Nhất Thành theo Nhan Nhan rời đi, hắn cứ nghĩ mình sẽ ở lại chỗ nào đó trên núi này. Không nghỉ là Nhan Nhan dẫn hắn xuống núi. Sau đó là bắt đầu thi triển phép thuật để di chuyển. Tốc độ Nhan Nhan không tệ, di chuyển cực nhanh. Nhan Nhan cũng rất kinh ngạc khi Nhất Thành bắt kịp nàng, đầu tiên nàng chỉ thả chậm tốc độ, thấy hắn vẫn theo phía sau thì tăng tốc, không nghĩ đến là nàng dùng hết sức lực mà vị tiểu sư đệ này vẫn bám theo kịp.
Hai người lướt qua mấy ngọn đồi nhỏ, cuối cùng cũng đến nơi. Nơi này phong cảnh cực kỳ đẹp, phía sau là những dãy núi trùng điệp và một thác nước cao. Phía trước là đồng bằng rộng lớn, trước mặt Nhất Thành là một cái cây cổ thụ lớn, nó lớn đến mức mà hắn cứ nghĩ đó là cổ thụ của Quái dị Thế giới.
Khi đến gần, hắn phát hiện có người đang đứng trước cây cổ thụ lớn kia. Một thiếu niên khá cao, cao hơn nhất thành hai cái đầu nhưng lại rất ốm, đội một chiếc mũ bằng cỏ, đi giày cỏ. Bộ áo quần trên người chỉ có một màu xám, nhìn rất giản dị gần gũi. Trên vai đang đứng một chú chim nhỏ màu vàng óng ánh rất xinh đẹp.
Hai người dừng lại trước người này, Nhan Nhan nói:
-Đây là nơi tiểu sư đệ sẽ ở lại. Tiểu Tiểu sẽ đưa tiểu sư đệ đệ đến nơi nghỉ ngơi. Ta phải trở về tu luyện, có cần gì tiểu sư đệ có thể nói cho Tiểu Tiểu.
-Đa tạ sư tỷ.
Nhan Nhan rời đi, Nhất Thành liền quay sang Tiểu Tiểu:
-Làm phiền sư huynh.
Tiểu Tiểu kia liền cười thân thiện nói:
-Không phiền, không phiền, nơi đây ít ai ở lại, không ngờ tiểu sư đệ lại thích nơi yên tĩnh như ta. Đệ đi theo ta, ta sẽ chỉ nơi ở của đệ.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, người tên Tiểu Tiểu này rất thân thiện, rất hoà ái. Nhất Thành thấy vậy cũng rất thích vì thế trò chuyện nhiều hơn. Không nghĩ tới là hắn lại phát hiện vị Tiểu Tiểu ở đây hơn mấy chục năm rồi. Nghe nói là hắn cũng như Nhất Thành, gia nhập thư viện, học xong giáp một thì ở lại thư viện tu luyện. Sau giáp ba, phần lớn đệ tử sẽ có chức vụ và nhiệm vụ để làm. Nói đúng hơn là nhiệm vụ dài hạn. Nhiều người trở về gia tộc, chủ yếu là bảo vệ gia tộc cùng người trong khu vực phụ trách đó. Đệ tử không có gia tộc thì được thư viện phân đến các quốc gia dưới quyền quản lý của thư viện. Phần lớn đệ tử quyết định rời đi làm nhiệm vụ dài hạn vì năm dài tháng rộng mà chỉ ở thư viện thì rất buồn chán. Bọn họ có thể một năm về thư viện một lần, có khi là ba bốn năm, có khi thì không thể trở về. Tiểu Tiểu thì đặt biệt hơn một chút, hắn không thích tranh đấu nên được phân ở lại chỗ này. Hằng ngày công việc chỉ là trồng trọt hoặc cho các động vật hoang dã ở đây ăn. Sống cuộc sống tự do tự tại không ai quản thúc.
Cả hai đến gần cổ thụ thì Nhất Thành phát hiện bên trông cổ thụ này là rỗng. Có người chế tạo chúng thành các bậc thang hướng lên trên. Nhất Thành và Tiểu Tiểu tiến vào bên trong cổ thụ hướng bật thang lên trên mà đi, tới lúc đến đỉnh là một sảnh nhà rộng lớn được làm dựa trên các cành cây lớn của cổ thụ này. Tiểu Tiểu dẫn Nhất Thành đến một căn nhà bên trái của cây. Nói là nhà nhưng bên trong lại rộng lớn như một căn biệt thự hiện đại, mọi thứ bên trong được làm từ gỗ, rất sạch sẽ.
Tiểu Tiểu bảo:
-Tiểu Sư đệ từ đây sẽ ở lại đây, có gì thì tìm ta ở căn nhà bên trái.
Nhất Thành gật đầu cảm tạ nói:
-Đa tạ sư huynh. Mà thời gian tới, đệ sẽ bế quan trong này. Nếu có ai tìm đệ thì bảo họ đợi lúc đệ xuất quan.
-Ta biết rồi. Nơi đây rất yên tĩnh. Đệ cứ yên tâm mà bế quan.
Tiểu Tiểu sau đó liền rời đi. Nhất Thành khoá cửa ngồi lại trên giường lẩm bẩm:
-Bắt đầu kế hoạch thôi, Trí Tuệ Thẻ.
---------------------------------------------------------------
Trong năm tháng ở căn nhà tranh cũ kia, ngoài việc hồi phục làm quen với cơ thể mới, Nhất Thành còn đưa Black Magic Plate lên cấp S một sao Thiên Cầm. Ngay đúng lúc hắn hớn hở thì một việc kỳ quái xảy ra làm hắn run sợ. Hắn mất đi không chế đối với cơ thể mình. Cơ thể hắn bị Magic Plate khống chế, tự động hấp thụ năng lượng ma pháp từ bên ngoài. Điều này chưa từng xảy ra trước đây.
Ngay khi lấy lại quyền khống chế, Nhất Thành vội vàng liên lạc với Trí Tuệ Thẻ hỏi thăm chuyện gì. Trí Tuệ Thẻ cũng kinh ngạc đến cực điểm, giọng trở nên lạnh lùng nói:
-Black Magic Plate của túc chủ có khả năng sinh ra Linh Trí.
Nhất Thành ngớ người, miệng há to đủ nhét một quả trứng gà vào. Black Magic Plate sinh ra linh trí, trong lòng liền mắng thầm -clgt. Vậy mà cũng được sao? Nhưng nghĩ đến cảm giác bị khống chế vừa rồi thì lạnh người, nếu sau này cơ thể bị chiếm hoặc Black Magic Plate rời đi. Thật sự hắn sẽ xong đời. Hắn vội vàng hỏi Trí Tuệ Thẻ:
-Giờ phải làm sao?
Trí Tuệ Thẻ liền nói:
-Túc chủ thả lỏng tinh thần, ta sẽ xem xét liên kết giữa cơ thể túc chủ và Black Magic Plate. Ta cần hiểu rõ liên kết lúc đó mới có thể tìm cách.
Nhất Thành ngồi yên, thả lỏng tinh thần. Cả người lâm vào trạng thái vô lực, bên ngoài năng lượng vẫn thông qua các lỗ chân lông tiến vào cơ thể của hắn rồi di chuyển đến mi tâm, nhập vào Black Magic Plate. Giờ đây, cơ thể Nhất Thành trở thành một cái cầu nối của Black Magic Plate với bên ngoài, điều này làm Nhất Thành cảm thấy mình là thừa thãi. Rất khó chịu!
Sau một lúc, Trí Tuệ Thẻ liền nói:
-Đã quan sát xong.
Nhất Thành vội hỏi:
-Có cách nào không?
Trí Tuệ Thẻ trầm giọng nói:
-Black Magic Plate của túc chủ sau khi hấp thụ Ma Đan đã tự động biến đổi. Nó trở thành một bản thể thật chất, rất nhanh sẽ sinh ra linh trí. Nói đến cách thì...
-Sao? Có khó khăn gì sao?
-Cách thì có, phá hủy Black Magic Plate. Tạo một cái mới để túc chủ sử dụng nhưng cách này quá phí phạm, sẽ không bao giờ tạo ra một Magic Plate đặc biệt và đầy tiềm lực phát triển như bây giờ. Cách thứ hai rắc rối hơn, tranh quyền điều khiển với chính Black Magic Plate. Nói đúng hơn là dùng chính linh hồn túc chủ, đánh và Black Magic Plate, giành quyền kiểm soát nó. Nhưng việc này không dễ dàng, linh trí nó vừa mới có hiện tượng sinh ra nhưng không phải dễ dàng có thể tranh quyền với nó. Việc này không khác gì đánh linh hồn mình vào một viên đá, sau đó đòi điều khiển viên đá đó vậy.