Quan Gia
Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
-----oo0oo-----
Chương 724: Có đường kinh doanh
Nhóm dịch: PQT
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Một con gà mái nho nhỏ nặng một cân, xào với ớt xanh, một người có thể xử lý sạch.
Nhìn Lưu Vĩ Hồng ăn từng miếng lớn giống như gió cuốn mây tan, Đường Thu Diệp trong lòng giống như uống mật ngọt vậy, quan tâm gắp cho Lưu Vĩ Hồng thêm cơm rau, còn mình tùy tiện ăn hai miếng đối phó.
Lưu Vĩ Hồng buông bát cơm, mới phát hiện một chén cơm của Đường Thu Diệp vẫn còn lại non nửa bát, liền kỳ quái hỏi:
- Thu Diệp, sao vậy? Không ăn cơm, có phải bị cảm không?
- Không, em đang giảm béo. Không thể ăn nhiều.
Đường Thu Diệp liền cười hì hì , liền gắp rau ăn với non nửa bát còn lại.
Lưu Vĩ Hồng nhíu mày nói:
- Em lại nghe ai nói bậy vậy? Ai nói em phải giảm béo! Em bây giờ là vừa đẹp, dáng rất chuẩn. Vừa đẹp lại khỏe mạnh, căn bản không cần nghe người khác nói hươu nói vượn, cứ giữ như bây giờ là đẹp nhất!
Cái này là nói thật lòng, dáng người Đường Thu Diệp quả thật là cực kỳ mê người. Cô không chỉ có dáng cao, mà người cũng rất cân đối, nhìn qua thì lớn hơn các cô gái bình thường một chút. Nếu cơ thể cô hiện tại rút lại còn khoảng 90%, đó chính là dáng người đẹp tiêu chuẩn nhất của phương Đông.
- Thật sao?
Hai mắt Đường Thu Diệp lập tức tỏa sáng, rất vui mừng.
Bất kể cô là một bà chủ lớn thế nào, trước mặt người đàn ông của mình, cô vẫn là Đường Thu Diệp của quá khứ, vô cùng sùng bái Lưu Vĩ Hồng, một câu khen ngợi tùy ý của Lưu Vĩ Hồng cũng khiến cho cô cực kỳ vui vẻ.
- Đương nhiên là sự thật rồi, cô bé ngốc.
Lưu Vĩ Hồng liền cười lắc đầu, trong lòng tràn đầy vẻ trìu mến.
Đường Thu Diệp ăn cơm xong, nhanh tay nhanh chân thu dọn sạch sẽ bàn ăn, Lưu Vĩ Hồng ngồi ở phòng khách xem tin tức, Đường Thu Diệp pha cho hắn một ly trà đem đến, đá chiếc giày vào sofa, dính trong lồng ngực Lưu Vĩ Hồng, ôm thắt lưng hắn xem TV.
- Thu Diệp, công việc của em hiện giờ sao rồi?
Lưu Vĩ Hồng vừa xem TV vừa thuận miệng hỏi.
- Em báo cáo sổ sách với anh…
Đường Thu Diệp vừa nghe thấy, bèn nhấc người, đi lấy sổ sách. Trong cảm nhận của cô, gia sản này đương nhiên là của Lưu Vĩ Hồng , cô là một quản gia. Đợi sau này sinh con cho Lưu Vĩ Hồng rồi, gia sản này sẽ là của đứa con. Giờ "ông chủ lớn" muốn kiểm toán, đương nhiên phải báo cáo chi tiết lập tức.
- Đừng đi lấy sổ sách, em báo miệng một chút đi, số lượng đại khái là được.
Cánh tay Lưu Vĩ Hồng vươn dài ra, ôm lấy vòng eo mềm mại của cô, cười nói, không cho cô đi xuống. Kỳ thật Lưu Vĩ Hồng cũng chỉ thuận miệng hỏi, không có ý kiểm toán. Vốn không cần Đường Thu Diệp báo sổ sách, nhưng nghĩ lại, không chừng Đường Thu Diệp rất muốn "báo cáo" với hắn? Đối với Đường Thu Diệp mà nói, đây là "công lao" của cô mà. Lập được công lớn như thế, trong lòng luôn muốn được hắn khen ngợi! Cho nên Lưu Vĩ Hồng liền thay đổi chủ ý.
Báo báo miệng là được, cầm sổ sách nghiêm trang "báo cáo", mùi vị bất thường lắm.
Quả nhiên, Đường Thu Diệp rất vui vẻ, ngửa mặt nằm trong lòng hắn. Cô biết Lưu Vĩ Hồng thích cô dùng tư thế này nhất, ngay sau đó, bàn tay to Lưu Vĩ Hồng theo thói quen dò xét bên trong lớp áo len của Đường Thu Diệp, chạm vào đỉnh núi nõn nà cao ngất, tùy ý âu yếm.
"Hung khí tuyệt thế " của Đường Thu Diệp làm tất cả đàn ông tha thiết ước mơ, cảm giác ở tay rất tuyệt, không gì sánh được.
- Anh đoán đi, hiện nay chúng ta có bao nhiêu tiền?
Hai mắt Đường Thu Diệp híp lại, cũng hưởng thụ âu yếm nhẹ nhàng của Lưu Vĩ Hồng, tâm tình vô cùng mãn nguyện, hỏi lại Lưu Vĩ Hồng một câu, trên mặt lộ một tia đắc ý.
- Cái này anh cũng không biết. Một triệu, đúng không?
Lưu Vĩ Hồng cố ý hỏi. Hắn không rõ lắm hiện tại Đường Thu Diệp rốt cuộc kiếm được bao nhiêu tiền, nhưng chắc chắn không dưới một triệu. Hôm nay ở khu thương mại Hoa Nguyên, Trương Quốc Khánh đã nói, Đường Thu Diệp mua hai mươi cửa hiệu mặt tiền đều còn lo không đủ, vẫn muốn mua thêm. Đơn hàng này sẽ không dưới một triệu . Huống chi Đường Thu Diệp còn hứa đầu tư ban đầu cho quỹ hỗ trợ năm trăm ngàn. Lưu Vĩ Hồng cố ý nói như vậy, đương nhiên là muốn chọc cho Đường Thu Diệp vui vẻ.
- Đúng, không dưới…
Đường Thu Diệp liên tục lắc đầu, vẻ mặt càng thêm đắc ý .
- Vậy, một triệu rưỡi?
Lưu Vĩ Hồng vẫn cố ý đùa cô.
- Không dưới…
Đường Thu Diệp liên tục lắc đầu, bộ dáng rất đáng yêu. Cùng với cái lắc đầu của cô, ngọn núi đôi cao ngất cũng khẽ rung nhẹ, nhộn nhạo qua lại trong bàn tay to của Lưu Vĩ Hồng, Chủ tịch thị xã Lưu trong lòng rung động, ở đâu đó phản ứng sinh lý bắt đầu nổi lên.
- Nói cho anh biết nhé, tài sản của chúng ta hiện nay sắp được năm triệu rồi…
Thấy Lưu Vĩ Hồng đoán hai lần cũng chưa đoán đúng, Đường Thu Diệp rốt cục không kìm nổi đã "rêu rao”.
- Năm triệu? Nhiều vậy sao?
Lần này, Lưu Vĩ Hồng thật sự giật mình kinh hãi, trên mặt lộ vẻ khó có thể tin.
Nhìn thấy Lưu Vĩ Hồng giật mình, lòng Đường Thu Diệp tràn đầy niềm vui, cười khanh khách, một bàn tay mềm mại luồn vào trong quần áo của Lưu Vĩ Hồng, ôm chặt thắt lưng Lưu Vĩ Hồng, hạ giọng nói:
- Thế nào, Vĩ Hồng, em không phải cô bé ngốc chứ? Em kiếm được cho anh nhiều tiền như vậy!
Đầu Lưu Vĩ Hồng hơi choáng. Mức năm triệu này, đối với hắn mà nói cũng không phải quá lớn. Tài khoản "tiền tiêu vặt" của hắn hiện tại cũng có con số này, hơn nữa hắn còn có cổ phần ở công ty điện ảnh của Trình Tam nhi, nói về tài sản cá nhân, Chủ tịch thị xã Lưu cũng gần như một triệu phú . Tuy nhiên Đường Thu Diệp kiếm được số tiền này lại là chuyện khác.
- Thu Diệp của chúng ta càng ngày càng giỏi! Em nói xem, sao kiếm được nhiều tiền như vậy?
Lưu Vĩ Hồng hứng thú hỏi, hai ngón tay kìm chặt nụ hoa nhỏ dần dần cương cứng, thêm chút sức nữa. Khi ở cùng với phụ nữ, Chủ tịch thị xã Lưu rất ít khi nghiêm trang, luôn có ý khiêu khích “sắc sắc” như vậy. Kể ra, cái này cũng tính là một loại tình thú. Nam nữ trẻ tuổi thân mật ở cùng một chỗ, nếu luôn nghiêm túc, thế thì mất ý nghĩa quá.
Đường Thu Diệp cười hì hì nói:
- Dựa vào con người để kiếm tiền đương nhiên là rất khó. Nhưng dựa vào tiền kiếm tiền, cũng rất dễ dàng. Trước đây em có nói với anh, chúng ta sớm đã mở tám đại lý, năm cái ở địa khu Hạo Dương, hơn nữa bên Thanh Phong còn có ba cửa hàng. Một năm thu vào hơn một triệu. Còn có thành phố điện Đường Nhân nữa, Thanh Phong cũng mở đại lí, em tính sang năm sẽ mở đại lý bên Cửu An. Kinh doanh đồ điện tốt hơn so với cửa hàng quần áo. Quy mô của chúng ta là đặc biệt, người khác muốn bắt chước cũng khó…
Lưu Vĩ Hồng hỏi:
- Thế còn siêu thị Đường Nhân?
Đây là hạng mục Lưu Vĩ Hồng quan tâm nhất. Cửa hàng thời trang chỉ có thể hoàn thành tích luỹ ban đầu, dù sao không có thương hiệu của riêng mình, muốn dựa đó mở cửa hàng đạt trình độ cao cũng tương đối khó khăn. Nhưng thành phố điện khí và siêu thị có thể tạo nên thành tựu lớn. Đây là kinh nghiệm thực tiễn được rất nhiều xí nghiệp lớn đời sau nghiệm chứng
- Siêu thị Đường Nhân kinh doanh tốt nhất, tốt không ngờ…
Nhắc tới siêu thị Đường Nhân, Đường Thu Diệp càng thêm hưng phấn, hai mắt đều sáng rỡ :
- Hiện nay mới khai trương chưa được bao lâu, tạm thời đang hoàn vốn. Muốn có lời, ắt hẳn còn phải phải mấy tháng nữa. Tuy nhiên, siêu thị chắc chắn sẽ kiếm được nhiều tiền nhất.
Đường Thu Diệp thiếu kiến thức lý luận hệ thống, nhưng cô dựa vào kinh nghiệm thực chiến, đưa ra phán đoán vô cùng chuẩn xác.
Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười, cúi người xuống, hôn cô một cái, nói:
- Thu Diệp, trước kia quả thật anh không nghĩ tới, em thật sự thông minh như vậy!
Đường Thu Diệp liền cười hì hì, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, nũng nịu nói:
- Thế à, nếu như em không thông minh, sao có thể tìm được một người đàn ông tốt như vậy chứ…
Xem ra Đường Thu Diệp cũng biết cách thỏa mãn tâm lý hư vinh của đàn ông.
Lưu Vĩ Hồng cười ha hả, tay thêm sức mạnh, ôm chặt thân hình đầy đặn của cô, hai tay đặt dưới nách cô, xốc lên, hai chân Đường Thu Diệp liền mở ra, ngồi trên đùi hắn . Thân hình hai người dựa sát vào nhau, hai chân thon dài rắn chắc của Đường Thu Diệp kẹp hai bên hông hắn, mũi đối mũi, mắt đối mắt.
- Thu Diệp, thế em nói xem, em giải quyết vấn đề quản lý đại lý thế nào?
Lưu Vĩ Hồng càng hứng thú, trán đụng trán Đường Thu Diệp cười hỏi.
Đường Thu Diệp một tay ôm cổ hắn, cười hì hì nói:
- Quy chế. Anh quên, đây đều là anh dạy em. Anh đã nói, trong quản lý kinh doanh quan trọng nhất phải có quy chế. Hiện nay trong công ty em có một số nhân vật rất giỏi, họ đều là sinh viên. Bọn họ giúp em làm một quy chế. Còn nữa, mỗi tháng bọn họ đều đi kiểm toán từng đại lý, phát hiện có vấn đề gì thì giải quyết ngay. Giám đốc đại lí Hoa Viễn làm giả sổ sách, đã bị bọn họ điều tra ra, khai trừ rồi...
- Quy chế này hay, quy chế này hay!
Lưu Vĩ Hồng liên tục gật đầu, tán thưởng:
- Trong quản lý kinh doanh, quy chế rất quan trọng, dùng người cũng rất quan trọng. Thu Diệp, về sau em phải nâng cao khả năng dùng người. Chỉ cần dùng người tốt, sau này bất kể công ty em có lớn thế nào, cũng sẽ phát triển vững chắc, bản thân em, cũng không quá mệt. Đây là một kinh nghiệm tốt, nhất định phải nắm cho chắc.
- Hì hì, tuân mệnh, Chủ tịch thị xã đại nhân!
Đường Thu Diệp tâm tình vô cùng vui vẻ, cũng trêu chọc Chủ tịch thị xã Lưu một câu.
- Mặt khác, chuyện quỹ hỗ trợ, em cũng để tâm một chút. Trong đó có một người học vấn rộng, có năng lực là Trương Quốc Khánh từ Bắc Kinh đến, chuyên gia kinh tế học, em rảnh rỗi, tiếp xúc với anh ta nhiều một chút, có thể học được không ít đâu. Mấu chốt là, nhất định phải đảm bảo cho quỹ được hoạt động bình thường.
Đường Thu Diệp liên tục gật đầu, nói:
- Em biết rồi, anh yên tâm đi. A, đúng rồi, Vĩ Hồng, nghe nói trị an bên Cửu An không tốt, em hơi lo lắng, có cần mở đại lý bên đó không?
Địa khu Cửu An và Địa khu Hạo Dương liền nhau, trước đó không lâu vừa đổi thành Thành phố, nghe nói tình hình trị an quả thật rất tệ, còn không bằng Hao Dương khi chưa tiến hành lập lại trật tự trị an tổng thể. Trị an không tốt, quả thật rất ảnh hưởng đến thu hút đầu tư.
Lưu Vĩ Hồng thuận miệng nói:
- Nếu em cảm thấy bên đó không đảm bảo thì tạm thời đừng qua. Mở đại lý ở Đại Ninh đi. Đến lúc đó Lý Hâm cũng có thể giúp đỡ một chút.
- Dạ, vậy đi Đại Ninh!
Đường Thu Diệp lại liên tục gật đầu, ngực như một đôi thỏ trắng làm cho Lưu Vĩ Hồng ngứa ngáy.