Nhất Thành áo trắng hai mắt cũng sáng lên, nghi ngờ hỏi:
-Vị sư huynh kia đâu? Tại sao các vị lại ở quán trọ này?
Phong Nam cũng hiểu ý câu hỏi của Nhất Thành, nếu là người quen thì sao không ở nhà của vị sư huynh kia mà lại kẻ quán trọ. Hắn liền cười nói:
-Vị sư huynh kia không phải ở trong thành mà nhà hắn kẻ một cái thôn cách đây một hai ngày đường, chúng ta định đi theo nhưng sư huynh ta từ chối. Nói cứ chờ hắn ở đây, sau khi kết lại đó mấy hôm, sư huynh sẽ quay lại.
Nghe thế thì Nhất Thành áo trắng liền hỏi dồn vào:
-Tiểu Tiểu Thôn?
Phong Nam kinh ngạc,
-Vì sao Nhất Nam huynh biết?
Nhất Thành áo trắng cười:
-Ta cũng từ nơi đi ra, làm sao mà không biết được.
Đám người Phong Nam nghe vậy thì giật mình kinh ngạc. Không nghĩ lại trùng hợp đến như vậy.
Nhất Thành không muốn nói đến chủ đề này nữa nên thay đổi sang hỏi chuyện xảy ra mấy năm nay:
-Hai huynh đệ chúng ta bế quan gần bốn năm nay? Tính hình trên Đại Hoang không rõ lắm, không biết các vị có biết tin tức gì về Huyết Nguyệt Pháp Tắc thư viện và một số tin nổi bật không?
Phong Nam kinh ngạc nhưng rồi cũng thôi, nhiều người bế quan thậm chí còn dài hơn thế nên liền nói:
-Tại hạ biết một chút. Bốn năm trước, việc nổi tiếng nhất của Huyết Nguyệt Pháp Tắc thư viện là xuất hiện một tiểu sư thúc tổ nhỏ tuổi nhất trong lịch sử. Danh tiếng người này mới truyền ra không lâu thì lại xuất hiện vụ việc ở Biên Băng Thành khiến mọi người khiếp sợ. Lúc đó tin tức không rõ ràng, có người nói tiểu sư thúc tổ này khống chế quái dị cấp cao, giết một vị đường chủ của Dị Giáo. Việc này dẫn đến hoảng loạn và khiếp sợ trong các môn phái, thậm chí không ai sát thực tin tức này mà chỉ chăm chăm nhìn vào Huyết Nguyệt Pháp Tắc thư viện. Liên minh pháp sư chính đạo cử người đến thì bị sư tổ của thư viện đánh cho gần chết, phải công đuôi mà về. Việc này kéo dài một lúc thì tin tức chính xác truyền ra chuyện xảy ra ở Biên Băng Thành. Quái Dị kia nghe hiểu tiếng người, làm giao dịch với vị tiểu sư thúc tổ kia, đánh chết đường chủ của Dị Giao. Việc này truyền ra thì các môn phái lo sợ Huyết Nguyệt Pháp Tắc thư viện quật khởi như bị tát thẳng vào mặt, tin đồn thôi mà làm bọn hắn ngồi không yên.
Phong Nam dừng lại một chút uống một hớp nước rồi nói tiếp. Nhất Thành trước rời đi thư viện đã biết chuyện này nên cũng nghe cho vui nhưng không cắt lời Phong Nam.
-Việc này mới qua đi thì lại truyền đến tin tiểu sư thúc tổ này cực kỳ ác độc. Tà ác hơn cả Dị Giáo, tại chỗ dùng thủ đoạn tra khảo người Dị Giáo làm người đi theo phải rùng mình. Tin này truyền ra không lâu thì Dị Giáo lại lần đầu tiên công bố một chuyện làm cả Tây Đại Hoang khiếp sợ. Đó chính là treo thưởng đầu vị tiểu sư thúc tổ kia với giá trên trời. Chỉ cần giết được người này, bọn hắn sẽ tặng một phép thuật thất truyền và đại lượng tài nguyên tu luyện. Lúc đó mọi ánh mắt đều hướng về Huyết Nguyệt Pháp Tắc thư viện xem phản ứng của họ thế nào? Khi mà việc này được truyền đến, có mấy tên pháp sư không sợ chết dám đến trước của Huyết Nguyệt Pháp Tắc thư viện đòi người, nói nếu không đưa người ra bọn hắn sẽ săn giết đệ tử thư viện. Kết quả thư viện không đưa người ra mà xuất hiện chính là phó viện trưởng, viện trưởng và vị lão tổ duy nhất của thư viện. Trong địa bàn của Huyết Nguyệt thư viện càn quét một lần, từ chính đạo người hay ma đạo người hay là Dị Giáo người đều bị giết. Chỉ cần đám người có chủ ý xấu đều bị giết. Trận huyết tinh kia làm cho các phái nổi giận, kéo đến thư viện nhưng mới đi được nữa đường thì phần lớn đều phải rút lui. Di Giáo bỗng nổi điên, đồ một thành ở phía Bắc dưới sự quản lý của Pháp Tông. Các phải nghe tin thì phải rút hết nhân thủ về không dám loạn động, sợ sẽ bị chịu thiệt.
Nhất Thành nghe đến đây thì ngớ người, không nghĩ lại còn việc này nữa. Có vẻ như mọi việc xảy ra lúc hắn đã đến Đại Càn Quốc nên hắn không biết gì. Có điều đám Dị Giáo này thật biết chơi, dám treo thưởng đầu mình, còn đám người tự xưng chính đạo kia nửa, chủ ý thật nhiều nha.
Phong Nam nói tiếp:
-Chuyện Huyệt Nguyệt Pháp Tắc thư viện vừa kết thúc được mấy tháng thì phong ba lại tiếp tục nổi lên. Một cánh cổng không gian thông đến bảo địa xuất hiện ở lãnh địa Ma Giáo. Thế là tiếp tục lại nổi lên trận tranh đoạt, chính đạo và ma đạo bên ngoài tỏ vẻ là liên minh nhưng lúc lợi ích xuất hiện lại xảy ra tranh đấu. May là lần này không đánh lên chỉ qua lại rùm bem mấy tháng rồi quyết định cho lớp trẻ vào bảo địa thăm do và tu luyện. Bảo địa này có yêu cầu kỳ quái là dưới Đại Pháp Sư thì mới có thể đi vào, những người cảnh giới cao đi vào đều bị mạt sát ở trong đó. Mỗi môn phái phái ra 20 tên đệ tử đi vào, lúc ra cũng là hơn một một năm. Sợ hãi nhất là những đệ tử đi vào phần lớn Silver Plate bốn năm sao, lúc đi ra chính là năm sáu sao đỉnh phong. Thậm chí có đệ tử đột phá đến Đại Pháp Sư, Silver Plate pháp sư Thiên Long. Tất nhiên số lượng đệ tử đi ra đều khá là ít, phần lớn mỗi môn phái tổn thất một nửa đệ tử trong bảo địa đó.
-Ồ
Nhất Thành áo trắng lần này thật sự phải ồ lên kinh ngạc, không nghĩ tới chỉ hai năm mà thay đổi nhanh đến mức này. Bây giờ lớp trẻ đã bắt đầu bắt kịp đám tiền bối. Có thể thiên địa đang ưu ái lớp trẻ, bồi dưỡng chúng để chúng vượt qua Diệt Thế.
-Ngay khi bảo địa khép lại thì lại đến chuyện Huyết Nguyệt Thư viện lần nữa. Mấy môn phái lớn đến chơi, mà mục tiêu đều là gặp vị tiểu sư thúc tổ kia nhưng tiếc thay lại không gặp được. Đặc biệt là Kiếm Tháp người, nghe nói muốn đọ sức với vị tiểu sư thúc tổ kia, rửa đi nỗi nhục mấy vạn năm trước bị Đao Vương của Thư viện đánh bại. Ngoài ra còn ba vị lão tổ của mấy phái lớn đến gặp mặt, trong đó có Nhật Nguyệt Thư Viện, Ngũ Hành Tông, và La Sát giáo.
Nhất Thành áo trắng gật đầu, mấy năm qua Tây Đại Lục biến chuyển rất lớn. Lớp trẻ thiên tài xuất hiện lớp lớn, Thư viện có vẻ gặp chút khó khăn. Một thời gian nữa chắc chắn hắn sẽ phải trở lại thư viện, giúp đám việc trưởng giải quyết rắc rối với mấy môn phải khác.
-Phong huynh có tin tức từ trung đại lục không?
Phong nam nghe hỏi thì lâm vào trầm mặt nói:
-Nói thật ra ta có nghe chút tin tức, dù không biết chính xác không. Trung đại lục đã trở thành chiến trường, ở đó mấy năm qua đã xuất hiện ma thú và quái dị lớp lớp, tấn công khắp nơi. Cổng không gian dẫn đến quái dị thế giới cũng xuất hiện thêm rất nhiều, số pháp sư tử thương càng lớn. Còn nghe nói một điều quan trọng nửa đó là không chỉ trung đại lục mà cái đại lục khác cũng gặp chuyện như vậy. Chỉ có Tây đại lục chúng ta chưa có gì lạ thôi.
Nhất Thành trầm mặc suy ngẫm những tin tức này. Đúng là càng lúc càng rắc rối, có vẻ như Tây Đại Lục vẫn còn yên bình nhưng sợ rằng còn lâu nữa thì cũng phải gánh chịu các đợt công kích của quái dị mà thôi.