-Đây đúng là Trái Đất, dù đã có biến đổi rất lớn, nhưng trẻ trâu hiện diện khắp mọi nơi.
Hướng Thiên lắc đầu cười lẩm bẩm. Cảm giác ấm áp trong lòng hiển hiện, hắn cuối cùng cũng có cảm giác về nhà dù là không ở cùng một vũ trụ.
Hắn chỉ lướt ngang qua quảng trường đó nhưng tâm tình bay giờ là cực tốt. Có điều hắn không nhận ra là Gia Gia hắn đang trừng lớn mắt nhìn hắn. Bởi vì lúc này đây, trên người hắn xuất hiện một loại biến hóa cực kỳ đặc biệt. Hắn ngồi ở đó nhưng như hòa cùng thiên nhiên.
- Ding, chúc mừng ký chủ tinh thần lực đột phá, giải phóng hệ thống chức năng. Tự động hiển thị thông tin của ký chủ.
-Ký Chủ: Hướng Thiên (Hỗn Ma Huyết Mạch)
-Pháp Lực: 0 (chưa thức tỉnh)
-Phép Thuật: None
-Tinh Thần Lực: 300
-Sức Mạnh: 50
-Độ Bền: 50
-Nhanh Nhẹn: 50
-Điểm Phép Thuật: 0 ( phân phối điểm trạng thái)
-Danh Hiệu: Ẩn tàng thiên tài
Hướng Thiên gật đầu, thì ra là thế. Lúc nãy tâm tình hắn bỗng nhiên thư thái, cảm giác như thoát khỏi một loại xiềng xích nào đó. Không nghĩ đến, tinh thần lực hắn lại cao như vậy, đột phá đến 300. Kiếp trước, lúc bắt đầu cũng tính chỉ mấy chục.
Hơn thế nữa, sức mạnh, nhanh nhẹn, và độ bền đã cân bằng. Sau khi diệt năm tên m Quỷ ở y quán, điểm phép thuật vừa đủ giúp hắn cân bằng thân thể.
Hắn quay đầu, thấy gia gai đang nhìn mình chằm chằm thì cười cười rồi im lặng. Hắn sợ lão gia tử lại hỏi, hắn phải tìm lý do che lấp rất mệt.
Thiên Nhi bên cạnh thì vô tâm vô phổi chỉ chú ý bên ngoài.
Bọn hắn xuyên quảng trường lớn, đi thêm nửa giờ thì dừng lại trước một ngọn núi nhỏ. Trên núi là một biệt thự cực lớn.
Bọn hắn tiến vào biệt thự, mỗi người được sắp xếp một phòng riêng ở tầng hai. Hướng Thiên quan sát phòng mình thì phát hiện cửa sổ hắn nhìn thẳng lên đỉnh núi. Kỳ quái đỉnh núi này lại cực khô cằn, chỉ có một cái cây đại thụ to lớn duy nhất ở đỉnh chóp. Cây đại thụ này lớn nhất đồi núi này, lớn đến mức mà từ dưới chân đồi đã thấy nó hiển hiện rõ ràng.
-Kỳ quái.
Hướng Thiên lẩm bẩm một câu rồi cũng không chú ý nữa. Thế giới này cây cối to lớn cũng là bình thường chỉ là cây này hơi lớn một chút mà thôi.
-Cốc Cốc, mới thiếu gia xuống dùng bữa.
-Được rồi.
Hướng Thiên đáp một tiếng rồi xuống lầu. Bọn hắn vừa đến nơi thì trời cũng chập tối, không khí đồi núi này khá mát mẻ, bây giờ là tháng năm nhưng trời vẫn xe xe lạnh.
Một bàn ăn lớn được bày ở phòng khách, mọi người đã đến đủ, có vẻ chỉ chờ mình hắn. Trên bàn gồm có vị tiểu thư kia, tên là Tôn Như, Tôn Lực, Gia gia, Thiên Nhi và hắn. Hới chào hỏi một câu rồi ngồi xuống.
Bàn ăn này thật sự xung túc, đầy đủ các món, nói chung đủ để chục người ăn chứ không phải năm người bọn hắn.
-Đệ đệ, người chuẩn bị xong chưa, ta nghe nói năm nay khảo hạch đến sớm hơn mọi khi, chỉ vài ngày nữa bắt đầu.
Tôn Như lên tiếng hỏi thăm Hướng Thiên, từ lúc biết Hướng Thiên cứu mình, nàng lúc nào cũng rất khách sáo với hắn.
-Chuẩn bị, có cần chuẩn bị gì sao?
Hướng Thiên lắc đầu hỏi ngược lại.
-Đệ không biết sao? Khảo hạch chia làm 3 giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất là thức tỉnh năng lượng phép thuật. Giai đoạn thứ hai là khỏa hạch tiềm lực. Giai đoạn cuối chính là khảo hạch thiên phú.
-Để thức tỉnh năng lượng phép thuật càng cao và càng dễ dàng. Trước khi khảo hạch hai ba ngày, tất cả đều thường chỉ dùng các thực phẩm sạch, thứ hai là thư giản để tâm lý thoải mái. Như vậy tỷ lệ khả năng thức tỉnh càng cao hơn.
-Nếu thức tỉnh thành công ở giai đoạn một, đệ sẽ đến giai đoạn thứ hai, đo trắc tiềm lực. Tiềm lực ở đây là tiềm lực thân thể. Thân thể con người là một kho tàng vô hạn, người có tiềm lực thân thể cao sẽ có nhiều tiềm năng trở thành một chiến binh mạnh mẽ.
-Giai đoạn ba là thiên phú, chính là phép thuật thiên phú. Có người có thiên phú để trở thành ma y sư, thuật sĩ, etc. Việc đo lường này sẽ giúp mỗi phù thủy tìm ra được hướng đi của mình trong tương lai.
Hướng Thiên vừa nghe nàng nói vừa gật gật đầu. Sau đó hắn đưa mắt nhìn về gia gia hắn như muốn hỏi, sao không thấy ngài nói gì đến khảo hạch trước đó.
-Khục Khục, ta khỏa hạch 80 năm trước. Không nói vì không nắm chắc quy trình.
Gia gia hắn như hiểu ánh mắt của hắn liền trả lời. Hướng Thiên lắc lắc đầu, gia gia hắn ẩn nấp hơi lâu rồi thì phải. Tin tức bị phong bế hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
Sau khi biết được một số tin tức về khảo hạch, Hướng Thiên bắt đầu thay đổi chủ đề về hướng Tôn Như. Có điều, hắn và nàng nói chuyện vài lần nhưng nữ nhân này chưa bao giờ nhắc đến thân phận của mình.
-Vậy tỷ lúc nào sẽ trở lại trường?
-Tỷ đã rời đi học viện khá lâu, nghỉ ngơi hai ngày, tỷ phải tiếp tục lên đường trở về học viện.
Tôn Như im lặng một chút rồi nói tiếp,
-Đệ và Gia Gia có thể ở lại đây đến khi khảo hạch kết thúc. Đến lúc đó, tỷ hy vọng có thể gặp đệ ở học viện.
-Đa tạ hảo ý của tiểu thư, thật ra ngày mai ông cháu ta định ra khỏi thành để tìm nơi dừng chân mới.
Nhạc Phong lắc đầu nói.
-Vậy sao được? Ta vẫn chưa báo đáp ơn cứu mạng của các vị.
Tôn Như hơi thất thố nói.
Hướng Thiên và Nhạc Phong lắc đầu nhìn nhau cười cười không để ý. Thiên Nhi thì tập trung diệt thức ăn trên bàn.