edit: may_mong_mo
Lúc nói chuyện cô rất câu nệ nhưng lúc ăn cơm rất là dũng mãnh, Kỷ Hoán mới giơ đôi đũa lên, mâm thức ăn đã không còn một món.
Kỷ Hoán thầm nghĩ: Xác thực tròn vo
Trang Viên Viên ăn quá nhiều, nhiều hơn người ta nên vô cùng thẹn thùng, ngẩng đầu nhìn vào mắt Kỷ Hoán. Kỷ Hoán hầu như chưa động đũa, ngón tay hắn đẹp kinh người, mười đầu ngón tay đang xen nhau, mỉm cười nhìn Trang Viên Viên
“Thích ăn pudding không”
Trang Viên Viên đã nhìn chằm chằm rất lâu dĩa puddig bàn bên cạnh, cô mạnh mẽ lấy lại tinh thần, nói lắp: “ cũng, cũng được”
Kỷ Hoán gọi nhân viên phục vụ, chỉ chỉ trỏ trỏ trên thực đơn, rất có khí thế chọn hết giang sơn (ý là gọi hết món).
Tuyến thượng thận của Trang Viên Viên hoạt động thật nhanh, gương mặt khẽ hồng, thời điểm Kỷ Hoán quay đầu lại, Trang Viên Viên đã sắp hoàn thành được tiết mục dúi đầu vào ngực với yêu cầu kỹ thuật thật cao, bộ dáng nhìn rất buồn cười.
“Khách sạn này làm bánh pudding rất ngon, tôi nghĩ không cô gái nào không thích đâu” ký hoán nói
“Tôi có thể hút một điếu thuốc được không”
Trang Viên Viên vội vàng trả lời “Có thể, có thể”
Lớn lên đẹp trai như thế, có hút một bao thuốc cũng được nữa là.
Kỷ Hoán châm một điếu thuốc, nghiên cứu cái cô gái mập mạp trước mắt này. Hắn như lãnh đạo của một vườn thú lớn, mà trang viên viên chính là một con lười tròn trịa trong vườn thú đó, chậm rì rì, mặc kệ người gió to bốn phía, ta chính là tám hướng không chịu ảnh hưởng. Ngoại trừ lúc ăn cơm, động tác một chút cũng không chậm, vô cùng nhanh nhẹn không hề giống một người mập.
Trang Viên viên nhìn chằm chằm mặt Kỷ Hoán, cảm thấy có chút xíu thất lễ, cho dù người ta lớn lên đẹp trai, cũng không thể cứ nhìn chằm chằm như vậy, rất giống tên ăn trộm nhìn ví tiền của người khác để chuẩn bị ra ta. Hơn nữa Trang Viên Viên cũng không hề muốn làm tên ăn trộm, cô cố góp lấy dũng khí, cuối cùng không nhịn được nữa, hỏi thăm.
“Anh làm sao gầy xuống nhanh vậy”
“cái gì”
“Tôi nói, anh, anh làm sao gầy xuống nhanh như vậy” Trang Viên Viên đột nhiên nhớ tới “Tôi có ảnh chụp nè”
Cô vội vàng vội vàng đi tìm ảnh chụp, cố gắng đem thân mình vặn thành bánh quai chèo, kết quả là vặn vẹo tại chỗ nửa ngày cũng không đụng tới được túi phía sau lưng.
Kỷ Hoán cười một tiếng, đứng lên cúi người xuống, hắn hơi cúi đầu, trên người có hương thơm dễ chịu, duỗi tay liền giúp Trang Viên Viên lấy được cái túi sau lưng.
Trang Viên Viên cảm động đến rơi nước mắt, tiếp nhận túi từ tay hắn, lật tìm bên trong cả nửa ngày, mới tìm ra một tấm ảnh đầy nếp nhăn, vuốt thẳng đưa cho Kỷ Hoán.
“Chính là tại sao anh lại gầy nhanh như vậy, một tháng trước anh vẫn còn mập như vậy”.
Kỷ Hoán mặt không chút thay đổi nhìn tấm hình chằm chằm, bên trong tấm hình là một nam nhân mập mạp cười vô cùng thoải mái không chút kiềm chế, hắn có chút bất đắc dĩ: cái con người trắng mập ngu ngốc này tại sao có thể nhìn thành hắn chứ.
Kỷ Hoán trong lòng ít nhiều gì cũng có chút hư vinh, đặc biệt hắn vốn dĩ bộ dạng xinh xắn, được khen ngợi từ nhỏ đến lớn. Mặc dù hắn cũng không thích được người khác quan tâm đối xử tốt chỉ vì tướng mạo đẹp, nhưng nếu có một ngày có một người nào đó nói hắn lớn lên thành hình dạng kia, hắn vẫn rất là bất đắc dĩ a.
Hắn tâm tư tinh tế, tiền căn hậu quả chỉ suy nghĩ một lần liền biết trang viên viên nhận lầm người.
Anh giảm cân xong, đặt biệt đẹp trai nha”. Cô thật long tán dương, sau đó có chút rối rắm noi” cho nên, cho nên chúng ta gặp mặt lần này xong thì, thì coi như xong nhé”
Trang Viên Viên rất biết người biết ta, nếu đối phương là một nam nhân mập mạp, cô còn có thể phát ra điểm sức quyến rũ của nữ nhân mập mạp, dù sao cả hai đều mập mạp, ai dám ghét bỏ đối phương chứ, chỉ cần sống qua ngày là được rồi.
Nhưng rất hiển nhiên nếu nam nhân mập mạp kia gầy xuống, hơn nữa còn tương đối đẹp trai, đi trên đường cái tuyệt đối là sát thủ, tùy tiện diễn một chút đều có thể đi vào giới giải trí.
Dạng người đẹp trai này, trang viên viên đương nhiên không ôm một tia ảo tưởng nào, cần gì phải chờ đến lúc đối phương mở miệng từ chối, chi bằng bản thân mình đưa ra trước, có thể lưu lại một cái ấn tượng tốt đẹp trong long trai đẹp thì sao!
Đều là ý tưởng của mẹ tôi, anh không cần miễn cưỡng mình”, Trang Viên Viên nói “ chúng ta hôm nay coi như xong rồi, nhé”.
Nhân viên phục vụ tay mang bánh pudding lên, vừa vặn nghe được câu nói kia của trang viên viên “ chúng ta hôm nay coi như xong rồi, nhé”.
Đầu hắn lộp bộp một tiếng, không thể tin được ngước nhìn tổ hợp 2 người phía trước này, trong nhà hang này dạng quan hệ nào hắn cũng thấy rồi, nhưng hai người này hắn tuyệt đối không nghĩ tới họ là người yêu.
Nam nhân kia ánh mắt hẳn là bị mù rồi.
Quan hệ yêu đương cũng được, nhưng tại sao hắn nghe được cái người nữ nhân mập kia lại mở miệng đòi chia tay chứ.
Hắn cẩn thận nhìn sang Kỷ Hoán, trong lòng tự nhủ, hay thật, cái người nam nhân này tại sao nhìn quen mắt thế nhỉ?.
Lúc liếc nhìn lần nữa, nhân viên phục vụ đều muốn chửi thề, ĐM, người này không phải là Kỷ Hoán sao?, ngày ngày xuất hiện trên trang nhất của các tờ báo tài chính, kinh tế. Kỷ Hoán, kỷ đại nhân, vậy ai làm ơn giải thích giúp hắn tình huống trước mặt với!. bị người yêu bỏ, vẫn là bị một nữ nhân mập bỏ rơi. Hắn chưa hề nghe tin đồn tình cảm nào từ Kỷ Hoán đâu a.