Bí thư đảng ủy Dư Tĩnh Bang trấn Thành Quan ngồi ở một bên đang hút thuốc, vẫn luôn nghe Lưu Vĩ Hồng và Khâu Đức Viễn nói chuyện, trên mặt mỉm cười, cho dù Khâu Đức Viễn vừa rồi chửi ầm Mộ Tân Dân "cái rắm cũng không hiểu", cũng như trước thần sắc như thường, nụ cười không có giảm bớt
Bí thư đảng ủy trấn Thành Quan, nhất quán được tôn là "tên đứng đầu bảng" trong khu trấn, Dư Tĩnh Bang ở trong lòng tự cho mình là "đại ca". Ở trước mặt bí thư khu ủy khác, duy trì "phong độ" nhất định, thỉnh thoảng phải giả tạo một chút
Dư Tĩnh Bang khoảng 40 tuổi, cũng làm bí thư đảng ủy được vài năm, là thân tín của nguyên bí thư huyện ủy Khang. Vốn có cơ hội lên ủy viên thường vụ Huyện ủy, không ngờ một tai nạn giao thông thình lình xảy ra, bí thư Khang hồn quy thiên quốc, liền làm cho Dư Tĩnh Bang bị điêu đứng giữa đường. Sau khi Chu Kiến Quốc đến nhận chức, Dư Tĩnh Bang muốn dựa vào, cũng làm những động tác dựa vào. Con người Dư Tĩnh Bang, tính cách khá trầm ổn, không thích liều lĩnh. Đồng thời với việc dựa vào Chu Kiến Quốc, cũng đang quan sát Chu Kiến Quốc. Bởi vì động tác dựa vào, không phải rõ ràng như vậy. Cho đến khi Chu Kiến Quốc bắt được Mễ Khắc Lương, Trần Văn Đông, ở huyện Lâm Khánh tẩy bài, hoàn toàn tạo uy tín, Dư Tĩnh Bang mới xác định Chu Kiến Quốc là người mạnh đáng dựa vào, lập tức tăng mạnh sức "đầu tư". Ai ngờ người tính không bằng trời tính, Chu Kiến Quốc vừa mới có chút ý tiếp nhận ông, một tờ giấy điều lệnh ở cấp trên, Chu Kiến Quốc điều đi tỉnh Đại Ninh. Dư Tĩnh Bang lại nửa đường điêu đứng
Mụ nội nó, hai năm nay quả thật có chút không thuận lợi!
Tuy nhiên hiện tại, nên giả tạo vẫn phải giả tạo, mặc kệ thế nào, không thể mất giá phải không?
Đối với Khâu Đức Viễn, Dư Tĩnh Bang không xem trọng lắm. Trên quan trường những tên khoe khoang như vậy, rất dễ bị người ta coi là "ngốc đại pháo", trong lòng luôn bất ngờ dâng lên ý khinh thường. Đối với Lưu Vĩ Hồng, Dư Tĩnh Bang liền rất cảnh giác
Con búp bê này không đơn giản!
Nếu Chu Kiến Quốc còn tại huyện Lâm Khánh, Dư Tĩnh Bang lúc này chắc chắn không phải rụt rè như vậy, từ sớm đã cùng Lưu Vĩ Hồng tán gẫu, "tài nguyên" tốt như vậy, sao có thể do một mình Khâu Đức Viễn "độc chiếm"?
Nhưng mà Chu Kiến Quốc tuy rằng đi rồi, Lưu Vĩ Hồng cũng không thể coi thường. Đừng thấy Mộ Tân Dân dường như rất rõ ràng chống đối Lưu Vĩ Hồng, nhưng kết quả cuối cùng thế nào, lúc này kết luận là hơi sớm. Chỉ là muốn Dư Tĩnh Bang không hề bảo lưu mà tiếp tục "thân cận" với Lưu Vĩ Hồng cũng khó có thể. Vẫn là xem xem rồi tính tiếp, nếu Lưu Vĩ Hồng có thể đứng vững, lúc đó mới thân cận không muộn. Lúc này chỉ cần có thể ở mặt ngoài không có trở ngại thì được rồi. Đi quá gần hay cách quá xa đều không thích hợp
- Bí thư Dư, có chuyện muốn xin chỉ thị của ông!
Vẫn luôn cùng nói chuyện với Khâu Đức Viễn, đột nhiên Lưu Vĩ Hồng xoay đầu qua, nói với Dư Tĩnh Bang, trên mặt đang tươi cười lại trở nên nghiêm trang
Dư Tĩnh Bang liền cười, nói:
- Bí thư Lưu, cậu đừng trêu chọc tôi, tôi làm sao có tư cách khiến cậu xin chỉ thị?
Lưu Vĩ Hồng cười ha hả, nói:
- Chuyện này, cũng thật sự phải xin chỉ thị của ông. Giáp Sơn chúng ta định lập tức làm một công ty Kinh doanh Dịch vụ Nông sản, coi như là một bộ phận xây dựng kinh tế ở trong quận đi, báo cáo đã đệ trình đến huyện, chờ lãnh đạo huyện phê duyệt
- Ha ha, bí thư Lưu thật là bàn tay to, lãnh đạo huyện phê duyệt cùng lão Dư tôi có quan hệ không lớn chăng?
Dư Tĩnh Bang cười nói, lập tức lại có chút tò mò hỏi:
- Bí thư Lưu, công ty Kinh doanh Dịch vụ Nông sản tên gì? Công ty Kinh doanh Dịch vụ Nông sản là làm gì?
Sau khi Lưu Vĩ Hồng đến Giáp Sơn, quả thật đã làm ra vài động tĩnh, xây nhà xưởng thu hút đầu tư nước ngoài gì đó, làm ầm ĩ vô cùng. Giờ lại xuất hiện "Công ty kinh doanh dịch vụ nông sản" gì đó, Dư Tĩnh Bang cũng thật là có chút nghe không hiểu. Ai biết trong đầu con búp bê nhỏ này, chứa đựng gì trong đó, luôn khác người
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Là như vậy, ngành chăn nuôi và ngành gieo trồng bên Giáp Sơn, đều đã dần dần bắt đầu kinh doanh, quần chúng tích cực làm công nghiệp và kiến trúc khá cao. Đây là heo, bò gì đó, còn có vài nông sản phẩm phụ khác, dần dần nhiều hơn, tiêu thụ liền thành vấn đề lớn. Ông cũng biết, nông sản phẩm là không dễ bảo quản, nếu đường tiêu thụ không thông, một khi qua thời hạn bảo quản thì rắc rối. Chẳng những biến không ra tiền, còn phải bù tiền vào. Ở khu chúng ta thành lập công ty kinh doanh dịch vụ nông sản, chính là nhằm mở ra đường tiêu thụ, kịp thời vì nông dân cung cấp phương diện tiêu thụ tiện lợi. Đương nhiên, còn có tác dụng thu thập tin tức thị trường
- Hiện nay quốc gia phát triển, dần dần chuyển hình từ kinh tế có kế hoạch sang kinh tế thị trường, không hiểu nhu cần của thị trường, mù quáng tiến hành kinh doanh sản xuất thì không khoa học
Lưu Vĩ Hồng rất có kiên nhẫn, giải thích ý nghĩa của công ty kinh doanh dịch vụ nông sản với Dư Tĩnh Bang. Hiện hắn không phải lãnh đạo huyện, nhưng cũng không ngại đem vài tư tưởng, quan niệm tiên tiến thông qua cách nói chuyện như vậy, dung nhập vào người phụ trách của khu trấn khác. Dư Tĩnh Bang cũng được, Khâu Đức Viễn cũng được, ở huyện Lâm Khánh đều là "phương diện quan to" chủ quản một phương, nếu có thể chấp nhận tư duy mới, làm một số việc thực cho quần chúng, luôn là tốt. Ví dụ vừa rồi Khâu Đức Viễn đòi lấy thức ăn gia súc của hắn, chuẩn bị làm trang trại nuôi heo quy mô lớn ở Kinh Loan, đây chính là việc tốt
Dư Tĩnh Bang không có vội đáp lại, mà ở trong đầu cẩn thận "thưởng thức" lời nói của Lưu Vĩ Hồng
Nghe ra, lời này quả thật có đạo lý nhất định. Trước đó không lâu Mễ Khắc Lương và phòng Nông nghiệp huyện trồng cây táo "hào quan số một", sự thật chứng minh chính là một âm mưu. Đương nhiên, đây là Mễ Khắc Lương, Mễ Khắc Lâm tổn hại lợi ích của công để đạt lợi ích riêng. Lừa gạt tiền mồ hôi nước mắt của nông dân bỏ vào hầu bao của mình. Nhưng toàn bộ huyện Lâm Khánh tin tức bị bế tắc, đối với bên ngoài tìm hiểu không đủ, cũng là một trong những nguyên nhân. Bằng không, cũng không đến nổi chỉ có một mình Lưu Vĩ Hồng kiên quyết phản đối
Một hồi, Dư Tĩnh Bang cười nói:
- Bí thư Lưu, cậu quả nhiên là làm công tác chuẩn bị từ trước, khâm phục khâm phục. Nhưng, bí thư Lưu, chuyện này với trấn Thành Quan chúng tôi hình như không có nhiều quan hệ chăng?
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Sao lại không quan hệ? Không giấu bí thư Dư, công ty nông sản của chúng ta, định làm văn phòng nhỏ tại trấn Thành Quan, còn định xây vài cái kho đông lạnh lớn ở chợ hàng hóa. Đây cũng phải mong bí thư Dư dốc sức ủng hộ
Dư Tĩnh Bang lập tức liền đáp ứng:
- Được, chuyện này chắc chắn không thành vấn đề. Cậu không nói, tôi cũng sẽ ủng hộ. Mọi người đều là đơn vị anh em mà
Cái gọi là mời bí thư Dư dốc sức ủng hộ, theo Dư Tĩnh Bang, chính là một câu nói khách khí. Chợ hàng hóa, tuy rằng là trên địa bàn của trấn Thành Quan, nhưng không quy quản hạt của trấn Thành Quan, chính là "sản nghiệp" ở huyện, ủy thác cho cục Công thương huyện thương trực tiếp quản lý. Cái chợ hàng hóa này, cũng là một "cảnh quan" lớn của thị trấn nội địa niên đại 80, 90, gần như hơn nửa thị trấn, trong những năm nay đều làm những chợ như vậy, đã náo nhiệt vài năm, cũng coi như là một thể hiện trực tiếp tại cơ sở của kinh tế thị trường
Đương nhiên, chợ hàng hóa xây trên địa bàn của trấn Thành Quan, thể diện của bí thư đảng ủy trấn Thành Quan tất nhiên cũng phải nể mặt. Dư Tĩnh Bang thật sự đánh tiếng một cái sẽ có tác dụng hơn lời nói của Lưu Vĩ Hồng
Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng nhắc đến chuyện này với Dư Tĩnh Bang, cũng không phải chỉ muốn ông ta nói một tiếng đơn giản như vậy
Khâu Đức Viễn bỗng nhiên lại hỏi:
- Bí thư Lưu, cậu muốn xây kho đông lạnh ở chợ hàng hóa sao? Để làm gì?
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Đông thịt. Tỉ lệ heo xuất trại một khi tăng cao, kho đông lạnh là không thể ít, nhất là ngày nóng, không có số lượng kho đông lạnh nhất định, cũng thật sự là không được. Đương nhiên, kho đông lạnh này cũng không chỉ có một tác dụng đông thịt. Một hai tháng trước cuối năm đông lạnh một ít rau cải trái cây tươi theo mùa gì đó, đến trước cuối năm, thì có thể bán với giá tốt. Làm công ty kinh doanh dịch vụ nông sản, không có kho đông lạnh là không được truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Khâu Đức Viễn đừng thấy khoác lác, dường như chuyện gì cũng không suy nghĩ, kỳ thật đầu óc cũng chuyển khá nhanh, lập tức thì nghe ra chút gì đó, nói:
- Đây cũng là chủ ý tốt. Nhưng, bí thư Lưu, Giáp Sơn các cậu vừa xuất trại thì là vài trăm con heo, còn có thịt bò, năm ba cái kho đông lạnh e là không đủ dùng chăng?
Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười, kỳ thật đây chính là chuyện hắn muốn thương lượng với Dư Tĩnh Bang. Đừng thấy nhà máy thức ăn gia súc, nhà máy cơ giới tình hình lợi nhuận tốt, dù sao đều là nhà máy vừa mới làm lên, năng lực sản xuất có một chút. Năm nay sản xuất không nhiều lợi nhuận. Hơn nữa còn giữ lại một phần lợi nhuận rất lớn, chuẩn bị mở rộng sản xuất, sang năm bắt đầu, còn cần phân kỳ hoàn trả 800 ngàn tiền vay của ngân hàng, áp lực tài chính khá lớn. Lưu Vĩ Hồng cũng lấy không ra quá nhiều tiền để ủng hộ xây dựng công ty kinh doanh dịch vụ nông sản. Nếu xây dựng kho đông lạnh cần nhiều tiền, một kho đông lạnh nhỏ không có vài chục ngàn tệ cũng không được. Lưu Vĩ Hồng liền nghĩ "thu hút chi viện bên ngoài"
- Cho nên nói, phải xem bí thư Dư và bí thư Khâu có hứng thú này không, bằng không chúng ta hợp tác làm? Mọi người đều lấy ít tiền xây thêm vài cái kho đông lạnh. Kho đông lạnh này mùa hè có thể đông đá, mùa khác có thể đông thịt, đông rau cải, trái cây, chắc chắn có thể cho thuê được. Một khi xây dựng xong, giữ gìn khá đơn giản, hàng năm chỉ cần ngồi đếm tiền là được rồi, khá có lời
Bí thư Lưu liền bắt đầu cổ động miệng lưỡi, lừa dối hai vị đồng sự.
Trên thực tế, xây dựng vài cái kho đông lạnh, Lưu Vĩ Hồng không tính khiến ở khu bỏ tiền, đánh chủ ý "phát động tài chính dân gian", mượn lực đẩy lực. Bên kia, đều chuẩn bị lấy khoản tiền ra, ở Lâm Khánh xây dựng hai kho đông lạnh, đến lúc đó thu tiền thuê là được, một việc làm ăn khá vững chắc
Khâu Đức Viễn vỗ bàn tay, nói:
- Ôi, nghe ra cũng thật là vậy, chuyện này cũng đáng suy xét một chút
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Đúng vậy. Bí thư Khâu ông nếu như định phát triển ngành chăn nuôi, công tác phía sau nhất định phải làm tốt, bằng không nước tới trôn mới nhảy, sợ không kịp. Đến lúc đó, cũng chỉ có thể đến cầu tôi cho ông thuê kho đông lạnh, vậy thì mất mặt biết bao?
Khâu Đức Viễn cười ha hả, nói:
- Bí thư Lưu, cậu đừng nói khích tôi, tôi phải suy nghĩ lại rồi nói sau
Lưu Vĩ Hồng liền nhìn Dư Tĩnh Bang
Dư Tĩnh Bang ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Quả thật là có đạo lý, Bí thư Lưu, tôi cũng suy nghĩ một chút. Chỉ cần là chuyện có lợi ích, sẽ luôn có người làm
- Đúng vậy
Lưu Vĩ Hồng cười gật đầu.