Thật nhiều, thật nhiều pokemon hệ rồng đang bay trên bầu trời thị trấn Alamos, đây là tràng cảnh vĩ đại mà hiếm khi có cơ hội thấy được, toàn bộ gia tộc của một Thiên vương chống lại bộ ba thần thú.
Drasna nhận thấy các kỹ năng của Altaria hầu như không gây được quá lớn thương tổn tới bộ ba tạo hóa.
Ngược lại, với sự tấn công dồn dập của nhóm Drasna, bọn bà chỉ khiến cho bộ ba tạo hóa trở nên càng thêm nổi giận.
Nhưng ít nhất….
“Bọn họ dồn sự chú ý đến chỗ chúng ta rồi”
Drasna nhanh chóng nhận ra được biểu cảm của nhóm Giratina, bọn chúng chuẩn bị đổi mục tiêu tấn công.
“Nhưng tòa tháp không gian và thời gian vẫn chưa được khởi động!” Dralaind đổ mồ hôi lo lắng nói
Đối chọi lại với các thần thú là điều mà anh thật sự chưa từng nghĩ đến
Hơn nữa, đây cũng không phải là một thần thú đơn độc, đây chính là những vị thần mạnh mẽ nhất của địa khu Sinnoh.
Việc chống lại cả ba cùng một lúc… điều này thật sự điên rồi!
“Kéo dài thời gian, tách ba người bọn chúng ra!” Drastine nhanh chóng đưa ra chỉ huy.
Để cho ba cái thần thú ở cùng một chỗ thật sự rất nguy hiểm, nhưng nếu phân tán lực lượng của bọn nó ra, bọn ông vẫn còn cơ hội kéo dài thời gin.
“Tốt, Dralaind, ngươi theo Draskiv kéo lấy Palkia đi!” Drasna gật đầu đồng ý với đề nghị của em trai mình
Những người khác trong gia tộc cũng lập tức tản ra, Drastine dồn sự tập trung vào Dialga.
Như vây Drasna sẽ đối chọi lại với vị thần của sự phản vật chất, Giratina.
Liên tục tấn công dồn dập tuy không gây ra quá lớn thương tổn, nhưng đối với các thần thú, điều này thật sự phiền phức.
Trong mắt bọn nó, nhóm của Drasna chỉ là những con kiến yếu đuối, vậy mà dám thách thức quyền uy của mình.
Thêm một phần là do các thần thú vỗn đã nổi giận sẵn, bộ ba thần thú lập tức tách nhau ra đi xử lý những kẻ làm phiền mình.
Cứ như vậy, Drasna cưỡi lấy Altaria kéo Giratina sang một bên, phía Palkia cùng Dialga cũng bị dẫn tới những hướng khác.
Xung quanh tòa tháp, trung tâm của thị trấn, ba thân hình khổng lồ phát sáng uy nghiêm vây quanh thứ nhạc cụ khổng lồ.
Ở bên trong đấy, Alice và Tonio đã chuẩn bị sẵn sàng để khởi động nhạc cụ, chính giữa của tòa tháp, phía trên cùng, phòng âm nhạc.
Kaitou được Draselly và Laverya hai vợ chồng hướng dẫn cho việc khởi động khúc nhạc Oracion.
Vì đây là một nhạc cụ rất lớn, thao tác để khởi động toàn bộ dàn nhạc cụ bên trong tòa tháp là công việc thật tốn sức.
Alice và Tonio đã chuẩn bị sẵn sàng để bắt đầu.
“Kaitou, phía trên cao, ngươi nhìn thấy chiếc đĩa kia không, đem nó đặt vào bên trong, làm theo đúng thứ tự của những hồi chuông để khởi động bài hát” Draselly giải thích.
Ở trên cao…. Nơi đó, thông với bên ngoài, và đồng nghĩa với việc cậu phải ở chính giữa vụ hỗn loạn khởi động bài hát?
Xác định được mục tiêu của mình, Kaitou hít một hơi sâu, đối với hai người Draselly và Laverya bên cạnh gật đầu nói
“Cảm ơn, kế tiếp, hãy để cho ta, hai người mau rời khỏi tòa tháp và hội tụ cùng nhóm Drasna bà nội đi, ở trên đây rất nguy hiểm, một mình ta là đủ rồi”
Kaitou chân thành nói ra.
Lúc này đang là thời gian khẩn cấp của thị trấn Alamos, chính là lúc này, hai bên tòa tháp không gian và thời gian bắt đầu chuyển động.
Xem ra là Alice cùng Tonio đã tiến hành vận chuyển những bánh răng của tòa tháp, khúc nhạc Oracion cần phải được vang lên kịp thời.
Không cần nhiều thời gian để nói chuyện, bắt đầu sớm hơn được chút nào thì tốt hơn chút đó.
“Ra đi, Talonflame, Greninja, Glaceon, Slowking, các ngươi hỗ trợ cản lại những đòn tấn công đánh tới chỗ chúng ta”
Kaitou ném ra ba cái pokeball, lúc này đội hình của Kaitou không còn quá nhiều thành viên, cậu chỉ có thể nhờ bốn người bọn nó.
Sau đấy, đưa hai tay đặt lên thành ghế, trực tiếp dùng siêu năng lực để dịch chuyển bản thân, mau chóng tiến tới chỗ mà Draselly nói.
Vừa mới dịch chuyển được lên một đoạn trên cầu thang, chính là lúc này, đòn tấn công lệch ra khỏi quỹ đạo vô tình nhắm ngay trên đỉnh của tòa tháp.
“Là Roar of Time!”
Kaitou trợn mắt lên nhìn đòn tấn công khủng bố chuẩn bị đánh ập vào người mình, Taloflame cùng Slowking phản ứng sớm nhất, bọn nó vội vàng dùng kỹ năng chặn lại
Flamthrower!
Psychic!
Có điều… vẫn chưa đủ, chỉ với hai đòn đánh bình thường của Talonflame và Slowking còn quá yếu đuối.
Roar Of Time tiếp tục hướng về phía của Kaitou, cậu cảm thấy mình nếu không thể làm gì lúc này, bản thân sẽ chết.
Nhưng thật kỳ lạ, Kaitou vẫn rất bình tĩnh, có lẽ đây là tác dụng của minh chứng đi?
Hai tay nhanh chóng nắm lấy nhau, vận dụng siêu năng lực để tiếp tục dịch chuyển, một đoạn ngắn cũng được, chỉ cần tránh đi phần lớn sát thương đến từ Dialga là đủ.
OÀNH!
Roar Of Time dừng ở ngay trước nhóm Kaitou, có điều tòa tháp vẫn còn an toàn, đằng sau lớp khói bụi dày đặc, là một thân ảnh hắc ám màu đen chắn trước người Kaitou.
“Là ngươi… Darkrai!”
Kaitou giật mình nhận ra người vừa cứu chính mình.
Bên phía của Drastine cũng thở phào một hơi, vừa rồi, bọn họ đã không kịp chặn lại đòn tấn công của Dialga.
Bởi vì phải đưa các thần thú tới một khoảng cách đủ gần tòa tháp, Oracion mới có thể phát huy hết tác dụng được.
Và điều đó đồng nghĩa với việc, Kaitou có thể sẽ phải đối mặt với nguy hiểm tử vong bất cứ lúc nào.
“Cảm ơn ngươi, Darkrai” Kaitou thở phào một hơi mỉm cười nói
“Tiếp tục đi, đừng dừng lại” Darkrai thở dốc nói, nó cũng không mạnh tới mức có thể cân nỗi nhóm Dialga đâu.
Nếu Darkrai đủ mạnh, thì nó cũng không bị Yveltal đánh bại hồi trước một cách dễ dàng như vậy.
“Ừm, Talonflame, Slowking, các ngươi cũng làm tốt lắm, Greninja, Glaceon, chúng ta tiếp tục đi thôi” Kaitou nhanh chóng kêu
Nhanh chóng sử dụng dịch chuyển để tiến tới chỗ khởi động bài hát, lúc này, ở bên ngoại thị trấn, Lous cùng Lucario cũng đang dùng hết tốc để trở về.
Tình hình này quá mức nguy hiểm, bọn nó không thể để Kaitou đối chọi một mình.
Yveltal bây giờ vẫn còn đang ngất xỉu bên trong không gian của Dialga và Palkia tạo ra.
Vẫn còn rất nhiều đòn tấn công thoát khỏi kiểm soát của gia tộc Dra- mà đánh vào bên trong tòa tháp.
Nhưng lần này Kaitou đã khởi động Kính chiếu yêu, nhận ra được quỹ đạo của bọn chúng và để các pokemon của mình đánh lệch ra.
Nếu trực tiếp cản lại không được, vậy thì làm đổi hướng tấn công của kẻ thù!
Đã đến thật sự rất gần rồi, Kaitou trên mặt đầy mồ hổi cầm lấy chiếc đĩa đặt vào trong máy phát, thực hiện theo đúng thứ tự để khởi động hoàn chỉnh khúc nhạc.
“Làm được rồi sao?” Alice phát hiện các bánh răng đang ăn khớp với nhau
“Oracion đã được bật lên rồi! Nhưng vẫn phải nhìn xem hiệu quả thế nào nữa…” Tonio cũng không vì vậy mà thả lỏng.
Âm nhạc chậm rãi vang lên bên trong thị trấn, thứ âm nhạc đã từng là lành các thần thú bây giờ liệu có thể lặp lại lịch sử?
Kaitou gục người ở bên trong tòa tháp, cậu cảm thấy lúc này mình đã hoàn toàn kiệt sức, vận dùng nhiều năng lực như vậy cùng lúc, thật sự rất đuối
“Hệ thống, khôi phục đôi chân của ta”
Kaitou dứt khoát đối với hệ thống đưa ra mệnh lệnh mà cậu vẫn luôn chờ đợi thời cơ, lúc này cậu cần phải chuẩn bị thật kỹ càng, Kaitou không tin rằng lúc nào mình cũng có thể sống sót trong nguy cơ đầy rẫy vậy đâu!