Quan Gia

Chương 819: Bí thư Tỉnh ủy lại hẹn gặp





Chương 819: Bí thư Tỉnh ủy lại hẹn gặp

Nhóm dịch: PQT

Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu



Lưu Vĩ Hồng là ở Bắc Kinh nhận được tin nhắn báo có điện thoại của Lôi Húc Minh.

Vào lúc Lôi Húc Minh nhắn cho hắn, Lưu Vĩ Hồng đang mời Lý Hâm, Trịnh Hiểu Yến ăn cơm, Đào Tiếu Bình cùng đi. Nghe nói Trịnh Hiểu Yến muốn nhập cổ phần vào công ty bất động sản của mình, Lý Hâm rất là vui mừng. Thân phận của Trịnh Hiểu Yến, Lý Hâm cũng biết đến. Đại tiểu thư của Bộ trưởng bộ giao thông Trịnh, người chị cả nổi danh trong vòng tròn con ông cháu cha ở Bắc Kinh. Có một người như vậy gia nhập liên minh, đối với Lý Hâm vừa mới mới chuẩn bị mở rộng nghiệp vụ ở Bắc Kinh trong giai đoạn hiện nay mà nói, tất nhiên là trợ lực rất lớn.

Hơn nữa khi nghe Trịnh Hiểu Yến nói mình không quản việc vặt của công ty, chỉ để ý chia hoa hồng, Lý Hâm liền càng thêm cao hứng. Tất nhiên, nếu thật sự công ty ở Bắc Kinh gặp phải phiền toái gì, Trịnh Hiểu Yến là phải ra mặt. Thân phận của Trịnh Hiểu Yến ở công ty, thì như là "Giám đốc đối ngoại", chỉ có điều cái biển hiệu giám đốc đối ngoại này rất lớn.

Theo Lý Hâm thấy, đây quả thực chính là tổ hợp vàng. Đối với việc kinh doanh quản lý công ty, Lý Hâm không chút nào phát sầu, thuộc hạ y cũng rất biết làm việc, có thể làm thay. Trịnh Hiểu Yến tự giác không đến tham gia, không thể tốt hơn.

Về phần Đào Tiếu Bình, chính là cổ đông lớn thứ hai của công, tài chính nhập cổ phần còn nhiều hơn Trịnh Hiểu Yến, mười triệu trở lên. Nhưng nghề nghiệp của cô, lại là diễn viên, quản lý công ty và hoạt động ngoại giao, cũng không phải là sở trường của cô. Nói trắng ra là, cô lại là một bà quản gia của kho bạc Lưu Vĩ Hồng.

Lý Hâm trêu đùa Lưu Vĩ Hồng là "Thỏ khôn có ba hang".

Lưu Vĩ Hồng cũng không thèm để ý việc Trịnh Hiểu Yến biết quan hệ của hắn và Đào Tiếu Bình, dù sao Trịnh Hiểu Yến đã sớm biết, tiếp tục cất giấu, cũng không có ý nghĩa. Đào Tiếu Bình ở trước mặt Trịnh Hiểu Yến, khiêm cung thủ lễ, không ngờ Trịnh Hiểu Yến ngược lại đối với Đào Tiếu Bình vô cùng "Hâm mộ". Trịnh đại tiểu thư là một người đam mê điện ảnh, thời gian trước luôn quấn lấy Đại Pháo, một lòng một dạ muốn làm nữ diễn viên chính, chỉ có điều bởi vì nguyên nhân gia đình, mới không thể hoàn thành tâm nguyện.

Mọi người tán gẫu đang lúc cao hứng, máy nhắn tin của Lưu Vĩ Hồng đi liền run động vang lên, Lý Hâm vội vàng đem điện thoại di động của mình đưa cho hắn.

- Xin chào, tôi là Lưu Vĩ Hồng!

Lưu Vĩ Hồng rất khách khí nói, nhớ mang máng dãy số trên máy nhắn, là của Ủy ban Tỉnh ủy bên kia.

- Xin chào, Bí thư Lưu, tôi là Lôi Húc Minh.

- Ha ha, chủ nhiệm Lôi, xin chào!

- Bí thư Lưu, cậu bây giờ còn ở Bắc Kinh không? Tôi gọi điện thoại tới văn phòng của cậu, thông tín viên của cậu nói cậu tới Bắc Kinh chạy dự án.

Lôi Húc Minh vẫn nho nhã lễ độ như trước, nói chuyện rất tao nhã lịch sự.

- Đúng vậy, chủ nhiệm Lôi, tôi bây giờ vẫn còn ở Bắc Kinh

- Là như vậy, Bí thư Lưu, Bí thư Lâm có chút vấn đề muốn cùng với cậu kết nối một chút, xin hỏi Bí thư Lưu khi nào thì có thể từ Bắc Kinh trở về Đại Ninh, để tôi sắp xếp thời gian.

Lời này nói thật khách khí, Bí thư Tỉnh ủy muốn gặp Bí thư Thị ủy của thị xã cấp huyện, còn phải xem Bí thư Thị ủy khi nào thì tiện. Tuy nhiên hiện tại Lưu Vĩ Hồng còn tại Bắc Kinh, Lôi Húc Minh không thể không nói như vậy. Từ Bắc Kinh đến Đại Ninh, cũng cần một chút thời gian.

Lưu Vĩ Hồng nói:

- Chủ nhiệm Lôi, Bí thư Lâm khi nào thì tiện hẹn gặp tôi?

- Nếu thuận tiện, 2h30 chiều ngày mai, có thể chứ?

- Được, tôi nhất định tới đúng giờ!

- Cảm ơn Bí thư Lưu!

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười một cái, vị chủ nhiệm Lôi này, thật sự quá nhã nhặn có lễ.

- Sao thế, vậy là quyết định rồi ư?

Lý Hâm hỏi. Vào lúc Lưu Vĩ Hồng gọi điện thoại, không hề cố ý lảng tránh bọn họ.

Lưu Vĩ Hồng thản nhiên nói:

- Phỏng chừng cũng sắp rồi. Nếu không quyết định, việc này sẽ càng làm càng lớn, Bí thư Lâm cũng không thích nhìn thấy.

Lý Hâm gật gật đầu: xem tại

- Cũng phải, chín quá hoá nẫu!

Sáng hôm sau, Lưu Vĩ Hồng liền lên chuyến bay phản hồi Đại Ninh, buổi chiều 2strong7, đúng giờ xuất hiện ở ngoài phòng làm việc của Bí thư Tỉnh ủy. Lôi Húc Minh lần này không tự mình ra cửa chính chờ đón hắn, tuy nhiên rất rõ, Lôi Húc Minh vẫn luôn đang chờ đợi hắn đại giá quang lâm.

- Bí thư Lưu, đến rồi? Xin chờ một chút!

Lôi Húc Minh khách khí chào hỏi Lưu Vĩ Hồng, liền lập tức cầm điện thoại lên, xin chỉ thị Lâm Khải Hàng, sau khi có được câu trả lời khẳng định, thì mời Lưu Vĩ Hồng tiến vào phòng làm việc của Bí thư Tỉnh ủy.

Gian văn phòng Này, Lưu Vĩ Hồng là lần thứ hai đến.

Lâm Khải Hàng đảm nhiệm bí thư tỉnh ủy Sở Nam hơn ba tháng, hai lần cho gọi một vị Bí thư Thị ủy của thị xã cấp huyện, có thể coi là vô cùng hiếm thấy.

- Xin chào Bí thư Lâm!

Lưu Vĩ Hồng vào cửa, hướng ngồi ngay ngắn Bí thư Tỉnh ủy ở sau bàn làm việc gỗ lim thật lớn cúi đầu vấn an.

- Ha hả, đồng chí Vĩ Hồng đến rồi, xin chào!

Lần này, Lâm Khải Hàng không còn ngồi sau ở bàn làm việc y nhiên bất động nữa, mà là phá lệ đứng dậy, từ sau bàn làm việc vòng ra, mỉm cười hướng Lưu Vĩ Hồng gật đầu thăm hỏi.

Lưu Vĩ Hồng liền đi nhanh tiến lên trước, cầm lấy tay Lâm Khải Hàng vươn ra, lại lần nữa hướng Bí thư Tỉnh ủy thăm hỏi.

Lôi Húc Minh thầm giật mình. Lâm Khải Hàng lễ tiết này, cũng không tầm thường. Chỉ có lần đầu khi cùng đồng sự trong bộ máy Tỉnh ủy kết nối, Bí thư Lâm mới có bộ dạng khách khí như vậy. Công tác giao lưu thông thường, ngoại trừ Chủ tịch tỉnh Lý Dật Phong và Phó bí thư tỉnh ủy Thiệu Lệnh Hồng, Phương Đông Hoa và nhân vật lớn quyền cao chức trọng tới văn phòng Lâm Khải Hàng, Lâm Khải Hàng mới đứng dậy đón chào như vừa rồi.

Coi bộ dáng của Lưu Vĩ Hồng, thản nhiên mà nhận, cũng không có bất cứ tỏ vẻ gì là đặc biệt kích động hưng phấn.

Quả nhiên là thứ dữ!

- Đồng chí Vĩ Hồng, mời ngồi!

Lâm Khải Hàng chẳng những tự mình đứng dậy cùng Lưu Vĩ Hồng bắt tay, còn mời Lưu Vĩ Hồng tới khu sô pha khách ngồi xuống.

- Cảm ơn Bí thư Lâm!

Lôi Húc Minh áp chế nỗi khiếp sợ, kính cẩn pha trà cho Lưu Vĩ Hồng, lại ly trà của Lâm Khải Hàng thay trà mới, đưa đến trong tay Lâm Khải Hàng, lúc này mới nhẹ nhàng lui ra ngoài.

- Đồng chí Vĩ Hồng, cậu công tác ở thị xã Hạo Dương, rất có thành tích

Vừa mới ngồi xuống, Lâm Khải Hàng liền khẽ cười nói, trên mặt rất có vẻ cổ vũ và tán thưởng.

Bỏ qua một bên thân phận mẫn cảm của Lưu Vĩ Hồng không nói đến, chuyện nào ra chuyện đó, Lưu Vĩ Hồng chủ quản Hạo Dương này trong hai năm thời gian, quả thật đạt được thành tựu nổi bật dị thường. Quy mô nội thành của Thị xã Hạo Dương, mở rộng gấp hai, xây dựng lên khu thương mại tổng hợp quy mô lớn nhất toàn tỉnh, hoàn thành tổ chức lại của xí nghiệp nguồn năng lượng trong vùng, từng bước đạt được lợi nhuận, khu công nghiệp và đường cao tốc cũng đang trong cải tạo xây dựng, thu nhập tài chính tăng trưởng trên diện rộng, Hạo Dương đã từng bước có hình thức ban đầu của trung tâm thành thị, cứ tốc độ này phát triển tiếp, Hạo Dương có hi vọng trở thành thành thị có tiềm lực phát triển nhất và thực lực cạnh tranh mạnh nhất của vùng tây nam tỉnh Sở Nam.

Ngoại trừ thành tích trên xây dựng kinh tế, Lưu Vĩ Hồng sau khi chuyển làm Bí thư Thị ủy, ở trên công tác xây dựng Đảng cũng biểu hiện ra năng lực khác thường, dựa theo điều hắn từng hứa hẹn với Lâm Khải Hàng, dùng ba tháng thời gian, liền cơ bản hoàn thành công tác thí điểm kết hợp xã và khu xây dựng trấn.

Loại năng lực nắm trong tay và năng lực phối hợp, khiến Lâm Khải Hàng ở trên địa vị cao đã lâu, kinh nghiệm công tác Đảng cực kỳ phong phú cũng phải giật mình.

Con cháu này của Lưu gia, thực sự có chút tài năng, là người đa tài.

Lưu Vĩ Hồng khiêm tốn nói:

- Bí thư Lâm quá khen, chủ yếu là lãnh đạo sáng suốt của cấp trên và nỗ lực chung của các đồng chí, tôi chỉ là làm chút công tác thuộc bổn phận mà thôi.

Lâm Khải Hàng phất tay, nói:

- Ủng hộ của lãnh đạo cấp trên và cố gắng của các đồng chí, đương nhiên là ắt không thể thiếu. Nhưng nỗ lực cố gắng của chính bản thân cậu càng là nhân tố rất trọng yếu. Có đôi khi dùng đúng một cán bộ, đối với sự phát triển trên địa phương, là rất quan trọng. Đương nhiên, nếu dùng sai một cán bộ, nhất là cán bộ lãnh đạo trên vị trí mấu chốt, cũng sẽ tạo thành tổn thất cực lớn.

Lời nói này, Lưu Vĩ Hồng sẽ không tiện tùy tiện tỏ thái độ, chỉ mỉm cười nói:

- Bí thư Lâm chỉ thị anh minh!

Rất hiển nhiên, Lâm Khải Hàng hôm nay hẹn gặp hắn, không phải đặc biệt vì khen ngợi hắn.

- Đồng chí Vĩ Hồng, công tác thí điểm kết hợp xã và khu xây dựng trấn cơ bản hoàn thành rồi đúng không? Báo cáo các cậu đưa lên, tôi đã xem qua. Rất tốt, tìm ra được biện pháp vô cùng hữu hiệu. Tôi thấy cũng không cần sửa chữa gì mấy, có thể trực tiếp làm tài liệu chỉ đạo hướng dẫn cho công tác kết hợp xã và khu xây dựng trấn trong toàn tỉnh. Công tác này, làm được cực kỳ tốt, rất có ý nghĩa. Chúc mừng cậu!

Lâm Khải Hàng không hề tiết kiệm lời nói, cho Lưu Vĩ Hồng một sự thừa nhận và mạnh mẽ khen ngợi rất cao.

Người ta công tác quả thật làm được tốt đẹp, Bí thư Lâm cũng không cần thiết tìm xương ở trong trứng gà.

Lưu Vĩ Hồng ưỡn người, nói:

- Bí thư Lâm, công tác kết hợp xã và khu xây dựng trấn của Hạo Dương, trước mắt chủ yếu là hoàn thành công tác dàn giáo, phương diện phân cấp quản lý này, còn phải tiến thêm một bước xâm nhập. Lúc này xã, thị trấn mới còn đang trong quá trình xây dựng, cán bộ phân tuyến công tác, vừa mới bắt đầu. Cá nhân tôi đề nghị, còn phải quan sát thêm ba tháng đến nửa năm, tìm ra một phương pháp cách thức càng đầy đủ hơn, có thể sẽ càng ổn thỏa hơn

Không thể nghi ngờ, sau khi kết thúc làm thí điểm, bước tiếp theo chính là ở mở rộng trong phạm vi toàn tỉnh. Lưu Vĩ Hồng cảm thấy, cần thiết phải thận trọng một chút. Dù sao trọng điểm thật sự trong kết hợp xã và khu xây dựng trấn, không nằm trong mặt công tác, mà ở chỗ phân cấp quản lý. Cơ cấu không sắp xếp hợp lý, nhân viên không sắp xếp hợp lý, quyền lực không chuyển giao, hoặc là sau khi trao quyền quá trình hòa hợp không tốt, chẳng những không khơi dậy nổi tác dụng nên có, chỉ sợ còn có thể phản hiệu quả.

Đây là quan hệ đến cục diện cơ sở chính trị toàn tỉnh ổn định hay không, việc lớn có mạnh mẽ phát triển hay không, Lưu Vĩ Hồng liền không thể thuận miệng phụ họa, phải đem suy nghĩ trong lòng mình nói thẳng ra, cung cấp cho Bí thư Tỉnh ủy làm tham khảo toàn diện.

Lâm Khải Hàng liếc mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng một cái, âm thầm gật đầu. Không hổ là con cháu quý tộc, thời khắc mấu chốt rất nghiêm túc, có gan kiên trì kiến giải của chính mình.

- Ừ, cậu nói cũng rất có đạo lý, quả thật phải ổn định, mọi việc không thể nóng vội. Quan sát thêm mấy tháng, đợi cơ bản hoàn thiện, rồi tiến hành mở rộng toàn tỉnh.

Lâm Khải Hàng lập tức khẳng định ý kiến của Lưu Vĩ Hồng.

- Bí thư Lâm sáng suốt, tôi hoàn toàn ủng hộ chỉ thị của Bí thư Lâm.

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói.

Lâm Khải Hàng cả cười.

Ai nói Lưu Vĩ Hồng kiêu ngạo ương ngạnh? Người này cũng là rất thông thạo "Cách vỗ mông ngựa", rõ ràng là ý kiến của chính hắn, từ miệng Lâm Khải Hàng thuật lại một lần, trong nháy mắt, liền biến thành "chỉ thị sáng suốt" của Bí thư Lâm.

Bản lĩnh vô cùng thâm hậu!

Cẩn thận ngẫm lại, Lưu Vĩ Hồng ương ngạnh, cho tới bây giờ cũng đều có điểm mấu chốt, tuyệt không quấy hợp lung tung. Đơn giản mà nói, chính là ở thời điểm có thể ương ngạnh mới ương ngạnh, nhưng bên trong trước sau vẫn cùng phương hướng lớn duy trì nhất trí. Ít nhất Lâm Khải Hàng sau khi nhậm chức, Lưu Vĩ Hồng làm ra hai động tác lớn, đều là Lâm Khải Hàng vô cùng thích thú nhìn thấy. Bất hiện sơn, bất lộ thủy (trông rất có vẻ bình thường), liền làm được việc "lấy được lòng Lâm Khải Hàng".

Bản lĩnh nghiền ngẫm ý cấp trên, không thể nói là không inh.

Thủ đoạn như thế, có khả năng cùng xuất thân của hắn có liên hệ chặt chẽ.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv