Việc Drasna không biết Daze đã có hai đứa con trai cũng không thể trách Daze được, thân là một trong Tứ thiên vương, Drasna công việc thật nhiều.
Thêm cả thời gian trước Drasna phải rời khỏi địa khu Kalos để làm một vài việc, vậy nên bà không có thời gian rãnh rổi tới nhìn con trai đệ tử mình.
Cho đến khi mà cả Kaitou Izumi và Kaitou Kei đều đã được vài tuổi, Daze cũng ngượng ngùng mà nói mình có hai thằng con trai, vậy nên tình huống có chút dở khóc dở cười.
“Drasna thiên vương, lúc nãy ta có bắt được một vài tên thợ săn bỏ trốn, chúng ta trước đem bọn chúng bắt đi a” Kaitou đối với Drasna nói.
“Đừng gọi như thế xa lạ, cứ kêu ta là bà nội đi, ta cũng coi như nửa cái mẹ của thằng nhóc Daze mà” Drasna gật đầu, sau đó đối với Kaitou cười sửa lại.
Mặc dù gọi một người mới gặp là bà nội có hơi kỳ, nhưng Kaitou vẫn là ngượng ngùng gật đầu.
Cảnh sát Jenny đối với cấp dưới ra lệnh thu bắt tất cả những thợ săn đem giam giữ, riêng Lazn thì bị còng tay và vây sát nghiêm ngặt.
Đối với đứa cháu của Thiên vương, cảnh sát Jenny rất khâm phục nói
“Cậu là Kaitou đúng không, đợt bắt thợ săn pokemon tập kích này cậu có công không nhỏ, khi về thành phố chúng tôi sẽ trao thưởng cho cậu, cảm ơn vì sự giúp đỡ lần này”
“Không có gì đâu, Jenny cảnh sát” Kaitou lắc lắc đầu mỉm cười.
Thứ mà cậu muốn nhất chính là phần thưởng từ hệ thống, còn liên minh ban thưởng thì có cũng được mà không có cũng không sao.
Đối với các đồng bạn nhỏ đã giúp ích không thiếu Talonflame và Eevee, Kaitou khen ngợi bọn chúng vài câu, sau đấy tìm chỗ nghỉ ngơi, cho các pokemon ăn một bữa no nê ngon lành.
Tộc đàn Eevee cùng con Glaceon tộc trường nhìn về phía Kaitou một lát, sau đấy nó kêu một tiếng rời đi, mối thù này, cuối cùng nó đã báo cho những Eevee đi trước, cho cha mẹ của Eevee đi theo Kaitou.
Đã không còn việc gì nữa, các pokemon của khu rừng bắt đầu quay trở lại, tuy khắp nơi đều là hoang tàn, nhưng mối nguy hại đã hoàn toàn bị dập tắt.
Tối ngày hôm đó, khi thu dọn toàn bộ thiệt hại nơi đây, cảnh sát Jenny và cấp dưới của cô trước rời đi, Grant đạo quán quán trưởng cũng chào tạm biệt.
Để lại một mình Kaitou cùng với Tứ thiên vương, cậu cùng với Lous được bà kể cho khá nhiều chuyện xưa thú vị, thêm nữa phần thưởng của nhiệm vụ cuối cùng được phân phát.
[Nhiệm vụ tình huống: (Đặc biệt) Phối hợp với liên minh, bắt giữ những tên thợ săn pokemon xấu xa, tham gia bắt giữ thành công phần thưởng cố định:
Kinh nghiệm +250000, Kinh nghiệm pokemon 500000, Điểm tích lũy +300000, Kẹo năng lực (Xanh lá), Vật phẩm mang theo (Ngẫu nhiên) – Dragon Fang]
Đẳng cấp của Kaitou từ cấp 30 huấn luyện gia trở thành cấp 32 huấn luyện gia, Kinh nghiệm pokemon Kaitou xét ở Lous, Talonflame và Eevee mà nói, Lous có thể thông qua chiến đấu bình thường tăng lên đẳng cấp khá nhanh, nó đã trải qua thời kỳ nhỏ bé rồi, vậy nên lượng kinh nghiệm này là không cần.
Talonflame thì đã cấp 50, kinh nghiệm cần để lên cấp của nó rất lớn, coi như đưa vào con chim cũng chỉ đủ để thăng một cấp, thực lực cải biến không bao nhiêu.
Vậy nên Kaitou đem phần thưởng bồi vào Eevee, con cún nhỏ đột nhiên cảm thấy cả người hơi ngứa ngứa, sau lại thư sướng toàn thân.
Đẳng cấp của Eevee từ cấp 33 thăng lên cấp 36, tiềm lực của Eevee không bị giới hạn bởi hình thái tiến hóa, bởi vì Eevee muốn tiến hóa vốn không liên quan với đẳng cấp.
Tuy nhiên nếu không tiến hóa, Eevee cũng không thể sớm nắm bắt được các kỹ năng thuộc tính, Eevee của Kaitou chắc chắn là muốn trở thành Glaceon rồi.
“Hệ thống, độ hoàn thành của ta là bao nhiêu?” Kaitou mặc niệm hỏi.
Rất nhanh có một bảng thông tin xuất hiện trả lời, có vẻ nó muốn thống kê thật lâu, cuối cùng cũng xuất hiện phần thưởng cho Kaitou.
“Độ hoành thành 81%, đánh giá là thượng phẩm hoàn thành, phần thưởng thống kê bao gồm Vòng quay ngẫu nhiên (trung) một lần, Giọt lệ của Ho-Oh, Điểm tích lũy 1000000”
Xuất hiện lượng lớn phần thưởng như vậy, Kaitou nhất thời phải tập trung sắp xếp từng món một, Dragon Fang có thể để dành cho Bagon tương lai, có điều con rồng nhỏ này vẫn đang ngủ say, chưa thể thu phục ngay lập tức được.
Kẹo năng lực (xanh lá) là dùng để gia tăng một loại năng lực sức mạnh, hiện tại Kaitou sở hữu Kính chiếu yêu (Đỏ) Siêu năng lực (Xanh lá). Tạm thời Kaitou chưa vội dùng viên kẹo này.
Vòng quay ngẫu nhiên (trung) đại khái Kaitou có biết, lần chiến thắng giải đấu làng Arose cậu từng được Vòng quay ngẫu nhiên (sơ) rồi.
[Giọt lệ của Ho-Oh: Đối với sắp chết pokemon có năm mươi phần trăm thành công dục hỏa trọng sinh, khôi phục lại sinh lực và tiềm lực ban đầu]
Đây là một vật vô cùng quý trọng, Ho-Oh là phượng hoàng, một trong các pokemon huyền thoại có thật nhiều truyền thuyết nhất, nước mắt của Ho-Oh có thể giúp pokemon khác trọng sinh?
Và cuối cùng là 1000000 điểm tích lũy, nhiêu đây điểm cộng với lượng lớn điểm tích lũy của Kaitou, cuối cùng cậu đã có được gần hai triệu điểm tích lũy, có thể đối hệ thống trao đổi một viên Mega Stone.
“Có chuyện gì vậy Kaitou?” Drasna nhìn thấy Kaitou có hơi ngơ ngác, bà quan tâm hỏi.
“Dạ không có gì, con chỉ muốn mau chóng đi khiêu chiến các đạo quán để sớm thu thập đủ 8 cái huy chương, đã lữ hành được ba tháng rồi mà con mới được hai cái, nếu không vội sợ rằng bản thân sẽ không kịp” Kaitou gãi đầu trả lời.
Câu cũng chỉ là tìm lấy cái cớ mà thôi, lúc nãy vì nói chuyện với hệ thống tập trung quá mà quên mất Drasna ở bên cạnh.
“Vậy sao? nếu không thì ngày mai ta trước dẫn con tới Cyllage City đi, cưỡi lên Noivern di chuyển sẽ rất nhanh, tiết kiệm thật nhiều thời gian” Drasna thiên vương nói.
“Như vậy không phiền bà nội quá rồi sao?” Kaitou nói nhiều cũng quen, đối với xưng hô Drasna trở nên bình thường.
“Không vấn đề gì, làm sao lại phiền chứ, ta còn muốn kể tội tên Daze kia nữa mà” Drasna mỉm cười xoa đầu cậu nói.
Vì tối nay sẽ ở lại đây, đáng lý Drasna cũng sẽ rời đi nhưng vì bồi cậu nên mới ở lại cùng Kaitou, cậu tất nhiên là chưa đi ngay được, tộc Onix tuy không có tiềm lực màu đỏ pokemon nhưng Bagon cũng là có thân nhân.
Đem nó đi ngay sẽ không tốt cho việc thu phục, chỉ có thể đợi Bagon tỉnh lại rồi nói chuyện, trước đấy Kaitou đi dạo tới nơi mà Tyranitar đang thoi thóp nằm nghỉ.
Sinh mệnh của con pokemon này đang sói mòn, đối với Jenny muốn mang nó đi chữa trị, Tyranitar lập tức lắc đầu, nó biết rằng mạng mình giữ không nổi, nó muốn được yên lặng nghỉ ngơi.
“Xin chào” Kaitou bước lại, Tyranitar mệt mỏi mở đôi mắt nặng trĩu của mình lên, nhìn thấy Kaitou, Tyranitar cố gắng nói cái gì đó.
Cậu nghe không rõ lắm liền bước lại gần, ở nơi miệng của Tyranitar khẽ nhấp nháy, thông qua tâm linh cảm ứng, Kaitou nghe khẽ được hai chữ.
“Cảm ơn…” vì đã giải thoát cho ta
Sau đấy một giọt lệ tuôn trào nóng hổi, hơi thở của Tyranitar yếu dần, nó bắt đầu nhớ về quá khứ của mình, nhớ về thời gian bị Lazn bắt đi, nhớ về tội lỗi của bản thân, dù rằng là bị cưỡng chế, nhưng vẫn là do đôi tay nó gây ra, không phải sao?
Cái chết này có lẽ càng thích hợp cho nó, ít ra cuối cùng nó không còn bị khống chế nữa, thật tốt!