Khi leo ra khỏi dung dịch, mặt của Nhất Thành truyền đến những đợt đau đớn kịch liệt làm cả khuôn mặt hắn trở nên méo mó. Ở mặt hắn đã xuất hiện một số vết ăn mòn rõ ràng, da thịt đã bốc khói. Dung dịch tiêu hóa của con Rết này cực kỳ mạnh, đến cả lúc hắn thúc dục m Dương Thể đến tận cùng cũng không chống cự nổi. Hắn cố gắng nhịn đau, lau đi đi nước bẩn trên mặt. Áo quần dưới sự ăn mòn của dung dịch giờ cũng đã trở nên tả tơi. Mảng lớn áo quần đã biến mất, đặc biệt ở vai và hai chân.
Huyết Ma Đao trên người hắn đã biến mất. Cỏ vẻ như nó đã rớt vào trong dung dịch kia, nhưng trong áo của hắn vẫn còn Hắc Quả, thế nhưng nó vô dụng trong tình huống này. Ngay khi ổn định thân hình, Nhất Thành định thi triển phép thuật Cánh Cổng Đen, hy vọng sẽ đánh ra một lỗ hổng thoát ra. Nhưng vừa mới định động thủ, thì cả hang động rung lên kịch liệt, nói là hang động nhưng thật ra là con rết kia đang điên cuồng di chuyển vì điều gì đó. Nhất Thành vội vàng bám chặt vào thịt trong bụng Rết để tránh ngã vào trong dung dịch kia lần nữa. Hắn vội vàng hỏi Trí Tuệ Thẻ:
-Có cách nào không?
Tiếng thở dài của trí tuệ thẻ vang lên trong đầu hắn:
-Lần này thì khó thoát rồi! Rết này thành tinh, rất mạnh, cả cơ thể trong lẫn ngoài như tường đồng vách sắt. Dù dùng phép thuật Cánh Cổng Đen cũng không dễ dàng đánh ra lỗ hổng trừ khi để nó mất không chế nhưng như vậy thì túc chủ sẽ chết càng nhanh hơn. Với mức độ rung lắc này, chắc chắn Rết này đang đánh nhau với thứ gì đó. Hy vọng có kẻ đó có thể đánh bại được nó, chỉ cần Rết Ngàn chân này chết, chúng ta mới có cơ hội thoát ra. Haizz, đúng là họa vô đơn chí. Túc chủ cố gắng giữ vững tư thế.
Nhất Thành tâm tình trở nên phức tạp, kèm theo sự đau nhức kích liệt trên cơ thể truyền đến làm hắn càng không giữ vẫn được tâm tình. Tình hình này hắn đã vô lực, chỉ còn cố gắng níu kéo thời gian, kéo càng dài càng tốt, hy vọng người ngoài kia có thể đánh bại nó. Nói thật hy vọng có ai đánh bại con Rết Ngàn Chân này là rất khó, kích cỡ của nó cũng đủ chứng minh thực lực của nó.
Các ngón tay biến thành sắc nhọn của hắn bám chặt lấy thịt trong bụng Rết. Rung lắc vẫn cứ kéo dài, một giây như cả ngàn năm trời. Nhất Thành chỉ biết điên cuồng bám chặt lấy. Sau một lúc rung lắc dữ dội thì trên cao bổng truyền đến một luồng năng lượng đổ ập xuống đầu hắn. Nhất Thành ngẩng đầu nhìn lên thì phát hiện đó không phải công kích mà một viên thạch gồ ghề hình tròn đang bay xuống đây. Nó dừng lại lơ lửng phía trên dung dịch.
Nhất Thành không biết đó thứ gì nhưng trên đó truyền đến hắc khí và ma lực rất cường đại. Ngoài ra hắn còn cảm nhận thấy một loại sinh mệnh lực trên đó. Không hiểu đây là gì nhưng có vẻ cực kỳ quý hiếm.
Tiếng Trí Tuệ Thẻ kích động vang lên trong đầu Nhất Thành:
-Có cơ hội, chúng ta có cơ hội sống!
Nhất Thành nghe vậy cũng vội vã hỏi:
-Sao? Sao?
-Đó là ma đan của con rết này, nó chứa cả sinh mệnh của con rết. Rết này sống là nhờ nó, nếu hủy diệt ma đan đó, rết này tất chết. Có vẻ như bên ngoài chiến đấu rất kịch liệt, rết này phải nuốt ma đan xuống bụng để bảo vệ nó. Chắc chắn người bên ngoài biết điểm yếu của con rết này nên mới ép nó phải làm như vậy. Cũng vì thế mà tạo cơ hội cho chúng ta. Nhanh, nhanh chóng hủy diệt nó.
Nhất Thành liền buôn ra một tay, thi triển Cánh Cổng Đen phép thuật tấn công về phía Ma Đan. Một quả cầu đen nhỏ như ngón tay đánh đến thì chưa chạm đến Ma Đan đã biến mất. Phép Thuật Nhất Thành còn quá yếu, bên ngoài Ma Đan đang được bao bọc bảo vệ bởi một luồng năng lượng yêu lực cực kỳ mạnh mẽ, nó đánh úp trở lại hủy diệt phép thuật của Nhất Thành.
Trí Tuệ Thẻ liền nói:
-Đó là năng lượng yêu lực đang bảo vệ Ma Đan. Như vậy không thể được, liều mạng đi. Túc chủ đốt sạch năng lượng khởi nguyên đang có trong Black Magic Plate và cơ thể. Lấy thân mình làm ngọn đuốc năng lượng, thi triển phép thuật Cánh Cổng Đen trên các ngón tay, lao đầu vào nó. Hy vọng sẽ có hiệu quả. Phải Nhanh lên, nếu con Rết này thu lại Ma Đan thì xong đời.
Nhất Thành không nghĩ nhiều nữa, trong lòng mắng thầm,
- ‘Chết vì gái là cái chết thoải mái!’ Tao mà biết thằng nào nói câu này thì chắc chắn đánh đến hắn học máu, cha mẹ hắn nhận không ra. Giờ phải liều mạng, phải sống, không thể chết ở nơi này. Linh Lung còn chưa lấy thân báo đáp. Phải sống đi ra mới hưởng được.
Trí Tuệ Thẻ thì mắng thầm tên túc chủ này tinh thần có vấn đề. Giờ này còn nghĩ chuyện tào lao, không lo giữ mạng.
Cả người Nhất Thành bỗng cháy lên một ngọn lửa màu trắng, đây không phải ngọn lửa thật sự mà là do năng lượng khởi nguyên không có màu sắc cố định. Vì vậy lúc đốt cháy năng lượng khởi nguyên nên mới có màu trắng như vậy. Trên tay phải hắn xuất hiện năm quả cầu đen, to hơn quả cầu lúc nảy hắn đánh ra. Hắn đạp mạnh vào vách thịt của Rết Ngàn Chân để lấy lực lao đến tấn công Ma Đan.
Sắp đến gần thì bị năng lượng yêu lực lại ngăn cản, Nhất Thành nhíu chặt mày. Ngọn lửa trắng bùng lên dữ dội hơn, lực cản giảm đi, sau mấy hơi thở thì bị đánh xuyên. Năm quả cầu ở trên ngón tay phải đánh vào Ma Đan,
-Rắc
Một vết nứt nhỏ xuất hiện trên Ma Đan, bên ngoài Rết Ngàn Chân ngửa đầu lên trời rít gào. Làm đám người tấn công nó sững sờ.
-Ầm
Lực lao đến quá mạnh làm Nhất Thành đâm sầm vào Ma Đan, hắn ôm chặt Ma đan không buông vì sợ bị rớt xuống dung dịch phía dưới. Vì đốt cháy tất cả năng lượng khởi nguyên nên tạo ra áp lực cực lớn lên cơ thể hắn, mắt mũi miệng và tai của hắn đã rỉ máu. Hai mắt đỏ rực trở nên điên cuồng. Thấy phép thuật Cánh Cổng Đen không phá vỡ được Ma Đan. Nhất Thành liền đánh ra Black Magic Plate, đâm mạnh vào khe nứt lúc nảy Cánh Cổng Đen gây ra.
Điều không ngờ đã xảy ra, ngọn lửa màu trắng liền bốc cháy ngùn ngụt bao trùm cả Ma Đan. Cơ thể Nhất Thành bỗng bị hút chặt vào Ma Đan không thể nhúc nhích. Hắn trở nên điên cuồng, gào thét, cố gắng vùng vẫy thoát ra. Nhưng lực hút cực mạnh lại làm hắn không thể nhúc nhích. Một người một Ma Đan bị ngọn lửa màu trắng nuốt chửng.
Trí Tuệ Thẻ trong giọt máu sinh mệnh quyết định làm một việc điên cuồng,
-Túc chủ linh hồn ở cơ thể sắp bị hủy diệt, ta sẽ tự động tách chúng ra, đưa vào Giọt máu Sinh mệnh để bảo vệ. Nếu lần này mất đi 50% linh hồn lần nữa, túc chủ tất sẽ mất trí nhớ vĩnh viễn. Việc trích linh hồn sẽ hủy diệt phần lớn cơ thể này và cực kỳ đau đớn. Túc chủ cố gắng chịu đựng.
Nhất Thành nghe thấy giọng nói của Trí Tuệ Thẻ nhưng không có phản ứng gì vì hắn sắp lâm vào hôn mê. Tinh thần và thể chất đã đến cực hạn, năng lượng khởi nguyên trong người đã cạn kiệt nhưng ngọn lửa màu trắng kia vẫn bốc cháy dữ đội. Nhất Thành không biết hành động đánh Black Magic Plate của mình vào Ma Đan là một hành động điên cuồng như thế nào. Ngọn lửa màu trắng kia đã nuốt chửng và đốt chảy cả năng lượng yêu lực và sinh mệnh lực của con rết.
Nhất Thành cảm thấy da thịt mình từ từ tan ra, nhưng lại không có sau đó vì hắn đã tiến vào tình trạng hôn mê sâu.