Chương 621: Hai hảo hán!
Trong một phòng ăn riêng tại nhà khách Hạo Dương, Lưu Vĩ Hồng đang nhiệt tình tiếp đãi Lý Hâm và Long Vũ Hiên. Hạ Hàn và Chương Dịch cũng có mặt ở đó.
Long Vũ Hiên hơn ba mươi tuổi, diện mạo khá là nho nhã, dáng người tầm thước, tuy nhiên trên mặt đã có nhiều nét phong sương, có thể thấy rõ là ở bên ngoài hoạt động nhiều. Hình thức như vậy rất khó cho người ta cảm giác có mối liên hệ gì với một Chi đội trưởng trung đoàn trị an Công an tỉnh.
Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng lại rất biết về võ công của Long Vũ Hiên. Võ công của anh ta không hề yếu. Hai người lần đầu tiên gặp bắt tay nhau thì Lưu Bĩ Hồng từ cái sức truyền qua bàn tay của Long Vũ Hiên đã có thể đoán ra điều này. Chỉ có người từng luyện khí công thì mới lộ ra sức tay một cách tự nhiên như thế. Lưu Vĩ Hồng trước đây khi luyện võ ở đội võ thuật có một người cũng luyện khí công thì cũng là như vậy.
Nhưng mà Long Vũ Hiên cũng rất kinh ngạc. Trước mặt y là vị Chủ tịch thị xã xem chừng còn kém y vài tuổi không ngờ cũng là một người giỏi võ. Mọi người đều là người luyện võ. Nội lực của Lưu Vĩ Hồng và Anh Hoa thì Long Vũ Hiên có thể cảm nhận được.
Thái Tuyết Phong điều đi, Long Vũ Hiên chính là đến thay vào chức vụ của gã. Lý Hâm chính là “người trung gian”.
Lần này Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên gây khó dễ ở hội nghị thường vụ khiến rất nhiều người được biết đến cái “Ương ngạnh” của Chủ tịch Lưu.
Đương nhiên, càng có nhiều người thầm vui mừng. Ở hội nghị thường vụ tức giận, đập bàn, ngang nhiên chỉ trích thường vụ Thị ủy, Ủy ban Chính trị Pháp luật, đương nhiên tạo ra được uy phong nhưng lại mắc phải điều đại kỵ trong chốn quan trường.
Chủ tịch thị xã không phải nhân vật số một, không có mối liên hệ cấp trên cấp dưới với Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật thị xã, chỉ là quan hệ đồng nghiệp. Làm như vậy chỉ sẽ đắc tội với Thái Tuyết Phong. Đồng thời để cho lãnh đạo cấp trên trông thấy, Lưu Vĩ Hồng quả là không biết chú ý gì đến quy tắc cả. Người như thế này thì có vị lãnh đạo nào sẽ khoản đãi hắn đây? Càng không cần nói đến Lưu Vĩ Hồng trên thực tế cũng đã đắc tội với Quách Lệ vợ của Tào Chấn Khởi nữa.
Lưu Vĩ Hồng như thế này là không biết nặng nhẹ gì cả. Mọi người đều đang đợi có trò hay để xem đây.
Nhưng mà kết quả cuối cùng cũng là Thái Tuyết Phong bị điều đi, thay bằng Long Vũ Hiên. Hạ Hàn bạn của Lưu Vĩ Hồng, tuổi còn trẻ như thế đã giữ chức vụ Trưởng phòng công an. Từ sau khi Lưu Vĩ Hồng đến nhận chức ở thị xã Hạo Dương thì rất nhiều cương vị quan trọng xuất hiện những người cầm lái trẻ tuổi. Ví dụ như Hạ Hàn, ví dụ như Vương Trác Lập, Chương Dịch, Uyển Hồng Thu v.v.
Vị Long Vũ Hiên này rốt cuộc ra sao và lai lịch thế nào thì đại đa số các cán bộ đều không rõ lắm và càng không rõ Long Vũ Hiên rốt cuộc là người của ai. Nhưng có một điều, mọi người đều biết, ít nhất lần này Lưu Vĩ Hồng không chịu thiệt thòi mà lại còn chiếm ưu thế. Từ việc Hạ Hàn đảm nhiệm chức Trưởng phòng công an thì có thể nhìn ra được. Nếu không thì Hạ Hàn, một tên miệng còn hơi sữa như thế thì làm sao có được vinh dự đảm nhận trọng trách Trưởng phòng đó?
Tất nhiên, đám người Tống Hiểu Vệ biết được lai lịch của Long Vũ Hiên, Tào Chấn Khởi đã phong thanh với bọn họ rồi. Là người ở tuyến trên Lưu Vĩ Hồng, nghe nói là bạn tốt của công tử Lý Hâm con Chủ tịch tỉnh Lý Dật Phong.
Lưu Vĩ Hồng và Lý Hâm quan hệ không phải là qua loa, đã chẳng còn gì là bí mật nữa rồi.
Về mặt này, Chủ tịch Lý có xen vào hay không thì không chắc. Theo lý mà nói, Lý Dật Phong hiện tại không đến mức đích thân quan tâm đến vấn đề này. Bổ nhiệm cán bộ Phó cục hầu hết là Lý Hâm với danh nghĩa là ông ta tiến hành.
Đối với kết quả như thế này, Tống Hiểu Vệ rất bất mãn. Lưu Vĩ Hồng giận dữ lôi đình tại hội nghị thường vụ, hoàn toàn coi Bí thư thị ủy là anh ta không ra cái gì. Sau đó điều Thái Tuyết Phong đi. Chuyện này thì cũng có nguyên nhân của nó. Thái Tuyết Phong nhất thời sơ sẩy, tự ý thả kẻ đánh người Tôn Hoành ra mà lại quên mất người bị đánh Tô Mộc là con trai của Tào Chấn Khởi. Trong chốn quan trường, lỗi như thế này là không được phép mắc, đặc biệt là khi tình thế vô cùng nhạy cảm thì sai lầm này là sai lầm chí mạng. Dù là Lưu Vĩ Hồng không nổi giông bão thì Tào Chấn Khởi sẽ nổi giông bão. Lưu Vĩ Hồng chỉ là lợi dụng cơ hội này, đem gió ra dọa người.
Điều Tống Hiểu Vệ không hài lòng chính là người thay cho Thái Tuyết Phong không ngờ lại là người của Lưu Vĩ Hồng.
Có thể nói, trong phiên đấu trí này, Lưu Vĩ Hồng giành được toàn thắng. Có chức, có thể diện lại nâng đỡ được cả thân tín của mình. Trong sự uy vọng vô hình, vơ được môt mảng lớn. Lúc này trong bộ máy Ủy viên thường vụ Thị ủy Hạo Dương, số người thực sự dựa vào Tống Hiểu Vệ còn không nhiều lắm. Dù sao thì Uyển Trung Hưng ở Hạo Dương đã năm năm làm Bí thư Đảng ủy, Lục Đại Dũng hai năm liền làm Bí thư Địa ủy. Thành viên bộ máy thị xã Hạo Dương đại đa số là người của Lục Đại Dũng, Uyển Trung Hưng. Chỉ là bây giờ thay Bí thư Địa ủy thì mấy vị ủy viên thường vụ này bắt đầu do dự không quyết định được. Lưu Vĩ Hồng uy danh lớn mạnh, đối với cạnh tranh thì mấy vị ủy viên thường vụ phải dựa vào hắn ta là rất có lợi.
Ít nhất khối công an chấp pháp là hoàn toàn nằm trong tay Lưu Vĩ Hồng.
Lưu Vĩ Hồng tuổi còn trẻ, lại giỏi nắm bắt cơ hội như vậy, có chút ngoài dự liệu của Tống Hiểu Vệ. Thật giống như tuyệt thế cao thủ trong tiểu thuyết võ hiệp, không ra tay thì thôi, đã ra tay rồi thì một đòn là chết chắc.
Xem ra trong chuyện này, Tào Chấn Khởi đã xử trí có chút cảm tính. Vì ông ta có đứa con bỗng nhiên ở đâu chui ra kia nên thỏa hiệp với Lưu Vĩ Hồng. Tống Hiểu Vệ cũng có chút bất mãn nhưng gạo đã nấu thành cơm rồi, cũng chỉ có thể nén lại thôi.
Người khác trong lòng có buồn bực hay không Lưu Vĩ Hồng không quản được. Ít nhất thì hiện tại tâm trạng của hắn là khá vui.
-Nào, Lý ca, Chủ nhiệm Long, Hạ Hàn, Chương Dịch, làm một ly đi! nguồn
Lưu Vĩ Hồng giơ chén rượu lên, khẽ cười nói.
Trong chén rượu là rượu Ngũ Lương.
Lý Hâm mỉm cười nói:- Vĩ Hồng, cậu thế này là hơi khách khí rồi. Gọi một tiếng là Bí thư Long, xem ra không được?
Lý Hâm và Lưu Vĩ Hồng quan hệ thân thiết nên có thể nói tùy ý, về cơ bản không cần phải suy nghĩ gì nhiều.
Lưu Vĩ Hồng liền cười.
Chung quy đây cũng là lần đầu tiên hắn giao tiếp với Vũ Hiên, nếu tỏ ra đã rất thân thiết thì không hợp lẽ lắm. Dù thế nào đi nữa thì hiện tại cũng không phải là tụ hội. Mọi người đều là người có chức vị cả. Lý Hâm cũng đã chính thức là trưởng phòng rồi. Có điều Lý Hâm thường thích tự nhận mình là người kinh doanh, dường như với thân phận là người kinh doanh thì có vẻ tùy ý tùy tiện hơn, không có áp lực gì đối với anh ta.
Long Vũ Hiên nói:- Chủ tịch thị xã Lưu, tôi thường xuyên nghe Lý Hâm nhắc tới cậu. Nói câu là một lãnh đạo tốt, một lòng vì dân. Tôi ngưỡng mộ đại danh của cậu đã lâu. Tôi tốt nghiệp trường cảnh sát, mấy năm nay đều làm việc ở hệ thống công an. Tôi là người thô, không biết nói chuyện. Tôi coi như thể hiện mình ở đây, về sau sẽ coi chủ tịch Lưu làm lãnh đạo của tôi. Cậu bảo làn thế nào tôi sẽ làm như vậy, tuyệt đối không làm sai!
-Được, được lắm. Nào, mọi người cạn ly!
Lưu Vĩ Hồng cười nói.
Năm cốc rượu Ngũ Lương chạm nhau trên bàn phát ra âm thanh trong trẻo. Mọi người ngửa cổ lên, uống cạn ly.
Lý Hâm lấy đũa gắp đồ ăn trên bàn, mỉm cười nói:-Không giấu gì cậu, Vĩ Hồng. Cậu giao nhiệm vụ này cho tôi, thật sự là làm cho tôi một phen đau đầu. Giới thiệu cho cậu một Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật không đơn giản chút nào. Chỉ có dũng mãnh thiện chiến thôi thì là chưa đủ, mà còn phải là người đối nhân xử thế chính trực, có trách nhiệm. Cũng may là có Vũ Hiên chứ không thì thật đúng là tôi không biết chọn ai để giới thiệu cho cậu nữa đây. Anh Vũ Hiên này, nhìn có vẻ trầm tĩnh vậy thôi nhưng thực sự là một hảo hán. Trước kia khi ở trường cảnh sát anh ấy có thành tích xuất sắc nhất khoa, còn là quán quân đánh võ nữa. Cái này thì chẳng cần phải nói nữa. Mấu chốt là anh ấy là một người rất chính trực, thẳng thắn, coi cái ác là kẻ thù, rất hợp với ý cậu.
Hạ Hàn cười to nói:-Cũng rất hợp với ý em. Nào, anh Long, em mời anh một ly!
Hạ Hàn thích nhất là kết giao với hảo hán!
Long Vũ Hiên nâng chén rượu lên, huých gã một chút, nói:- Hạ Hàn, tôi cũng không khách khí với cậu nữa. Lý Hâm đã nói với tôi về chuyện của cậu. Công an Thị xã Hạo Dương nuôi dưỡng cảnh sát chứ không phải là chó nhà ai. Hà hà. Lời nói này nghe thật là có khí thế. Nào, cạn ly!
Chương Dịch cười nói:-Ai da, thị xã Hạo Dương sau này sẽ không bị hai hảo hán này lật đổ đấy chứ?
Một câu nói khiến ọi người cười ha hả, lập tức lại có không khí náo nhiệt.
-Vũ Hiên, anh đến là tốt rồi. Nói thực, tình hình trị an của thị xã Hạo Dương rất không lạc quan. Hai năm nay kiến thiết khu thị xã mới, thị xã phát triển quá nhanh. Ngay lập tức dân số thị xã đã tăng gấp đôi rồi, đủ các loại người, tốt có xấu có. Hiện tại điều mà quần chúng Hạo Dương lên án chính phủ nhất chính là trị an xã hội không tốt. Chuyện này anh và Hạ Hàn quan tâm nhiều hơn chút, nắm vững được, phải làm cho ra trò mới được.
Cười ha ha một trận, Lưu Vĩ Hồng nói.
Long Vũ Hiên vội nói:- Chủ tịch thị xã Lưu, cậu yên tâm. Cái khác tôi không dám cam đoan còn trị an thì chính là nghề của tôi. Tôi có chút kinh nghiệm, đối phó với bọn lưu manh lộn xộn. Lấy tình, lấy lý mà trị thì khó mà được. Những chuyện nhỏ này sẽ không nói đạo lý với cậu nữa. Đối với chúng mà nói, chỉ có một chữ “Đánh”, đánh chúng vài lần, bắt một lũ, nhốt một lũ. Lúc cần thiết thì giết mấy thằng cứng đầu, trật tự trị an xã hội sẽ tốt lên thôi.
Hạ Hàn đập bàn, lớn tiếng phụ họa:- Nói đúng, chính là xử lý như vậy. Bắt hết chúng nó đi thì xem chúng còn gây được chuyện gì nữa. Đứa đầu tiên em sẽ bắt là tên khốn Tôn Hoành, trừng trị hắn. Hắn là tên cầm đầu trộm cắp mà!
Hạ Hàn cho tới bây giờ cũng không kiêng kị chỗ dựa vững chắc của Tôn Hoành.
Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, nói:- Vũ Hiên, Hạ Hàn, muốn làm công an quả thật là phải có sức mạnh này. Có điều, chúng ta vẫn cần coi trọng sách lược. Cố gắng khống chế phạm vi chứ không cần làm khuếch đại lên. Đối với phần tử băng nhóm tội ác thì cần phải nghiêm trị không tha. Nhưng đối với mấy tên khốn côn đồ nhỏ thì vẫn nên cứu vớt. Đả kích quá mức cũng sẽ dẫn đến rung chuyển xã hội. Dù sao đi nữa thì nhân viên trong hệ thống công an, tố chất cũng không phải là hoàn hảo, chưa chắc không có ai quá cứng nhắc. Trong quá trình trị an xã hội cần tránh uốn nắn quá tay, đặc biệt là cần cảnh báo các nhân viên bên trong cơ quan công an không được mượn việc công báo thù riêng. Như thế thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh tiếng của cơ quan công an. Cần nhớ rằng, mục đích của chúng ta không phải là bắt người càng nhiều mà càng không phải là xử mấy cái đầu, mục đích của chúng ta là làm ọi người tuân thủ theo pháp luật. Có nhiều cách thức để làm. Đương nhiên việc hành động nghiêm ngặt ngay từ ban đầu thì không thể không làm. Hãy cứ đánh mấy tên lưu manh trộm cắp đã, sau đó mới nói đến chuyện giáo dục cảm hóa. Hai người hợp tác tính toán sao cho hợp lý rồi đưa ra một phương án thiết thực và thực thi càng sớm càng tốt.
-Vâng!
Long Vũ Hiên và Hạ Hàn cùng thẳng người dậy, cao giọng đáp.
Chính trong lúc nói chuyện, có âm thanh vang lên từ phía hông Lưu Vĩ Hồng. Lưu Vĩ Hồng lôi máy nhắn tin ra, mới nhìn số điện thoại thì sắc mặt đã hơi có sự thay đổi. Không ngờ là số điện thoại của văn phòng cha hắn. Cha hắn trước đây chưa bao giờ tìm hắn gấp như vậy. Lẽ nào lần này xảy ra chuyện gì quan trọng sao?