Editor: Maybe_i_love_you
Betaer: Windchime
Công trình phía Tây Hoa Trung đã chính thức khởi công được hơn một tháng. Dù sao, việc có thể hoàn thành công trình trước khi thế vận hội khai mạc giúp nâng cao lợi nhuận từ khu du lịch Thương Thành đối với công ty Hồng Thiên và công ty Đôn Hoàng cũng là một chuyện tốt. Dù sao, “thời gian là vàng bạc”, xây dựng công trình càng nhanh thì càng có nhiều thời gian kiếm lời. Cho nên, sau khi công trình chính thức khởi công, ngày nào cũng có hàng trăm các loại xe, máy móc xây dựng cỡ lớn ra ra vào vào nơi này. Đội ngũ kiến trúc sư thiết kế chuyên nghiệp của công ty Đôn Hoàng ngày nào cũng đến nơi này khảo sát, đo đạc, thăm dò nhiều lần, Hứa Kiến Nghiệp là người trực tiếp phụ trách chỉ huy về mặt xây dựng, cực kỳ nghiêm túc thực hiện các trình tự thi công hợp lý, mỗi ngày đều phải ở hiện trường thi công quan sát chỉ huy ít nhất ba giờ.
Về phía công ty Hồng Thiên thì chỉ phụ trách việc bỏ tiền đầu tư, từ sau ngày công trình bắt đầu khởi công, Nguyễn Thiếu Dật không hề đến khảo sát công trường.
Còn về Giản Trang, người mà mỗi ngày đều bận rộn ở công trường, thì bị coi là người phụ trách gián tiếp của công ty Hồng Thiên, là người đại diện cho Nguyễn Thiếu Dật. Cho nên, có rất nhiều những chi tiết thay đổi về mặt thu chi trong thi công hay sự tiến triển, Giản Trang đều nhận được báo cáo.
Vậy nên, ở công trường thi công, Giản Trang nghiễm nhiên trở thành người có đủ quyền quyết định và phát biểu nhất, chỉ sau Hứa Kiến Nghiệp. Đồng thời, nhờ Hứa Kiến Nghiệp là người luôn vô tình giúp đỡ, làm chỗ dựa đứng sau lưng cô, trong chốc lát, cả đội thi công công trình ai cũng biết Giản Trang là người có địa vị nhất, cũng thể nói cô là người nắm trong tay quyền quyết định quan trọng có một không hai ở hạng mục thi công lần này!
Muốn hoàn thành một công trình khổng lồ trong 10 tháng, toàn đội thi công nhất định phải tăng giờ làm, ngày đêm liều mạng để có thể đẩy nhanh tiến độ, như vậy mới có thể làm xong loại nhiệm vụ không thể hoàn thành như thế này.
Mỗi ngày có rất nhiều chuyện cần giám sát, xem xét, xử lý trên công trường. Mới làm việc ở nơi này hơn một tháng, dường như ngày ngày Giản Trang và Hứa Kiến Nghiệp đều ở chung một chỗ, trừ lúc đi vệ sinh và lúc đi ngủ, thời gian còn lại hai người họ đều như hình với bóng.
Giản Trang bận việc công tác, ít khi có thể về nhà đoàn tụ với Nguyễn Hàn Thành. Nguyễn Hàn Thành thấy cô phải làm thêm giờ quá cực khổ, có mấy lần cũng mang hộp thức ăn, tự mình lái ô tô đến công trường phía Tây thăm Giản Trang. Cô lúc nào cũng bận rộn không nghỉ, Nguyễn Hàn Thành vốn là thiên chi kiêu tử*, là loại người luôn được người khác tôn sùng, có thể tự mình uất ức, chủ động đến nơi công trường chim không đẻ trứng** thăm Giản Trang đã là nhẫn nại lớn nhất của anh. Vậy mà liên tục bốn năm lần anh đến đưa cơm, ngay cả cái bóng của Giản Trang anh cũng không nhìn thấy, tính khí ác ma trong người sĩ quan Nguyễn Hàn Thành nổi lên. Đến lần thứ sáu tới đưa cơm cho Giản Trang, anh trực tiếp ném hộp đồ ăn vào căn phòng làm việc đơn sơ của cô, rồi lập tức nghênh ngang rời đi, đồng thời ác độc thề thốt: "Nếu như tôi còn đến nơi này đưa cơm cho em lần nữa, tôi liền viết ngược tên họ của mình!"
*thiên chi kiêu tử: con cưng của trời.
**chim không đẻ trứng: ý nói đây là nơi hoang vắng sẽ không có ai đến
Chờ đến lúc Giản Trang biết rõ chuyện này thì Nguyễn Hàn Thành đại nhân đã tức giận được rất lâu rồi.
Quan hệ giữa Hứa Kiến Nghiệp với Giản Trang càng ngày càng tốt, mà mỗi lần Triệu Bội Bội thỉnh thoảng đến "khảo sát" nhìn thấy cô thì sắc mặt lại càng ngày càng đen. Lần nào đụng độ Triệu Bội Bội, hai người đối diện nhau, Giản Trang cũng nhìn thấy được sự căm hận, sự khinh bỉ ở đáy mắt cô ta. Nhưng như vậy thì sao? Triệu Bội Bội cũng sẽ cảm thấy có nguy cơ bị người khác đoạt chồng à? Đây quả thật là quá công bằng! Ban đầu cô ta cướp chồng của Lý Vận, hiện giờ cô, cũng chính là Giản Trang, lại khiến cho cô ta nếm thử một chút cái gì gọi là đau đến khắc cốt ghi tâm.
Chuyện này vừa đúng trở thành một vòng tròn, ân oán đều phải trả, vô cùng công bằng!
Hứa Kiến Nghiệp cũng là một người có kinh nghiệm trong hôn nhân và trên tình trường, làm sao có thể không nhận ra cảm giác nguy cơ và ánh mắt hoài nghi của Triệu Bội Bội chứ? Chỉ có điều, cơ bản là giữa Hứa Kiến Nghiệp và Triệu Bội Bội vốn không hề tồn tại cái gì gọi là tính yêu đích thực, nhất là sau khi kết hôn, Hứa Kiến Nghiệp nhận thấy bản tính có chút điêu ngoa của Triệu Bội Bội thì tình ý càng trở nên nhạt nhẽo. Niềm vui mới không thể địch lại được tình yêu cũ, dù Lý Vận đã chết, nhưng cô vẫn có một địa vị nhất định trong lòng Hứa Kiến Nghiệp, anh ta một mặt nhớ thương người cũ trong lòng, mặt khác lại khâm phục và thưởng thức Giản Trang vừa hoạt bát khéo léo lại có tâm tư tinh tế, cộng thêm gần đây trong lúc làm việc không thể tránh khỏi ngày nào cũng tiếp xúc, tất nhiên mối quan hệ này cũng càng ngày càng thân thiết, ý định đối với Giản Trang cũng không còn đơn thuần như ban đầu rồi...
Hễ là bạn có cảm tình với một người nào đó, lại thêm mỗi ngày đều tiếp xúc thân thiết, năm rộng tháng dài, nhất định sẽ nảy sinh tình cảm.
Cho dù bạn là một cao thủ tình trường cũng vậy, bởi vì đây là thuộc về bản tính của con người, trừ phi bạn đặc biệt, có chút không phải là người.
Hứa Kiến Nghiệp từ thưởng thức dần dần phát triển thành thích Giản Trang, đây là xu hướng không thể tránh khỏi, Giản Trang cũng đoán được. Về phần rốt cuộc Hứa Kiến Nghiệp yêu thích mình bao nhiêu thì Giản Trang vẫn chưa biết được. Nhưng chỉ có một điều có thể khẳng định, đó là: Cô có thể sử dụng vết nứt giữa tình cảm hiện tại của hai vợ chồng Hứa Kiến Nghiệp và Triệu Bội Bội mà từ đó chuẩn bị một kế hoạch thật tốt.
Trên mạng có lưu hành một câu nói rất hay: Không có chuyện không phá tan được một gia đình, chỉ có kẻ thứ ba không biết nỗ lực.
Giản Trang cô không tranh giành được tình cảm của chồng dành cho mình, nhưng cô lại có thể noi theo Triệu Bội Bội, làm lại những gì cô ta đã làm để chia rẽ gia đình Lý Vận.
Móng* của công trình từ từ được hoàn thiện, Hứa Kiến Nghiệp chỉ huy cả tổ nhân viên thiết kế lại càng thêm bận rộn, mỗi ngày đều phải đến công trường đo lường, lấy các số liệu, sau đó căn cứ vào các tình huống cụ thể ở thực tế mà tỉ mỉ chỉnh sửa lại bản thiết kế.
*móng: Móng là một trong những yếu tố quan trọng nhất cần được lưu ý khi xây dựng vì đó là nền tảng nâng đỡ và quyết định cho sự bền vững cho cả công trình.
Cũng vì vậy, trong khoảng thời gian này, đã mấy ngày liên tiếp Hứa Kiến Nghiệp chưa về nhà. Vì vậy, có một lần, Triệu Bội Bội nâng cái bụng bầu đã được 7 tháng ngồi ô tô đến thẳng công trường ồn ào tìm kiếm Hứa Kiến Nghiệp như một bà điên. Sau đó, cô ta lại thấy Hứa Kiến Nghiệp và Giản Trang đang ở trong phòng cùng sửa đổi bản vẽ thiết kế rất thân mật, lửa giận mà Triệu Bội Bội nhẫn nhịn mấy tháng lập tức bộc phát. Cô ta đen mặt nhìn chằm chằm Giản Trang trong giây lát, rồi sau đó chạy mấy bước đến trước mặt Giản Trang, cướp lấy bản thiết kế vừa được sửa xong trong tay cô, dùng móng vuốt của mình điên cuồng xé nát, rồi căm hận vứt thẳng đống giấy vụn vào khuôn mặt của Giản Trang.
Khi đó cô ta còn mắng to: "Hồ ly tinh không biết xấu hổ! Mày dám quyến rũ chồng tao!", nói những thứ đại loại như vậy.
Giọng nói sắc nhọn của cô ta phát ra, dB còn lớn hơn loa siêu trầm*, cô ta vừa hét được một câu, toàn thể mấy vị kỹ sư và nhân viên thiết kế trong phòng sát vách đều dễ dàng nghe được, không sót một từ, tất cả hào hứng chạy đến cửa phòng làm việc của Giản Trang và Hứa Kiến Nghiệp để xem kịch vui.
*dB: đầy đủ là decibel, đại lượng đo cường độ âm thanh. Loại loa siêu trầm được sử dụng trong các gia đình thường có dB khoảng từ 80 - 90dB. Tai người bình thường chịu được mức dB lớn nhất là 125 dB (từ 105 dB trở lên tai đã có thể bị đau đớn).
Ngay lúc đó, không cần nhìn cũng biết là sắc mặt Hứa Kiến Nghiệp vô cùng khó coi, thư ký Thẩm Phương bên cạnh anh ta lập tức tay chân lanh lẹ đỡ Triệu Bội Bội ngồi xuống một cái ghế trong phòng, sau đó đuổi mấy người quần chúng đến xem trò vui rồi đóng cửa lại, quay về góc phòng chờ Hứa Kiến Nghiệp dặn dò.
Mặc dù đây là chuyện xảy ra đột ngột, nhưng Giản Trang cũng đã sớm ngờ tới, dự liệu mọi chi tiết, cho nên sắc mặt cô vẫn không thay đổi, tâm lặng như nước, trở lại ngồi vào vị trí của mình, đưa tay chỉnh lại tóc mái trên trán bị Triệu Bội Bội làm rối, khuôn mặt dịu dàng trong sáng vẫn xinh đẹp như đang tuổi thanh xuân, lông mày nhỏ tinh tế, làn da trắng noãn, sắc mặt bình tĩnh, cô nhìn về phía Triệu Bội Bội, khẽ mỉm cười: "Hứa phu nhân, cô hiểu lầm rồi. Tôi và anh Hứa đang xử lý chuyện công việc, công trình lần này yêu cầu phải hoàn thành sớm, cho nên mấy ngày trước anh ấy phải ở lại công trình làm thêm giờ, hẳn là anh Hứa đã gọi điện thoại cho cô rồi, chắc là cô không nhớ thôi."
"Ít giả vờ không biết cho tôi! Cô cho rằng tôi không biết, hiện tại cô cũng giống như các cô gái nhỏ trẻ tuổi, trong bụng đang tính toán điều gì đó chứ gì? Cô cũng ỷ vào bản thân trẻ tuổi mà muốn đi đường tắt, cho rằng làm kẻ thứ ba thì chắc canh sẽ có vinh hoa phú quý sao? Tôi nói cho cô biết, không phải ai cũng làm "kẻ thứ ba" được! Cô cho rằng chỉ dùng chút thủ đoạn học được từ ngôn tình hay trong sách là được sao? Thủ đoạn thấp kém như vậy, cô mau tỉnh lại đi, tôi không dễ đối phó như cô tưởng đâu!"
"Bội Bội!"
Lời nói của Triệu Bội Bội còn chưa dứt, vốn còn đang muốn tiếp tục mắng Giản Trang thêm một lúc nữa, thì lúc này người từ đầu đến cuối vẫn luôn im lặng là Hứa Kiến Nghiệp chợt bộc phát, quát ra tiếng, thái độ hung dữ căm tức nhìn Triệu Bội Bội:
"Gần đây em nổi điên cái gì vậy? Em vẫn chưa sinh con mà đã mắc chứng trầm cảm sau khi sinh* rồi hả? Không phải anh đã nói với em là kỳ hạn của công trình lần này rất khẩn trương, anh phải bận rộn làm việc, không thể trở về nhà rồi sao? Vì sao bây giờ em lại làm loạn như vậy? Không phải trước đây em rất dịu ngoan nghe lời sao? Hiện tại em nhìn lại dáng vẻ của mình đi? Giống hệt như một người đàn bà chanh chua ngoài đường, làm gì còn một chút phong phạm của Hứa phu nhân chứ hả? Giản Trang em ấy vẫn chỉ là cô gái nhỏ, chỉ coi anh là anh trai mà thôi, nào có xấu xa như em nghĩ? Anh kết hôn với em đã là cưới lần thứ hai rồi, chẳng lẽ em cho rằng anh còn có ý định kết hôn lần thứ ba nữa hả? Anh thật sự hoài nghi rằng liệu có phải từ khi mang thai thì em không cần làm gì, mỗi ngày ở nhà xem quá nhiều phim tình cảm luân lý gia đình nên mới biến thành như vậy. Còn nữa, đây là chỗ làm việc, công trường xây dựng có nhiều bụi đất, không thích hợp cho phụ nữ có thai, về sau tốt nhất là em nên an tâm ở nhà chờ sinh đi, nếu em còn tiếp tục chạy tới đây cố tình gây sự, động tay động chân với người khác, đừng trách anh trực tiếp gọi bảo vệ lôi em ra ngoài!"
*chứng trầm cảm sau khi sinh: Một trong những bệnh về tâm lý của phụ nữ, chiếm tỉ lệ khoảng 13% các bà mẹ sau khi sinh con.
"Hứa Kiến Nghiệp! Tôi đang mang thai con của anh, anh thử gọi bảo vệ lôi tôi ra ngoài đi? Anh dám làm như vậy, chỉ sợ ngay cả mẹ anh còn không đồng ý! Đừng quên, hiện tại trong bụng tôi chính là con trai của anh, nếu anh dám vì con đĩ này mà động đến con trai tôi, nhất định tôi sẽ tìm mọi cách tống hai người vào tù!"
Triệu Bội Bội cũng không yếu thế, cơn giận và âm lượng lời nói của cô ta cùng nhau tăng vọt, đôi mắt hạnh xinh đẹp tràn ngập lửa hận, hung hăng trợn mắt nhìn Giản Trang một cái, rồi lại đưa ánh mắt sắc bén như đao nhìn về phía Hứa Kiến Nghiệp, nghiến răng hăm dọa:
"Hứa Kiến Nghiệp, tôi cũng nói cho anh biết, tôi và Lý Vận không giống nhau! Anh có thể dễ dàng ly hôn với cô ta là bởi vì cô ta không có gia thế, dễ bắt nạt, không thể không đồng ý ly hôn. Nhưng anh muốn ly hôn với tôi thì không có đơn giản như vậy đâu. Tôi và Lý Vận không giống nhau, đừng quên chị gái tôi là Giám đốc cấp cao của Tập đoàn Đông Dương, cuộc hôn nhân giữa anh và tôi kết hôn còn có một mặt là hôn nhân thương mại*, tập đoàn Đôn Hoàng của anh làm ăn không tệ, nhưng dù sao cũng là công ty mới, căn cơ không sâu, công ty chị tôi có thể không sánh bằng, nhưng lại là công ty có uy tín lâu năm, nếu anh dám trở mặt với tôi, thì anh chính là kẻ thù của tập đoàn Đông Dương, đến lúc đó, công ty của anh còn có thể tham gia lĩnh vực bất động sản này được hay không… Hừ! Điều này chưa ai có thể chắc canh!"
*hôn nhân thương mại: cuộc hôn nhân nhằm mục đích vì kinh tế
"Về phần cô…" Triệu Bội Bội chuyển ánh mắt dường như có thể xẻo một miếng thịt trên thân người xuống sang phía Giản Trang, Triệu Bội Bội nghiêng đầu, nhếch môi cười lạnh, khẽ nói: "Cô cũng chỉ là một cô gái nhỏ non nớt, không chịu an phận làm phụ tá của Nguyễn Thiếu Dật, lại chạy tới đây mơ tưởng chồng tôi. Bản thân tôi cũng không có thế lực gì to tát, nhưng người nhà tôi có thế lực! Trước khi cô chạy đến đây làm kẻ thứ ba, không điều tra tốt lai lịch của vợ cả sao? Tôi nói cho cô biết, nếu như cô còn dám tiếp tục dây dưa bên cạnh chồng tôi, nhất định tôi khiến cô mất đi chén cơm!"
"Cám ơn Hứa phu nhân đã có ý tốt nhắc nhở, tôi sẽ chú ý."
Đối mặt với những lời nói châm chọc cảnh cáo không ngừng của Triệu Bội Bội, Giản Trang không có chút lay động, vẻ mặt hoàn toàn không thay đổi, khóe miệng vẫn khẽ nhếch, cười cười nhìn Triệu Bội Bội y hệt Mẫu Dạ Xoa, nhẹ nhàng nói:
"Chỉ có điều, chén cơm của tôi, không nằm trên tay cô, cũng không nằm trên tay của tôi mà là trên tay Nguyễn tổng. Nhưng cô và Nguyễn tổng cũng chẳng có mối quan hệ gì. Hơn nữa, tập đoàn Đông Dương căn bản không chọc nổi tập đoàn Hồng Thiên! Cho nên, chị gái cô sẽ không vì chuyện của cô mà đắc tội với tập đoàn Hồng Thiên, cô muốn khiến tôi mất chén cơm cũng chẳng có cách nào. Dĩ nhiên, muốn chỉnh người có rất nhiều cách, chỉ cần cô có kiên trì, nhiều lần khuyên giải trước mặt Nguyễn tổng, nói không chừng sẽ thành công, nhưng tiếc là… Nguyễn tổng không thiếu tiền, chỉ yêu thích duy nhất chính người đẹp. Chỉ là, với cơ thể của một người phụ nữ mang thai như cô lúc này… cũng được coi là ‘mỹ nữ ma quỷ’. Cho nên, muốn khiến tôi mất chén cơm, độ khó của việc này tương đối lớn. Nhưng cô yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không dây dưa bên cạnh anh Hứa. Tôi với anh Hứa chỉ là đồng nghiệp, quan hệ bạn bè, “trên đời này không có buổi tiệc nào không tàn”, bạn bè thân đến mấy đi nữa cũng có lúc phải khác, dự án xây dựng lần nay vừa hoàn thành, đương nhiên tôi và anh ấy cũng sẽ ai về nhà nấy, tìm mẹ của mình, không thể lúc nào cũng dính vào nhau. Ha ha… mà cô nói cũng có chỗ không đúng, chúng tôi là người chứ không phải tượng đất, làm sao có thể dính vào nhau được."
"...... Cô...... Cô cũng thật biết ăn nói! Hừ… Thật đúng là loại ‘miệng lưỡi bén nhọn’."
Vậy mà Triệu Bội Bội lại không phản bác lại được lời nói của Giản Trang, nhất thời cứng họng, giọng nói nghẹn lại ở cổ họng, dừng lại một lát mới lấy lại được giọng nói của mình. Hừ lạnh châm chọc một tiếng, sau đó cô ta liền xoay người đi thẳng về phía cửa, rời đi. Triệu Bội Bội vốn tưởng rằng tài ăn nói của mình đã là không kém, tốc độ nói những lời nói ác độc lại nhanh, khiến cho ai cũng phải tự mình xấu hổ, không nói lại được lời nào. Chỉ là cô ta không ngờ Giản Trang lại còn hơn mình một bậc, nói ra hết những lời cô ta không nghĩ đến để phản bác lại cô ta. Tốc độ suy nghĩ của Giản Trang bén nhạy làm người ta líu lưỡi hít hà, nhất thời khiến cho cô ta không biết phản bác như thế nào. Cô ta biết “quân tử phải biết co biết duỗi”, yếu không địch lại mạnh, một mình cô ta không phải đối thủ của Hứa Kiến Nghiệp và Giản Trang, nhường Giản Trang tanhg lần này, cô ta sảng khoái về nhà tìm chị gái thương lượng đối sách.
Triệu Mẫn, chị gái Triệu Bội Bội, là một trong những cổ đông cao cấp của tập đoàn Đông Dương. Mặc dù đã tốt nghiệp tiến sĩ, nhưng Triệu gia không phải là danh môn vọng tộc, cũng không phải là nhà giàu mới nổi. Triệu Mẫn mới chỉ là 30 tuổi, vẫn còn trẻ mà đã có được thành tựu như vậy thật ra thì toàn bộ là nhờ vào việc làm tình nhân được người ta bao nuôi, dựa dẫm vào người có quyền thế, đạp lên bậc thang mà mấy người đàn ông quyền thế bao nuôi làm cho, từng bước từng bước đi lên. Mặc dù hiện tại Triệu Mẫn đã không còn phải phụ thuộc vào đàn ông mà sống, nhưng cũng không có bao nhiêu quyền thế, được làm cổ đông của tập đoàn Đông Dương cũng chỉ mới được 3, 4 năm.
Chỉ là, bây giờ Triệu Mẫn có tiền là sự thật.
Trở thành cổ đông của một tập đoàn, số tiền hoa hồng mỗi năm ít nhất cũng khoảng một ngàn vạn, mấy năm như vậy, tích cóp được tiền, tự nhiên cũng nhanh chóng trở thành người có tiền.
Quyền thế thì Triệu Mẫn không có bao nhiêu, nhưng số tiền cô ta có trong tay cũng nhiều hơn rất nhiều so với một người bình thường.
Không có quyền thế không quan trọng, có tiền là được. Bởi vì: “có tiền mua tiên cũng được”!
Triệu Mẫn lăn lộn xã hội và qua lại với đủ loại đàn ông trong nhiều năm, đương nhiên cũng là một nhân vật hung ác. Triệu Mẫn nói với Triệu Bội Bội: Mặc dù thời cơ chưa chín muồi, nhưng ngày khám thai cũng gần tới, nếu để cho bà Hứa biết Triệu Bội Bội mang thai một bé gái bị mắc chứng thần kinh bẩm sinh, địa vị của cô ta ở nhà họ Hứa gia chắc canh không còn, phải thừa dịp trước lần khám thai tiếp theo, mau chóng diệt trừ đứa nhỏ trong bụng, thuận tay vu oan giá họa, diệt trừ Giản Trang, người này đang có khả năng uy hiếp cô ta, cũng là người biết rõ nội tình chuyện tại sao Lý Vận tự vẫn, một hòn đá hạ hai con chim!