Quan Gia
Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
-----oo0oo----- đọc truyện mới nhất tại .
Chương 788: Trời yên biển lặng?
Nhóm dịch: PQT
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Việc Cục Công an thị xã Hạo Dương bí mật bắt giữ người bị tình nghi ở thị xã Cửu An tất nhiên là được lan truyền ra ngoài. Nhưng quan trường của Hạo Dương lại không bị ảnh hưởng nhiều. Lưu Vĩ Hồng hoàn toàn đặt việc kết hợp xã và khu lên trên hết. Bản dự thảo quy hoạch khu hành chính mới đã được thông qua ở hội nghị thường vụ, báo cáo lên Ủy ban nhân dân địa khu Hạo Dương. Sau khi chờ ý kiến phúc đáp sẽ báo cáo lên sở Dân chính tỉnh rồi mới có quyết định cuối cùng.
Lưu Vĩ Hồng “ngựa không dừng vó” cho gọi cán bộ đến nói chuyện.
Cho gọi cán bộ nói chuyện và “ngựa không dừng vó” hai điều này rất khó gộp chung một chỗ nhưng lại rất thích hợp khi đặt lên người Lưu Vĩ Hồng. Bởi vì Bí thư Lưu gặp mặt các cán bộ không phải ở văn phòng Thị ủy nói chuyện mà là Lưu Vĩ Hồng đi xe đến từng khu, từng xã thị sát rồi tiến hành nói chuyện với cán bộ luôn.
Đây cũng là đặc điểm làm việc của Lưu Vĩ Hồng.
Mặc kệ là Chủ tịch thị xã hay là Bí thư, Lưu Vĩ Hồng vẫn duy trì việc thâm nhập cơ sở. Có như thế mời chân chính thu thập được tư liệu, sẽ không bị những tư liệu báo cáo không xác thực cho ra những quyết định không chính xác.
Trước kia, khi chưa có việc kết hợp xã và khu thì vẫn đều là như thế. Hiện tại, một lần nữa quy hoạch khu vực hành chính mới, Lưu Vĩ Hồng lại càng phải đi xem. Tuy rằng nói khu hành chính mới đã có phương án quy hoạch, lại trải qua thảo luận của hội nghị thường vụ, nhưng tóm lại vẫn phải thâm nhập khảo sát thực tế một phen. Nếu chẳng may đó chỉ là lý luận suông thì sẽ gây ra việc tranh cãi không cần thiết. Như vậy sẽ không tốt.
Đối với Bí thư Lưu lần này xuống nông thôn khảo sát, tất cả các cán bộ khu, xã đều dốc toàn lực và tinh thần để ứng đối. Đây không chỉ là một cuộc khảo sát bình thường mà là sự “chọn lựa thi đấu”. Phỏng chừng, sau khi cuộc khảo sát qua đi, nhân vật số một và số hai của các xã, thị trấn của thị xã Hạo Dương trên cơ bản sẽ có trong đầu của Bí thư Lưu. Một là được chọn, hai là bị gạt sang một bên thì còn phải xem biểu hiện của Bí thư Lưu mới có thể khẳng định được.
Quy hoạch khu hành chính mới của thị xã Hạo Dương, tổng cộng thiết lập mười bảy xã, thị trấn mới và ba khu phố hợp thành một khối. Như vậy tương đương với việc sẽ có hai mươi cấp trưởng phòng của khu hành chính. Nhân vật số một chính Đảng sẽ có bốn mươi người. Nhân vật số một của mười khu và ba khu phố là hai mươi sáu người. Nhìn qua thì nhân vật số một cấp Trưởng phòng chính Đảng còn đến mười bốn vị trí. Như vậy thì Bí thư khu ủy và Chủ tịch khu có thể chia nhau mười bốn vị trí đó.
Nhưng sự thật cũng không phải vậy. Bí thư Lưu đã sớm trong hội nghị nói rõ ràng, vốn nhân vật số một của Ủy ban nhân dân khu Đảng không nhất thiết là có thể đảm nhiệm chủ quản của tân xã, thị trấn. Phải căn cứ vào kết quả khảo sát cán bộ thì mới có sự ủy nhiệm được. Kinh nghiệm lý lịch của cán bộ chỉ có thể tham khảo, là một trong những tiêu chuẩn để lựa chọn chứ không phải tiêu chuẩn chính yếu.
Nghe nói vấn đề này cũng không phải không có ý kiến phản đối của lãnh đạo.
Ví dụ như Chủ tịch Hội đồng nhân Cổ Kiến Hiên cũng đã uyển chuyển nhắc nhở Bí thư Lưu, việc kết hợp xã và khu điều quan trọng chính là cố gắng đạt đến ổn định, không nhất thiết phải ảnh hưởng đến cục diện yên ổn của xã hội.
Ý tứ của Cổ Kiến Hiên rất rõ. Hiện nay có hai mươi Bí thư Khu ủy và Chủ tịch khu, chính là cơ cấu chính quyền nòng cốt của nông thôn thị xã Hạo Dương. Nếu muốn kết hợp xã và khu một cách vững vàng thì nhất định phải dựa vào những người này. Bí thư Lưu tốt nhất là cho bọn họ “liều thuốc an thần” thì bọn họ phải có thể thành tâm phối hợp công tác với hắn. Bằng không thì những người này sẽ nghĩ rằng, vị trí của mình có còn được bảo toàn hay không, còn tâm trí đâu mà đi lo các công tác khác?
Phải nói, lời đề nghị này của Cổ Kiến Hiên không phải là không có đạo lý. Đương nhiên, tâm tư của Cổ Kiến Hiên là xác định Bí thư Khu ủy và Chủ tịch khu đều có thể đảm nhiệm nhân vật số một chính đảng của tân xã, thị trấn. Những cán bộ mà ông ta đã đề bạt sẽ không còn nỗi lo ”thất nghiệp”. Coi như là trước khi Cổ Kiến Hiên về hưu, vẫn có thể tranh thủ chút lợi ích của cấp dưới của mình.
Nhưng Lưu Vĩ Hồng vẫn chưa tiếp thu ý kiến này. Hắn thúc đẩy việc kết hợp xã và khu chủ yếu là điều phối lại cán bộ. Chủ quản Hạo Dương đã hơn một năm, Lưu Vĩ Hồng cảm thấy đại bộ phận cán bộ trung tầng, nhất là nhân vật số một của khu trấn trực thuộc thị xã tư tưởng đều xơ cứng, thiếu tinh thần tiến thủ, trở thành một chướng ngại vật đối với sự phát triển kinh tế của Hạo Dương. Lưu Vĩ Hồng đã sớm tính toán, phải thông qua việc kết hợp khu xã lần này, thay thế bằng một loạt những cán bộ tương đối trẻ tuổi, bằng cấp cao lại có năng lực thực tiễn vào những vị trí quan trọng. Nếu hai mươi Bí thư khu ủy và Chủ tịch khu vẫn còn nguyên, toàn bộ giữ lại thì hiệu suất của việc kết hợp xã và khu lần này sẽ bị suy giảm.
Xác nhập xã thị trấn mà cán bộ vẫn có lối suy nghĩ như cũ thì làm sao mà tạo được tác dụng gì chứ?
Lưu Vĩ Hồng rất rõ ràng trong việc vạch ra, phải điều phối lại một lần nữa cán bộ xã, khu, nhân vật số một của các bộ môn trực thuộc thị xã. Xem ra Bí thư Lưu đã hạ quyết tâm, tiến hành cuộc đại giải phẫu đội ngũ cán bộ thị xã Hạo Dương, đem uy vọng của Bí thư Lưu hoàn toàn tạo dựng lên.
Đối mặt với một Bí thư vô cùng mạnh mẽ, cứng rắn, các cán bộ phía dưới chỉ có thể tìm cách biểu hiện tốt trước mặt Bí thư mà thôi. Đối nghịch lại với hắn khẳng định là không thể thực hiện được.
Lần khảo sát này mà nói thì cũng giống như một cuộc khảo hạch. Chỉ xem báo cáo của ban Tổ chức cán bộ thì rất khó có được nhận thức trực quan về các cán bộ được. Tự mình đi xem, nghe quần chúng phản ánh thì mới giúp cho Bí thư Lưu càng hiểu biết sâu hơn về các cán bộ. Từ đó việc bổ nhiệm và miễn nhiệm càng thêm chắc chắn.
Lần xuống xã này mất một tháng. Đương nhiên, cũng không nói Bí thư Lưu hoàn toàn ở nông thôn. Dù sao thì thị xã Hạo Dương cũng không lớn, diện tích chỉ khoảng 800km2, tình trạng giao thông cũng được xem là tốt. Có rất nhiều thời điểm, Bí thư Lưu xuống nông thôn đều có thể quay về trong ngày. Chỉ có những khu xa xôi như khu Hoàng Sa, khu Hạo Giang thì Bí thư Lưu mới ở lại địa phương. Còn các công việc ở thị xã cũng không thể bỏ lơ được. Nhất là việc phát triển các xí nghiệp và doanh nghiệp tư nhân. Trong thời gian một tháng, Lưu Vĩ Hồng xuống nông thôn hết hai mươi ngày, còn lại mười ngày là ở thị xã giải quyết công tác.
Sau khi bước vào tháng sáu, thời tiết càng thêm nóng bức. Bí thư Lưu lại thường xuyên xuống nông thôn nên làn da đen sạm đi. Đường Thu Diệp cảm thấy rất đau lòng, nên tìm đủ mọi biện pháp bổ sung dinh dưỡng cho hắn. Lại nhờ người ra tỉnh mua những mỹ phẩm cao cấp, cái gì là kem làm trắng da, cái gì là kem chống nắng....rồi bắt Lưu Vĩ Hồng nhất định phải sử dụng.
Một người đàn ông bảnh bao, phóng khoáng bây giờ lại ngày càng đen nhẻm, không ngừng bị lột da. Đường Thu Diệp làm sao có tâm mà nhìn Lưu Vĩ Hồng như thế.
Lưu Vĩ Hồng bị Đường Thu Diệp kiên trì làm cho dở khóc dở cười. Kiếp trước kiếp này, Bí thư Lưu cũng chưa bao giờ dùng đến những sản phẩm dưỡng da. Nhưng rất nhiều thời điểm, Lưu Vĩ Hồng phải chấp nhận lời đề nghị của Đường Thu Diệp, chỉ là muốn cô ấy yên tâm hơn. Đường Thu Diệp đối với Lưu Vĩ Hồng tràn đầy yêu thương, Lưu Vĩ Hồng tự nhiên cũng không thể để cô ấy thất vọng. Ỏ sâu trong nội tâm của hắn, cũng đều rất yêu thương Đường Thu Diệp.
Tuy Bí thư Lưu rất ít khi dùng kem dưỡng da hoặc kem chống nắng nhưng dù sao những thứ này cũng có hiệu quả. Tuy rằng Bí thư Lưu không thể tránh được việc phơi nắng nhưng ít nhất là không hề bị tróc da.
Nói thật, cái loại cảm giác bị tróc da quả thật cũng không dễ chịu gì.
Trong lúc Bí thư Lưu bận rộn với công tác kết hợp xã và khu, thì bên Cửu An dường như cũng khá phối hợp. Trong khoảng thời gian này cũng không tiếp tục quấy rầy hắn. Ngoại trừ Nghiêm Như Bồi bên sở Công an tỉnh gọi điện thoại cho Thân Khắc Lễ một lần thì không còn tin tức gì nữa.
Tình huống này nằm ngoài dự kiến của Lưu Vĩ Hồng, Dường như cho dù Thiệu Minh Chính là thành phần du côn ở Cửu An, nhưng cũng chẳng là đại nhân vật gì nên không ai quan tâm đến y. Tân Minh Lượng gọi điện thoại cho Tào Chấn Khởi, Nghiêm Như Bồi gọi điện thoại cho Thân Khắc Lễ đều là những sự việc phát sinh không lâu, chỉ là bên Cửu An bị cục Công an thị xã Hạo Dương không nói quy cũ chọc tức nên mới phản ứng kịch liệt mà thôi.
Chỉ là việc mất mặt!
Thấy Tào Chấn Khởi và Thân Khắc Lễ đều im lặng, không có hồi âm cho nên Cửu An và sở Công an tỉnh cũng cho việc này qua đi, không đề cập đến, để xem Hạo Dương làm nên trò trống gì. Mặc kệ thế nào thì cục Công an thị xã Hạo Dương cũng không thể trong thời gian dài bắt giữ đám người Thiệu Minh Chính. Dù sao cũng phải có kết luận. Nếu ra hình phạt thì phải trải qua viện kiểm sát công tố và phán quyết của tòa án, không thể giam giữ vô thời hạn được. Một khi có sự tham gia của tòa án và viện kiểm sát thì như thế là trái với nguyên tắc quản lý địa phương. Đến lúc đó xem các người làm sao mà xong việc.
Cục Công an vượt qua địa phận bắt người, còn nói rằng chỉ điều tra lấy chứng cứ. Vụ án phát sinh ở Cửu An nhưng lại do Hạo Dương khởi tố, tiến hành phán quyết thì có vẻ không hợp lý. Thị xã Cửu An hoàn toàn có thể cáo trạng thị xã Hạo Dương lên tỉnh.
Lưu Vĩ Hồng cậu cho dù là con cháu quý tộc, bối cảnh cứng rắn nhưng không phải quy củ nào cậu cũng có thể phá hỏng được. Như vậy rõ ràng là cậy thế hoành hành. Nếu muốn áp chế được Lưu gia, Lý Dật Phong và đám người Lục Đại Dũng thì cũng cần có một khí lực thật mạnh. Vô duyên vô cớ tiêu hoa tài nguyên chính trị quý giá thì không thể nghi ngờ là một quyết định không sáng suốt.
Tuy nhiên, Lưu Vĩ Hồng cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy.
Loại sóng êm biển lặng như thế này rất không bình thường.
Một ngày trung tuần tháng sáu, Lưu Vĩ Hồng không xuống nông thôn, ở lại thị xã tổ chức hội nghị công việc Bí thư với sự có mặt của Trưởng ban Tổ chức cán bộ mở rộng Quách Thành Chí, bắt đầu chính thức nghiên cứu việc điều phối bộ máy cán bộ cho tân xã, thị trấn. Mười bảy tân xã thị trấn cùng với ba khu phố một lần nữa quyết định. Hội nghị công việc Bí thư diễn ra suốt cả ngày, bước đầu nghiên cứu năm xã, thị trấn trước. Tuy rằng như thế nhưng Lưu Vĩ Hồng tuyệt không đồng ý làm qua loa, kiên trì thảo luận cả một danh sách những cán bộ.
Sau khi tan họp, Lưu Vĩ Hồng trở lại văn phòng, một lần nữa nhận được điện thoại của Thân Khắc Lễ.
- Haha, Bí thư Lưu, tối nay rảnh không? Tôi có một người khách muốn mời cậu dùng cơm.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười đồng ý.
Xem ra thì trong trận đấu kiên nhẫn này, hắn đã chiếm được thế thượng phong.