Quan Gia
Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
-----oo0oo-----
Chương 804: Thiên ca và An ca
Nhóm dịch: PQT
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Khách sạn Ngân Yến khu Ngân Yến thị xã Cửu An
Tấm bảng hiệu đèn nê ông to lớn lấp lánh chói mắt, cách mấy con đường cũng có thể nhìn thấy
Khu Ngân Yến không phải mảnh đất của Thị ủy và Ủy ban nhân dân thị xã Cửu An, nhưng khách sạn Ngân Yến lại là khách sạn cao cấp nhất xa hoa nhất của toàn thị xã Cửu An. Mỗi khi đến chiều tối, trong bãi đậu xe có các loại xe hơi đậu thành hàng, khách sạn kinh doanh 24 tiếng, suốt ngày ca hát nhảy múa, náo nhiệt vô cùng
Ông chủ của khách sạn Ngân Yến chính là nhà doanh nghiệp tư nhân nổi tiếng xa gần thị xã Cửu An Thẩm Vân Thiên, ủy viên thường vụ Mặt trận Tổ quốc thị xã chính thức, Chủ tịch hiệp hội người lao động cá thể thị xã
Về phần bằng hữu trên đường, bất kỳ ai nhìn thấy Thẩm Vân Thiên đều phải cung kính kêu một tiếng "Thiên ca". Thậm chí rất nhiều cán bộ của chính quyền đảng ủy, nhìn thấy Thẩm Vân Thiên cũng cung kính kêu "Thiên ca".
Chuyện khác không nói, rất nhiều sắp xếp nhân sự trong nội bộ cục công an, Thẩm Vân Thiên thật sự đều có thể lên tiếng. Một số cảnh sát muốn lên đến vị trí có thực quyền, đi phương pháp của Thẩm Vân Thiên, đa số có hiệu quả
Tất cả mọi người đều biết, Thiên ca và An ca, là anh em kết nghĩa.
An ca là ai?
Con trai của Bành Tông Minh Bí thư Đảng ủy công an thị xã kiêm Cục trưởng cục công an, Bành Anh An Phó Chi đội trưởng chi đội trị an thị xã
Ngay cả Bành nha nội đều gọi Thẩm Vân Thiên là "Thiên ca"!
Sự xa hoa của khách sạn Ngân Yến cũng là có tình có lý
Cho dù trong khoảng thời gian này, thị xã Cửu An đang tiến hành chỉnh đốn trị an, có thể nói là đang thời kỳ cao phong nghiêm đánh, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng đến kinh doanh của khách sạn Ngân Yến, vẫn như trước ngựa xe như nước, đông như trẩy hội. Hơi trễ một chút thì sẽ không tìm được chỗ đậu xe nữa
Trời đã tối đen, kinh doanh của khách sạn Ngân Yến vẫn rất sôi nổi, số lượng xe trong bãi đậu xe không rõ ràng nhìn thấy giảm bớt
Lúc này, một chiếc xe hơi Polonez màu bạc dừng tại một vị trí không bắt mắt bên cạnh bãi đậu xe, cửa xe mở ra, một cô gái trẻ toàn thân váy đen áo đen đi xuống, tóc ngắn tinh tế, đôi chân thon dài và cặp ngực cao ngất, cùng với chiếc bóp đầm nhỏ xinh đẹp trên cổ tay, không hề cho thấy cô gái này là người trong xã hội thượng lưu
Đúng là Thiệu Ngân Yến.
Chỉ là lúc này xem qua, Thiệu Ngân Yến rất không vui, mặt chìm như nước, cửa xe đóng “bang bang” vang lên, dùng sức rất lớn
Giày da nhỏ lộp bộp lộp bộp gõ trên mặt đá cẩm thạch, Thiệu Ngân Yến bước nhanh đi vào khách sạn Ngân Yến, hai đứa bé giữ cửa ở ngoài cửa cúi đầu cúi người, nịnh nọt địa kêu "Ngân Yến tỷ", Thiệu Ngân Yến mí mắt cũng không nâng một chút, ngay cả một tiếng “hừ hừ” trong mũi cũng không có
Nhìn ra được, Ngân Yến tỷ hiện tại cơn tức rất lớn
Đứa bé giữ cửa mất hứng, chờ Thiệu Ngân Yến rẽ sang cầu thang, không kìm nổi nhẹ nhàng thở phào một hơi, hạ giọng mắng một tiếng "Kỹ nữ", trên mặt lộ ra vẻ mặt rất khinh thường
Thiệu Ngân Yến lên thẳng lầu 3, đi nhanh vào căn phòng riêng đang đóng chặt
“Ầm” một tiếng, Thiệu Ngân Yến đẩy cửa phòng riêng ra
Trong phòng riêng lập tức vang lên tiếng thét chói tai của một phụ nữ, hơn mười ánh mắt cùng nhìn ra ngoài cửa
Tình hình trong phòng riêng tục tĩu vô cùng, khó coi.
Bảy tám cô gái trẻ mặc áo lộ ngực, chen chúc nhau trên sô pha cực lớn, đang vây quanh 2 chàng thanh niên quyến rũ. Mấy cô gái này vốn thì mặc rất ít, trước mắt càng là áo lót, quần lót quẳng đầy dưới đất, mấy cô gái gần như hoàn toàn lõa lồ. Mà hai chàng trai trẻ đó, cũng chỉ mặc áo ngắn quần ngắn, bị chen chút ở giữa một đống thịt trắng, giở trò, bận kinh khủng, quần áo trên người tán loạn, lộn xộn
- Cô làm gì vậy? Phát điên gì vậy?
Một gã đàn ông 28, 29 tuổi, nhìn rõ là Thiệu Ngân Yến, không khỏi rất là không hài lòng, tức giận quát lớn nói.
- Bành Anh An, anh nói chuyện không giữ lời! Anh thả chó rắm!
Thiệu Ngân Yến nổi giận đùng đùng, hướng tới mấy người đàn ông đó rống to, bởi vì quá mức xúc động phẫn nộ, tiếng nói cũng hơi khàn khàn
Thì ra người đàn ông đang bị vô số cô gái “vây công”, chính là Bành Anh An phó Chi đội trưởng chi đội trị an cục công an thị xã
- Ngân Yến, làm gì đó? Nói chuyện chú ý chút!
Một người đàn ông tóc ngắn khác hơn 30 tuổi, liền vội vàng nói với Thiệu Ngân Yến
- Thẩm Vân Thiên, anh cũng vậy. Anh nói chuyện cũng là thả chó rắm!
Thiệu Ngân Yến không chút nào cảm kích, cũng hướng Thẩm Vân Thiên quát ầm lên
Bành Anh An sắc mặt trở nên xanh mét, hai mắt hung quang, tay phải không kìm lòng nổi nắm thành nắm tay, dường như rất muốn một cước đánh ngã Thiệu Ngân Yến, tuy nhiên vẫn là cố kiềm nén lại.
Thẩm Vân Thiên vẻ mặt hơi biến đổi, phất phất tay, nói:
- Mấy người ra ngoài đi!
Mấy cô gái trẻ này đã bị dọa sợ từ sớm rồi, nghe Thẩm Vân Thiên nói vậy, vội không ngừng đứng dậy, nhặt áo lót, quần lót dưới đất, chụp lung tung trên người, như ong vỡ tổ chạy đi ra ngoài. Căn phòng riêng to như vậy, chỉ còn lại 3 người Bành Anh An, Thẩm Vân Thiên và Thiệu Ngân Yến. Bành Anh An, Thẩm Vân Thiên ngồi ở sô pha, Thiệu Ngân Yến đứng ở cạnh cửa, thịnh khí cùng hướng, không khí rất là khẩn trương.
- Ngân Yến, đừng náo loạn. Chuyện của Minh Chính là ngoài ý muốn, ai cũng không muốn xảy ra. Muốn trách thì trách đám cảnh sát của thị xã Hạo Dương, là bọn họ hại chết em trai cô!
Thẩm Vân Thiên đứng dậy, nói, trên mặt mang theo ý cười.
Thẩm Vân Thiên vóc dáng cao lớn, cả người cơ bắp rắn chắc, nhìn qua là người giỏi võ. Thẩm Vân Thiên vốn chính là vận động viên đội võ thuật thị xã Cửu An, giỏi đánh võ, sau đó lại làm qua lính trinh sát trong bộ đội, công phu rất là cao. Chính là có nền tảng như vậ mới dần dần “quật khởi” trong đám lưu manh ở thị xã Cửu An, trở thành lão đại cao nhất
Tuy nhiên Thẩm Vân Thiên mấy năm nay đã dần dần thay đổi tác phong làm việc, chuyện đánh đánh giết giết, thường rất ít lộ diện. Người ta nay là nhân vật lớn, ông chủ của khách sạn Ngân Yến, ủy viên thường vụ Mặt trận Tổ quốc thị xã. Nhân vật lớn thì phải có phong độ của nhân vật lớn, tiếp tục cùng với đám côn đồ trên đường phố chém giết, thì qua mất thân phận rồi. Hơn nữa Thẩm Vân Thiên từ trước tới nay đều không phải tên tứ chi phát đạt ý nghĩ đơn giản, anh em cũ năm đó cùng y “đấu tranh anh dũng” đầu đường cuối ngõ ở Cửu An, hiện giờ trên cơ bản không chết cũng tàn phế, không mấy ai có kết cục tốt. Duy nhất có Thẩm Vân Thiên y “trổ hết tài năng”, trở thành ông chủ lớn, “nhân vật truyền kỳ”, cũng không thể hoàn toàn quy kết cho vận khí.
Ngoại trừ hung ác tàn bạo, Thẩm Vân Thiên vẫn là một “nhân vật trí tuệ”, đây là tự Thẩm Vân Thiên nói. Dựa theo cách nói của người Đông Bắc, Thẩm Vân Thiên còn đặc biệt biết “lừa dối”
“Muốn thành đại sự, thì phải biết dùng đầu óc! Chỉ biết động dao thì không được”
Thẩm Vân Thiên thường xuyên như vậy dạy bảo đàn em đáng tin của y
- Hừ, anh nói thật đơn giản dễ dàng! Lúc đó các anh nói thế nào với tôi chứ? Chỉ cần đưa em trai tôi trở về Cửu An, thì có thể giữ được tính mạng của nó. Bây giờ thì sao? Em trai tôi đốt thành tro! Các anh cho tôi một người sống sao!
Thiệu Ngân Yến khàn khàn kêu lên, gương mặt bởi vì phẫn nộ và thương tâm, hơi vặn vẹo biến hình
- Ngân Yến, chuyện này thật sự không thể trách chúng tôi. Minh Chính ở Hạo Dương nuốt vào 4 khúc đũa, trong bụng đều bị đâm nát rồi, bác sĩ cứu không được cậu ta, chúng tôi cũng không có cách phải không? Chúng tôi không có ai là bác sĩ cả!
Thẩm Vân Thiên mở ra hai tay, rất là vô tội nói.
- Cô cũng nhìn thấy rồi, Minh Chính vừa được đón từ Hạo Dương trở về, căn bản không có vào trong cục, đi thẳng đến bệnh viện nhân dân thị xã. Chúng tôi chỉ có thể làm được tới đó, có phải không? Anh An vừa rồi còn đang nói với tôi, sớm biết như vậy, thì nên đưa Minh Chính đến bệnh viện tỉnh
Bành Anh An lạnh "Hừ" một tiếng, nói:
- Thiên ca, anh đừng nói nữa, người phụ nữ này không biết phân biệt!
- Tôi không biết phân biệt? Bành Anh An, anh dựa vào lương tâm của mình mà nói có được không? Những năm nay, tôi đi theo anh, không danh không phận, tôi từng cầu xin anh chuyện gì? Tôi vì anh đã cắt đứt với hai người, bây giờ anh nói tôi không biết phân biệt? Anh còn có chút lương tâm hay không?
Thiệu Ngân Yến mắc chứng cuồng loạn kêu to hô to, nước mắt trào ra mạnh liệt
Thẩm Vân Thiên lắc đầu
Thật sự là lộn xộn, vừa rồi còn đang nói chuyện của Thiệu Minh Chính, giờ lại kéo đến chuyện tình yêu nam nữ, cho dù Thẩm Vân Thiên rất biết lừa dối, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên mở miệng từ đâu
Bành Anh An lập tức liền bùng nổ, đứng lên, hung hăng “khinh” một tiếng, nổi giận đùng đùng nói:
- Tôi đã trói cô sao? Lúc đầu là ai không biết xấu hổ dính vào? Một thứ hàng mục nát của mẹ cô, nếu không phải nể mặt Thiên ca, cô còn không xứng liếm giày cho ông đây! Nếu không phải là tôi, Thiệu Minh Chính đã chết 8 lần rồi, nó còn có thể sống đến 26 tuổi? Cô còn dám ở đây kêu lung tung? Có tin ông cho người luân phiên hãm hiếp cô hay không? Chém chết cả nhà cô!
Thẩm Vân Thiên vừa thấy tình thế này, liền cười tiến lên trước ngăn cản Bành Anh An, vỗ bờ vai của gã nói:
- Anh An, đừng giận. Ngân Yến cũng là quá đau lòng rồi, nói chuyện không chú ý, cậu đừng để tâm, con gái mà…
Thiệu Ngân Yến lại không quan tâm, đột nhiên xông về hướng Bành Anh An, đưa tay túm lấy áo trước ngực gã, vừa kéo vừa xé
- Anh giết tôi đi… Bao nhiêu năm nay tôi đi theo anh, người không ra người, ma không ra ma, anh cho rằng tôi thèm lắm sao… Anh giết tôi đi cho xong chuyện, anh ra tay đi…
Với “uy danh hiển hách” của Bành Anh An ở thị xã Cửu An, thật đúng là không mấy ai dám ở trước mặt gã khóc lóc om sòm như vậy. Nhưng Thiệu Ngân Yến chính là người cùng giường của gã, tiếp xúc da thịt với gã nhiều năm, hơn nữa em trai vừa chết, tâm trạng xúc động phẫn nộ, cũng liền không có sợ hãi.
- Con điếm thối, mày muốn chết sao!
Bành Anh An làm sao chịu như vậy, xoay tròn cánh tay, tát tai một cái thật mạnh lên mặt của Thiệu Ngân Yến
Trong tiếng kêu thảm, Thiệu Ngân Yến lảo đảo, té ngã trên đất, hai má sưng lên, máu tươi đỏ sẫm từ khóe miệng tràn ra.
Bành Anh An còn chưa hết giận, xông lên phía trước, nhấc chân liền đá
- Con điếm thối, dám khóc lóc om sòm với ông, ông ày chết!
Bành Anh An vừa đá vừa chửi ầm lên
Nhìn thấy Thiệu Ngân Yến cuộn tròn mình, từ lớn tiếng thét chói tai chuyển sang thê lương rên rỉ, Thẩm Vân Thiên khóe miệng hiện lên một chút ý cười tàn nhẫn, thản nhiên nhìn Bành Anh An bạo hành, không hề có ý khuyên can
Người phụ nữ này. Ôi, có lúc chính là đầu óc không tỉnh táo, cho rằng từng lên giường với đàn ông thì có thể kiêu ngạo. Ả cũng không suy nghĩ, bên cạnh Bành Anh An có bao nhiêu phụ nữ? Không có 300 cũng sẽ không ít hơn 200
Một Thiệu Ngân Yến đáng là gì?
- Con điếm thối, mày dám ồn ào nữa, ông lập tức cho người chém chết cả nhà mày, mày biết điều cho ông!
Bành Anh An còn đang tức giận mắng chửi độc ác
Thẩm Vân Thiên cười cười, mồi một điếu thuốc, ngồi trên sô pha, có hương vị mà hút thuốc