Nhất Thành chần chờ một lúc nói:
-Thực sự là đệ cũng không biết muốn xem gì. Mục tiêu là tăng lên kiến thức, chứ không có mục đích rõ ràng. Không biết đệ có thể ở lại đây một thời gian không. Đệ muốn bắt đầu từ những sách phép thuật đơn giản nhất đến phức tạp nhất.
Hồng Lão cũng không để ý, lão khá là thích người sư đệ này. Dù muốn gì lão cũng không để ý. Lão liền nói:
-Ta thì không sao nhưng đệ phải hỏi ý kiến của Ma Pháp Các này.
Nhất Thành nghe vậy thì ngớ người, hắn như sực tỉnh nhớ lại chuyện gì. Hắn từng nghe là Ma Pháp Các này đã sinh ra linh trí thấp, nên đúng là cần nó thông qua mới xem xét sách ma pháp ở đây. Hắn quay sang hỏi Hông Lão:
-Làm cách nào để câu thông với Ma Pháp Các?
Hồng Lão chỉ vào chiếc nhẫn trên tay Nhất Thành:
-Chiếc nhẫn kia là lệnh bài cao nhất của thư viện. Sư đệ có thể dùng nó ra vào bất cứ nơi nào mình muốn. Sư đệ chỉ cần đưa năng lượng ma pháp vào nhẫn, ánh sáng của nhẫn sẽ đánh thức Linh của Ma Pháp Các.
Nhất thành nghe vậy thì thử làm theo, vừa đưa năng lượng vào nhẫn, một ánh sáng xanh mờ nhạt xuất hiện. Đúng lúc này, trước mắt hai người Hồng Lão và Nhất Thành trên không trung xuất hiện năm chữ:
-Các ngươi có chuyện gì?
Hồng Lão tiến lên nói:
-Sư đệ ta muốn ở lại xem các loại sách phép thuật trong Các!
Năm chữ kia biến mất, thay vào đó là:
-Được, muốn xem sách gì?
Hồng Lão nhìn Nhất Thành, hắn hiểu ý tiến lên một bước nói:
-Ta muốn tìm hiểu phép thuật từ thấp đến cao đang có trong Ma Pháp Các. Không biết việc này có được chấp thuận hay không?
Mấy chữ kia lại thay đổi:
-Ngươi muốn học hết mọi phép thuật trong này?
Nhất Thành lắc đầu nói,
-Ta chỉ muốn tìm hiểu chúng. Kiến thức về ma pháp ta còn quá kém. Việc này có thể giúp ta trong việc lĩnh ngộ phép thuật đang học.
-Không biết mục đích ngươi là gì nhưng ta muốn biết ngươi có đủ điều kiện để xem các loại phép thuật trong này không. Nếu không đủ điều kiện, tiếp xúc với nhiều loại ma pháp có thể khiến ngươi tẩu hỏa nhập ma, thậm chí điên dại tự tử mà chết. Phải biết trong này không chỉ có phép thuật chính đạo mà cấm thuật và ma đạo càng nhiều.
Chữ kia lại tiếp tục xuất hiện, Nhất Thành xem qua liền hiểu, có thể thấy phép thuật không an toàn như vậy. Không phải ai cũng được tu luyện và dám tu luyện, rất nhiều loại sẽ liệt vào cấm thuật. Nếu thi triển có khi hại người hại mình, nhưng với Nhất Thành thì hắn không quan tâm điều này, hắn chỉ muốn xem nhiều sách phép thuật hơn mà thôi.
-Điều Kiện là gì?
Từ sâu trong Ma Pháp Các bay ra một quả cầu trong suốt lơ lửng trước mặt Nhất Thành. Hồng Nhân bên cạnh nhìn quả cầu thì gật đầu, hình như đã hiểu ý của Ma Pháp Các. Lão nói:
-Đây là một loại phép thuật đặc biệt của Ma Pháp Các, có thể kiểm tra tư chất người vào đây. Quả cầu có thể giúp Ma Pháp Các đánh giá một pháp sư từ trên xuống dưới.
Nhất Thành gật đầu hiểu, cũng giống như lúc mới vào đây. Đúng là phép thuật tự động bay đến chứ hắn không có quyền lựa chọn.
-Vậy đệ phải làm sao?
-Chỉ cần đặt tay lên đó. Sau đó chờ một lúc là được.
Nhất Thành gật đầu rồi làm theo. Điều thú vị là lúc hắn đặt tay lên quả cầu thì không có gì xảy ra cả. Không có bất cứ điều gì lạ điều này làm Hồng Lão bên cạnh nhíu mày khó hiểu. Ma Pháp Các củng im lặng thật lâu sau đó hai chữ xuất hiện:
-Thông Qua.
Nhất Thành khó hiểu, chỉ vậy thôi sao? Kỳ lạ, vừa rồi là kiểm tra cái gì, Ma Pháp Các lúc này tra được điều gì? Nhưng thấy hai chữ ‘Thông Qua’ Nhất Thành cũng không để ý đến việc này nữa.
-Không được mang sách ma pháp ra ngoài. Ngươi có quyền đọc bất cứ sách nào trong này. Nếu đến tầng ba, nhớ kỷ, cẩn thận cực kỳ với các Cấm Thuật. Tổ Sư các ngươi trước khi rời đi có nói: mấy vạn năm sau sẽ có người đến đây, đọc hết sách ma pháp trong này. Thật sự điều đó đã thành hiện thực.
Nhất Thành giật mình, nói thế là vị tổ sư kia đã biết chuyện mấy vạn năm sau? Điều này sao có thể? Tổ Sư là thần sao? Hồng Lão bên cạnh cũng khiếp sợ nhưng không có phản ứng gì nhiều. Có vẻ điều này không phải lần đầu lão gặp.
Hồng Lão hỏi:
-Sư đệ cần gì nữa không? Định tính ở lại đây bao lâu? Nếu muốn đọc hết sách trong này thì sợ rằng cần rất nhiều thời gian.
Nhất Thành lắc đầu nói:
-Không biết sẽ bao lâu, nhưng đệ sẽ ở lại đây tới khi đọc xong sách Ma Pháp trong này. Sư Huynh cứ yên tâm, không cần lo lắng cho đệ, đệ biết việc gì nên làm và không nên làm.
Hồng Lão gật đầu:
-Được rồi, sư đệ cứ ở lại đây đi. Ta sẽ cho người mang thức ăn đến đây thường xuyên.
Nhất Thành gật đầu, dù sao có ma pháp lực hắn sẽ không bị đói, nhưng có thức ăn vẫn tốt hơn. Sống thì phải ăn, thế mới là sống.
Hồng lão rời đi, Nhất Thành đâm đầu vào xem xét sách ma pháp. Bắt đầu từ tầng một. Mục đích của hắn không phải là vì linh hội phép thuật mà thật sự là vì chính bản thân hắn. Hắn đang gặp chuyện khó khăn mà không một pháp sư nào có thể tưởng tượng được.