Nhất Thành bỗng thay đổi cách, hắn thay vì truyền năng lượng lại dùng cách hấp năng lượng từ con giòi. Không nghĩ đến, con giòi liền bị hút khô, tan thành mây khói mà Hắc Ám Năng Lượng lại không có biến đổi gì, vẫn tinh khiết như cũ.
Nhất thành cười tươi hai mắt tỏa sáng, có cách rồi. Tiểu Tiểu và Mập Mạp nãy giờ quan sát Nhất thành thì trợn mắt khiếp sợ. Trong lòng rung động cực độ. Bọn họ thậm chí hai chân cũng run lên, suýt nữa ngã ngồi trên đất.
Ngay khi trên người Nhất Thành xuất hiện ngũ hành nguyên tố thì bọn họ trợn tròn mắt, đến lúc phong, băng, điện, thậm chí ánh sáng thì hai chân bọn họ run lên. Đến cuối cùng là một loại hắc khí thì hết nói.
Nhất Thành chả quan tâm biểu hiện của hai người này mà nhìn vết thương trên ngực trái của Đa Tác. Tay hắn liên tục kết ấn, một đồ án màu đen kỳ quái xuất hiện trên ngực trái của Đa Tác. Phía trong vết thương bắt đầu truyền ra tiếng nổ lốp đốp nhỏ như đốt củi khô. Sau một lúc thì lỗ khoét trên ngực trái truyền đến một mùi tanh hôi. Mà cũng lúc này, càng đường hắc tuyến như rễ cây nhanh chóng rút lại, tập trung ở ngực trái. Nhất Thành quát:
- Tiểu Tiểu, nhanh chóng bảo vệ và trị liệu các bộ phận không có đường hắc khí.
Tiểu Tiểu bị tiếng quát của Nhất Thành đánh tỉnh. Hắn vội vàng thì triển một vòng ánh sáng xanh trị liệu các bộ phận bị hắc khí xâm chiếm lúc trước.
Nhất Thành cũng không rảnh tay mà mở rộng đồ án màu đen bao bọc hắc khí ở ngực trái. Tiếng nổ lóc bóc liên tục truyền ra từ ngực trái Đa Tác. Đồ án của nhất thành cũng bắt đầu thu nhỏ lại. Sau một lúc đồ án dừng thu lại thì trên trán Nhất Thành cũng toát ra mồ hôi.
Một loạt tiếng nổ dừng lại, đồ án màu đen do Nhất Thành thi triển cũng rút lại chỉ bằng hai ngón tay. Nhất thành khuôn mặt trở nên nghiêm trọng quát:
- Thu
Hắc khí từ vết thương liên tục bị đồ án màu đen hút ra và hấp thụ sạch sẽ. Một luồng năng lượng dồi dào truyền vào trong cơ thể nhất thành, vòng tuần hoàn Hắc Ám Năng Lượng được thúc động mạnh mẽ. Có điều vì cơ thể hắn đã đến cực hạn nên không thể tăng lên được nữa mà pháp lực của hắn lại tăng lên chạm đến vách ngăn đột phá cảnh giới thứ tư.
Đa Tác có dấu hiệu tỉnh lại, hắn mới rên lên một tiếng thì Mập Mạp vội vàng vổ hắn một phát cho hắn bất tỉnh lần nữa. Có thể đây là cách trị liệu đau đớn nhất đối với Đa Tác từ trước tới này phải chịu.
Nhất Thành lùi lại một bước đứng yên thì Tiểu Tiểu hiểu ý, pháp lực tăng mạnh, bọc ánh sáng xanh nhanh chóng bao phủ cả cơ thể Đa Tác. Mồ hôi trên trán Tiểu Tiểu tuôn ra như suối. Tất cả tinh thần lực tập trung vào việc trị liệu.
Nhất Thành sau mấy giây thì hồi phục, mở mắt nhìn về phía Tiểu Tiểu và Đa Tác. Thấy Đa Tác vết thương nhanh chóng lành lại thì vỗ vai Tiểu Tiểu nói:
- Để ta!
Tiểu Tiểu thu tay lùi lại, Nhất Thành cũng gật đầu với Mập Mạp, hai người hiểu ý lùi lại phía sau. Tiểu Tiểu ngồi ở góc phòng hồi phục năng lượng hao hụt trong cơ thể. Mập Mạp thì canh giữ cửa ra vào.
Nhất thành liền thì phép trị liệu hắn học được le Ma Pháp Các: - Hoá Ma Chi Thuật - Thuỷ pháp trị liệu
Khởi nguyên năng lượng chuyển hoá thành thủy nguyên tố. Tạo thành một dòng nước xanh biết nhanh chóng bao lại Đa Tác trên giường. Nhất Thành có thể cảm nhận được vết thương của Đa Tác nhanh chóng lành lại thì nảy ra một ta tưởng lớn mật. Hắn từ từ dùng linh hồn lực quan sát Silver Magic Plate của Đa Tác. Magic Plate của Đa Tác rất mờ nhạt. Tám ngôi sao đã mờ nhạt đến mức sắp biến mất. Nhưng Nhất Thành vẫn thấy rõ vị trí các ngôi sao đang tạo thành một trận đồ. Hắn không biết đây là trận đồ gì nhưng có thể đây chính là trận đồ chứng minh hắn là một Đại Pháp Sư.
Nhất thành thu tay, hắn cảm thấy không cần tốn sức nữa. Vết thương còn lại thì để Đa Tác tự hồi phục đi. Sau đó hắn đi đến ngồi bên bàn uống trà. Mập Mạp cũng không nói gì sợ làm phiền Tiểu Tiểu.
Bầu trời đêm bắt đầu kéo lên đến khi trăng lên thì Tiểu Tiểu cũng đã tỉnh lại. Đa Tác trên giường cũng cùng lúc tỉnh lại. Đa Tác sau khi kiểm tra thân thể thì vội vàng đứng dậy thì lễ với Nhất Thành:
- Đa Tạ công tử cứu mạng, đúng như lời hứa, ta sẽ làm tuỳ tùng của ngài 300 năm.
Nhất thành khoát tay nói:
- Không cần đa lễ như vậy, sau này đều là người một nhà. Có gì ta còn phải nhờ Đa Thúc nhiều.
Đa Trác gật đầu sau đó ngồi xuống giường đi vào tu luyện.
Tiểu Tiểu cười nói: - Tiểu sư thúc tổ, ta phục rồi!
Mập Mạp bên cạnh gật mạnh đầu.
Nhất Thành chỉ cười hắn cũng đoán được hai người này đang nói đến chuyện gì. Ba người kéo nhau rời phòng, xuống sảnh ngồi nói chuyện để tránh làm phiền Đa Trác. Không nghĩ đến, dù là nửa đêm nhưng vẫn có kha khá người ngồi. Thấy Tống Thúc và Tống tiểu thư vì cười đi đến.
Tống Thúc thấy hắn cười thì vội hỏi:
- Tiểu huynh đệ, thành công trị liệu?
Nhất Thánh cười gật đầu. Thấy vậy thì Tống Thúc cười lắc đầu nói:
- Ta phục rồi! Không nghĩ tiểu huynh đệ lại có thủ đoạn cao cường như thế, cứu được cả người mà trị liệu sư cũng không thể chữa trị.
Nhất Thành cười nói:
- Chỉ là một chút thủ đoạn mà thôi. Tống Thúc, sao mọi người tập trung ở đây vậy? Có không ít pháp sư trong này ha?
Tống Thúc nói:
- Bọn hơn đang chờ!
Mập Mạp Hiếu kỳ hỏi:
- Chờ gì?
Tống thúc cười thầm bí nói:
- Chờ quái dị đến gõ cửa.