Đi một lúc thì tiểu oa nhi đi ở giữa híp mắt nhìn về phía trước xa xa liên tục dụi dụi mắt. Nữ nhân bên cạnh liền hỏi:
-Tiểu Oa Oa, nhìn gì đó?
Tiểu Oa Oa mũm mĩm cười chỉ về phía trước nói:
-Mập Ca Ca
Thư sinh pháp sư không hiểu:
-Mập Ca Ca?
-Bên kia, Mập Ca Ca.
Tiểu Oa Oa vừa nói vừa giơ tay chỉ bên phía xa.
Theo động tác của tiểu oa oa, hai người nhìn thấy một người Mập mạp đứng trong đám đông. Nữ tử xinh đẹp bên cạnh liền gật đầu:
-Là Nam tiểu đệ, chúng ta qua đó đi.
Thư Sinh pháp sư gật đầu, ba người kéo nhau đi về phía trước.
-------------------------------------------------------------------
Trên đường chính của Biên Băng Thành,
Nhất Thành, Tiểu Tiểu và Mập Mạp kéo nhau đi dạo trên đường. Ngoài việc đi dạo thì bọn họ chủ yếu quan sát địa hình và người ở đây. Trên đường bọn họ đi qua, có nơi đổ nát, tối qua hình như đã xảy ra xung đột giữa pháp sư và quái dị. Máu trên đất vẫn còn, người lau dọn vẫn chưa hoàn thành công việc. Mùi máu vẫn thoang thoảng trong không khí.
Bọn họ đều hiểu chuyện gì xảy ra nên cũng không nói nhiều. Nhất Thành vừa đi vừa kiếm thức ăn, hắn đến thế giới này đã mấy hơn chục năm nhưng chưa ăn thực phẩm của thế tục ở đây. Thức ăn thư viện được làm khá là qua loa, làm cho có chứ mùi vị khá là kém. Trên tay hắn đang cầm hai cây kẹo đường, vừa đi vừa nhấm nháp.
Mập Mạp bên cạnh như một vị hướng dẫn viên du lịch. Giới thiệu các nơi, các quán ăn, các nhà nghỉ, đủ loại kiến trúc đa dạng, có kiến trúc nhìn khá là mới, có kiến trúc thì lại cổ xưa. Một số kiến trúc mang theo vẻ cổ trang, phần khác thì lại phong cách hiện đại. Nói chung rất phức tạp. Mập Mạp nói:
-Trong thành cũng có một số kiến trúc của các tổ chức đến từ các nơi khác. Nhưng vì Băng Quốc là thuộc địa phận của thư viện nên ít ai dám ngang nhiên công khai xây dựng thế lực ở đây. Tất nhiên nói là nói vậy chứ trong tối vẫn có rất nhiều thế lực ẩn thân. Hiện ra ánh sáng chỉ là một số các thế lực chính đạo.
Nhất Thanh hiếu kỳ hỏi:
-Vậy gia tộc ngươi có người nào gia nhập thế thực khác không? Vì sao chỉ thấy mình ngươi vào thư viện? Ta không nghĩ con cháu Nhân Gia chỉ có mình ngươi là có thiên phú.
Mập Mạp gật đầu nói:
-Có chứ, mỗi gia tộc đều đưa con cháu đến các thế lực khác nhau. Điều này nhầm cẩn thận lở có chuyện thì không bị diệt tộc. Con cháu nói là gia nhập thế lực khác nhưng là thế lực chính đạo, không thể gia nhập Ma Đạo hay là Dị Giáo. Nếu không thì sẽ bị diệt lúc nào cũng không biết.
Đúng lúc này phía trước xuất hiện rất nhiều người, tiếng xôn xao bàn tán truyền đến trong tai đám người Nhất Thành. Bọn họ nhíu mày, Tiểu Tiểu hỏi:
-Phía trước là chỗ nào?
-Phía trước là huyện nha của Biên Băng Thành nhưng không biết vì sao lại đông người như vậy. Chúng ta tham gia náo nhiệt đi, xem có gì hấp dẫn không?
Nhất Thành gật đầu, bọn hắn kiếm một nơi trống trải cao cao đứng nhìn. Phía trước cổng huyện nha giờ đây đang xếp đầy xác chết. Theo cách ăn mặc đều là pháp sư tự do. Nhất Thành nhìn một tên pháp sư đang lê lết trên đất kế bên mấy cái xác. Hắn bị thương khá là nặng, vết thương còn có dấu hiệu màu đen. Nhất Thành nhận ra tên pháp sư này là trung niên pháp sư đã đưa hắn đến Nhân Phủ.
Hắn nói với Mập Mạp,
-Chúng ta chen vào, kéo tên trung niên pháp sư đang lê lết trên đất kia ra đây đi.
Mập mạp thì nhíu mày khó hiểu nhưng Tiểu Tiểu nhìn trung niên thì hiểu ý Nhất Thành. Hai người chen vào, thấy bọn họ đang mặc áo quần pháp sư thì người đang chen chúc xem chuyện vội vàng tránh đường. Đến nơi, Mập Mạp không hỏi liền túm tên trung niên pháp sư kia xách lên kéo về phía Nhất Thành.
Tên trung niên kia đang không hiểu chuyện gì ngơ ngác nhìn hai người, sau đó thì nhớ ra Tiểu Tiểu định mở miệng nhưng lập tức ho ra máu. Trung niên được kéo đến trước Nhất Thành thì hắn cười cười ngồi xuống hỏi:
-Còn nhớ chúng ta là ai không?
Trung niên trên đất hai mắt mở to nhìn Nhất Thành gật gật đầu mà không nói được. Nhất Thành cười nói:
-Ta không có ác ý, ngươi mà ngồi kia thêm một lúc nữa thì bị hắc khí trên mấy cái xác kia ám vào thân thì sẽ chết nhanh hơn đấy. Để chúng ta giúp ngươi một tay.
Nhất Thành quay sang nói:
-Tiểu Tiểu sư huynh, cứu hắn được không?
Tiểu Tiểu gật đầu, tay liền thi pháp, một vòng ánh sáng xanh bao quanh trung niên, vết thương trên chân và ngực nhanh chóng chảy ra máu đen. Sau một lúc thì khép lại, trung niên này bị quái dị cấp thấp đánh bị thương nên chữa trị cũng không khó.
Sau một lúc, trung niên cảm thấy tốt hơn, mở miệng nói chuyện:
-Đa tạ các vị cứu mạng.
Tiểu tiểu khoát tay nói:
-Không có gì, nói đi, có chuyện gì mà ngươi bị thương nặng như vậy. Mấy xác chết kia là sao?
Trung niên nhân thở dài nói:
-Ta gọi là Bàng, pháp sư tự do của Liên Minh Pháp Sư Tự Do tổ chức. Haizz, tối hôm qua, chúng ta bị quái dị tấn công, chỉ còn một mình ta sống sót.
Mập mạp bên cạnh nhíu mày hỏi:
-Vì sao các ngươi để xác đồng bạn trước huyện nha? Tại sao ngươi không tìm người chữa trị?