Hội nghị công tác Bí thư bàn về việc điều chỉnh cán bộ lại mời dự họp một lần nữa, cách hội nghị lần trước khoảng hai mươi mấy ngày. Sở dĩ khoảng cách lâu như vậy là do quy trình khảo sát cán bộ của Ban tổ chức cán bộ vẫn chưa làm xong.
Ngoài dự đoán của mọi người, Mộ Tân Dân cũng không hối thúc gì cả. Mọi người cũng cho rằng có lẽ Bí thư Mộ cũng là bất đắc dĩ. Chuyện như thế phải dựa vào sự tự giác của Lưu Vĩ Hồng, muốn hối thúc cũng không tiện. Mộ Tân Dân thật sự muốn thúc giục thì lời đầu tiên của Lưu Vĩ Hồng sẽ là việc điều chỉnh cán bộ phải thật sự nghiêm túc, công tác khảo sát lại càng phải cẩn thận hơn.
Tổ chức huyện ủy sẽ chịu trách nhiệm. xem tại TruyenFull.vn
Mộ Tân Dân vô duyên vô cớ chen vào để nếm mùi thất bại làm gì?
Đã đến giữa tháng năm, Tiểu Chu đã mở hết cửa phòng họp từ sớm. Ánh nắng ngoài cửa sổ rực rỡ, cây cao bóng mát, chim hót líu lo bên tòa nhà Huyện ủy, khung cảnh vô cùng tươi đẹp. Thời tiết này cũng không quá nóng, mở cửa sổ ra không sợ trúng gió. Các lãnh đạo trong Huyện ủy vốn đều là những người nghiện thuốc, không khí lưu thông tốt như vậy không làm người khác phải sặc khói thuốc.
Lần họp trước, Mộ Tân Dân đến khá sớm. Dường như y đến phòng họp ngồi sớm để có thể tạo được một áp lực tâm lý nào đó.
Nhân vật số một đã đến trước, lẽ nào mọi người lại có thể thong thả đến?
Tuy nhiên lần này lại không thể ngờ, mọi người đến đông đủ cả thì Bí thư Mộ mới khoan thai đi đến, nhìn qua có vẻ đầy tâm sự. Đương nhiên, vừa đến phòng họp, Mộ Tân Dân đã khôi phục vẻ mặt bình tĩnh, thậm chí còn tươi cười, vô cùng hòa nhã.
Mấy người Đặng Trọng Hòa không khỏi đưa mắt nhìn nhau, có vẻ hơi ngỡ ngàng.
Mộ Tân Dân đổi tính rồi sao?
Bí thư Mộ trước nay dù phải cười thì cũng chỉ ra vẻ tươi cười. Nét tươi cười như bây giờ, dường như từ lúc Mộ Tân Dân nhậm chức đến nay rất ít khi được thấy.
Điều khiến mọi người giật mình là khi Mộ Tân Dân ngồi xuống liền gật đầu chào mọi người, Lưu Vĩ Hồng cũng không ngoại lệ. Nếu như cẩn thận quan sát, có thể phát hiện lúc Bí thư Mộ chào Lưu Vĩ Hồng vẻ mặt lại càng rạng rỡ hơn.
Có ma sao?
Đã xảy ra chuyện gì?
Lưu Vĩ Hồng thấy sóng lớn không hề sợ hãi, mỉm cười gật đầu đáp lễ Mộ Tân Dân.
Dường như Mộ Tân Dân đang âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Việc này tưởng chừng như rất nhỏ nhặt lại không lọt qua được ánh mắt của đám người Đặng Trọng Hòa và Từ Văn Hạo. Mấy người này có ai không lọc lõi ở chốn quan trường, có ai không từng trải. Thấy tình hình như vậy, đám người Đặng Trọng Hòa và Từ Văn Hạo đều quay cuồng trong đầu.
Như có ma vậy!
Chẳng lẽ giữa Mộ Tân Dân và Lưu Vĩ Hồng đã đạt được một thỏa thuận lợi ích nào đó?
Ngẫm lại thì thấy khả năng này không lớn. Hai người này tính tình thật sự rất đối lập với nhau. Tuy nói trong quan trường không có bạn bè vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, nhưng quả thật rất khó tưởng tượng rằng giữa Mộ Tân Dân và Lưu Vĩ Hồng lại hóa thù thành bạn. Thật ra hai vị này cũng rất đáng sợ, quy tắc nào trên người bọn họ đều đảo điên cả.
Đặng Trọng Hòa lập tức phủ nhận khả năng này. Mộ Tân Dân có lẽ rất cáo già nhưng Lưu Vĩ Hồng lại không phải là người như vậy. Đặng Trọng Hòa khá chắc chắn về điều này. Thân là Chủ tịch huyện, lại là đồng minh, không thể có khả năng gã hoàn toàn không hiểu gì. Nhiều năm lăn lộn ở quan trường như thế, ít nhiều gì cũng nắm vững được một ít. Nếu Lưu Vĩ Hồng đạt được một thỏa thuận nào đó với Mộ Tân Dân, hẳn là hắn cũng sẽ thương lượng với Đặng Trọng Hòa, bù đắp một ít. Ít nhất ở huyện Lâm Khánh lúc này, bọn họ có thể được xem là đồng minh. Nếu quả thực gạt Đặng Trọng Hòa qua một bên thì Lưu Vĩ Hồng cũng chẳng có lợi ích gì. Đạt được thỏa thuận với Mộ Tân Dân và duy trì quan hệ tốt với Đặng Trọng Hòa cũng không có xung đột gì cả.
Việc này cũng khá thú vị.
Lưu Vĩ Hồng đã nắm chắc trong lòng. Hôm qua hắn có gọi điện thoại cho Vân Hán Dân, biết được "Nhật báo Nhân dân" số hôm nay sẽ đăng một bài xã luận, giương cao ngọn cờ cơ quan ngôn luận ủng hộ quan điểm Thành ủy Minh Châu tiếp tục đi sâu vào tiến hành cải cách mở cửa. Qua một thời gian dài quan sát và học hỏi, Vân Hán Dân rốt cuộc đã lựa chọn xong, dựa theo lời nói của Lưu Vĩ Hồng, tỏ thái độ ủng hộ thủ trưởng.
Vì nguyên nhân thời gian, tờ "Nhật báo Nhân dân" ra hôm nay đến buổi chiều mới có thể đưa đến huyện Lâm Khánh. Trước đó, ngoại trừ Lưu Vĩ Hồng, có lẽ chỉ có Mộ Tân Dân mới có thể biết trước nội dung này. Trên tỉnh hẳn là mới xem được tờ "Nhât báo Nhân dân" số mới, Mộ Tân Dân là cán bộ do Ban tuyên giáo tỉnh ủy phái xuống, các đồng nghiệp trước đây khi thấy tin tức kinh người như thế, chắc chắn sẽ gọi điện báo cho y trước tiên.
"Nhật báo Nhân dân" không giống như các báo khác, là cơ quan ngôn luận chính thức của Trung ương Đảng, "Nhật báo Nhân dân" là tòa soạn báo duy nhất trên toàn lãnh thổ thuộc cấp Bộ trưởng. Những bài xã luận đăng trên "Nhật báo Nhân dân" đại diện cho quyết định cuối cùng của Trung ương, tin tức truyền lại cho các cán bộ cấp dưới rất chính xác, ít nhất khi mọi người xem được, họ không còn tranh luận gì trước việc đã rồi.
Đương nhiên, Lưu Vĩ Hồng biết rằng chỉ vẻn vẹn "Nhật báo Nhân dân" tỏ rõ thái độ không thể nói rằng chiến tuyến đã được xác định. Trong trí nhớ của hắn liền xuất hiện một bài báo tương tự, trước sau vài ngày, xuất hiện hoàn toàn bất đồng với bài xã luận trên, hơn nữa phổ biến toàn quốc, ảnh hưởng vô cùng sâu sắc.
Nhưng theo tính cách cẩn thận của Vân Hán Dân, có thể quyết định như vậy, tất nhiên đã trải qua nhiều lần suy nghĩ, hơn nữa cũng đã so sánh thiệt hơn. Trước đó không lâu Lưu Vĩ Hồng cũng đã nói chuyện điện thoại với bác cả Lưu Thành Thắng, ông ta cũng nói mập mờ rằng Kim Thu Viên đã tự đến thăm hỏi ông cụ, Lưu Thành Thắng không nói rõ nội dung cuộc nói chuyện, chỉ nói ông cụ nhắc phải cố gắng thoát khỏi hiện tượng bần cùng lạc hậu, phải khiến nhân dân có cuộc sống tốt đẹp hơn. Phương thức chính trị, biện pháp thi hành của Kim Thu Viên tùy theo đó có nhiều thay đổi.
Phân tích các tin tức tổng hợp được, Lưu Vĩ Hồng có cái nhìn vô cùng lạc quan với các cố gắng của hắn. Quan điểm của ông cụ đang dần dần thay đổi. Quan điểm của ông cụ thay đổi có ảnh hưởng rất lớn đến xu thế, hướng đi của quốc gia. Có lẽ, một sự kiện lịch sử lớn trong thế giới song song kia sắp sửa xảy ra mà cũng nhờ đó có những sự thay đổi.
Nếu quả thực là như vậy, tỷ lệ Lưu Thành Thắng thất bại, nhà họ Lưu sa sút suy kiệt như trước khi tái sinh sẽ thành con số không. Vận mệnh của toàn gia tộc cũng bởi vì vậy mà thay đổi.
Kết cục như thế nào Lưu Vĩ Hồng còn không đoán trước được, chỉ có thể đi một bước xem một bước. Nhưng Lưu Vĩ Hồng tin tưởng sẽ khá hơn nhiều. Giống như câu nói hắn từng nói với Vân Hán Dân: "Không có thời cơ chính xác hay sai lầm, chỉ có sách lược sai lầm hay chính xác mà thôi".
Chỉ cần sách lược chính xác, chuyện gì cũng có thể làm được!
Mộ Tân Dân từng có thái độ phủ định toàn bộ quan điểm của cơ quan ngôn luận Thành ủy Minh Châu, hiện tại biết "Nhật báo Nhân dân" đăng một bài xã luận như vậy, có một áp lực tâm lý to lớn cũng có thể hiểu được, thái độ đối với Lưu Vĩ Hồng thay đổi cũng là do tình tiết bên trong.
Thế hệ bọn họ, đều đã trải qua mười mấy năm lăn lộn trong quan trường, chọn lối đi sai lầm là do bọn họ không thể chịu đựng được sức nặng.
Tất nhiên, Lưu Vĩ Hồng không ngờ nghệch đến nỗi cho rằng chỉ cần một bài xã luận trên "Nhật báo Nhân dân" có thể hoàn toàn chuyển biến được thái độ của Mộ Tân Dân với hắn. Mộ Tân Dân rõ ràng "do người nhờ vả" mà đến. Chiến tranh lý luận không ảnh hưởng quan trọng lắm đến Mộ Tân Dân. Nghiêm túc mà nói, một cán bộ như Mộ Tân Dân không đủ phân lượng để tham dự vào. Nhưng bất kể là ai, ở thời điểm kinh hãi nào đó có thể phán đoán ra vấn đề, ít nhất trong một khoảng thời gian ngắn cũng biết đến một thế lực như vậy.
Lưu Vĩ Hồng phải ra sức nắm lấy cơ hội này, dùng hết khả năng đạt được mục tiêu.
- Hôm nay mời mọi người đến là muốn nghiên cứu những vấn đề có liên quan đến việc điều chỉnh cán bộ. Đồng chí Lưu Vĩ Hồng đã nói với tôi, Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy đã hoàn thành công tác khảo sát cán bộ. Sau đây xin mời Trưởng ban Lưu phát biểu.
Mộ Tân Dân nói lời mở đầu rất vắn tắt, mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng, gật đầu ra vẻ rất hợp ý.
Đúng là thay đổi thật rồi!
Không còn là "đồng chí Tiểu Lưu" mà chính thức là "Trưởng ban Lưu".
Tất cả lãnh đạo Huyện ủy tham dự hội nghị đều không kìm nổi ngồi thẳng người lên.
- Vâng, Bí thư Mộ, các vị lãnh đạo, dựa theo quyết nghị của hội nghị lần trước, Ban tổ chức cán bộ muốn tiến hành điều chỉnh dự bị hai mươi mốt cán bộ, căn cứ vào văn kiện quy định, tiến hành khảo sát đánh giá toàn diện đã xong. Giờ tôi muốn trình bày vắn tắt kết quả khảo sát đến các vị lãnh đạo.
Lưu Vĩ Hồng mở cuốn sổ trước mặt, nói rất từ tốn, đối với Bí thư Mộ lễ nghĩa chu toàn.
Nếu thái độ của Bí thư Mộ đã thay đổi thì Trưởng ban Lưu tự nhiên cũng muốn tôn trọng Bí thư Mộ, cũng không thể tỏ vẻ Trưởng ban Lưu không rộng lượng, không khiêm tốn bằng đồng chí lão thành được.
Lưu Vĩ Hồng nói là báo cáo vắn tắt nhưng chỉ cần bàn bạc tình hình khảo sát hai mươi mốt cán bộ cũng là nói dễ hơn làm. Riêng việc mang lý lịch của các đồng chí ấy đọc một lần cũng đã mất không ít thời gian. Nhưng Lưu Vĩ Hồng không hề để ý, cầm báo cáo đứng lên, tuyệt không có ý làm qua loa. Cuộc họp này buổi sáng họp không xong cũng không sao, chiều có thể họp tiếp, nếu qua loa thì không được, đó là vấn đề thái độ làm việc. Lưu Vĩ Hồng cũng không muốn làm như vậy cho người khác chỉ trích.
Thấy Lưu Vĩ Hồng bày ra tư thế nói dài, đám người Mộ Tân Dân, Đặng Trọng Hòa cũng chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Theo báo cáo du dương trầm bổng của Lưu Vĩ Hồng, các lãnh đạo Huyện ủy thật sự nhìn thấy khảo sát lần này của Lưu Vĩ Hồng và Ban tổ chức cán bộ đúng là thật công phu, bên trong kết quả khảo sát có nhiều phát hiện mới, những điều mà trước giờ mọi người không ngờ đến. Hóa ra khảo sát cán bộ còn có thể tiến hành với góc độ như thế. Lưu Vĩ Hồng thậm chí còn trích dẫn một ít số liệu của phòng Kiểm toán để chứng minh.
Lưu Vĩ Hồng tận lực khống chế thời gian lên tiếng, lúc báo cáo tốc độ nói cũng nhanh hơn, báo cáo ngắn gọn lý lịch của các cán bộ. Những điều này, mỗi vị đang ngồi đều rất quen thuộc, không cần phải lãng phí thời gian. Trọng điểm là ở kết quả khảo sát. Cứ như thế, trong khoảng chừng một tiếng rưỡi, báo cáo cơ bản đã hoàn tất.
Ánh mắt mọi người lại dừng trên mặt Mộ Tân Dân một lần nữa.