Rustboro là một thành phố nằm ở phía tây của Hoenn địa khu, đây là thành phố lớn thứ tư tại Hoenn, chỉ ở dưới Mauvile thành phố, Lilycove thành phố và Slateport thành phố.
Kiến trúc tại nơi này thật sự rất đặc biệt, hoặc nên nói là độc đáo. Những tòa nhà được thiết kế và xây dựng bằng những khối đá, làm cho cả thành phố mang chút cổ điển.
Vừa mới bước vào thành phố, Kaitou liền để cho Zorua ra ngoài, con cáo đã nín không chịu đựng nổi ở bên trong pokeball nữa rồi.
Sự xuất hiện của Zorua làm cho Treecko mất đi vị trí ưu ái, hơn nữa Treecko còn không thể làm gì Zorua
“Đây là chỗ của ta!!!” Treecko đứng ở bên vai của Kaitou đối với Zorua hung dữ nói.
Có điều nó không kịp phản kháng, cái đuôi của Zorua đã quất tới, đánh cho Treecko ngã khỏi người Kaitou.
Sau đấy dưới sự ra tay hung thần ác sát của Zorua lập tức khiến Treecko phải sợ hãi dưới dâm uy của nó.
Cuối cùng Treecko đành phải đi bộ bên cạnh Kaitou, Lous trước khi đi vào Rustboro thành phố đã sớm dịch chuyển đi xung quanh tìm hiểu.
Lúc này ở bên cạnh Kaitou có Zorua kế bên, thực lực của Zorua còn mạnh hơn nó, vậy nên Lous rất an tâm để Zorua đảm bảo an toàn cho Kaitou.
Trong khoảng thời gian vừa qua, Treecko đã làm quen được với các pokemon của Kaitou, nó đang tính hưng phấn chạy tới thị uy, nhưng toàn bộ pokemon của Kaitou đều mạnh đến đáng sợ.
Kể cả Blissey nhìn như vô hại và hiền lành nhất cũng có thể một tát đập chết nó, Treecko bắt đầu run sợ, nhưng đồng thời phấn khích không thôi.
Con thằn lằn cỏ giống như một đứa bị bệnh khổ dâm, càng gặp đối thủ mạnh càng thêm hưng phấn, Kaitou chỉ đành để các pokemon của mình mài dũa cho Treecko.
Đến bên trong thành phố, nơi đầu tiên mà Kaitou đi tới hiển nhiên là Trung tâm pokemon, nơi này y tá Joy hiển nhiên là không giống với Kalos địa khu.
Và pokemon điều dưỡng ở đây chính là Chansey, điều này làm cho Kaitou có cảm giác rất thú vị.
“Y tá Joy, phiền phức cho ta đăng ký một căn phòng” Kaitou mỉm cười lại gần nói chuyện, trước tiên sắp xếp chỗ nghỉ ngơi tại thành phố cái đã.
Sau đấy Kaitou liền từ điện thoại liên lạc với Kei, mất khoảng vài giây bên kia mới bắt máy, điện thoại hiện lên gương mặt thằng em trai nhỏ bé của cậu.
“Anh hai?” Kei ngạc nhiên khi Kaitou gọi điện đến cho mình.
“Yo, Kei, còn đang ở trong Rustboro thành phố chứ, anh vừa mới đến đây hôm nay” Kaitou cười cười nói, sau đấy cầm điện thoại quay một vòng căn phòng, chia sẽ tầm nhìn bên trong trung tâm pokemon
“… Thật sao? Anh hiện đang ở trung tâm pokemon? Em về ngay!” Kei hưng phấn mừng rõ, vội vàng đi về trung tâm pokemon để gặp lại anh mình.
Anh em nhiều năm không gặp lại, Kaitou vẫn luôn là thần tượng của Kei, thằng bé thật sự rất nhớ anh mình.
Lúc này Kei đang ở bên cạnh một cô gái xinh xắn, tuổi cũng tầm chừng mười hai mười ba, đội một chiếc nón lưỡi chai, mặc bộ đồ thể thao cá tính.
Đối phương đang cùng với Kei luyện tập thi đấu pokemon, đột nhiên có cuộc gọi liên lạc với Kei, sau đấy Kei muốn trở về trung tâm pokemon làm cho cô rất ngạc nhiên.
“Có chuyện gì sao?”
“A, Lina, anh của ta vừa mới Rustboro thành phố, hiện đang ở trong Trung tâm pokemon, ta muốn về nhìn anh ấy một chút” Kei cười vui vẻ nói, nhìn cậu có vẻ rất hạnh phúc.
“Oh.. anh của Kei sao? đấy hẳn là người mà em hay kể đúng không?” Một anh chàng tuổi tầm mười bốn mười lăm mang theo balo to đùng nghe vậy liền cười hỏi
“Đúng vậy, anh trai của ta, Izumi ca là một người rất tài giỏi đó, Etun!” Kei đối với anh chàng có phần trưởng thành cười nói.
Lúc này Kei có vẻ rất vội, với cả thời gian bây giờ cũng đã muộn, cho nên nhóm ba người Kei, Lina và Etun liền đồng hành cùng nhau về trung tâm pokemon.
Bọn họ là bạn lữ hành với Kei vào năm ngoái, mọi người hẹn nhau tiếp tục cùng đi lữ hành tại Hoenn.
Ba người hỗ trợ chiếu cố lẫn nhau, trên đường đi thật sự thuận tiện hơn rất nhiều, mọi người đều đã rất quen thuộc tính cách của người đối diện.
Kei bình thường là một người rất cứng đầu, nhưng thực lực lại không tệ, cậu ta rất hiếm khi đối với một ai đó ngưỡng mộ như vậy.
Bọn họ thông qua những câu chuyện mà Kei kể mà biết loáng thoáng về người anh trai này.
Lữ hành năm đầu tiên thu hoạch được quán quân đại hội liên minh Kalos, dùng thực lực siêu quần đánh bại thần thú Cobalion.
Thậm chí rất nhiều sự tích khuếch đại phía sau được liệt kê ra, bọn họ cũng không quá tin tưởng, nhưng không ngại bọn họ mong đợi được gặp nhân vật huyền thoại này
Vậy nên khoảng chừng hai mươi phút sau, nhóm ba người liền xuất hiện ở trước cửa trung tâm pokemon, lúc này Kaitou đang nhàn nhã ôm lấy Treecko đi ra ngoài, trên đầu là con Zorua hưng phấn nhìn trái nhìn phải.
“Anh hai!” Kei vừa nhìn thấy anh mình liền hưng phấn kêu lên, lúc này Kaitou không có ngồi xe lăn, khác biệt so với ba năm trước, nếu không phải cậu đã gặp anh mình hồi liên lạc với gia đình, sợ rằng cậu không thể ngay lập tức nhận ra Kaitou lúc này.
Nghe anh mình kể rằng, ở Sinnoh địa khu, anh ấy đã gặp mặt bộ ba tạo hóa Giratina, Palkia và Dialga, sau đấy dưới kỳ ngộ mà khôi phục lại đôi chân mình.
Gặp mặt thật nhiều thần thú như vậy, ấn tượng của Kaitou liền phóng đại gấp nhiều lần trong lòng Kei.
“A.. Kei, lâu rồi không gặp” Kaitou đang ngồi trong căn tin, cảm nhận được sự hiện diện của em trai mình mới chậm rãi bước ra.
Đối với Kei cươi nói, sau đấy nhìn vào hai người ở bên cạnh Kei, một cô bé bằng tuổi của Kei, một anh chàng thoạt chừng bằng tuổi mình
“Anh hai, anh thật sự đến rồi, à, để em giới thiệu, đây là bạn đồng hành của em, Lina, cậu ấy là một điều phối viên, còn đây là Etun, anh ấy là một nhà chăm sóc pokemon”
Nghe Kei giới thiệu xong, Kaitou cũng theo lời nói em trai mình nhìn về bọn họ.
Lina liền cúi đầu chào “Em là Lina, hân hạnh gặp mặt”
“Ta là Etun, đã nghe Kei kể qua về anh nhiều rồi” Etun cười hiền lành nói, ánh mắt của anh chàng này mang theo tò mò và tìm tòi khi nhìn về phía Kaitou.
Kaitou tất nhiên cũng lịch sự chào hỏi lại “Em trai ta làm phiền mọi người chăm sóc thời gian qua rồi, ta là Kaitou Izumi, rất vui gặp mọi người”
Trong khi Etun đánh giá Kaitou, thì cậu cũng đánh giá ngược lại những người bạn đồng hành này của Kei.
Xem ra thằng em của cậu trưởng thành nhiều như vậy cũng không thiếu sự hỗ trợ của những bạn đồng hành bên cạnh.
Nhìn bọn họ còn đang đổ mồ hôi, có lẽ là vừa mới đi luyện tâp trở về, xét thấy thời gian cũng sắp đến giờ ăn, Kaitou liền nhập bọn cùng nhóm của Kei tiến vào căn tin.
Kei và Lina mang theo pokemon tới chỗ y tá Joy để chữa trị, để lại Etun và Kaitou ngồi tán gẫu một chút.
Thông qua Etun, Kaitou nghe được kha khá chuyện trong thời gian lữ hành của Kei, cậu rất có hứng thú tìm hiểu xem em trai mình làm được gì trong thời gian qua.
“Đúng rồi, Kaitou, nghe Kei nói ngươi rất mạnh, chúng ta có thể luận bàn một chút được không?” Etun mỉm cười hỏi
Nghe vậy, Kaitou không quá bất ngờ gật đầu “Tốt thôi, Etun”
Kaitou từ ánh nhìn của Etun liền nhận ra được, trước khi Etun trở thành một nhà chăm sóc pokemon, đối phương có lẽ đã từng tham gia nhiều lần đại hội pokemon.
Và Etun khi nghe Kei nói rằng anh mình rất mạnh, anh liền nhịn không được muốn xem xem thực lực nhân vật truyền thuyết trong câu chuyện của Kei mạnh như thế nào.