Nhận được phần thưởng là chiếc Ribbon xinh xắn biểu trưng cho việc chiến thắng Pokemon Contest tại thị trấn Alamos, chính giữa Ribbon là một mảnh logo màu vàng, hình thức tuy khác biệt nhưng nó cũng giống một chiếc huy chương vậy.
Zorua nhảy lên người của Kaitou, nó cũng bắt đầu hóng hớt phần thưởng mà bản thân nhận được.
Đối với một thần thú như Yveltal, từ khi sinh ra nó đã gần như cách biệt với loài người, việc sống chung một cách hòa thuận như vậy tương đối làm Kaitou ngạc nhiên.
“Được rồi… giờ thì”
Kaitou nhận thưởng xong, rời khỏi hội trường, cậu cũng không tính đi tới Trung tâm pokemon, mà tiến thẳng tới phòng âm nhạc.
Drasna bà nội đã không còn ở vị trí cũ, nếu như cậu đoán không nhầm, vậy thì chỉ có thể là nơi đó!
Sau khi gặp mặt Alice và bạn của cô, Darkrai, có vẻ như Drasna đã tìm được một vài thông tin thú vị.
Khi nhìn thấy đứa cháu của mình xuất hiện, bà liền mỉm cười hỏi
“Thi đấu vui chứ?”
“Vâng, cảm giác rất thú vị” Kaitou gật đầu đáp, Pokemon Contest đã cho cậu những trải nghiệm tương đối mới.
Ở một lĩnh vực khác biệt hoàn toàn, thi đấu trong Pokemon Contest giống như một cuộc tranh tài dựa vào điểm khéo léo và linh hoạt vậy.
“Bà nội tới để chuẩn bị cho cửa ải cuối cùng sao?” Kaitou trước tiên hỏi, lúc đầu cậu nghĩ rằng Draskiv sẽ lo vụ này, không ngờ Drasna bà nội lại xuất hiện.
Chẳng lẽ là do Yveltal đột nhiên bay tới địa khu Sinnoh?
Cũng có thể… dù sao dị tượng lúc đấy tương đối mạnh, mây đen và sấm chớp ầm ầm, Drasna bà nội không để ý cũng khó.
“Không, cửa ải cuối này không liên quan tới ta, bộ ta tới thăm con không được sao?” Drasna cười cười xoa đầu Kaitou.
Hai bà cháu trò chuyện với nhau trong chốc lát, khi ở trong công việc, Drasna bà nội là người rất nghiêm túc và mạnh mẽ.
Nhưng khi chỉ còn lại người thân, Drasna bà nội lại là một người bà hiền lành với sự hòa ái, nói chuyện gần gủi thân mật.
Cho nên khí thấy Drasna bà nội đột nhiêm nghiêm túc hỏi một vấn đề, Kaitou liền tập trung lắng nghe
“Con có cảm thấy điều gì khác thường gần đây không?”
“Bất thường?”
Kaitou suy nghĩ, nói thực, lúc này trong đầu cậu vẫn còn nhớ rõ cảnh tượng Yveltal xuất hiện, hơn nữa giống như nó còn đánh bay cả Darkrai nữa.
Phân vân một chút, điều này chứng tỏ là Kaitou có để ý thấy điều gì đó, sự tồn tại của Yveltal đúng là nên hạn chế một chút.
Tuy nhiên, không phải là không thể tiết lộ sự tồn tại của Yveltal, dù sao nó làm thần thú bao lâu nay, cũng đâu có ai động được vào người Yveltal một cái?
Hơn nữa, cũng giống như Wiklarm, cậu ta được sự thừa nhận của Cobalion và sở hữu một thần thú thủ hộ.
Tóm gọn lại, chỉ cần có đủ thực lực và hậu trường phía sau, sự thật rằng ngươi đang giữ một con thần thú là không có gì đáng sợ.
Drasna không có hỏi tiếp, mà đang chờ đợi Kaitou chuẩn bị trả lời cái gì.
Chỉ thấy Kaitou đột nhiên đưa tay tới, chậm rãi nói
“Đi với con một chút được không?”
Sau một hồi suy nghĩ lâu, Kaitou hỏi thăm ý kiến của Zorua, đạt được sự đồng ý của nó, cậu liền vươn cánh tay lên hỏi.
Drasna ngạc nhiên một chút, sau đấy cười cười gật đầu
“Tốt”
Nói xong, bà liền bắt lấy cánh tay của đứa cháu nhỏ của mình, một luồng siêu năng lực đánh ập vào, nhưng Drasna không hề phòng ngự.
Có lẽ là vì tin tưởng vào Kaitou đi?
Tiếp đến, hai người đột ngột biến mất khỏi tòa tháp không gian và thời gian, di chuyển tới một khu vực xa xa khỏi thị trấn.
Nơi này nằm giữa một cánh rừng hoang, có thật nhiều cây cối đang che lấp hình ảnh của Kaitou và Drasna.
Bất ngờ bị đưa tới đây, Drasna hơi nhìn xung quanh vài lần, sau đấy hỏi
“Và rồi? … có chuyện gì nào?”
Lần này Kaitou không có vội vàng trả lời, mà gọi tới Zorua trên vai mình nhảy xuống, nằm ngoan trong lòng của cậu.
Xoa xoa đầu nó một chút, sau đấy Kaitou mới nói
“Drasna bà nội, bà hẳn là để ý sự khác biệt của con Zorua này đi?”
Kaitou tin chắc là Drasna đã nhận ra một vài sự khác thưởng từ pokemon của cậu, nếu không thì bà ấy sẽ không dùng loại ánh mắt nghiên cứu tìm tòi như vậy khi nhìn bản thân thi đấu.
Một lần là ở Đại hội thường niên tại địa khu Kalos, một lần là ở Battle Chateau, cuối cùng là ở Pokemon Contest tại Alamos thị trấn.
Cộng thêm rất nhiều lần hai bà cháu ở chung, Drasna bà nội luôn để ý tới Zorua, có lẽ bà ấy chưa biết chắc chắn điều gì, nhưng nó không hề che dấu một việc rằng, trong mắt bà, Zorua là một sự tồn tại khó lường.
“Ừm, đúng vậy, ta để ý đã lâu rồi, vậy đứa nhỏ này rốt cuộc là…?” Drasna gật đầu trả lời, sau đấy hiếu kỳ hỏi.
Khi Kaitou quyết định nói ra bí mật này, điều đó đồng nghĩa với việc cậu đã coi Drasna thân thiết như người thân.
Và sự thật về Zorua là cần thiết phải nói ra để Drasna có thể hỗ trợ cậu, cũng như tiện để hoạt động ở bên trong quê hương của bà.
“Zorua, nghe thấy chưa? Không vấn đề gì chứ?” Kaitou tin tưởng Drasna, nhưng vẫn tôn trọng pokemon của mình.
“Okay, không có vấn đề gì” Zorua gật đầu, sau đấy ngoảnh mặt lại cười gian xảo nhìn Drasna bà nội.
Một lớp màu đen mây mù bao vây kín lại khu vực của hai bà cháu, một ảo ảnh được dựng ra để che đi tầm nhìn của người ngoài.
Mây đen lại kéo tới, như một hiện tượng kỳ lạ, nhưng lại không quá mức đột ngột giống lần trước.
“Đây là…” Drasna kinh ngạc nhìn lên trời cao, con Zorua trước người Kaitou đã biến mất, và ở trên bầu trời, một thân hình với thân dưới đỏ máu, nửa trên đen huyền, với đôi mắt màu xanh ngọc xinh đẹp nhìn xuống.
Drasna nhịn không được nuốt ngụm nước miếng, kinh ngạc thản thốt kêu lên
“Yveltal?”
Thân là một trong tứ thiên vương tại địa khu Kalos, Drasna bà nội không thể nào không biết vị thần thú này.
Nhất là đợt thảm họa lần trước, ba đại thần thú thủ hộ địa khu Kalos XYZ tề tụ xuất hiện, vậy mà giờ đây, một trong bộ ba đấy lại xuất hiện tại Sinnoh địa khu?
“Yo, xin chào, bà nội của Kaitou” Yveltal thản nhiên cúi đầu xuống, nhìn trực diện vào người Drasna bên dưới.
“Điều này… thật sự điên rồi…” Drasna giọng nói hơi run, bà khó mà tin vào trong mắt mình.
Từ cách nói chuyện của cả hai, và sự hiện diện của Yveltal tại đây, không quá khó khăn để nhận ra được một sự thật.
Đó là Yveltal đã thừa nhận và trở thành pokemon của Kaitou?
Mặc dù trước đấy Wiklarm được Cobalion thừa nhận, nhưng trình độ giữa Cobalion và Yveltal là hoàn toàn cách xa nhau, không hề cùng đẳng cấp
Kaitou mới đi lữ hành được bao lâu? Tại sao lại có thể khiến cho một thần thú như Yveltal cúi đầu đi theo?
Nếu như Yveltal đi theo Kaitou, vậy chuyện của Darkrai bị đánh bại đã hoàn toàn sáng tỏ, tuy nhiên, vấn đề là sau đấy một ngày…
Darkrai cảm thấy một mối đe dọa giống hệt như thời gian trước, Drasna mặc dù trong lòng có rất nhiều nghi vấn, nhưng vẫn tạm thời gạc qua một bên và hỏi
“Yveltal, ngươi có từng cảm giác được điều gì bất thường vào ngày hôm qua không?”
Câu hỏi làm cho Kaitou và Yveltal đều có một chút bất ngờ, sự khác thường là có, nhưng không rõ ràng.
Nhưng khi Drasna nói vậy, có nghĩa không phải một mình Yveltal nhận thấy điều này.