Quan Gia
Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính đọc truyện mới nhất tại .
Chương 1101: Cứ điều tra nó!
Nguồn dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Sưu tầm:
- Nhị ca, có chút phiền toái
Thứ Hai, văn phòng Phó cục trưởng thường trực cục Giám sát, Trưởng phòng Giám sát 1 - Hồ Ngạn Bác ngồi đối diện Lưu Vĩ Hồng, hai hàng lông mày nhíu lại, nói.
Căn cứ phân công, phòng Giám sát 1 chủ yếu là phụ trách công tác đôn đốc xí nghiệp thay đổi chế độ trực thuộc trung ương. Nói thật, giám sát kiểm tra xí nghiệp trung ương, khó khăn còn nhiều hơn cả công tác đôn đốc doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ trực thuộc địa phương
Bên ngoài, cấp bậc xí nghiệp trực thuộc trung ương không thấp, nhất là xí nghiệp trung ương trong trận đầu, phần lớn là cơ cấu cấp Thứ trưởng. Hồ Ngạn Bác một cán bộ cấp Cục nho nhỏ, muốn đi đôn đốc số lãnh đạo doanh nghiệp cấp Thứ trưởng này, khó khăn to lớn, có thể suy ra. Rất nhiều thời điểm, đều không nhất định có thể đi vào cửa, gặp lãnh đạo doanh nghiệp nhà nước còn phải hẹn trước.
Quan hệ giữa người đôn đốc và đối tượng bị đôn đốc, cơ bản đã đảo lộn
Ngẫm mà càng thêm căm tức.
Đại bộ phận xí nghiệp trung ương, thời gian kiến thành đều khá sớm, lịch sử lâu đời. Gần như mỗi một xí nghiệp trung ương quy mô lớn, sau lưng đều có một tập đoàn chính trị khổng lồ. Người phụ trách của xí nghiệp trung ương có bộ phận quy mô cực lớn, trực tiếp chính là con cháu của một thế gia đại tộc nào đó, hoặc là người đắc lực của một phe phái chính trị nào đó, Hồ Ngạn Bác thuộc thế hệ con cháu, khi gặp phải cung kính lễ độ, tiến đến gặp mặt, miệng gọi chú bác. Dưới tình hình này, công tác phòng Giám sát 1 càng thêm khó có thể triển khai. Chỉ sợ Hồ Ngạn Bác muốn có động tác gì, còn chưa đợi tới lúc anh ta hành động, người khác đã đem đơn kiện đưa tới bàn ông già anh ta - lão Hồ, quản cho tốt thẳng con nhà ông đi, đừng gây sự, chúng ta dù gì cũng đã nhiều năm giao tình
Ông già Hồ Ngạn Bác, cũng không thể không thận trọng suy xét
Cho nên này hơn hai tháng nay, phòng Giám sát 1 đều đang tiến hành công tác bên ngoài, tìm hiểu thăm dò, tạm thời còn chưa có động tác gì lớn. Đồng chí bên Phòng Giám sát 2, theo Lưu Vĩ Hồng tới Liêu Trung, rất có thu hoạch, tiếng lành đồn xa. Hồ Ngạn Bác vị Trưởng phòng Giám sát 1 này, trong đầu tự nhiên cảm thấy áp lực.
Nhị ca cũng là ký thác kỳ vọng cao đối với anh ta.
- Ha ha, phiền toái khẳng định sẽ có, nếu không phiền toái, ngược lại thành kỳ quái.
Lưu Vĩ Hồng không hế hỏi là phiền toái gì, trước tiên liền mở miệng an ủi Hồ Ngạn Bác.
- Nhị ca, anh cũng không cầnan ủi tôi, công tác này khó làm, tôi lúc trước khi đáp ứng anh, đã sớm dự liệu đến
Lưu Vĩ Hồng cười ha hả, nói:
- Vậy là được rồi, lúc này mới giống lời nói của Hồ Ngạn Bác
Nói xong, thuận tay cầm lấy thuốc lá trên bàn, đưa cho Hồ Ngạn Bác một điếu, chính mình cũng ngậm một điếu, Hồ Ngạn Bác vội mồi lửa cho hắn, hai người bắt đầu nuốt sương nhả khói trong văn phòng Phó cục trưởng thường trực nhỏ hẹp
- Hai tháng nay, anh đều đang làm điều tra, hẳn là có thu hoạch chứ?
Lưu Vĩ Hồng phà ra khói, thuận miệng hỏi.
Hồ Ngạn Bác nhún vai, nói:
- Vậy phải xem lý giải thế nào. Thật sự muốn nói tới vấn đề, thì căn bản là không cần điều tra, thuận tay vơ cái là được nắm to
Lưu Vĩ Hồng không cười, sắc mặt trở nên nghiêm túc. Hắn biết Hồ Ngạn Bác nói chính là sự thật, tình huống doanh nghiệp nhà nước ở địa phương thay đổi chế độ và xí nghiệp trung ương thay đổi chế độ, tồn tại khác biệt rất lớn, nhưng về phương hướng lớn vẫn là nhất trí. Thí dụ như nàh máy cơ khí hạng nặng số 2 ở An Bắc, coi như là doanh nghiệp nhà nước có quy mô lớn, đã tồn tại tình hình trong ngoài cấu kết rõ ràng, ngầm chiếm tài sản nhà nước. Tình hình giống vậy, cũng sẽ tồn tại ở xí nghiệp trung ương. Chỉ có điều một mặt cấu kết khác, không phải loại đầu xỏ lưu manh xã hội đen như Hàn Vĩnh Quang, mà là lực lượng nhóm con ông cháu cha vượt xa Hàn Vĩnh Quang
- Cụ thể tình huống thế nào, nói nghe thử
Lát sau, Lưu Vĩ Hồng trầm giọng nói.
Chức trách công tác của Văn phòng Quốc vụ viện quản lý giám sát tài sản nhà nước, là đôn đốc công tác doanh nghiệp nhà nước cả nước thay đổi chế độ, trong này, tự nhiên cũng bao gồm cả xí nghiệp trực thuộc trung ương, thậm chí trên ý nghĩa nào đó mà nói, công tác thay đổi chế độ của xí nghiệp trực thuộc trung ương, tầm quan trọng còn trên cả công tác thay đổi chế độ của doanh nghiệp nhà nước địa phương. Bởi vì tương đương một bộ phận xí nghiệp trực thuộc trung ương, trên thực tế chính là xí nghiệp mang tính lũng đoạn cả nước, ở các lĩnh vực, đều là bá đạo độc nhất vô nhị, nắm trong tay một tài nguyên khổng lồ, trên cơ bản lại không có bất cứ giám sát gì, tính xí nghiệp tự chủ vô cùng to lớn.
Cục Giám sát Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, không thể cứ mãi ở tỉnh thành phía dưới bắt cá bắt tôm, cũng phải trong phạm vi xí nghiệp trung ương, bắt cho được một hai chú cá bự. Bằng không, thanh danh Phó cục trưởng Lưu sẽ đã bị tổn hại nhất định.
Hoá ra cũng là cái tên bắt nạt kẻ yếu!
- Tôi bước đầu đã có được danh sách, anh xem qua đi
Hồ Ngạn Bác nói xong, đem một phần tư liệu bày ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng.
Tư liệu rất dầy, bản đánh máy, khoảng chừng hai mươi mấy trang. Lưu Vĩ Hồng cầm lên, tùy mắt đảo qua, trang đầu là mục lục, từ trên xuống dưới, đề ra tên tuồi của hai mươi mấy xí nghiệp trực thuộc trung ương
- Tài, cá lớn không ít…
Lưu Vĩ Hồng không kìm nổi nhẹ nhàng hít vào một hơi.
Hồ Ngạn Bác thản nhiên cười, khóe miệng hiện lên một vẻ kiêu ngạo. Trong đám anh em của Lưu Vĩ Hồng, Hồ Ngạn Bác là một người khá trầm ổn, ngày thường nói không nhiều lắm, bên trong bộ lại đặc biệt mạnh mẽ, hễ là mảng công tác do chính mình phụ trách, luôn gắng đạt tới thập toàn thập mỹ, các mặt đều suy xét tới, tâm tư cực kỳ kín đáo.
Từ việc anh ta một hơi đề ra danh sách hai mươi mấy xí nghiệp trực thuộc trung ương, đã có thể thấy rõ vết tích
Lưu Vĩ Hồng nhìn lướt qua, hơn mười vị đứng đầu, đều cùng là doanh nghiệp nhà nước quy mô lớn, toàn bộ mục lục, chỉ có ba nhà là cơ cấu cấp giám đốc sở, còn lại toàn bộ đều là cơ cấu cấp Thứ trưởng. Từ trong đó thuận tay xách ra một tên phó tổng, cấp bậc còn cao hơn cả Lưu Vĩ Hồng, càng không cần phải nói tới Hồ Ngạn Bác
Lật đến trang hai, là một tổng thề chung. Bên trong đại khái nói rõ một số vấn đề chính yếu tồn tại trong số xí nghiệp trung ương này. Những trang sau, mới là nội dung chi tiết. Đây cũng là đặc điểm của Hồ Ngạn Bác. Trước đây, anh ta vẫn luôn công tác ở hệ thống kiểm tra kỷ luật, việc phá án đã sớm quen thuộc làu làu, trên văn kiện báo cáo, đều theo cách thức tiêu chuẩn như vậy, mong để lãnh đạo trong thời gian ngắn nhất, có một nhận thức trực quan cơ bản đối với toàn bộ nội dung báo cáo.
Phần tài liệu báo cáo này, tổng công ty sắt thép Bắc Phương cũng có tên trên bảng vàng, đứng ở vị trí thứ bảy.
Hồ Ngạn Bác viết tài liệu này, là dựa theo quy mô lớn nhỏ của xí nghiệp mà sắp xếp. Tổng giá trị tài sản tổng công ty sắt thép Bắc Phương được vài tỷ, tổng số công nhân viên chức hiện có gần một trăm ngàn, là doanh nghiệp nhà nước cấp Thứ trưởng quy mô cực lớn. Tuy nhiên trên danh sách này, một xí nghiệp khổng lồ như vậy, cũng chỉ có thể uất ức đứng thứ bảy, còn có vài xí nghiệp siêu cấp khổng lồ hơn đứng trước nó
Lưu Vĩ Hồng đơn giản xem qua tổng thề chung, mày hơi nhướn lên
Giống như Hồ Ngạn Bác vừa rồi có nói, số xí nghiệp trung ương này, kỳ thật không cần phải điều tra gì cả, chỉ là tin vỉa hè, cũng có thể phát hiện một số vấn đề cải cách tồn tại trong đó. Lưu Vĩ Hồng cũng có chuẩn bị tâm lý. Nhưng Hồ Ngạn Bác đưa ra số vấn đề kia trên tài liệu, cũng đã khiến Lưu Vĩ Hồng cảm thấy giật mình. Vấn đề nghiêm trọng, vượt xa dự tính của Lưu Vĩ Hồng
Chả trách Hồ Ngạn Bác vừa mở miệng đã nói "Có phiền toái"
Có nhiều doanh nghiệp nhà nước quy mô lớn như vậy, trong quá trình thay đổi chế độ tồn tại vấn đề nghiêm trọng như thế, nếu thật sự muốn từng cái đốc thúc chứng thực, điều chỉnh sửa chữa, đúng là nói thì mà làm thì khó
Lưu Vĩ Hồng chỉ xem qua quy tắc chung, không tiếp tục xem thêm nội dung cụ thể. Tài liệu báo cáo nhiều đến hai mươi mấy trang, nếu xem cho hết, ít nhất cũng phải mất một hai giờ
- Ngạn Bác, anh thấy thế nào?
Lưu Vĩ Hồng vươn tay phải ra, giơ ngón trỏ và ngón giữa gõ gõ lên phần tài liệu báo cáo, trầm ngâm hỏi.
- Nhị ca, xin thứ cho tôi nói thẳng, mấy vấn đề này, chỉ dựa vào cục Giám sát chúng ta, giải quyết không được. Nếu thật sự muốn chúng ta từng cái một đi đôn đốc, đi sửa chữa, gần như là không có khả năng, chúng ta căn bản là không có nhiều nhân sự đến vậy. Quan trọng nhất là, chúng ta không có quyền lực lớn như vậy. Có lẽ còn chưa đợi được chúng ta điều tra hết số xí nghiệp này, tấm biển cục Giám sát đã bị tháo gỡ mất rồi!
Hồ Ngạn Bác thẳng thắn nói.
Không cần nói nhiều ông lớn doanh nghiệp nhà nước cấp Thứ trưởng như vậy, liên hợp lại tạo áp lực với Quốc vụ viện là một khái niệm thế nào, chỉ cần mấy nhân vật lớn đứng sau lưng bọn họ, tùy tiện đứng ra nói một câu thôi, Lưu Vĩ Hồng và Hồ Ngạn Bác sẽ chịu không nổi. E là cả Phó thủ tướng Hồng cũng chưa chắc chống đỡ nổi!
Thật muốn ôm đầu xông về phía trước, cùng rất nhiều doanh nghiệp nhà nước có quy mô khổng lồ, cứng đối cứng, chỉ sợ kết quả cuối cùng, sẽ giống như Hồ Ngạn Bác đã nói, người khác còn chưa tra xét xong, thì cục Giám sát đã bị triệt bỏ trước
Cho tới bây giờ, cục Giám sát cũng vẫn chỉ là đơn vị đặc thù bên trong cơ cấu thiết kế, không phải là ban ngành được chuẩn bị chính thức, lúc trước có thể nhân một ý tưởng của Phó thủ tướng Hồng mà thành lập, tương lai cũng có thể bởi vì một câu của nhân vật siêu cấp lớn nào đó mà bị huỷ bỏ.
Cho dù là tại Mỹ, có được chế độ kiểm sát độc lập, thường thường cũng sẽ gặp vận mệnh đồng dạng.
Lưu Vĩ Hồng dừng lại động tác gõ nhẹ, khóe miệng hiện lên một vẻ tươi cười, thản nhiên nói:
- Ngạn Bác, ai nói chúng ta phải tra xét toàn bộ? Nhiều xí nghiệp trực thuộc trung ương đến vậy, các nơi trong cả nước đều có rất nhiều doanh nghiệp nhà nước quy mô lớn, trong công tác thay đổi chế độ có vấn đề, chỉ sợ chiếm tuyệt đại đa số. Thật muốn nhất loạt điều tra chứng thực, không cần nói cục Giám sát chỉ có sáu mươi mấy người, cho dù tăng lên gấp trăm lần, sáu ngàn người cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ này. Chúng ta không thể cứng rắn như vậy
Hồ Ngạn Bác liền chăm chú nhìn Lưu Vĩ Hồng, anh ta biết Lưu Vĩ Hồng khẳng định đã nghĩ cách giải quyết
- Cứ tra nó vậy!
Ngón tay Lưu Vĩ Hồng, dừng lại ở tên của một xí nghiệp trung ương trong đó
- Bắc cương?
Ánh mắt Hồ Ngạn Bác, cũng theo đó dừng ở phía trên cái tên kia
- Đúng, cứ tra nó
- Nhị ca...
Hồ Ngạn Bác nghiến răng, giữa hơi thở phát ra âm thanh:
- Kinh nghiệm lý lịch của Toàn Á Hào, đúng là rất già dặn. Hai năm trước, y theo biện pháp nhận thầu doanh nghiệp nhà nước, nghe nói đến thủ trưởng tối cao cũng rất tán thưởng, tự mình đi bắc cương thị sát, khẳng định thêm
Toàn Á Hào chính là Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Bí thư Đảng ủy của tổng công ty sắt thép phương bắc
Thủ trưởng tối cao cũng đã đích thân khẳng định, Nhị ca lại nói "Cứ tra nó"
- Tôi biết
Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu.
- Bản thân Toàn Á Hào có lẽ không có vấn đề gì, hình thức nhận thầu doanh nghiệp nhà nước mà y làm, cũng có tính khả thi nhất định. Nhưng số người bên dưới y, thì không mấy chắc chắn. Nhất là đứa con bảo bối của y, mấy năm nay gây sức ép khá lợi hại
Hồ Ngạn Bác ánh mắt dần dần trở nên sáng ngời, trầm ngâm nói:
- Anh là nói, công ty mậu dịch quốc tế kia của bọn họ?
- Đúng!
Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu một cái, trên mặt lộ ra một tia tươi cười châm chọc.
- Ha hả, mậu dịch quốc tế! Toàn Thanh Hoa hiểu cái gì là mậu dịch quốc tế sao? Mấy năm na mất đi không ít