Đa Tác và Tống Thúc kinh ngạc nhìn Nhất Thành, sau đó gật đầu hiểu ý. Mọi người khó hiểu, không biết Nhất Thành đang có ý gì? Dị Giáo Đại Pháp Sư? Bên kia Tống Tiểu Thư cũng không hiểu nhưng cũng gật đầu. Nhất Thành cười nhìn mọi người nói tiếp,
-Ta, Tống Tiểu Thư và Tiểu Tiểu sẽ chặn nữ Tử Quái biến dị kia. Còn lại thì các vị cứ phân ra tìm đối thủ của mình.
Mọi người nhíu chặt lông mày không hiểu Nhất Thành nói gì? Đối diện chỉ có một nữ mắt đỏ Tử Quái đang đứng? Lấy đâu ra nhiều địch thủ như vậy? Hoàng Dung nhìn Nhất Thành hỏi:
-Tiểu đệ đệ nói vậy là ý gì? Ở đây có cường giả của Dị Giáo?
Nhất Thành chỉ nhìn nàng cười rồi quay lại nhìn về phía đường hầm mà nữ biến dị vừa đi ra lúc nãy nói lớn:
-Mấy con chuột nhỏ, còn trốn trong đó làm gì? Lần trước bị ta hủy đi kế hoạch, chém một tên trong các ngươi, giờ muốn trả thù thì lộ mặt đi. Hay là không dám?
-Khặc Khặc Khặc … Không nghĩ đến tên nhóc ngươi lại dám xong đến nơi này, đỡ cho ta lặn lội đi tìm ngươi. Đúng là không biết sống chết? Hôm nay một tên cũng đừng hòng thoát khỏi đây.
Một nụ cười tà ác cùng một giọng nói khàn khàn đầy kiêu ngạo vang lên. Trong đường hầm phía sau nữ mắt đỏ Tử Quái, tiếng bước chân vang lên, vài bóng người lập lòa xuất hiện trong đó.
-----------------------------------------------------------------------------
Trở lại Biên Băng Thành,
Một bóng người trong đó bỗng nhiên ngẩng đầu lẩm bẩm:
-18 quái dị đã hợp nhất, đám kia cũng đã đánh đến nơi. Có vẻ bên kia sẽ xuất hiện một trận đồ sát nghiên về một phía.
Bóng người ngồi dưới đất ở giữa đồ án cũng đứng dậy, cười lạnh nói:
-Nếu tên kia không diệt được đám người chính ma liên minh thì thật phế vật.
Bóng đen khác ‘hừ’ lạnh nói:
-Chỉ là một đám chính đạo tiểu tốt, vì tránh để bị phát hiện không thì ta đã xuất thủ diệt chúng. Mà ngươi đã hoàn thành bùa chú rồi ư?
-Rồi, đi bước tiếp theo thôi.
Hắn nói xong thì móc từ trong ngực ra một bức tượng màu đen. Tượng này rất quái dị, nữa thú nữa người, mặt thì có những cái xương sắc nhọn, sau lưng lại có một đôi cánh rất quái lạ.
Một bóng đen cười lên sặc sụa nói:
-Nếu tính luôn tượng này chúng ta hiện giờ đã có ba tượng ác thần quái dị đã được huyết tế.
-----------------------------------------------------------------------
Trở lại trong hang động,
Nhất Thành học theo điệu cười tên Dị Giáo kia cười lớn tiếng nói:
-Khặc … Khặc...Khặc… lần trước tên kia cũng nói như vậy. Bị ta chém làm đôi.
Bên trong đường hầm kia đi ra một nhóm người, là đám Dị Giáo từng tấn công Nhân Phủ, dẫn đầu là tên áo đen được hắc khí bao bọc từng một trảo đánh vào lưng Nhất thành. Ngươi áo đen đi đầu lạnh lùng nói:
-Lần trước để ngươi trốn, lần này thì ngươi chắc chắn sẽ phải bỏ mạng lại đây.
Nhất thành cười lạnh nói:
-Lần trước người đánh ta một trảo, lần này thì ta sẽ trả đủ cho ngươi.
Người áo đen ngửa đầu cười lớn nói:
-Ha..Ha..Ha.. ngươi mang đến một đám phế vật này định đánh bại ta sao?
Nhất Thành cười lạnh không thôi, không đôi co miệng lưỡi với tên kia nữa mà nhìn về phía sau nói:
-Theo kế hoạch mà làm, Đa Thúc sẽ cản tên áo đen kia, các vị sẽ lo đám còn lại. Cẩn thấy đấy, pháp lực của chúng không kém các vị đâu. Nữ biến dị kia để lại cho ta.
Mọi người trở nên nghiêm túc gật đầu, giờ bọn họ mới hiểu lúc trước Nhất Thành nói là có ý gì. Nhất Thành cười lạnh nhìn phía trước, lần này bên hắn đang có ưu thế, có Đa Tác có thêm Tống Thúc lượt trận, hôm nay phải trả mối thù một trảo ở Nhân Phủ kia. Hắn quái lớn:
-Hành Động
Mọi người hiểu ý chủ động tấn công chiếm thượng phong. Nhất Thành, Tống Tiểu Thư, và Tiểu Tiểu di chuyển áp sát nữ mắt đỏ Tử Quái. Nữ mắt đỏ Tử Quái kia mắt vẫn nhìn chằm chằm Nhất Thành, thấy Nhất Thành di chuyển, nó cũng di chuyển theo. Thấy vậy, Nhất Thành đổi chủ ý, mở rộng chiến trường, tránh xa những người khác đang chiến đấu. Đặc biệt là hai vị Đại Pháp Sư cấp 8 sao Silver Plate kia, sơ xuất dính đòn của bọn hắn thì thật sự toang.
Nữ mắt đỏ Tử Quái và đám Nhất Thành cách chiến trường bên kia khá xa, động này cũng đủ rộng để đám bọn hắn đánh đến long trời lở đất. Nhất Thành cười nói với Tiểu Tiểu và Tống Tiểu Thư sau lưng:
-Ta sẽ đánh xáp lá cà, hai vị hỗ trợ. Hai vị cẩn thận một chút, nữ quái dị này rất mạnh. Không biết tên Dị Giáo kia làm gì nó mà nó cứ nhìn ta chằm chằm, dù vậy mọi người đừng sơ suất. Nữ mắt đỏ biến dị quái dị này thực lực thậm chí có thể so sánh với cấp bảy sao pháp sư trung kỳ trở lên.
Hai người gật đầu.
Nữ mắt đỏ Tử Quái bỗng trở nên giữ tợn, hắc khí có màu đen và mùi vị tà ác cấp tốc khuếch tán ra, tạo thành một cái to lớn hắc khí cầu màu đen đem bao quanh mình toàn bộ bao phủ.
Hắc khí tản ra quá nhanh, bọn họ chưa kịp phản ứng, ba người Nhất Thành bị bao phủ tại hắc khí cầu bên trong.
Đây có thể là kỹ năng đặc biệt của nữ mắt đỏ Tử Quái này.
Nhất Thành cảm thấy mình giống như lâm vào bên trong biển sâu, hắn vội vàng vội vàng sử dụng pháp lực cấp tốc đem bản thân bao phủ lại, Ma Huyết xuất hiện trên tay, hắc khí màu đen kia như dòi bọ nhanh chóng bám vào Ma Huyết phía trên nhưng bị Nhất Thành thúc dục pháp lực mà bắn ngược ra.
Phía sau, Tống Tiểu Thư được pháp lực bao phủ toàn thân, toàn thân nàng tỏa ra hơi lạnh, nàng như một vị tuyết nữ. Tiểu Tiểu cả người được bao phủ bởi màu xanh Pháp Lực. Hắc khí màu đen cũng bị đẩy ngược ra ngoài.
Nữ mắt đỏ Tử Quái khuôn mặt không chút thay đổi, nhìn chằm chằm Nhất Thành. Nhưng lâu lâu đôi mắt đỏ kia lóe lên nhìn về Tiểu Tiểu và Tống Tiểu Thư. Nó như cảm nhận được ba nhân loại này rất cường đại bất quá cái này không quan trọng, tay nữ mắt đỏ Tử Quái bỏng dần trở nên sắc nhọn như một lửa kiếm.