Quan Gia

Chương 993: Hình thức thay đổi chế độ doanh nghiệp nhà nước của thành phố Cửu An





Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính nguồn

Chương 993: Hình thức thay đổi chế độ doanh nghiệp nhà nước của thành phố Cửu An

Nhóm dịch: PQT

Nguồn: metruyen



Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn đang giăng đèn kết hoa.

Ngay chỗ cửa lớn của nhà xưởng có treo một biểu ngữ dài: Nhiệt liệt chào mừng Chủ tịch tỉnh Lý Dật Phong đến thị sát Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn!

Trước cửa nhà xưởng đông nghẹt người. Hai đầu sư tử hóa trang nhiều màu sắc đang nhảy múa tưng bừng, tiếng chiêng tiếng trống vang dội một vùng.

Từ trên chiếc mimibus, Lý Dật Phong bước xuống, cười nói với Lưu Vĩ Hồng:

- Đồng chí Vĩ Hồng này, không cần thiết phải làm như vậy. Chúng tôi đến đây để điều tra, nghiên cứu thôi mà!

Lúc này đã là trưa, Lý Dật Phong không ngồi trong chiếc Audi mang biển số 2 của tỉnh nữa, mà đã đổi một chiếc xe bình thường. Lần này nhân viên công tác của tỉnh và Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước khá đông, mặc dù đã phân ra mấy ngả, nhưng những người đi theo Lý Dật Phong và Phương Lê vẫn còn khá nhiều. Thêm vào đó là các đồng chí đi cùng của thành phố Cửu An, nên một chiếc xe minibus là hợp lý nhất.

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:

- Thưa Chủ tịch tỉnh, cái này không phải là do tôi sắp xếp. Có lẽ do các đồng chí trong xưởng và thôn Long Hoa tự giác tổ chức thôi ạ. Dù sao từ trước đến nay Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn chưa từng được Chủ tịch tỉnh đến thăm, nên việc các đồng chí ấy có chút kích động cũng dễ dàng lý giải.

Lý Dật Phong cười, cũng không nói gì nữa.

Thực tế, trong số đông người đang tụ tập trước cửa nhà máy đó, phần đông là cán thôn dân của thôn Long Hoa. Bây giờ đang là giờ làm việc, các công nhân đều đang bận rộn với công việc của mình ở trong xưởng, bọn họ tụ tập lại để đón tiếp các cấp lãnh đạo đến thị sát, chủ yếu chỉ có hai ba chục người làm ở bộ phận văn phòng. Còn lại đại đa số là những thôn dân thôn Long Hoa nghe thấy tin tức liền rầm rộ kéo đến.

Đương nhiên việc khua chiêng, đánh trống và múa đầu sư tử đều là do Liễu Tề sắp xếp.

Mấy tháng trôi qua, Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn đã không còn cái cảnh bị chèn ép đến khổ sở như trước kia nữa. Mà giờ đây đã tràn ngập sức sống. Những nụ cười trên gương mặt bọn họ đều xuất phát từ nội tâm cười chính họ.

- Hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh Chủ tịch tỉnh đến thị sát Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn của chúng ta!

Đoàn người Lý Dật Phong chầm chậm tiến vào, Quản đốc Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn Liễu Tề Thiên bước lên nghênh đón, cười nói.

Lưu Vĩ Hồng đứng bên cạnh phục trách phần giới thiệu cho Lý Dật Phong.

- Xin chào đồng chí Liễu Tề!

Lý Dật Phong cười ha hả đưa tay ra bắt tay Liễu Tề.

- Xin chào Chủ tịch tỉnh!

Xem ra Liễu Tề có vẻ hơi kích động. Đã bao nhiêu năm nay, Liễu Tề vào Nam ra Bắc khá nhiều, nên cũng biết được khá nhiều.

Nhưng khi gặp mặt một vị Chủ tịch tỉnh như vậy, lại là lần đầu tiên, nên trong lòng có phần kích động, điều đó cũng dễ hiểu.

- Liễu Tề này, đây là đồng chí Phương Lê, Phó Chủ nhiệm Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước.

Lưu Vĩ Hồng lại giới thiệu Phương Lê cho Liễu Tề.

Liễu Tề lập tức cung kính đưa tay ra bắt tay Phương Lê.

Lần thị sát ngày hôm nay, những nhân viên đi cùng của thành phố Cửu An là do Lưu Vĩ Hồng đứng đầu. Theo quy tắc tiếp đãi chốn quan trường, khi Chủ tịch tỉnh đến, thì các vị lãnh đạo các cấp như Bí thư Thành ủy, thị ủy đều phải đi theo. Nhưng Lý Dật Phong đã nói rõ ràng, ông ta sẽ ở lại thành phố Cửu An mấy hôm, muốn đi thăm thú khắp nơi, tìm hiểu tình hình thực tế một chút. Chính vì thế mà không muốn ảnh hưởng đến công tác thường nhật của mọi người, để cho các đồng chí ấy yên tâm công tác. Chỉ cần bố trí cho ông ta một người phù hợp để cùng đi là được, không cần thiết phải ầm ĩ lên như thế.

Nếu như Chủ tịch tỉnh đã tự mình nói ra như vậy, thì bọn Trương Hiệu Liêm, Lục Mặc dù trong lòng có ý kiến cũng không dám nói ra, đành phải tuân lệnh.

Kỳ thật cũng chỉ là nói như vậy, bọn Trương Hiệu Liêm, Lục Mặc mặc dù không đi cùng để thị sát nhưng hỏi làm sao bọn họ có thể an tâm mà vẫn tiến hành công tác như thường ngày được chứ? Còn phải lo lắng vạn phần ở lại để tiến hành sắp xếp, bố trí, chuẩn bị cho tốt công tác tiếp đãi nữa chứ!

Trước đó, văn phòng Ủy ban Nhân dân tỉnh và văn phòng Thành ủy thành phố Cửu An khi thảo luận với nhau về hành trình cụ thể của Lý Dật Phong và Phương Lê, nhưng vẫn chưa sắp xếp rõ ràng. Không phải do các đồng chí của văn phòng Chính phủ tỉnh đã không làm tròn chức trách, mà vấn đề mấu chốt là Lý Dật Phong không nói rõ hành trình cho bọn họ hay. Lý Dật Phong dự định ở lại thành phố Cửu An từ 3 ngày trở lên, để có thể tùy ý đi xem xét tình hình, chứ không hề có quy tắc gì cả.

Chuyện này phiền phức rồi. Có ai biết trong mấy ngày này thì Chủ tịch tỉnh Lý sẽ “tùy ý đi thăm thú, xem xét” ở đâu. Có lẽ Lý Dật Phong muốn nhìn thấy 2 hoặc 3 nơi, nhưng ở phía thành phố Cửu An này lúc nào cũng phải túc trực sẵn sàng chiến đấu.

Thật ra đó cũng không phải là ý nghĩ của một mình Lý Dật Phong, ông ta chỉ là nói thay cho Phương Lê mà thôi. Lần này Phương Lê đến thành phố Cửu An, đi thăm thú nơi nào là do ông ta quyết định. Nhưng Phó thủ tướng Hồng cũng đã ra chỉ thị rất rõ ràng, sau khi công việc khảo sát hoàn tất, nhất định phải có một kết luận chính xác. Như thế cũng là nói hình thức thay đổi chế độ doanh nghiệp nhà nước ở thành phố Cửu An sẽ trở thành một bản mẫu để từ nay về sau Văn phòng quản lý tài sản nhà nước áp dụng chỉ đạo các doanh nghiệp nhà nước trên toàn quốc

Phó thủ tướng Hồng tin tưởng, nếu Lưu Vĩ Hồng đã có gan lên tiếng phát biểu ở “Nhân dân nhật báo”, lại có gan trước mặt ông ta đề xuất những ý kiến của mình về việc liên quan đến chế độ cải cách doanh nghiệp nhà nước, thì chắc chắn hắn đã có một biện pháp hiệu quả, có thể làm tài liệu tham khảo. Bằng không, những gì Lưu Vĩ Hồng nói chỉ là lý thuyết suông, chỉ lanh lẹ mau mồm trước mặt của Phó thủ tướng, chỉ nói mà không làm, thì cái gan ấy cũng phí hoài.

Nơi đầu tiên mà Phương Lê muốn đến chính là Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn.

Theo sự hiểu biết của ông ta, thì hiện tại Lưu Vĩ Hồng đang đảm nhiệm chức tổ trưởng của tổ lãnh đạo cải cách chế độ Nhà máy cơ giới Sở Giang và Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn. Có thể nói, Lưu Vĩ Hồng đích thân lãnh đạo hai Nhà máy này.

Tìm hiểu về tình hình của hai Nhà máy này, là trực tiếp nhất.

Mọi người trước cửa Nhà máy ồn ào náo nhiệt một hồi lâu, trong sự vây quanh của mọi người, bọn Lý Dật Phong và Phương Lê tiến vào trong Nhà máy phân hóa học.

Liễu Tề đi bên cạnh, hỏi thăm dò:

- Thưa Chủ tịch tỉnh, thưa Phó Chủ nhiệm Phương, thưa Bí thư Lưu, hay là chúng ta đến văn phòng ngồi một chút, chúng tôi xin phép được báo cáo tình hình với các vị lãnh đạo?

Lý Dật Phong cười cười, liếc nhìn về phía Phương Lê.

Phương Lê nói:

- Quản đốc Liễu, nếu như tiện thì chúng tôi có thể đi thăm quan tình hình sản xuất của Nhà máy trước được không?

Liễu Tề vội vàng nói:

- Tiện chứ, tiện chứ. Thưa Chủ tịch tỉnh, Phó Chủ nhiệm Phương, Bí thư Lưu, xin các vị đi bên này!

Trước đây Phương Lê là nhân viên công tác trong văn phòng của Phó thủ tướng Hồng. Trước đó nữa là người phụ trách một đơn vị trực thuộc thành phố của thành phố Minh Châu (BTV: thành phố Minh Châu là thành phố cấp Trung ương). Khi Phó thủ tướng Hồng nhậm chức Bí thư thành ủy kiêm Chủ tịch thành phố Minh Châu, vì thấy năng lực xuất sắc của Phương Lê nên đã được Phó thủ tướng Hồng thu nhận, điều về nhậm chức Phó Chủ nhiệm văn phòng Thành ủy.

Khi Phó thủ tướng Hồng về thủ đô không lâu thì Phương Lê cũng được điều đi theo, chức vụ chính thức vẫn là nhân viên công tác của văn phòng Bộ nội vụ, thực tế phụ trách ở văn phòng của Phó thủ tướng Hồng.

Thời gian này đi theo Phó thủ tướng Hồng, Phương Lê thường xuyên nhận được sự ủy thác của ông ta, đến thị sát, điều tra một số tình hình của các tỉnh. Chính vì thế mà kinh nghiệm đã dày dạn hơn rất nhiều. Mấy đồng chí ở địa phương muốn che giấu, lừa gạt ông ta không hề dễ.

Cậu hai nhà Lưu gia cũng hay ba hoa, Phương Lê cũng rất muốn nhìn một cái, không hiểu vị này có bản lĩnh thật không.

Liễu Tề dẫn các vị lãnh đạo đến phòng sản xuất của Nhà máy. Vừa đi vừa báo cáo sơ bộ tình hình của Nhà máy cho Lý Dật Phong và Phương Lê.

Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn mới đi vào hoạt động lại vào năm ngoái, rất nhanh chóng đã đi vào quỹ đạo. Liễu Tề là một quản đốc, quả thật cũng là một tay cừ.

Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi mà có thể điều chỉnh lại được bộ máy cán bộ của Nhà máy, song song với việc đó là đã xây dựng được mạng lưới tiêu thụ hoàn chỉnh. Tự nhiên, sự xây dựng mạng lưới tiêu thụ lại mượn Nhà máy thức ăn gia súc Giáp Sơn để thực hiện mạng lưới tiêu thụ ấy.

Liễu Tề vốn là Trưởng ban quản lý khu công nghiệp Giáp Sơn, đã có chút máu mặt, lãnh đạo của phía Nhà máy thức ăn gia súc, nghe nói có Bí thư Lưu sắp xếp, ai dám dị nghị nửa lời?

Bí thư Lưu Vĩ Hồng, trong lòng của quần chúng cán bộ ở Giáp Sơn, gần như đã trở thành một vị thần thánh vậy.

Việc thiết lập mạng lưới tiêu thụ, hiệu quả rõ ràng là rất khởi sắc. Rất nhiều khách hàng đã nể mặt Nhà mày thức ăn gia súc mà thử đặt đơn hàng với Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn. Tiếp sau đó tổ chức lại công nhân khôi phục sản xuất, sẽ không còn gì là khó khăn nữa.

Thời gian chỉ vẻn vẹn có vài tháng, mà Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn đã khôi phục lại được cảnh tượng thịnh vượng, cũng không thua kém nhiều so với thời kỳ hoàng kim lúc trước. Cứ theo đà phát triển này, sẽ vượt hơn hẳn trước đây, sẽ lập nên một kỳ tích mới. Ngày đó sắp tới.

Đi vào một phân xưởng, chỉ nghe thấy tiếng máy móc nổ vang, rất nhiều công nhân mặc quần áo bảo hộ lao động màu xanh da trời, đeo khẩu trang, đang bận rộn làm việc. Khi nhìn thấy một nhóm người đi vào, bọn họ cũng chỉ hơi ngẩng đầu lên liếc một chút rồi lại cắm cúi vào công việc của mình. Không phải bọn họ không hiếu kỳ, mà thực ra công việc quá bận rộn, không thể dừng lại được.

Nhìn thấy cảnh công nhân chỉnh tề, ngay ngắn, sản xuất có trật tự như vậy, Phương Lê không ngừng gật đầu, nói:

- Quản đốc Liễu, công nhân rất nhiệt tình đấy!

Trịnh Hiểu Yến ở bên cạnh cười chen vào:

- Mọi người đều mặc quần áo lao động chỉnh tề như vậy, nhìn cứ như các công nhân trong nhà máy trên thủ đô vậy. Rất đẹp, rất có trật tự.

Phương Lê gật đầu đồng ý.

Bọn họ thật sự không thể ngờ, ở một nơi như thế này, một Nhà máy như thế này lại có được cái khí thế chính quy của một Nhà máy. Trước đây khi Phương Lê đi điều tra nghiên cứu ở một vùng duyên hải, có một số Nhà máy tư nhân phát triển rất nhanh, mặc dù kinh doanh rất phát đạt, nhưng lại không hề có sự quy củ.

Liễu Tề cười nói:

- Đây đều là yêu cầu của Bí thư Lưu. Bí thư Lưu nói, Nhà máy cũng phải có kỷ luật như quân đội, tập thể hóa quy mô sản xuất, thì nhất định càng phải chú ý đến kỷ luật, chú ý đến phối hợp và phục tùng. Đó cũng gọi là văn hóa doanh nghiệp!

Những lời này của Liễu Tề không hề có ý nịnh hót. Ngay từ khi mới thành lập khu công nghiệp Giáp Sơn, Lưu Vĩ Hồng đã đưa ra yêu cầu rõ ràng như vậy rồi. Liễu Tề cứ thế mà thực thi thôi. Chỉ thị của Bí thư Lưu, thực tế chứng minh, chỉ thị đó rất có đạo lý. Y phục chỉnh tề, sản xuất có trình tự sẽ có sự khích lệ vô hình đối với những người công nhân, kích thích lòng nhiệt tình, hăng say trong sản xuất và nâng cao hiệu quả sản xuất.

- Văn hóa doanh nghiệp?

Phương Lê ngẩn người ra, có chút không ngờ đến.

- Đúng vậy, Bí thư Lưu nói, văn hóa doanh nghiệp chính là sức mạnh trung tâm ngưng tụ của một doanh nghiệp chân chính. Tạo ra được một văn hóa doanh nghiệp tốt, đồng nghĩa với việc quân đội có lòng tin, có linh hồn, trái tim của mọi người đều hướng về một mục đích, hành động cùng vì một mục tiêu. Nó có thể tỏa ra một sức chiến đấu và lòng nhiệt tình gấp hàng trăm lần. Cho dù doanh nghiệp có gặp bao nhiêu khó khăn, mọi người đều sẵn sàng đồng tâm hiệp lực để kiên trì đi lên. Dù bị tấn công, dù bị chèn ép vẫn không hề mất đi.

Liễu Tề trong lúc vô tình đã tâng bốc Bí thư Lưu.

Phương Lê liếc nhìn Lưu Vĩ Hồng, mỉm cười nói:

- Không ngờ Bí thư Lưu cũng giỏi trong việc quản lý doanh nghiệp.

Lưu Vĩ Hồng cười đáp:

- Thưa Phó Chủ nhiệm Phương, thật ra đây không phải là công lao của chỉ mình tôi, chủ yếu là do bọn Liễu Tề là những người rất có năng lực, tôi chỉ là tùy tiện nói vài câu thôi. Còn công việc thực tế, đều do bọn họ bắt tay vào làm cả. Tôi thật không dám cướp công của người khác.

Mọi người đều cười ha hả.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv