được một người săn sóc ôm vào ngực từ phía sau, đôi mông bị tách ra, lối vào ngứa ngáy khó nhịn bị tính khí thô to mà cứng rắn xâm nhập, cảm giác đau đớn bén nhọn khi cơ thể bị hung hăng xuyên qua khiến Lăng Vũ đột nhiên tỉnh táo một lát, nhưng bởi vì buồn ngủ cực độ mà lại nhắm mắt lại.

Trong mộng cảnh mơ mơ màng màng, Lăng Vũ cảm thấy mình giống như con thuyền lênh đênh trên biển, chìm chìm nổi nổi dưới sự lôi kéo của Rawson, khoái cảm khiến người ta run rẩy từ lòng bàn chân lủi lên trí óc, khiến cậu nhịn không được há miệng dồn dập thở gấp.

“Ưm…. ưm ư…. Rawson…. Chậm, chậm một chút…. ư….”

Nghe Lăng Vũ đang mơ màng ngủ rên rỉ, đáy lòng Rawson khó nhịn tựa như bị mèo cào. Trong thân thể Lăng Vũ vừa nóng vừa chặt, chôn phân thân ở bên trong, khoái cảm kịch liệt khi được niêm mạc tràng bích gắt gao bao bọc, khiến hô hấp của Rawson càng ngày càng nặng nề.

Không đành lòng đánh thức nam nhân đang mệt mỏi cực độ, nhưng kỳ phát tình lại không thể mặc kệ cậu, Rawson đành phải vươn tay ra ôm sát eo cậu, đặt nhẹ tay ở bụng của cậu, lấy tư thế nghiêng người nâng một chân của cậu, dùng lực xâm nhập.

“Ưm… ư…. ư….”

Trong sơn động rất nhanh liền truyền đến tiếng rên rỉ làm người ta phải mặt đỏ tim đập cúi đầu.

***

Sáng sớm hôm sau, ánh sáng lại chiếu đến tinh cầu này.

Lăng Vũ rốt cuộc hoàn toàn tỉnh táo, lại xấu hổ phát hiện….

Rawson cư nhiên thật sự giống như trong mộng, ở trong cơ thể cậu liên tục đưa đẩy.

Trong khoảng thời gian Lăng Vũ mơ mơ màng màng ngủ, Rawson vẫn đang bám riết không tha an ủi cậu, vừa nghĩ đến chuyện này, Lăng Vũ liền xấu hổ đến toàn thân đều bùng lên màu đỏ —

Có lẽ là do bản năng đã bị đè nén quá lâu, lần phát tình này tựa hồ đặc biệt mãnh liệt, thân thể đói khát ngay cả nằm mơ cũng chờ mong được người ôm, quả thực khiến Lăng Vũ ngại ngùng đến xấu hổ cực kì.

Rawson phát hiện Omega của mình tỉnh lại, hung hăng tiến lên vài cái, qua loa phóng thích trong cơ thể cậu, lúc này mới lui ra, xoay thân thể Lăng Vũ lại, thấp giọng hỏi. “Có ổn không?”

Lăng Vũ. “……….”

Kỳ phát tình là một điều không may đối với Omega, đối với Alpha làm bạn cũng rất vất vả. Thời gian ba ngày ba đêm, hai người phải dây dưa cùng một chỗ, liên tục ôm, làm tình, quả thực còn mệt hơn so với đánh nhau.

Mới qua một ngày Lăng Vũ đã không muốn tiếp tục nữa, ngẫm đến hai ngày còn lại, Lăng Vũ liền cảm thấy trước mắt thật tối tăm.

Ngồi dậy khỏi giường, thở sâu, Lăng Vũ ra vẻ bình tĩnh nói. “Cậu cũng ăn chút gì đi, rồi nghỉ ngơi một lát.”

Tối qua cậu quá mệt mỏi nên ngủ, Rawson lại vẫn ra sức giúp cậu giải quyết dục vọng, so với Omega chỉ cần nằm hưởng thụ mà nói, Alpha phải vận động liên tục nhất định sẽ tiêu hao thể lực nhanh hơn.

Không nghĩ đến Lăng Vũ cư nhiên lại chủ động quan tâm mình, Rawson che giấu kích động và bất ngờ dưới đáy lòng, gật gật đầu xoay người đi đến cạnh bàn tìm đồ ăn, lại phát hiện, loại quả dại ngày hôm qua sắp ăn hết cư nhiên lại chất đầy cả bàn lớn.

Rawson mở miệng hỏi. “Hắc Long, là ngươi hái về?”

Hắc Long đột nhiên xuất hiện ở trước mặt, bình tĩnh nói. “Đúng vậy, chủ nhân.”

Mấy ngày nay hai vị chủ nhân không tiện hoạt động, là một đài cơ giáp cấp S có trí tuệ cao, giải quyết khó khăn của chủ nhân là chức trách của nó.

Hắc Long nghiêm trang nói. “Loại quả dại này còn rất nhiều bên hồ, hôm nay ta lại hái một ít về.”

Rawson vô cùng vừa lòng với cơ giáp trung thành và chu đáo của mình, gật gật đầu nói. “Vất vả rồi.”

Đồng tử màu vàng của Hắc Long lóe lên, lập tức xoay người bay ra ngoài, biến mất không còn bóng dáng.

***

Ba ngày kia, là ba ngày đặc biệt dài đối với Lăng Vũ.

Cậu và Rawson ở trong sơn động bí mật kia điên cuồng làm tình, bản năng tình dục của con người không bị đè nén hoàn toàn phóng thích, tựa như cả thế giới chỉ còn có hai người bọn họ…. Miệng lưỡi dây dưa, da thịt tương thiếp, thân mật khăng khít.

Không nhớ rõ đã đổi bao nhiêu tư thế, khăn trải giường bị vò thành một mảnh hỗn độn, bên trên dính đầy thể dịch của hai người, hương vị mồ hôi và tinh dịch hỗn độn tràn ngập trong không khí, hai loại mùi chất dẫn dụ Alpha và Omega dung hợp với nhau quanh quẩn bên thân, trong sơn động thỉnh thoảng vang lên tiếng rên rỉ ái muội, khoáng thạch dự trữ thiên nhiên trong sơn động yên tĩnh nhất thời cũng trở nên dâm mĩ.

Khi ba ngày phát tình rốt cuộc qua đi, hai người đều mệt như bị mất nước, ôm nhau trực tiếp ngã xuống giường.

Vừa nằm xuống liền ngủ suốt hai mươi bảy tiếng.

Khi Lăng Vũ tỉnh lại, phát hiện mình đang được nam nhân nhẹ nhàng ôm vào ngực, tay Rawson tự nhiên đặt trên thắt lưng cậu, đầu cậu thân mật gối lên trước ngực Rawson, hai người đắp một cái chăn, hai thân thể trần trụi kề sát trong ổ chăn…..

Loại tư thế “dựa vào nhau” này, tựa hồ có vẻ đặc biệt ấm áp và thân mật.

Phảng phất như bọn họ trời sinh đã nên cùng một chỗ.

Rawson nằm bên cạnh mình, hai người gắt gao ôm nhau từ lúc ngủ đến khi tỉnh dậy… Không hiểu sao Lăng Vũ lại cảm thấy, chỗ trống nào đó dưới lòng, tựa hồ đột nhiên được nhồi đầy.

Hết chương 87.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv