Chương 704: Chiếu tướng Chủ tịch tỉnh
Bữa tiệc như vậy tất nhiên vui vẻ mà tan
Lưu Vĩ Hồng vẫn đảm đương tài xế, tự mình đưa Lý Dật Phong quay về nơi dừng chân.
Đoàn đại biểu Sở Nam vài chục đại biểu Đảng cả nước, đều ở tại lầu số ba khách sạn Kinh Tây. Lưu Vĩ Hồng cũng ở tại đây. Dù sao Vân Vũ Thường còn ở Giang Khẩu, Lưu Vĩ Hồng cũng không cần phải ở biệt thự nhỏ sơn trang Vạn Hồng. Một mình quá lạnh lẽo
Ngồi trên xe, Lý Dật Phong không nói gì, hai hàng lông mày giương lên, dường như đang nghĩ đến tâm sự
Lưu Vĩ Hồng biết rất rõ Lý Dật Phong đang nghĩ gì
Vừa rồi trong bữa tiệc, mọi người trò chuyện với nhau thật vui, Lưu Thành Thắng đã hỏi tới rất nhiều tình hình của tỉnh Sở Nam, đối với những thành viên trọng yếu của bộ máy tỉnh ủy đều có đề cập tới. Vừa bắt đầu, Lý Dật Phong vẫn chưa nghĩ nhiều. Lưu Thành Thắng sắp đảm nhiệm Trưởng ban tổ chức cán bộ trung ương, đây đã không còn là bí mật gì. Vậy thừa cơ hội này, tìm hiểu một chút tình hình của thành viên bộ máy tỉnh ủy Sở Nam rất là thuận lý thành chương. Thành viên bộ máy đảng ủy khu hành chính cấp tỉnh toàn quốc, tổng cộng khoảng 400 người, cộng thêm nhân vật số một, số hai của các bộ, uỷ ban trung ương và quốc gia, tổng số càng khổng lồ. Lưu Thành Thắng không thể nào tiến hành quá thâm nhập tìm hiểu đối với từng cán bộ cấp phó tỉnh bộ và cấp tỉnh bộ nồng cốt nhất, nhiều khi là thông qua hồ sơ và những cách công khai để tìm hiểu đại khái. Nếu đã gặp Lý Dật Phong rồi, tất nhiên phải nghe xem ý kiến của Lý Dật Phong, coi như là cơ hội hiếm có. Đồng thời, cũng là biểu hiện một thái độ thân cận với Lý Dật Phong
Bởi vì sự đánh giá của Lý Dật Phong đối với những thành viên bộ máy này nhất định sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với ấn tượng trong đầu của Lưu Thành Thắng. Lý Dật Phong trên thực tế có thể, mượn cơ hội này tiến cử với Lưu Thành Thắng về cán bộ mà bản thân ông xem trọng, cũng chính là đưa thân tín của mình đến chỗ của trưởng ban tổ chức cán bộ trung ương
Cơ hội như vậy, là có thể gặp được mà không thể cầu được. Nếu sau khi Lưu Thành Thắng chính thức đảm nhiệm Trưởng ban tổ chức cán bộ trung ương, Lý Dật Phong mới cố tình báo cáo chuyện cán bộ tỉnh Sở Nam với Lưu Thành Thắng, hơi có chút ý giải quyết việc chung, hiệu quả không hẳn là tốt. Mà nếu nói chuyện trong những buổi nói chuyện phiếm như vậy, ngược lại có khả năng ấn tượng càng sâu đậm hơn chút
Lý Dật Phong chỉ nói cách nhìn của bản thân đối với những đồng chí khác trong bộ máy tỉnh ủy, không có đề cập đến Hồ Cao Sơn Bí thư Tỉnh ủy. Cho dù đây là bữa tiệc rõ ràng mang tính chất cá nhân, Lý Dật Phong cũng vẫn rất chú ý, tuân thủ nghiêm ngặt qui tắc quan trường, không dễ dàng bàn bạc đến cấp trên của bản thân. Nhưng Lưu Thành Thắng lại chủ động hỏi tình hình của Hồ Cao Sơn, như là tình hình sức khỏe, vv… Xem qua cũng vẫn là nói chuyện phiếm
Quan tâm một chút sức khỏe của bí thư tỉnh ủy Sở Nam mà thôi, cho dù ai cũng không tiện nói gì
Lưu Thành Thắng còn thuận miệng nhắc tới ngày sinh của đồng chí Hồ Cao Sơn
Chính là câu hỏi này khiến Lý Dật Phong "Cảnh giác". Hồ Cao Sơn sắp tới tròn 65 tuổi. Căn cứ qui định liên quan của trung ương, phải dần dần nhanh chóng tiến trình trẻ hóa, chuyên nghiệp hóa cán bộ lãnh đạo. Tuổi nhậm chức chức vị chính cấp Tỉnh bộ, hạn mức cao nhất chính là 65 tuổi. Nếu như bây giờ bắt đầu chứng thực qui định này, vậy thì thời gian Hồ Cao Sơn còn ở trên vị trí bí thư tỉnh ủy Sở Nam có thể đếm được trên đầu ngón tay
Cán bộ cấp tỉnh bộ nhậm chức tuổi không quá 65, nếu quả thật có tất yếu có thể kéo dài 3 năm. Qui định này không phải năm nay ban bố. Nhưng khi chứng thực, có một quá trình tuần tự dần tiến. Trên thực tế, bộ phận cán bộ cấp tỉnh, nhất là bí thư tỉnh ủy, 70 tuổi mới lui xuống thì nhiều vô số. Lý Dật Phong nhất thời cũng không nghĩ tới chuyện này. Dù sao tháng 2 năm nay ông mới vừa được tuyển làm Chủ tịch tỉnh Sở Nam, tuổi cũng nhỏ hơn Hồ Cao Sơn nhiều, cho dù Hồ Cao Sơn lập tức lui xuống, vị trí bí thư tỉnh ủy này, không nhất định có thể tới phiên ông. Nhưng Lưu Thành Thắng đặc biệt nhắc tới tuồi của Hồ Cao Sơn, là có ý gì? Chẳng lẽ bản thân thật sự có cơ hội này? Hay là, Lưu Thành Thắng chỉ mơ hồ nhắc nhở ông, khả năng có người khác muốn đến tiếp thay vị trí của Hồ Cao Sơn, ông phải làm tốt tư tưởng chuẩn bị!
Lý Dật Phong suy nghĩ hơi loạn.
Phải nói, hợp tác với Hồ Cao Sơn cũng khá vui vẻ. Bởi vì quan hệ tốt giữa Lưu gia và Vương gia, khiến cho hai nguồi họ ở trên phương hướng lớn không có phân biệt. Đương nhiên, tranh luận trong công tác bình thường là có, cũng sẽ có chút ma sát nhỏ. Nhưng xét thấy kinh nghiệm lý lịch của Hồ Cao Sơn nhiều hơn Lý Dật Phong, mà là bí thư tỉnh ủy, Lý Dật Phong cũng có thể bày rõ thái độ, thường là phối hợp Hồ Cao Sơn làm tốt công tác. Không dễ dàng vượt qua thời kỳ hòa hợp, nếu Hồ Cao Sơn đi xuống, thay một bí thư tỉnh ủy mới qua đây, Lý Dật Phong không khỏi lại phải hòa hợp lại, cũng là sự tình khá phiền não. Quan trọng nhất chính là Hồ Cao Sơn và Lý Dật Phong đều đại diện cho thế lực bản thổ tỉnh Sở Nam. Khoảng thời gian trước, chính trị cao tầng nhất tranh đấu kịch liệt, mấy ông lớn đối với thế lực bản thổ các tỉnh chủ yếu là áp dụng chính sách trấn an, không có “gây chiến”. Nay cao tầng đấu tranh dần dần được xác định, với tập thể lãnh đạo thế hệ mới lấy tổng bí thư Tùy An Đông làm trung tâm đã bắt đầu hình thành, chờ sau khi cân bằng gút mắc lợi ích giữa tập đoàn chính trị cao tầng nhất, thì nên từng bước rửa sạch thế lực bản thổ các tỉnh
Nếu bí thư tỉnh ủy mới mang theo sứ mệnh “rửa sạch” mà đến, ngày tháng của Chủ tịch tỉnh Lý Dật Phong, e rằng không dễ sống
- Chủ tịch tỉnh...
Lưu Vĩ Hồng lái xe vào khách sạn Kinh Tây, dừng xe xong, thấy Lý Dật Phong vẫn còn chau mày trầm tư, Lưu Vĩ Hồng liền nhẹ nhàng nhắc nhở một câu
- A, tới rồi, ha hả, xuống xe!
Lý Dật Phong từ trầm tư phục hồi tinh thần lại, cười nói, chân mày lập tức giãn ra. Mặc kệ thế nào, Hồ Cao Sơn sẽ không lập tức rời chức, thời gian mấy tháng giảm xóc vẫn phải có, hiện tại cũng không cần quá mức lo âu
- Chủ tịch tỉnh, đêm nay còn có sắp xếp công vụ gì khác không?
Lưu Vĩ Hồng mở cửa xe cho Lý Dật Phong, mỉm cười hỏi.
Lý Dật Phong nhìn hắn một cái, cười nói:- Vĩ Hồng, cậu cũng giở trò lòng dạ hẹp hòi với tôi sao? Có chuyện gì, cùng đi lên nói đi. Địa khu các cậu đệ trình lên báo cáo, tôi cũng đang muốn tìm hiểu tường tận một chút
Lưu Vĩ Hồng cười ha hả, nói:- Lãnh đạo anh minh, nhìn rõ mọi việc, cái gì cũng là lường trước máy bay địch!
Lý Dật Phong chỉ chỉ cái trán của hắn, cười lắc đầu, hai tay xoay ngược lại, chắp tay sau lưng, chậm rãi đi vào lầu số 3. Lưu Vĩ Hồng tất nhiên nhắm mắt theo đuôi, theo ở phía sau.
Lý Dật Phong ở trong một căn phòng của lầu 3, phòng khách giống như phòng hội nghị nhỏ. Thời gian Chủ tịch tỉnh họp ở Bắc Kinh cũng sẽ rút thời gian xử lý công vụ. Cho nên đãi ngộ này không cho là đặc thù, chủ yếu vẫn là công tác cần
- Vĩ Hồng, ngồi đi!
Lý Dật Phong ngồi xuống sô pha trước, tiếp đón Lưu Vĩ Hồng
Lưu Vĩ Hồng cười đáp ứng một tiếng, cũng không vội ngồi, pha cho Lý Dật Phong một ly trà trước, hắn cũng tự pha một ly, rồi mới ngồi ở một bên sô pha, rút thuốc lá ra, mời Lý Dật Phong
Lý Dật Phong hút một hơi, nhìn Lưu Vĩ Hồng, mỉm cười nói:- Vĩ Hồng, báo cáo làm đường của các cậu, là cậu mân mê phải không? Tôi đoán chắc chắn là cậu đã nói với Chu Kiến Quốc
Lưu Vĩ Hồng vội nói:- Chủ tịch tỉnh, đây chủ yếu là cách nghĩ của Chủ tịch Địa khu Chu, tôi chỉ là nhắc tới chút ý kiến tham khảo mà thôi truyện copy từ
- Cậu đó, đừng khiêm nhường trước mặt tôi nữa. Chu Kiến Quốc thế nào, cậu lại thế nào, trong lòng tôi không thể không biết chút nào phải không? Con người lão Chu, chính trực, có quyết đoán, năng lực công tác cũng rất tốt, đây đều là ưu điểm của ông ấy. Nhưng ông ấy cũng có khuyết điểm, chủ yếu là tư tưởng không đủ giải phóng, trước kia luôn công tác ở trường, kinh nghiệm chủ trì công tác xây dựng kinh tế địa phương hơi khiếm khuyết một chút. Ông ấy có thể nhìn thấy lợi ích của việc làm đường, nhưng cách làm giống các cậu, Chu Kiến Quốc chắc chắn không dám làm, chắc chắn là chủ ý cậu cho ông ta. Thế nào, tôi không đoán sai chứ
Lý Dật Phong cười nói, giọng điệu rất là chắc chắc.
Lưu Vĩ Hồng chỉ phải gật đầu, vui lòng phục tùng nói:- Chủ tịch tỉnh đối với cấp dưới hiểu biết xâm nhập như vậy, tôi rất khâm phục
Lý Dật Phong nói gần như chính là sự thật, như ông chính mắt nhìn thấy vậy. Người ở địa vị cao, đầu óc cũng không tầm thường
Lý Dật Phong cười to nói:- Vĩ Hồng, ở đây chỉ có hai chúng ta, những lời nịnh hót này, cậu vẫn là thu hồi đi… Nói thật, tôi vừa nhìn thấy phần báo cáo đó thì biết là chủ ý của cậu. Tôi nói Vĩ Hồng ơi, cậu làm như vậy không đúng lắm. Chiếu tướng của cấp trên đến nghiện luôn rồi
Có vẻ Lưu Vĩ Hồng cũng thật sự có “tiền lệ” này, trước kia khi ở khu Giáp Sơn thì chiếu tướng Chủ tịch huyện Đặng Trọng Hòa, bản thân bây giờ ở Giáp Sơn làm đường, “ép bức” Đặng Trọng Hòa cũng bắt đầu làm đường. Hiện giờ rập khuôn máy móc, giật giây Chu Kiến Quốc, đem chiêu này dùng trên đầu của Lý Dật Phong
Lưu Vĩ Hồng liền gãi gãi đầu, cười nói:- Chủ tịch tỉnh, chiếu tướng của lãnh đạo, tôi cũng thật không dám. Tôi chỉ nghĩ, mạng lưới giao thông của toàn tỉnh chúng ta muốn nhanh chóng xây dựng, chỉ dựa vào Ủy ban nhân dân tỉnh đầu tư tài chính, áp lực quả thật quá lớn. Nếu các địa khu và thị huyện đều có thể trích ra ít tài chính, lại đánh chút chủ ý với tài chính trung ương, cộng thêm vay ngân hàng, áp lực tài chính của Ủy ban nhân dân tỉnh có thể giảm nhẹ không ít. Mạng lưới giao thông toàn tỉnh sẽ có thể sớm ngày thành hình
Lý Dật Phong lại cười ha hả:- Tốt, lần này cậu không chỉ làm chủ cho Chu Kiến Quốc, còn muốn làm chủ cho tôi sao?
Nói là nhiều như vậy, tâm tình của Lý Dật Phong cũng là rất vui. Lưu Vĩ Hồng nói có lý. Báo cáo làm đường của địa khu Hạo Dương vừa đưa đến trên bàn ông, Lý Dật Phong liền thấy được chuyện này có thể phát huy ảnh hưởng, không chỉ làm một con đường cao tốc từ Đại Ninh đến Hạo Dương đơn giản như vậy, như Lưu Vĩ Hồng nói, mở ra một tiền lệ, các nơi trên toàn tỉnh đều có tấm gương
Mọi người đồng tâm hiệp lực làm đường, áp lực tài chính của Ủy ban nhân dân tỉnh quả thật sẽ giảm bớt rất nhiều
Mà nếu như trong nhiệm kỳ của Lý Dật Phong, toàn tỉnh có thể tạo dựng một mạng lưới giao thong cáo tốc, đó là thành tích tốt thế nào? Chỉ làm thành một chuyện này, Chủ tịch tỉnh Lý Dật Phong này sẽ không làm uổng phí nữa!
Cho dù chỉ tạo dựng một hình thức bắt đầu, tu sửa mấy tuyến đường chính của thành phố cấp địa (thành phố cấp 3), đều là công lao rất lợi hại
Vay nợ làm đường, tầm nhìn và quyết đoán như vậy, vô cùng tài ba. Trí tuệ khí phách của Lưu Vĩ Hồng, thực tại không giống bình thường. Đương nhiên, cũng chỉ có Lưu Vĩ Hồng có thể ở trước mặt của Lý Dật Phong thản nhiên góp lời, không có quá nhiều kiêng kị. Dù sao Lý Dật Phong biết rất rõ lai lịch xuất thân của hắn, con cháu dòng chính của Lưu gia, tầm nhìn rộng lớn một chút hoàn toàn có thể lý giải
Nếu đổi lại một Chủ tịch thị xã cấp huyện bình thường, làm sao dám ở trước mặt của Chủ tịch tỉnh cậy thế như vậy?
Cười một trận, Lý Dật Phong hai hàng lông mày hơi chau lại, trầm ngâm một hồi, gật đầu nói:- Vĩ Hồng, phương án này đáng thử một lần, mấy ngày này, chúng ta rút thời gian rãnh chạy đến các bộ và uỷ ban trung ương quốc gia đi
- Dạ!
Lưu Vĩ Hồng vội ưỡn ngực, cao giọng đáp