Quan Gia

Chương 762: Bí thư Thị ủy Hạo Dương (phần 2)





 Quan Gia

Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

-----oo0oo-----

Chương 762: Bí thư Thị ủy Hạo Dương (phần 2)

Nhóm dịch: PQT

Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu

Dương Hiểu Quân đang vỗ tay, Tống Hiểu Vệ cũng đang vỗ tay mà thần sắc còn vô cùng điềm tĩnh, không nhìn ra được chút ý không vui nào từ thần sắc đó. Tuy tiếng vỗ tay như sấm nhưng trên thực tế chính là đánh vào mặt Tống Hiểu Vệ. Nhưng Tống Hiểu Vệ vẫn kiên nhẫn chịu đựng được.

Không thể không nói, khả năng chịu đựng của Tống Hiểu Vệ quả là bậc nhất.

Tiếng vỗ tay dần tan, Dương Hiểu Quân mỉm cười kết thúc bài phát biểu của mình, mời đồng chí Tống Hiểu Vệ lên phát biểu.

Trong phòng hội nghị lại vang lên một lần nữa những tràng pháo tay. Đương nhiên là không thể đánh đồng với tràng pháo tay vừa nãy được. Nó phù hợp với từng hoàn cảnh. Tống Hiểu Vệ từ đầu đến cuối vốn không thể tạo ra uy danh của mình ở thị xã Hạo Dương.

Tống Hiểu Vệ mặt tươi cười phát biểu mấy câu đơn giản, không ngoài mấy câu cảm ơn sự phối hợp ủng hộ của mọi người trong thời gian hơn một năm qua. Nhưng Tống Hiểu Vệ đặc biệt nhắc tới Lưu Vĩ Hồng và rất tán dương Lưu Vĩ Hồng là đại biểu cán bộ trẻ có năng lực kiệt xuất và nói rằng làm việc cùng với Lưu Vĩ Hồng một năm đã học được rất nhiều điều bổ ích.

Điều này hơi đi ngoài sự dự liệu của mọi người.

Dù là cái trò ngày hôm nay trở nên có chút ly kì nhưng đây không phải là sự điều động người bình thường. Điều này thì ai cũng biết. Chẳng còn nghi ngờ gì, Tống Hiểu Vệ là vì Lưu Vĩ Hồng mà phải đi. Lúc này, Tống Hiểu Vệ vẫn có thể có thái độ như thế thì quả thật cũng khá là giỏi.

Sau khi Tống Hiểu Vệ phát biểu, Phương Trung Hàn đại diện Ủy ban nhân dân Địa khu Hạo Dương phát biểu, rất khẳng định công tác của Tống Hiểu Vệ và nhiệt liệt chúc mừng việc Lưu Vĩ Hồng trở thành tân Bí thư Thị ủy.

Tiếp đó là đến lượt Bí thư Thị ủy mới Lưu Vĩ Hồng lên phát biểu.

Mọi người chú ý thấy Dương Hiểu Quân tuyên bố quyết định bổ nhiệm thì chỉ nói Lưu Vĩ Hồng sẽ là Bí thư Thị ủy Hạo Dương và vẫn chưa kiêm nhiệm chức vụ ủy viên Địa ủy Hạo Dương, dường như không giống với lệ thường trước đó. Trước lúc đó, Uyển Trung Hưng, Tống Hiểu Vệ đều là ủy viên Địa ủy kiêm Bí thư Thị ủy. Tuy nhiên nghĩ lại cũng thấy bừng tỉnh.

Nhìn khuôn mặt của vị tân Bí thư xem. Thực sự là quá trẻ. Mới hơn hai mươi lăm tuổi mà thôi. Mà cũng chỉ cách thời gian Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm chức Chủ tịch thị xã Hạo Dương có nửa năm thôi Năm kia, Lưu Vĩ Hồng mới làm có nửa năm chức Trưởng ban Tổ chức cán bộ huyện ủy Lâm Khánh mà đã mà được đặc cách đề bạt lên Chủ tịch thị xã Hạo Dương rồi. Chỉ làm nửa năm Trưởng ban Tổ chức cán bộ đã liền thăng quan lên một bậc. Đến nay ở cấp Cục trưởng cũng chưa đến nửa năm mà lập tức được thăng lên cấp Phó giám đốc sở. Thật là khiến người ta phải kinh ngạc. Sự đề bạt ngẫu nhiên là có thể. Dù sao thì Lưu Vĩ Hồng khi đảm đương chức vụ Trưởng ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy ở Lâm Khánh đã làm ra một “Chế độ bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ công khai” được Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy và Ban Tổ chức cán bộ trung ương tán thành. Như thế thì việc đề bạt còn nói được. Nhưng cứ luôn phá cách như thế thì khác người quá. Đối với bản thân Lưu Vĩ Hồng cũng chưa chắc là chuyện tốt.

Cái đó gọi là người nổi bật thì dễ bị ghét.

Người trẻ tuổi, rèn luyện nhiều hơn một chút ở cơ sở thì chẳng có gì là xấu cả.

Chỉ có điều như thế, Địa ủy Hạo Dương chỉ còn lại mười viên Ủy viên Địa ủy mà thôi. Thế này cũng không sao, thời kỳ đặc biệt, số Ủy viên Địa ủy là số chẵn cũng không có gì quá đáng. Đợi đến khi Lưu Vĩ Hồng làm khoảng một năm chức vụ Bí thư Thị ủy Hạo Dương, không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì tự nhiên cũng sẽ được nâng lên là Ủy viên Địa ủy.

Lưu Vĩ Hồng lúc này hẳn là có thể coi là cán bộ “dự khuyết” cấp Phó giám đốc sở. Hơn nữa tư cách dự khuyết là đánh dấu gạch thẳng, cao hơn rất nhiều các Bí thư huyện ủy bình thường khác. Điều mà Lưu Vĩ Hồng thiếu chỉ là một chút thời gian mà thôi. Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, với Lưu Vĩ Hồng hiện tại, “kẻ thù” hiện tại lớn nhất của hắn chính là bản thân hắn, chính là tuổi tác và kinh nghiệm của hắn.

Tuy nhiên đối với Lưu Vĩ Hồng mà nói, trên đầu có cái mũ ô sa ủy viên Địa ủy hay không thì không quan trọng. Cái uy danh cao của chức vụ Bí thư Thị ủy này của hắn tuyệt đối sẽ vượt qua bất cứ một vị tiền nhiệm nào. Lúc làm Chủ tịch thị xã cũng đã là “đệ nhất” rồi.

Uy danh của rất nhiều người có nguồn gốc từ chức vụ mà anh ta đảm nhiệm, còn Lưu Vĩ Hồng thì ngược lại. Uy danh của bản thân hắn là cao hơn chức vụ.

Lưu Vĩ Hồng phát ngôn, vẫn là cái sự ngắn gọn súc tích như thường ngày, không nói nhiều lời khách sáo. Tất cả các cán bộ ngồi đó, dường như đều đã quen với tác phong này của Lưu Vĩ Hồng. Nhưng bài phát biểu của Lưu Vĩ Hồng có hai trọng điểm. Thứ nhất là sự khẳng định và tán dương đối với Bí thư Thị ủy tiền nhiệm Tống Hiểu Vệ . Cái này gọi là có qua có lại. Dù sao thì vừa nãy Tống Hiểu Vệ cũng đã khen ngợi hắn. Về tình về lý thì đều nên đáp lại. Với con người của Lưu Vĩ Hồng mà nói, đối với sự tán dương Thị ủy Tống Hiểu Vệ thì cũng không trái với lương tâm lắm. Trên thực tế, Lưu Vĩ Hồng quả thật cho rằng Tống Hiểu Vệ rất có sở trường, chỉ riêng cái khoản rất biết chịu đựng kia, Lưu Vĩ Hồng liền cảm thấy chính mình không bằng y. Như hôm nay Tống Hiểu Vệ bị điều đi, không còn hợp tác “yêu nghiệt” như thế này nữa. Có thể đoán được, con đường làm quan sau này của Tống Hiểu Vệ nhất định phải hanh thông lắm, chứ không giống như ở Hạo Dương, va chạm này va chạm nọ.

Người như Lưu Vĩ Hồng thì toàn bộ giới quan trường Sở Nam đều hiếm thấy, thuộc về kiểu ngoại tộc.

Vấn đề trọng điểm thứ hai mà Bí thư Lưu nói đến chính là “Kết hợp xã và khu".

Chuyện này, trước đây, Tống Hiểu Vệ đã lấy danh nghĩa của Thị ủy và Ủy ban nhân dân thị xã Hạo Dương để báo cáo lên Địa ủy và Tỉnh ủy về tính khả thi và tính tất yếu của việc kết hợp xã và khu. Nghe nói Địa ủy và Tỉnh ủy vô cùng coi trọng chuyện này.

Mà Lưu Vĩ Hồng hiện tại lại đang nói với các cán bộ đang có mặt ở đây, lãnh đạo Địa ủy và Tỉnh ủy là đã nghiên cứu thận trọng vấn đề liên quan kết hợp xã và khu, không lâu sau sẽ có phúc đáp trả lời rõ ràng.

Những cán bộ đang có mặt ai nấy đột nhiên đều trở nên căng thẳng.

Kết hợp xã và khu, gần như sẽ liên lụy đến tất cả các cán bộ phía dưới. Có nghĩa là đối với các cán bộ trung tầng sẽ tiến hành một cuộc tẩy trừ. Một số những cán bộ thường ngày khá dựa vào Tống Hiểu Vệ thì lại càng lo lắng không yên.

Kết hợp xã và khu là sao?

Nói trắng ra đây chính là một thủ đoạn của Lưu Vĩ Hồng để lấy quyền trong tay Tống Hiểu Vệ. Như hôm nay làm Bí thư Thị ủy, danh chính ngôn thuận quản lý cái mũ của quan, quyền lớn trong tay thì càng phải tiến hành “tẩy trừ”. Tất cả những ai mà Lưu Vĩ Hồng không vừa mắt thì đều sẽ bắt đầu từ bây giờ, chuẩn bị tâm lý dần là vừa.

Trong việc quản lý đội ngũ cán bộ, Bí thư Lưu nhất quán thực hành chính sách mạnh tay. Làm Chủ tịch thị xã còn thế nữa là bây giờ làm Bí thư Thị ủy. Còn gì phải khách khí nữa chứ?

Nhưng mặc kệ mọi người có vui hay không vui, Bí thư Lưu cùng sẽ kiên định thực hiện chiến lược chính trị của mình.

Đương nhiên, Tỉnh ủy và Địa ủy chưa có ý kiến phúc đáp chính thức. Lưu Vĩ Hồng cũng không không thâm nhập quá sâu cào vấn đề kết hợp xã và khu. Chỉ là đưa tin ra ọi người thôi, để tạo nên một không khí căng thẳng một chút, ọi người hiểu rằng từ nay về sau phải kiên định bước về phía trước cùng với Bí thư Lưu, không được chần chừ, bằng không thì việc kết hợp xã và khu chính là “bữa tiệc lớn” chuẩn bị ình.

Cuộc họp cán bộ kết thúc tốt đẹp.

Phương Trung Hàn và Lưu Vĩ Hồng thịnh tình mời Dương Hiểu Quân đến nhà khách Hạo Dương dùng cơm. Lúc ăn cơm, mấy lãnh đạo chủ chốt của Địa khu Tào Chấn Khởi, Chu Kiến Quốc cũng qua để tiếp Dương Hiểu Quân.

Theo lý mà nói, Phó trưởng ban thường trực Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Dương Hiểu Quân này đến thì mấy người Tào Chấn Khởi và Chu Kiến Quốc đều nên ra mặt đón chào. Ít nhất phải có mặt ở cuộc họp cán bộ thị xã Hạo Dương này. Đây cũng là lễ tiết cần có. Nhưng không biết vì sao mà Tào Chấn Khởi không có mặt mà đến khi mời cơm khách thì mới đến.

Có lẽ, Bí thư Tào không muốn tham gia cuộc họp này.

Cuộc họp bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ hôm nay lại đánh vào đúng Tống Hiểu Vệ. Tào Chấn Khởi có mặt thì chỉ càng bị muối mặt mà thôi.

Mất mặt lắm!

Bí thư Địa ủy, Bí thư Thị ủy nhất trí liên kết với nhau mà đánh không lại một Chủ tịch thị xã còn trẻ tuổi, như thế thì muối mặt chứ còn gì. Tuy rằng, xuất thân của Lưu Vĩ Hồng là một “vấn đề lớn”, nhưng trong lòng Tào Chấn Khởi cũng biết, lần đấu tranh này, người bọn họ đối mặt chỉ là Lưu Vĩ Hồng. Trưởng bối nhà họ Lưu thì ai cũng không nói lời nào lại càng không nhúng tay vào. Lưu Vĩ Hồng dựa vào bản lĩnh của mình cứng rắn dồn Phương Đông Hoa đến đường cùng, không thể không ký điều ước bất đắc dĩ.

Một cuộc họp cán bộ giương mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng thăng quan, làm cho Bí thư Tào muối mặt thì Tào Chấn Khởi sao đồng ý tham gia được?

Tống Hiểu Vệ đi rồi, Tào Chấn Khởi vẫn ở địa khu Hạo Dương. Có thể thấy, lần này Lưu Vĩ Hồng làm Bí thư Thị ủy tuyệt đối là một sự công kích lớn với uy danh của Tào Chấn Khởi.

Tuy nhiên sự bất mãn thậm chí là phẫn nộ này Tào Chấn Khởi chỉ có thể chôn chặt trong lòng chứ không để lộ ra. Đã thua rồi thì không thể thể hiện thái độ của người thua nữa.

Nhà khách Hạo Dương bày ra đủ các món ngon. Buổi tiệc vô cùng phong phú. Trong bữa tiệc mọi người cùng chúc rượu Dương Hiểu Quân. Không khí vô cùng hài hòa, cũng vô cùng náo nhiệt. Buổi tiệc tan trong sự vui vẻ.

Sau khi ăn xong, Dương Hiểu Quân khéo léo từ chối lời mời ở lại nghỉ của lãnh đạo Thị ủy Hạo Dương và lập tức lên chiếc xe Audi rời Hạo Dương về Tỉnh.

Ngày đi làm hôm sau, Lưu Vĩ Hồng đến trụ sở Thị ủy làm việc, vào thẳng văn phòng của Tống Hiểu Vệ.

Mặc kệ nói như thế nào vẫn phải làm cái thủ tục bàn giao tiếp nhận. Tối hôm qua Tống Hiểu Vệ chủ động gọi điện thoại cho Lưu Vĩ Hồng, lại một lần nữa y tỏ vẻ chúc mừng hắn, đồng thời mời hắn sáng hôm sau đến văn phòng y ngồi chơi chút.

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười đồng ý.

Hắn vô cùng hiểu suy nghĩ của Tống Hiểu Vệ. Đối với Hạo Dương, Tống Hiểu Vệ chắc là không có cảm tình tốt gì mấy. Trạm thứ nhất trên con đường làm quan của y chính là bắt đầu ở Hạo Dương. Lúc mới nhậm chức, trong lòng đầy ý tưởng dạt dào nhưng kết quả cuối cùng vẫn là mặt xám mày tro. Sự khác biệt lớn như vậy thì không phải ai cũng chịu đựng được.

Sự chịu đựng của Tống Hiểu Vệ quả là giỏi, nhiều nhất cũng chỉ là có giận mà không bộc lộ ra ngoài. Sợ rằng trong tâm trạng của y cũng chỉ muốn lập tức rời khỏi Hạo Dương. Cả cuộc đời cũng không muốn bước thêm một bước lên mảnh đất này nữa.

Về phần tâm lý của Lưu Vĩ Hồng thì không hề nghi ngờ cũng muốn Tống Hiểu Vệ sớm rời đi. Nhưng hắn ta không muốn tiêu tốn quá nhiều thời gian và sức lực ở cái việc bàn giao tiếp nhận về cơ bản chẳng có cái ý nghĩa gì kia.

Lần này Lưu Vĩ Hồng ra trụ sở Thị ủy làm việc, “đãi ngộ” đương nhiên khác biệt lớn. Tất cả các cán bộ gặp trên đường ai nấy đều đứng lại, vẻ mặt tươi cười hỏi han Bí thư Lưu. Từ hôm nay trở đi, Lưu Vĩ Hồng chính là chúa tể thực sự của tòa nhà Thị ủy này. Tiền đồ của mọi người sẽ nằm trong tay vị Bí thư trẻ tuổi Lưu Vĩ Hồng này.

Lưu Vĩ Hồng vẫn là bộ dạng cũ, mỉm cười gật đầu đáp lễ, không vội vàng lên lầu ba mà đi thẳng vào văn phòng của Tống Hiểu Vệ.

Cửa văn phòng đang mở rộng, Tống Hiểu Vệ dùng cách này để bày tỏ sự hoan nghênh của mình đối với Lưu Vĩ Hồng.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv