Quan Gia

Chương 877: “Thương nhân Hồng Kông” không biết trời cao đất rộng!





Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính



Chương 877: “Thương nhân Hồng Kông” không biết trời cao đất rộng!

Lưu manh gì vậy?



Nhóm dịch: PQT

Nguồn: metruyen















Tiết Bác Vũ lập tức hỏi



- Chính là đám lưu manh họ Lại, đã đến ba bốn chục người, vừa tới thì chém người lung tung, chúng tôi đã bị chúng chém bị thương mười mấy người!



Tiết Bác Vũ nói:

- Các đồng chí, các anh làm vậy là không được đâu. Lưu manh qua đây chém người, các anh phải lập tức gọi điện thoại báo cảnh sát…



Còn chưa dứt lời, trong đám người lập tức vang lên tiếng động một trận cười vang



Chẳng những hai ba chục người đàn ông canh giữ ở phía sau “thành lũy” đang cười, dân làng ở xa xa một bên xem náo nhiệt cũng lớn tiếng cười vang



Tiết Bác Vũ lập tức đỏ mặt. Y đương nhiên hiểu rõ mấy người nông dân này vì sao cười vang



- Báo cảnh sát? Báo cảnh sát có cái rắm tác dụng gì! Anh là Phó cục trưởng cục công an, tôi hỏi anh, chúng tôi trước kia có lần nào không báo cảnh sát? Có lần nào báo cảnh sát có tác dụng? Cục công an các anh và đám lưu manh đó, chính là một nhà! Chúng tôi mới không bị lừa gạt nữa! Lần này, chúng tôi tự giải quyết!



- Đúng, tự mình giải quyết! Bắt được đám lưu manh đó, đánh chết hết bọn chúng!



Mấy dân làng trẻ còn lại liền lớn tiếng quát to, vẻ mặt thật là tức giận.



- Đánh chết bọn chúng! Đánh chết bọn chúng!



Dân làng ngoài cửa lớn tiếng quát to, lập tức liền dẫn đến “phản ứng dây chuyền”. Dân làng vây xem náo nhiệt và dân làng đang tổ chức tiến công trong nhà máy, đều lớn tiếng kêu to, trong khoảng thời gian ngắn, hiện trường vô cùng hỗn loạn.



Tiết Bác Vũ cưỡng chế xấu hổ và giận dữ trong lòng, thành khẩn nói:

- Các bà con, hiện tại cục Công an, không phải cục Công an trước kia. Chúng tôi đã đổi Cục trưởng rồi. Cục trưởng Lưu là chuyên môn đến thu thập mấy tên lưu manh này. Mọi người cũng thấy rồi, lần này chúng tôi có vài trăm người đến đây. Xin mọi người yên tâm, chỉ cần các anh buông vũ khí xuống, chúng tôi đảm bảo bắt hết toàn bộ lưu manh chém người



Hiện tại việc cấp bách là khiến các dân làng buông vũ khí xuống, đỡ phải tạo thành xung đột lớn hơn, xảy ra sự cố thương vong nhân viên lớn hơn



- Cút!



Chàng trai trẻ cầm lao đã rất không kiên nhẫn, giận dữ hét.



- Anh nói cái gì cũng vô dụng. Gọi Tân Minh Lượng lại đây!



Nông dân vốn có của Trung Quốc là rất dễ quản lý, lương thiện, thậm chí yếu đuối. Nhưng một khi bị chọc giận, cũng không phải ngoan hiền như vậy. Lần này dân làng thôn Long Hoa xem ra đã hạ quyết tâm rồi, muốn làm lớn chuyện. Căn bản thì nghe không lọt lời khuyên của Tiết Bác Vũ



Tiết Bác Vũ bất đắc dĩ, đành phải tạm thời lui trở về.



- Bí thư...



Lưu Vĩ Hồng nói:

- Lão Tiết, tìm trưởng thôn bí thư chi bộ của họ trước



Vài năm nay, cơ quan Đảng ủy công an thành phố Cửu An dưới sự lãnh đạo của Bành Tông Minh, trong lòng của quần chúng đã sớm không còn bất kỳ danh dự gì đáng nói. Chỉ dựa vào danh nghĩa của cục công an, muốn thuyết phục đám dân làng này, không phải chuyện dễ



Tiết Bác Vũ gật gật đầu, đang muốn hành động, trên quốc lộ lần nữa bụi mù cuồn cuộn, một chiếc xe hơi chạy tới, cùng lúc đó, di động của Lưu Vĩ Hồng cũng vang lên.



- Xin chào, tôi là Lưu Vĩ Hồng!



- Bí thư Lưu, tôi là Vương Thì Hằng. Thế nào, cảnh sát công an tới hiện trường chưa?



- Đã tới rồi



- Tình huống thế nào?



- Rất nghiêm trọng. Đã xảy ra dùng binh khí đánh nhau qui mô lớn, bây giờ còn chưa giảm bớt



- Được, tôi và bí thư Tân, Chủ tịch thành phố Lục còn có các đồng chí khác ở thành phố, đều đã đến đây, chú ý khống chế tình thế hiện trường, không thể mở rộng thêm nữa



Chỉ chốc lát, hơn 10 chiếc xe hơi đen sẫm đã đến trước mặt, đám người Tân Minh Lượng, Vương Thì Hằng, Lục Mặc đều xuống xe, đi nhanh tới. Còn có một người đàn ông trung niên xấu xí khoảng bốn mươi tuổi, đi theo bên cạnh của Phó Chủ tịch thường trực thành phố Điền Bảo Sơn. Người này, Lưu Vĩ Hồng cũng là không biết.



Tiết Bác Vũ lập tức hạ giọng nói:

- Bí thư, đó chính là Lại Văn Siêu. Khách quý của Phó Chủ tịch thành phố Điền



Tiết Bác Vũ trong lời nói rất có hàm nghĩa



Điền Bảo Sơn trước kia chính là Bí thư huyện ủy huyện Thanh Sơn, sau này làm Phó Chủ tịch thành phố. Cửu An địa khu đổi thành thành phố, bộ máy Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố điều chỉnh, gã liền một bước nhảy mà trở thành Phó Chủ tịch thường trực thành phố. Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn ở trong khu Thanh Sơn, ông chủ mới của nhà máy phân hóa học Lại Văn Siêu, là khách quý của Phó Chủ tịch thành phố Điền, trong đó luôn có chút liên lụy



Nhưng trước mắt, tất nhiên không phải lúc truy cứu những chuyện này



Lưu Vĩ Hồng đi nhanh tiếp đón.



- Bí thư Lưu, tình huống thế nào?



Tân Minh Lượng đi tới, cũng không bắt tay Lưu Vĩ Hồng, lập tức hỏi, sắc mặt vô cùng u tối. Nói ra, cũng không trách Bí thư Tân tâm trạng không tốt, mấy tháng nay, Cửu An liền không có qua chuyện hài lòng, phiền toái tiếp nối nhau. Tân Minh Lượng mỗi ngày đều bực bội không ngừng. Hiện giờ lại xảy ra sự kiện quần chúng nghiêm trọng như vậy, kêu Tân Minh Lượng như thế nào không tức giận?



- Bí thư Tân, căn cứ bước đầu hiểu biết tình huống mà xem, vẫn là nhà máy phân hóa học chủ và thợ tranh cãi dẫn phát mâu thuẫn. Một đám lưu manh ở nhà máy phân hóa học đánh người chém người, chọc giận dân làng thôn Long Hoa… Bây giờ, các dân làng đã bao vây đám lưu manh đó trong tòa nhà văn phòng nhà máy phân hóa học, đôi bên đang giằng co!



Lưu Vĩ Hồng lời ít mà ý nhiều giới thiệu tình hình trước mắt



- Bí thư Lưu, đó không phải lưu manh, là nhân viên bảo vệ do nhà máy phân hóa học chúng tôi đã mời. Là dân làng thôn Long Hoa không nói đạo lý, chạy đến nhà máy đập đồ này nọ, mới nổi lên xung đột!



Không đợi Tân Minh Lượng trả lời, Lại Văn Siêu đi theo bên cạnh Điền Bảo Sơn liền vội vàng biện giải nói



Lưu Vĩ Hồng lạnh lùng trừng gã một cái, không thèm để ý



Tên Lại Văn Siêu này, cũng thật sự không biết bản thân có mấy cân mấy lượng. Trong trường hợp như vậy, có phần của một thương nhân bất lương như ông xen mồm hay sao? Xem ra Lại Văn Siêu cũng thật là không hiểu tình hình, cũng cho rằng mình là đại gia!



Ai biết Lại Văn Siêu cũng thật có chút “kiên cường”, thấy Lưu Vĩ Hồng không để ý tới gã, sắc mặt liền chìm xuống, lập tức nói với Tân Minh Lượng:

- Bí thư Tân, đây là một hiểu lầm. Tôi vừa mới nhận được điện thoại, quả thật là dân làng thôn Long Hoa, đến nhà máy đập đồ, nổi lên xung đột với bảo vệ trong nhà máy…



Nhìn ra được, Lại Văn Siêu dường như cũng khá quen với Tân Minh Lượng. Dưới tình hình như vậy, không ngờ còn đang tranh làm “diễn viên chính”



- Ông là ai?



Lưu Vĩ Hồng lạnh lùng hỏi. Lại Văn Siêu khẽ “hừ” một tiếng, ngạo nghễ ngẩng đầu, nói:

- Bí thư Lưu, tôi là nhà đầu tư. Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, là tôi đã mua lại



Phó Chủ tịch thường trực thành phố Điền Bảo Sơn vội vàng nói:

- Bí thư Lưu, vị này chính là Lại Văn Siêu ông chủ Lại, nguyên quán là Cửu An chúng ta, bây giờ là thương gia Hồng Kông, trở về quê nhà đầu tư. Là khách của thành phố chúng ta



Lưu Vĩ Hồng sắc mặt trầm xuống, nói:

- Mặc kệ ông ta là ai, hiện tại chúng ta đang xử lý công vụ, xin ông ta đừng quấy rầy!

Lại Văn Siêu lập tức đỏ mặt lên, đôi mắt tam giác hung hăng nhìn chằm chằm Lưu Vĩ Hồng, dường như vô cùng phẫn nộ. Phải biết, gã ta là “thương gia Hồng Kông”, khách của chính phủ thành phố Cửu An mời về đầu tư, cán bộ trong thành phố, bao gồm Tân Minh Lượng trong đó. Ai không phải đối với gã khách khí! Hậu sinh trẻ tuổi này, không ngờ có thái độ như vậy đối với gã? Chẳng lẽ muốn phá hoại môi trường lớn thu hút đầu tư của thành phố Cửu An hay sao?



Cậu là Cục trưởng Công an giỏi lắm sao!



Tân Minh Lượng khoát tay áo, nói:

- Ông chủ Lại, bây giờ tình hình không rõ, ông tạm thời đừng nói chuyện. Chúng tôi sẽ xử lý tốt



- Được rồi, bí thư Tân, tôi tin thành phố nhất định sẽ bảo vệ lợi ích nhà đầu tư chúng tôi. Cứ làm như vậy, nhà máy cũng không thể sản xuất rồi. Sau này ai còn dám đến Cửu An đầu tư?



Lại Văn Siêu có lẽ là thật sự xem gã là ông chủ lớn Hồng Kông rồi, giọng điệu nói chuyện điên cuồng vô cùng



Tình hình này, năm 90 cũng là rất thường gặp, một số thương nhân nội địa rất biết luồn cúi, kiếm được ít tiền, thì nghĩ cách lấy thâm phận cư dân Hồng Kông, biến hóa nhanh chóng, liền thành thương nhân Hồng Kông. Lại trở về quê nhà của mình, liền diễu võ dương oai, giá trị con người tăng gấp bội. Điều này có liên quan đến môi trường tin tức không phát triển lúc đó. Cộng thêm cải cách mở cửa tiến hành không bao lâu, toàn quốc trên dưới đều kéo theo trào lưu thu hút đầu tư, chính quyền các nơi, quả thật đối với những người này tâng bốc thành khách quý. Dần dà, bộ phận “thương nhân Hồng Kông” thái độ càng ngày càng tốt bụng, dáng vẻ bệ vệ cũng càng ngày càng kiêu ngạo.



Nhưng rất nhiều cán bộ nội địa, thật đúng là chấp nhận thủ đoạn này, cung phụng như ông nội



Tân Minh Lượng hai hàng lông mày hơi hơi chau lại, dường như Lại Văn Siêu kiêu ngạo, ngông cuồng cũng rất bất mãn, lập tức chuyển hướng Lưu Vĩ Hồng nói:

- Bí thư Lưu, tìm trưởng thôn bí thư chi bộ của họ đến đây trước



Tân Minh Lượng không hổ là tay già đời quan trường, vừa đến hiện trường, lập tức có thể bắt lấy trọng điểm.



Tiết Bác Vũ lập tức xoay người, đi đến đám dân làng đang vây xem. Tân Minh Lượng thì dưới sự vây quanh của mọi người, đi đến chỗ “thành lũy” ngay cửa chính của nhà máy phân hóa học



- Đứng lại!



Dân làng theo thường lệ giơ lên “binh khí” trong tay quát to với hàng cán bộ này



- Các bà con, tôi là Bí thư Thành ủy Vương Thì Hằng, lại đây xử lý vấn đề. Mời bí thư chi bộ và trưởng thôn qua đây gặp mặt đi



Vương Thì Hằng đứng bên cạnh Tân Minh Lượng lập tức tiến lên một bước, lớn tiếng nói. Chỉ là tính cách của ông nhã nhặn điềm đạm, chắc chắn, nói lớn tiếng như vậy, có vẻ hơi cố hết sức, cũng không có bao nhiêu uy nghiêm



- Tôi mặc kệ ông là ai, chúng tôi muốn gặp Tân Minh Lượng, bí thư Tân!



Người dân làng thanh niên tay cầm thương cũng là câu đó, “gắt dao cắn chặt” Tân Minh Lượng không buông



Vương Thì Hằng ngẩn ra, không khỏi nhìn Tân Minh Lượng liếc mắt một cái. Xem ra Cửu An của giai đoạn hiện nay, bí thư Tân quả nhiên đại danh đỉnh đỉnh, ngay cả đám dân làng này cũng biết, Cửu An là do Tân Minh Lượng định đoạt



Tân Minh Lượng sắc mặt hơi trầm xuống, vẫn chưa lập tức ra mặt.



Vương Thì Hằng lập tức lại chuyển hướng dân làng này nói:

- Các bà con, các anh có chuyện gì, nói với tôi cũng như nhau. Mong các anh tin tưởng Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, mặc kệ có vấn đề gì, chúng tôi đều giải quyết cho các anh



- Gọi Tân Minh Lượng đến. Tân Minh Lượng không đến, chúng tôi ai cũng không nói!



Dân làng lập trường rất là kiên định



Càng là như thế này, Tân Minh Lượng càng không thể dễ dàng ra mặt. Sự kiện quần chúng như vậy, vẫn là phải mượn trợ nhân vật có uy tín danh dự bản địa mới dễ giải quyết. Hai ba mươi dân làng canh giữ ở ngoài cửa, rõ ràng không phải đứng đầu, Tân Minh Lượng cũng không muốn tự hạ thân phận, đi nói chuyện với bọn họ



Chỉ chốc lát, Tiết Bác Vũ hừng hực đi tới, thấp giọng báo cáo nói:

- Bí thư Tân, bí thư chi bộ và trưởng thôn của thôn Long Hoa, đều ở trong nhà máy. Những dân làng này chính là họ tổ chức lại



Các lãnh đạo sắc mặt lập tức đều trở nên vô cùng ngưng trọng.



Xem ra chuyện hôm nay thật đúng là hơi phiền toái. Mặc cho ai đều biết rằng, đội ngũ “Có tổ chức có kỷ luật”, so với đám ô hợp khó đối phó hơn.



Tân Minh Lượng hai hàng lông mày chau lại, lập tức tiến lên trước một bước, lớn tiếng nói:

- Tôi chính là Tân Minh Lượng! Gọi Bí thư chi bộ và Trưởng thôn của các anh ra đây, có gì nói, nói với tôi!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv