Ngay khi ổn định thân hình, hắn liếc nhìn phía dưới thì lắc đầu, nhà cửa đổ sụp, nhưng không có một cái xác chết nào. Trước đó, họ đã biến mất vì Ma Thần Kén. Giờ chỉ còn đổ vỡ và hoang tàn, có thể thấy, các pháp sư ở thế giới này có sức sát thương cực lớn với người thường. Chỉ một Đại Pháp sư thôi cũng đã khiến một toà thành chao đảo.
Nhất Thành liếc nhìn hai thân ảnh trên không, hai tên Dị Giáo đều là Đại Pháp Sư, thực lực mạnh nên đợt va chạm vừa rồi không có nhiều ảnh hưởng đến bọn họ.
Hắn hai mắt híp lại, nhanh chóng suy nghĩ biện pháp kết thúc trận chiến này càng nhanh càng tốt. Hắn thừa hưởng rất nhiều thứ từ Nhất Thiên vì thế hắn cũng không phải là một Đại Pháp Sư bình thường. Hắn không sợ bất cứ Đại Pháp Sư nào. Số lượng, cũng không mang nhiều ý nghĩa đối với hắn.
Trên người hắn bắt đầu bộc phát chính khí xung thiên, nhưng hai mắt lại tỏa ra sát khí âm trầm, khuôn mặt trở nên lạnh lùng kiêng nghị nhìn chằm chằm hai thân ảnh trên không.
-Chúng ta mới lần đầu gặp mặt, nhưng đã trở thành kẻ thù, chỉ vì hai bên đều đứng trên hai chính tuyến khác nhau. Ta cũng không quan tâm các ngươi là ai, cũng như các ngươi gọi là gì nhưng đã dám tấn công ta, tất cả đều phải chết. Chuẩn bị đi, ta không muốn chơi cùng các ngươi nữa. Vì các ngươi, người trong thành hầu như đã biến mất, thế nên các ngươi xuống dưới kia hầu họ đi.
Nhất Thành dạo từng bước trên không, mỗi bước đi, khí thế trên người càng mạnh, dưới chân không khí như bị cắt vỡ.
-Hừ, thực sự mạnh miệng. Ngươi chỉ là một tên nhóc xuất thế không lâu, ngươi nghĩ thắng nổi chúng ta sao?
-Ngươi cùng lắm chỉ là Đại Pháp Sư cấp tám đỉnh phong, so với chúng ta vẫn còn kém xa.
Hai ngươi Dị Giáo cũng không chút sợ hãi, giọng nói ồm ồm lạnh lùng vang lên, pháp lực trên người cũng sống động hẳn lên, đối đầu với Nhất Thành đang tới gần.
-Vậy sao? Vậy để ta cho ngươi biết thời đại thay đổi, bốn từ này nghĩa là ý gì?
-Ha..ha..ha
-Thời đại thay đổi sao? Ta nghe nói đám nhóc các ngươi được một số cơ duyên tăng mạnh pháp lực nhưng lũ nhóc các ngươi có thể làm gì đấy? Hiểu được ý nghĩa thật sự của ma thuật sao?
-Vậy thì thử thì biết, xem những người trẻ như ta hiểu không ha?
Nhất thành vừa tiến tới vừa nói. Sau đó hắn bỗng nhiên hét lớn.
-Thập Phương Giảo Sát
Thân ảnh Hắn bỗng nhiên hoá thành mười thân ảnh chân thật khác nhau lao đến hai người phía trước.
Mười người đều tỏa ra sự sắc bén và bá đạo của đao pháp.
Bên kia hai người Dị Giáo thấy vậy thì hơi kinh ngạc nhưng không khiếp sợ. Phân thân thuật bọn họ đã thấy rất nhiều chỉ là mười phân thân thì hiếm thấy mà thôi.
-Ma Thần Hư Ảnh-Hợp
Lấy lại tinh thần, hai tên Dị Giáo bỗng hét lớn, phía sau lưng bọn họ hắc khí vụt lên như bùng cháy, hai tấm Magic Plate cũng bay lên hóa thành hai đạo hư ảnh ma thần từ từ xuất hiện, sau đó hợp nhất.
Xuất hiện sau lưng hai người là một Ma Thần, thân được tạo thành Từ hắc khí, Mông lung mờ nhạc, nhưng Đầu lại hiện rõ, một bộ xương, mặt dài có hai sừng, nhìn khá giống đầu lâu con dê nhưng sừng lại cong và dài hơn nhiều. Đôi mắt nó lại đỏ rực nhìn chằm chằm vào mười thân ảnh Nhất Thành.
-Đến đi, cho ta xem thời đợi thay đổi như thế nào, hay chỉ là đám nhóc mới ra đời.
Hai tên quát lớn, ma thần phái sau cũng tiến lên một bước chắn tại trước mặt hai người.
Nhất Thành thấy thế thì cũng không hoang mang. Đây cũng không phải lần đầu hắn thấy hư ảnh của ma thần. Chỉ là hai người hợp nhất Ma Thần lại có chút môn đạo. Khá rõ ràng, áp lực toát ra từ ma thần hư ảnh kia cũng không kém.
-Thế Phạt Chi Ma
Nhất Thành hét lớn đao pháp của Vô Hạn Chi Đao, mười thân ảnh lướt đi nhanh hơn, đao Ý phát ra từ trên thân họ càng mãnh liệt. Nhưng điều đáng sợ nhất là ngay khi Nhất Thành hét lớn, bầu trời bỗng nhiên xuất hiện vô vàn đao ảnh, chúng phát ra sự sắc bén bao phủ cả một vùng trời.
Ngay khi vạn đao xuất hiện, mọi người ở hai cuộc chiến khác bỗng nhiên khựng lại một khắc. Tất cả ánh mắt hầu như liếc nhìn về phía cuộc chiến của Nhất Thành.
-Vô Hạn Đao Pháp, người trẻ tuổi kia là ai? Nguyệt Tứ, Nguyệt Nhị!
Bá Đao như cảm nhận được sự quen thuộc của đao pháp, hắn liền lớn tiếng hỏi Nguyệt Tứ và Nguyệt Nhị.
-Sư tổ, là đệ tử của người đấy, sư huynh của hai chúng ta. Hông Nhân sư huynh thay người nhận đệ tử đó.
Nguyệt Nhị và Nguyệt Tứ thấy bầu trời đầy đao thì khiếp sợ khôn cùng. Cả hai bọn họ chưa bao giờ thấy Nhất Thành xuất hết lực chiến đấu, chỉ biết hắn là yêu nghiệt thiên tài nhưng đến mức này thì thật sự không thể tin nổi.
-Tốt .. Tốt .. Tốt
Bá Đao Lão Tổ nghe thế thì sững người, sau đó cười lên khoái trá, tâm tình trở nên thư sướng.
-Bá Đao ngươi đúng là vận cứt chó mới có đệ tử như vậy. Pháp lực thật quá tinh khiết, hơn thế nữa lại dày đặt, cảm giác như vô hạn. Đao khí có hiện tượng hóa lỏng, mới còn trẻ như thế mà đã có pháp lực như vậy thật sự hiếm có. Loại người này mà ở trung vực thì cũng là những thiên tài quái vật. Không đến người như ngươi Nhận Làm đệ tử.
Dị Thiên hơi giật mình sau đó cười lạnh nhìn Bá Đao nói.
-Ngươi ganh tị sao?
Bá Đao lão tổ nghe thế thì càng khoái trí hơn, cười càng lớn.