Quan Gia

Chương 426: Ai cho các cậu làm như vậy?



Đi đường núi, nhìn thì gần, lên đến nơi cũng không thoải mái.

Ước chừng đợi sáu bảy phút, đoàn người Tô Chí Kiên mới đi tới chỗ có chút bằng phẳng của sườn núi. Đúng là bởi vì nơi này hơi bằng phẳng, lại cản gió, đội thi công mới cắm trại ở đây. Đây cũng là trong kế hoạch, là chỗ cơ quan làm việc của mỏ than sau này

Mắt thấy Tô Chí Kiên bước lên chỗ đất bằng phẳng, Lưu Vĩ Hồng mới mỉm cười bước qua nghênh đón.

- Phó chủ tịch huyện Tô, xin chào, hoan nghênh thị sát công tác của khu Giáp Sơn

Căn cứ sơ yếu lý lịch phía chính phủ giới thiệu, Tô Chí Kiên năm nay hẳn là là bốn mươi lăm tuổi, vóc dáng cao lớn khôi ngô, cho dù Lưu Vĩ Hồng vóc dáng khá cao cũng thấp hơn một chút, thân thể cũng là rất cường tráng, mặc âu phục long đen, hình dung rất là nghiêm túc.

- Bí thư Lưu, xin chào!

Tô Chí Kiên chỉ là hơi nắm tay Lưu Vĩ Hồng, liền buông ra. Lại nói tiếp, cũng không thể trách Phó chủ tịch huyện Tô nóng nảy. Rõ ràng thư ký đã thông báo khu Giáp Sơn, Lưu Vĩ Hồng không ở khu chờ, lập tức lên mỏ, làm cho bọn họ bước thấp bước cao chạy tới mỏ này để "ra mắt hắn", quả thực buồn cười. Tô Chí Kiên theo chính trị gần hai mươi năm, đúng thật là rất ít khi gặp qua cấp dưới kiêu ngạo ương ngạnh như vậy.

Nếu là Chu Kiến Quốc còn tại vị, Nếu là Chu Kiến Quốc còn Lưu Vĩ Hồng cậu sĩ diện. Hiện giờ, cậu còn kiêu ngạo gì chứ?

Tuy nhiên khiến Tô Chí Kiên có một chút buồn bực chính là, dường như Bí thư Lưu cũng không định nắm chặt tay của y tỏ vẻ tôn kính, cùng lúc y buông tay thì tay Lưu Vĩ Hồng cũng buông ra, không ngờ là cùng tâm tư như Phó chủ tịch huyện Tô y

Lưu Vĩ Hồng không đợi gặp Tô Chí Kiên, cũng có nguyên nhân. Khu Giáp Sơn và mỏ than Ti Châu hợp tác, không phải mới bắt đầu hôm nay, năm ngoái đã lập kế hoạch, báo cáo cũng đánh tới Ủy ban nhân dân huyện và Huyện ủy. Tô Chí Kiên là Phó chủ tịch huyện phân công quản lý mỏ công nghiệp, báo cáo như vậy, trên bàn y là không thể thiếu nhất định đặt một phần trên đó. Lúc ấy ông không rên một tiếng, hiện giờ thay đổi, ông lập tức liền vội vội vàng vàng chạy tới thị sát công tác, rõ ràng là đã dựa dẫm vào Mộ Tân Dân rồi!

Bí thư Lưu dựa vào cái gì mà phải cho ông mặt mũi chứ?

Đương nhiên, theo thái độ quan trường bình thường đến để phân tích, Tô Chí Kiên dựa dẫm vào Mộ Tân Dân là rất hợp lý. Y từ đầu chính là đối thủ của Đặng Trọng Hòa, mấy năm nay vẫn bị Đặng Trọng Hòa đè đầu, không ngốc đầu nổi. Nếu không phải cùng ban tổ chức Huyện ủy Chu Vân Đan quan hệ thân thiết, có thể an bài nhân sự cho mấy cục mà mình phân công quản lý, chỉ sợ sớm đã bị Đặng Trọng Hòa nuốt trọn. Vì thế mà, ngày tháng mấy năm qua thật sự là cẩn thận dè dặt, sợ Đặng Trọng Hòa túm được bím tóc y. Với cá tính cứng rắn, mạnh mẽ của Tô Chí Kiên, cứ vậy cố ý tạo áp lực cho chính mình, trong lòng buồn bực, có thể hiểu được. Hiện giờ thay đổi Bí thư huyện ủy, Đặng Trọng Hòa không biết trong đâu dây thần kinh nào bị chập mạch lại đi xướng lên tuồng cạnh tranh cùng Mộ Tân Dân, Cơ hội như vậy, có thể gặp được mà không thể cầu được, Tô Chí Kiên còn không nắm chặt, trừ phi là trí tuệ thiểu năng a?

Mộ Tân Dân nhậm chức cũng đã được mấy tháng, tin đồn về y được Chủ tịch tỉnh Chúc Liên Thịnh chính mồm đề cử, sớm đã lan truyền khắp nơi. Cán bộ Lâm Khánh, niềm vui bất ngờ thật giống như phát hiện một phương trời mới

Thân tín của Chủ tịch tỉnh a?

Đó là lai lịch cỡ nào!

Có được chỗ dựa vững chắc như thế, dù cho Mộ Tân Dân có rất nhiều cách giải quyết đều không hợp lệ thường quan trường thì cũng không có gì. Người ta có vốn "Làm loạn" a. Rất nhiều cán bộ Lâm Khánh, liền động tâm tư, kiên quyết dựa vào bí thư Mộ

Đối với số cán bộ chủ động dựa dẫm, Mộ Tân Dân tự nhiên là hoan nghênh. Đương nhiên, cũng không phải là vô điều kiện tiếp nhận. Anh ít nhất phải hướng bí thư Mộ chứng minh năng lực hoặc là lòng trung thành của anh, bí thư Mộ mới có thể suy xét trọng dụng anh hay không

Tô Chí Kiên chủ động dựa vào, chính hợp tâm ý Mộ Tân Dân. Liền cho y đánh tiên phong, gõ đập vào Lưu Vĩ Hồng.

Mộ Tân Dân đối với Lưu Vĩ Hồng phản cảm, toàn cán bộ tầng trung của Lâm Khánh đều biết rõ, Tô Chí Kiên tự nhiên cũng không ngoại lệ. Về phần bí thư Mộ vì sao không chào đón tiểu Lưu, thì đây không cần thiết nghiên cứu kỹ. Tóm lại đoàn người chỉ cần biết việc này là được. Ừ cách tốt để bí thư Mộ coi trọng, biểu đạt lòng trung thành, chính là đả kích đối thủ của y

Này có thể coi là là một con đường tắt

Theo Tô Chí Kiên thấy, Lưu Vĩ Hồng hiện giờ, chẳng qua chỉ là "con cọp chết", Chu Kiến Quốc điều đi rồi, còn có ai làm chỗ dựa cho hắn. Bề ngoài Đặng Trọng Hòa dường như là hơi hướng về Lưu Vĩ Hồng, nhưng là không đáng tin cậy. Đặng Trọng Hòa hiện tại cũng Bồ Tát bùn qua song - tự thân cũng khó bảo toàn. Tô Chí Kiên hôm nay thị sát công tác khu Giáp Sơn, cũng chỉ là một cách biểu lộ lòng trung với Mộ Tân Dân, căn bản không phải là người thanh niên trước mắt này. Ánh mắt y, là nhìn chằm chằm vào ngai vàng của Chủ tịch huyện.

Một Lưu Vĩ Hồng đã mất đi chỗ dựa vững chắc cần gì sợ đắc tội?

Đương nhiên, Tô Chí Kiên lúc này đến ủy viên thường vụ Huyện ủy cũng không phải, trong lòng cũng biết nếu muốn một bước lên trời, trực tiếp lên Chủ tịch huyện, cho dù có Mộ Tân Dân gắng gượng, chỉ sợ cũng có chút khó khăn. Tuy nhiên Phó chủ tịch thường trực huyện vẫn là rất có hi vọng. Nghe nói Mễ Hiền Hoa cũng đã chuẩn bị tiếp nhận chức vụ văn phòng Huyện ủy. Luận tư cách, Tô Chí Kiên có thể sánh ngang bằng Mễ Hiền Hoa

Mễ Hiền Hoa mới làm Phó chủ tịch huyện mấy tháng a?

Phó chủ tịch thường trực huyện Cao Như Phách, cùng Đặng Trọng Hòa không có mâu thuẫn quá lớn, đa số thời điểm cũng là cùng Đặng Trọng Hòa duy trì nhất trí. Phó thường vụ bình thường đều là loại thái độ này, trực tiếp cùng Chủ tịch huyện tạo mâu thuẫn, không tốt cho lắm. Huống chi Cao Như Phách tuổi cũng lớn, tự nhiên không có ý niệm trong đầu là khi Đặng Trọng Hòa đi xuống thì chính mình thay vào đó. Tuy nhiên, nếu Đặng Trọng Hòa có thể lên chính vị Bí thư huyện ủy, y thuận thế đề lên Chủ tịch huyện, thật ra cũng là thuận lý thành chương.

Hiện tại tự nhiên cũng không có khả năng

Lần nhiệm kỳ mới này, Tôn Văn Các lui xuống, vị trí Chủ tịch Hội đồng nhân dân liền để trống, nếu là có thể đem Cao Như Phách lên chỗ Hội đồng nhân dân, thì Tô Chí Kiên lên Phó chủ tịch thường trực huyện không phải có hy vọng lớn sao?

Mấu chốt còn phải xem Mộ Tân Dân có ủng hộ y hay không

Có tâm tư như vậy, hôm nay trận thế của Tô Chí Kiên bày ra rất lớn. Một hàng mười mấy người đến đây. Ba vị cục trưởng của cục than đá, cục Tài nguyên Khoáng sản, cục quản lý đất đai, đều đến đông đủ. Còn có một số nhân viên công tác của Ủy ban nhân dân huyện và ba vị cục trưởng

Coi này tư thế, Tô Chí Kiên là muốn trong hôm nay đem sự tình làm cho thỏa đáng. Truyện được copy tại Truyện FULL

Ba vị cục trưởng này, Lưu Vĩ Hồng tự nhiên cũng là có quen biết, lần lượt bắt tay thi lễ, trên mặt lúc nào cũng là tươi cười

Tuy nhiên ba vị cục trưởng lại vẻ mặt nghiêm túc, đối với vẻ tươi cười của Bí thư Lưu làm như không thấy, bộ dáng rất là giải quyết việc chung.

Hôm nay đến Giáp Sơn làm gì, Phó chủ tịch huyện Tô sớm đã chỉ bảo qua. Đoàn người chính là đến làm "Người xấu", hi hi ha ha, thì còn ra thể thống gì.

Một nụ cười châm chọc tự thoáng qua mặt Lưu Vĩ Hồng

- Bí thư Lưu, mấy vị này là đồng chí từ đâu tới?

Đoàn người chào hỏi qua, Tô Chí Kiên liền hướng về phía đám người Phó giám đốc Văn, nghiêm mặt hỏi.

Nói thật thì, Tô Chí Kiên vốn không tính tự mình lên mỏ. Phó chủ tịch huyện Tô nhiều năm qua sống an nhàn sung sướng, rất ít vất vả như thế. Vốn tưởng rằng Lưu Vĩ Hồng sẽ ở Ủy ban nhân dân khu chờ, vậy thì ở Ủy ban nhân dân khu cùng Lưu Vĩ Hồng nói qua một chút, nói rõ với hắn không cho phép làm như vậy là được. Mặc kệ nói như thế nào Tô Chí Kiên là Phó chủ tịch huyện phân công quản lý khoáng sản công nghiệp, ý kiến của y cũng có thể nói là đại biểu cho ý kiến của Ủy ban nhân dân huyện.

Ai ngờ Lưu Vĩ Hồng lại không hề để ý, đã lên mỏ trước. Tô Chí Kiên chỉ đành lên theo. Ở Ủy ban nhân dân khu ngồi chờ Lưu Vĩ Hồng trở về, rõ ràng không thực tế. Người ta nếu nguyện ý cùng y kết nối, thì sẽ không đi mất

Đây cũng là tác phong nhất quán của Lưu Vĩ Hồng, trước kia khi cùng Mễ Khắc Lương đấu đá, giáp mặt chống đối Mễ Khắc Lương ở văn phòng khiến gã sượng cả mặt. Uy phong của Tô Chí Kiên kém xa Mễ Khắc Lương, thì càng đừng trông mong Lưu Vĩ Hồng sẽ đối với y kính cẩn lễ phép

Bị một Bí thư Khu ủy "Lưu manh" như vậy chống đối một phen, hương vị không được tốt.

Lưu Vĩ Hồng khẽ cười nói:

- Phó chủ tịch huyện Tô, đây là công trình sư cao cấp, chiến sĩ thi đua lão thành, phó giám đốc mỏ Văn của mỏ than Ti Châu cấp dưới mỏ than Đại Tân tỉnh Liêu Đông. Lần này là tới Giáp Sơn chúng ta hợp tác khai thác mỏ

Phó giám đốc Văn mắt nhìn Tô Chí Kiên, thấy Tô Chí Kiên căn bản là không có ý muốn giơ tay cùng ông ta bắt tay, lão Văn tự nhiên cũng liền miễn đi lễ tiết này. Tính tình thầy đồ, cũng là rất kiêu ngạo đấy. Lưu Vĩ Hồng thật tâm thực lòng vì quần chúng làm việc, Phó giám đốc Văn liền tỏ vẻ khâm phục. Về phần tô Phó chủ tịch huyện chức quan cao cao tại thượng như vậy, Phó giám đốc Văn cũng không coi trọng gì mấy

Lại nói tiếp, lão Văn cũng là cán bộ cấp phó huyện đoàn.

- Phải không? Hợp tác khai thác mỏ? Bí thư Lưu tôi muốn hỏi một chút, ai phê chuẩn các cậu hợp tác khai thác mỏ? Mỏ quặng Khu Giáp Sơn, là thuộc huyện Lâm Khánh quản, tôi là Phó chủ tịch huyện phân công quản lý công nghiệp khoáng sản, sao tôi không biết có vị lãnh đạo nào đã phê chỉ thị, đồng ý cho các cậu làm như vậy?

Tô Chí Kiên cả khuôn mặt trở nên đen xì

Y hôm nay vốn là là tới bới móc, đứng ở hoang sơn cùng cốc khỉ ho cò gáy này uống gió tây bắc, sớm đã một bụng tức, tự nhiên cũng không cần phải quanh co lòng vòng giả bộ ngớ ngẩn với Lưu Vĩ Hồng nữa

Lưu Vĩ Hồng thản nhiên cười, lập tức hỏi:

- Phó chủ tịch huyện Tô, tôi đây cũng xin hỏi một câu, các ông vì sao không đồng ý làm như vậy?

- Vì sao?

Tô Chí Kiên hiển nhiên không đoán được Lưu Vĩ Hồng hỏi lời này, lập tức trố mắt một chút.

Cục trưởng cục khoáng sản đi theo, lập tức nói:

- Bí thư Lưu, không có bất cứ văn kiện quy định nào, có thể làm như vậy. Văn kiện không cho phép vậy không thể tùy tiện làm

Lưu Vĩ Hồng vẫn là mặt mang mỉm cười, nói:

- Cục trưởng Mao, dường như cũng không có văn kiện quy định nào, nói là không thể làm như vậy? Pháp luật không cấp có thể thực hiện. Khu Giáp Sơn chúng tôi và mỏ than Ti Châu này hợp tác trên thực tế chính là một sự hợp tác kinh doanh. Khu Giáp Sơn làm cơ cấu chính quyền bậc một, mỏ than Ti Châu làm đơn vị pháp nhân hoàn toàn có thể quyết định hợp tác lẫn nhau. Chúng tôi làm như vậy, vừa không vi phạm quy định cũng không trái pháp luật, có gì không ổn sao?

Cục trưởng Mao lập tức nghẹn lời.

Tô Chí Kiên quả quyết nói:

- Bí thư Lưu, như vậy là không được. Mỏ than Lâm Khánh chúng ta, phải do chính chúng ta khai thác

Lưu Vĩ Hồng lập tức hỏi ngược lại:

- Xin hỏi Phó chủ tịch huyện Tô, mỏ than Hồng Gia là mỏ than huyện Lâm Khánh chúng ta sao? Là thuộc cục Khai thác mỏ Thanh Phong quản mới đúng? Cục khai thác mỏ Thanh Phong lại là lệ thuộc trực tiếp Bộ quản lý than đá. Mỏ than Ti Châu cũng là thuộc mỏ than quốc doanh quy mô lớn của Bộ quản lý than đá. mỏ than Hồng Gia có thể trên lãnh thổ huyện Lâm Khánh khai thác than đá, mỏ than Ti Châu vì sao không thể?

- Cậu…

Tô Chí Kiên lại bị chặn họng, trên mặt nổi lên vẻ phẫn nộ.

- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, tôi hiện tại lấy danh nghĩa của Phó chủ tịch huyện phân công quản lý, chính thức thông báo với cậu, mỏ than này không được khai thác.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv