Chương 632: Tư lệnh viên Lưu
- Ba, chúc mừng!
Trong một biệt thự nhỏ đại viện bộ cảnh vệ quân khu Bắc Kinh, tiếng cười nói vui vẻ. Bưng ly rượu lên, kính ba ly rượu!
Trên vai Lưu Thành Gia, hai ngôi sao tướng màu vang rực rỡ, xứng với khuôn mặt oai hùng kiên nghị của Lưu Thành Gia, càng có vẻ uy phong lẫm lẫm. Ngay sau khi ký mệnh lệnh thăng tiến Hạ Thiên Hữu là thiếu tướng lục quân không lâu, Chủ tịch Tùy An Đông lại một lần nữa ký mệnh lệnh thăng tiến
Thăng tiến Quân đoàn trưởng Tập đoàn quân chủ lực Lưu Thành Gia là trung tướng lục quân
Bổ nhiệm Lưu Thành Gia là Phó tư lệnh viên quân khu Bắc Kinh kiêm tư lệnh viên quân khu cảnh vệ Bắc Kinh
Kỳ hạn đi nhậm chức!
Bữa tiệc “lớn” chúc mừng Lưu Thành Gia thăng tiến, đã mở qua đêm nay là bữa tiệc nhỏ, coi như là chúc mừng thăng quan. Yêu cầu của quân ủy vô cùng rõ ràng, đồng thời với tuyên bố văn kiện bổ nhiệm, mời Lưu Thành Gia lập tức đến quân khu cảnh vệ Bắc Kinh nhậm chức
Lưu Thành Gia cũng không kịp trở về tập đoàn quân bàn giao với người kế nhiệm, trực tiếp đi tới quân khu cảnh vệ Bắc Kinh nhậm chức
Đây vốn không phải biến chuyển nhân sự rất bình thường, tự cũng không thể dựa theo thủ tục thông thường để xử lý. Quân khu cảnh vệ Bắc Kinh quan hệ đến toàn bộ an toàn của Bắc Kinh, cho nên quân ủy yêu cầu rất gấp
Lưu Thành Gia nâng chén rượu lên, cụng ly với con trai, ngẩng cổ lên uống cạn ly
Đối với đứa con trai này, Lưu Thành Gia hiện tại không có chổ nào cho dù là một chút không hài lòng
Lưu gia xuất hiện thiên lý mã!
Điểm này, Lưu Thành Gia hiện giờ rất tin không nghi ngờ.
- Tư lệnh Lưu, làm một ly!
Giám đốc thông tấn xã nhật báo Nhân dân Vân Hán Dân cũng giơ chén rượu về hướng Lưu Thành Gia, khẽ cười nói.
Hiện giờ, Vân Hán Dân và Lưu Thành Gia chính thức là thông gia. Đêm nay đến dự buổi tiệc gia đình này, chính là cả nhà 8 người của hai nhà họ cùng nhau tham dự, không có người khác
Lưu Thành Gia hai tay nâng chén, cạn một ly với Vân Hán Dân
Tửu lượng của Tư lệnh Lưu không phải Chủ tịch thị xã Lưu có khả năng bằng được
Đại viện bộ tư lệnh cảnh vệ khu, chiếm đất rộng lớn, trong viện xây dựng các tòa biệt thự nhỏ, là chuyên môn cung cấp cho cán bộ lãnh đạo chức chính quân trở lên. Hiện tại Lưu Thành Gia đang ở là biệt thự số 1
Lưu Thành Gia chẳng những là tư lệnh viên cảnh vệ khu, đồng thời kiêm nhiệm Bí thư Đảng ủy cảnh vệ khu, thủ trưởng cảnh vệ khu số 1 danh chính ngôn thuận. Thời kỳ phi thường, phải quân quyền chuyên nhất, không thể có nhiều mệnh lệnh không thống nhất
Vân Vũ Thường mặc áo sơ mi bằng lụa màu bạc trắng, váy da bó sát người màu đen, vòng tai bạch kim màu bạc sáng, tóc xõa vai, ngồi một bên, cười duyên dáng, có vẻ vô cùng tươi trẻ, xinh đẹp kinh người
Vân Hán Dân hiện tại càng nhìn con gái càng vui
Lúc trước còn bởi vì Vân Vũ Thường"Hối hôn" buồn bực không ngừng, hiện giờ xem ra, vẫn là con gái tinh mắt, nhìn người chuẩn xác. Nhị tiểu tử con ông cháu cha của Lưu gia, không ngờ tài giỏi như vậy. Nghe Vân Vũ Thường nói, đêm đó Lưu Thành Gia quyết định không đi tham gia hội nghị Bắc Hà, không ngờ là đã nghe Lưu Vĩ Hồng khuyên can. Lưu Vĩ Hồng cho rằng trong đó có kỳ quái
Vân Hán Dân lúc ấy còn có chút trố mắt, không phục hồi lại tinh thần
Điều này cũng quá yêu nghiệt!
Người thanh niên này đối với chính trị cao tầng hiểu biết và nắm chắc không ngờ tinh chuẩn như thế
Làm sao hắn cảm thấy hội nghị này không thể đi tham gia?
Còn thuyết phục được Lưu Thành Gia.
Nhưng mặc kệ thế nào, Lưu Vĩ Hồng"Đoán đúng". Lúc này, việc này đã khiến cho thủ trưởng tối cao nghiêm trọng chú ý, nhà quyền quý thế gia nào đó, lâm vào cực kỳ bị động. Cùng lúc đó, cho Lưu gia cơ hội cực tốt. Lưu Thành Gia bị bổ nhiệm là tư lệnh viên quân khu cảnh vệ Bắc Kinh, quản lý “chín cửa”, chính là chứng minh tốt nhất
Cán cân tín nhiệm trong lòng của Thủ trưởng tối cao đã bắt đầu nghiêng. Mà Kim Thu Viên, tất nhiên là vô cùng hi vọng nhìn thấy con cháu dòng chính của Lưu gia nắm giữ lực lượng cảnh vệ Bắc Kinh. Kim Thu Viên hai năm nay cũng tiến hành một loạt bố cục nhân sự, nhưng tầng cấp cũng không phải quá cao, nhất là quân đội, bởi vì lịch sử và hiện thực, cao tầng quân đội, Kim Thu Viên tạm thời không thể chen tay lọt. Uy vọng không đủ, hơn nữa có nhiều kiêng kị.
Lúc này, trọng dụng người của Lưu gia, thì trở thành lựa chọn tốt nhất của Kim Thu Viên. Ở chỗ thủ trưởng tối cao, cũng có thể được thông qua. Các nguyên lão khác trong quân nội, cũng sẽ không phát biểu ý kiến phản đối đối với Lưu Thành Gia đảm nhiệm chức vị quan trọng này
Ông cụ còn đó mà!
Nói thật, Vân Hán Dân cũng cảm thấy bước cờ này đi thật không ra làm sao, quá thủ đoạn, có vẻ thực lực có chút khác người!
Mà Lưu gia, lại rất nhạy cảm nắm bắt cơ hội này
Phỏng chừng tiếp theo, sẽ còn có một loạt biến động nhân sự cao tầng phía quân đội, không chỉ là Lưu gia có thể có được lợi ích trong đợt sóng gió chính trị này, các nhà quyền quý thực lực hùng hậu khác, cũng chắc chắn sẽ không ở một bên ngồi xem.
Lợi ích ai ai cũng có phần mà!
Tuy nhiên Lưu gia dẫn đầu một bước, cộng thêm ông cụ bình an vượt qua nguy hiểm, thu hoạch nhất định không ít
Đồng dạng, Vân Hán Dân phỏng chừng cũng có thể có lợi ích
Khi ông cụ bệnh nặng, Vân Vũ Thường quyết định quá chính xác. Tình bạn hoạn nạn có nhau, đáng tin cậy hơn nhiều so với đám hỏi dệt hoa trên gấm. Phỏng chừng hiện tại Lưu gia tuyệt đối không coi ông là thông gia, chắc chắn đã coi Vân Hán Dân ông là người một nhà đáng tin cậy
Nghĩ như vậy, lại nhìn Lưu Vĩ Hồng, cũng là càng nhìn càng thuận mắt
Diện mạo lấy sở trường cha mẹ, anh tuấn không tầm thường, thân hình cao lớn, tràn đầy thanh xuân tinh thần phấn chấn và sức sống, lại cơ trí hơn người, am hiểu sâu chân tướng của đấu tranh chính trị
Con rể như vậy, đốt đèn lồng cũng khó tìm
Cũng may không có bỏ lỡ!
- Ba, mẹ, thật tốt, ba mẹ lại trở về Bắc Kinh rồi. Con vốn còn do dự, sau khi tốt nghiệp đi Thiết Môn công tác
Lưu Hoa Anh ngồi ở bên cạnh Vân Vũ Thường, cười hì hì nói. Cô mặc váy liền áo mộc mạc, tóc dài buộc thành đuôi ngựa ở sau đầu, không chút phấn son, đoan trang trời sinh, có vẻ rất thanh thuần đáng yêu.
Lâm Mỹ Như liền sờ sờ đầu cô, yêu thương nói:- Hai năm nay, con cũng chịu cực khổ rồi chăng?
Khi Lưu Thành Gia vừa mới đi Thiết Môn nhậm chức, Lưu Hoa Anh là ở trong nhà của cô hai Lưu Thành Mỹ. Sau đó Hồ Phấn Cường cũng đi tỉnh Giang Nam, Lưu Hoa Anh đành phải ở ký túc xá trường học. Cuộc sống trong trường, tất nhiên không thể nói là quá hưởng thụ rồi
- Hì hì, cũng không có chịu cực khổ gì đâu, cuộc sống trong trường khá tốt, chỉ là có lúc rất nhớ mọi người
Lưu Hoa Anh cười nói.
Nói đến nổi mọi người đều cười lên
Lưu Vĩ Hồng liền hỏi:- Thế Huy, bọn con trai các em ở trong trường, không có đa sầu đa cảm như vậy chứ?
Từ khi buổi tiệc gia đình bắt đầu, em trai của Vân Vũ Thường Vân Thế Huy vẫn quy củ mà ngồi, mặt mỉm cười, không nói gì. Lưu Vĩ Hồng liền cố ý nói vài câu với y, đỡ phải quá bỏ rơi Vân Thế Huy. Hắn hiện tại chính là anh rễ của Vân Thế Huy, tất nhiên phải quan tâm cậu em vợ nhiều hơn
Vân Thế Huy cười nói:- Điều này thì không cảm thấy. Em chỉ thấy thời gian không đủ dùng. Một ngày trời, phải lên lớp, phải vui chơi, còn phải đánh cầu, luôn rất bận rộn
Tính cách của Vân Thế Huy cũng không trầm mặc ít lời, y không nói chuyện chỉ là hiểu quy củ
Lưu Vĩ Hồng cười ha ha, nói:- Sợ là còn phải bận tán gái nữa chăng?
Ánh mắt của mọi người liền dừng trên mặt của Vân Thế Huy, mang theo ý cười trêu chọc
Vân Thế Huy mỉm cười nói:- Bạn gái thì tất nhiên cũng phải có, nhưng hơi khó khăn thôi
Lưu Vĩ Hồng không khỏi hơi kinh ngạc, hỏi:- Khó khăn? Em muốn tìm bạn gái cũng có khó khăn sao?
Vân Thế Huy diện mạo anh tuấn, sức sống mười phần, học sinh giỏi đại học Bắc Kinh, còn là con trai của Giám đốc thông tấn xã nhật báo nhân dân, có đầy đủ điều kiện, chỉ cần y gật đầu, không biết sẽ có bao nhiêu cô gái tranh nhau cặp bồ với y, sao lại có khó khăn?
Vân Thế Huy cười nói:- Cô gái mà em thích, người ta không nhất định thích em, người thích em, em lại không nhất định có thể thích cô ấy
Mọi người đều cười lên
Phỏng chừng Vân Thế Huy vẫn chưa tìm được cô gái thật sự khiến y động lòng chăng
Lưu Vĩ Hồng cười nói:- Em có yêu cầu gì, hay là nói với mọi người xem, anh xem xét cho anh một chút?
Điều này tất nhiên cũng là câu nói đùa. Con trai của Vân gia, tìm đối tượng còn phải người khác xem xét sao?
Mọi người cười cười nói nói, ánh mắt của Dương Cầm thỉnh thoảng lướt qua trên mặt của Lưu Hoa Anh, thấy Lưu Hoa Anh bộ dáng xinh đẹp, trong lòng vừa động, cảm thấy Vân Thế Huy và Lưu Hoa Anh cũng khá xứng đôi. Nhưng Dương Cầm cũng chỉ là nghĩ như vậy, lập tức cười cho qua. Thật sự là vậy, còn không phải thành hôn nhân đòn gánh? Sẽ làm trò cười
Hơn nữa, con cái thế gia, nhiều lúc cũng có liên quan đến chính trị. Vân Thế Huy và Lưu Hoa Anh tự đi tìm người yêu, thì có thể kết thành thông gia với hai nhà quyền quý thế gia khác, ở trên diễn đàn chính trị càng là một trợ lực lớn
Tuy rằng nghe ra rất quá đáng, nhưng cũng vô cùng hiện thực. Đại gia tộc thế gia có cách nghĩ như vậy, không phải là số ít
Bởi vì là buổi tiệc gia đình, có vãn bối ở đây, nhất là Lưu Hoa Anh và Vân Thế Huy hai đứa đều là học sinh, trên buổi tiệc không có nói đến đề tài nhạy cảm trên chính trị, nói những chuyện vui thoải mái, không khí vô cùng thoải mái. Sau buổi tiệc lại ngồi cùng nhau uống trà nói chuyện, khoảng nửa tiếng sau, cả nhà Vân Hán Dân mới đứng dậy cáo từ.
Vân Vũ Thường vẫn ở cùng cha mẹ
Hai người họ đã thương lượng xong, chờ thời cơ thích hợp thì đi du lịch hưởng tuần trăng mật. Lưu Vĩ Hồng phải đem thời khắc tốt đẹp, để đến lúc bắt đầu tuần trăng mật. Về phần khi nào mới là thời cơ thích hợp, tất nhiên là chờ đợt sóng gió chính trị lần này kết thúc. Liên quan đến tranh chấp quân quyền, Lưu Vĩ Hồng đoán trước, trận sóng gió này kéo dài không lâu thì sẽ kết thúc
Hiện tại sự thật đã bắt đầu kịch liệt tranh đấu rồi, nếu không cũng sẽ không có đột kích đề bạt đám người Lưu Thành Gia, Hạ Thiên Hữu.
Tiễn đám người Vân Hán Dân đi khỏi, 4 người Lưu gia lại vây quanh bàn trà ngồi xuống, Lâm Mỹ Như hơi kỳ quái hỏi Lưu Vĩ Hồng:- Vĩ Hồng, vì sao Vũ Thường vẫn sống ở nhà?
Theo bà, có tổ chức tiệc cưới hay không không sao cả. Lúc trước bà gả cho Lưu Thành Gia, cũng không tổ chức tiệc cưới, lấy được giấy đăng ký kết hôn, hai người liền sống chung với nhau, ngày hôm sau ở trên đơn vị phát kẹo thì coi như mời khách rồi
Lưu Vĩ Hồng cười nói:- Mẹ, con đã thương lượng xong với Vũ Thường, qua một thời gian đi hưởng tuần trăng mật
Lâm Mỹ Như liền nói:- Có hưởng tuần trăng mật hay không trước tiên mặc kệ, hai đứa vẫn là mau chóng lên kế hoạch đi, mẹ chờ bế cháu rồi đó
Lưu Vĩ Hồng cười ha hả, nói:- Mẹ, chuyện này, mẹ đừng vội, cháu chắc chắn sẽ ẹ bế
Lâm Mỹ Như thấy Lưu Vĩ Hồng tự nhiên như vậy, cũng liền cười không nói chuyện này, quan sát chung quanh một chút, rất hài lòng gật gật đầu, nói:- Căn phòng này của cảnh vệ khu cũng không tệ…
Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói:- Mẹ, ở tạm đi, con thấy, có lẽ không tới vài tháng lại phải dọn nhà
- Con có ý gì?
Lâm Mỹ Như mở to hai mắt nhìn, không hiểu chút nào.
Lưu Vĩ Hồng cười mà không nói.