Sau khi ngủ một giấc thoải mái cho đến sáng ngày hôm sau, Kaitou thức dậy và cảm thấy đầu óc của mình nhẹ hơn hẳn, bên cạnh còn có một con Zorua đang cực kỳ hưng phấn nhìn ra ngoài cửa sổ, giống như thể nếu không phải Kaitou còn ở đây, nó đã vọt ra ngoài rồi.
Kaitou cũng không bị bề ngoài đáng yêu và vô hại của đối phương đánh lừa, vươn người căng cơ một chút, sau đấy quay đầu nhìn sang ngồi bên cạnh mình đang tu luyện Lous.
Đối phương tuy không nói gì, nhưng Kaitou biết, nó bị trận đấu ngày hôm qua kích thích thật mạnh, có lẽ cả ngày hôm qua đối phương cũng không ngủ đi, mà.. hôm nay cũng không có chiến đấu, tùy nó đi.
“Yo, Kaitou, chúng ta chuẩn bị ra ngoài sao?” Zorua đáng yêu chạy đến cười hỏi, đối với nó, việc trải nghiệm thế giới loài người một cách hòa nhập tương đối thú vị, nó cũng thật mong chờ mấy ngày tiếp theo.
Dù chưa biết bản thân có đạt lên được tầng lớp của Siêu thần thú hay không, bề ngoài Zorua nhưng thực chất là Yveltal nhảy lên vai của Kaitou nằm.
“Ừm, ra ngoài, nhưng sẽ không đi nhiều, ngươi có thể tự đi chơi, nhưng không được làm phiền người khác đâu” Kaitou gật đầu trả lời.
Không biết có phải là vì bề ngoài của Yveltal lúc này quá vô hại hay không, cách nói chuyện của Kaitou cũng trở nên thả lỏng.
Hoặc là do Yveltal đã là pokemon của Kaitou, mối liên kết này làm hai người trở nên thân mật?
Kaitou tự mình làm vệ sinh cá nhân và thay quần áo, lúc này Lous mới mở mắt ra, cẩn thận nhìn về phía Zorua trên vai của Kaitou.
Đối phương vẫn chưa thể hiện gì đặc biệt, thậm chí hôm qua còn chơi với nhóm Glaceon rất vui vẻ, giữa một bầy pokemon bình thường, con thần thú này còn tặc lưỡi kêu
‘Toàn bộ các pokemon của Kaitou đều có thiên phú cao ngất ngưỡng thật’
Nó sống đủ lâu để biết được một pokemon bình thường nên như thế nào, và khi nhận ra toàn bộ các pokemon của Kaitou đều có tiềm lực cao nhất, Yveltal bắt đầu mong chờ tương lai của mình.
Thay đồ xong mọi thứ, Kaitou liền ngồi yên trên xe lăn, Zorua cũng từ trên vai nhảy xuống đùi, Lous ở đằng sau đi tới đẩy xe.
Từ nhóm hai người trở thành nhóm ba người đi ra khỏi khách sạn, ba mẹ cùng với Kei hôm nay đều có việc, bọn họ một bên là đi bồi chuyện với Drasna bà nội, một bên là đi xem xem chiến đấu ngày hôm nay.
Dù sao thì hai hạt giống của mùa giải, được coi là những người có tiềm lực giành quán quân nhất sẽ xuất hiện lên sàn đấu hôm nay.
Hơn nữa trình độ của các tuyển thủ ngày hôm nay công nhận là cao hơn ngày hôm qua một đoạn, điều này cũng không có gì khó hiểu.
Một mình đi ngược dòng với đám đông, Zorua có phần nghi hoặc hỏi “Chúng ta đang đi đâu đây?”
“Trung tâm pokemon, nơi mà hầu như mọi người đều sẽ đi đến đầu tiên khi tới một khu dân cư” Kaitou trả lời, cậu cũng không mở miệng, dùng tâm linh cảm ứng trực tiếp đáp.
“Heh… ta muốn thử cảm giác được ngồi trong máy điều trị” Zorua đột nhiên tò mò nói.
“Hình dạng thật của ngươi không phá hư máy móc của trung tâm đấy chứ?” Kaitou có chút không an tâm hỏi lại.
“Tất nhiên là… ta không biết nữa, nói chung là ngươi phải cho ta đi thử cảm giác của công nghệ tiên tiến một chút, đã đến đây rồi mà không thử không phải quá nhàm chán sao?” Zorua đòi nằng nặc.
“Tốt, tốt, ta sẽ tìm cơ hội giúp ngươi” Kaitou gật đầu đồng ý, dù sao hiện tại cậu cũng là nhân viên tình nguyện trong trung tâm, y tá Joy lúc bận quá cũng chỉ cậu dùng máy điều trị ra sao, tranh thủ khi không có người làm một chút hẳn không có vấn đề gì.
Ba người rất nhanh đi tới trung tâm pokemon, đột nhiên ở đằng sau nghe thấy tiếng gọi quen thuộc vang lên.
“Kaitou? Ngươi tới giúp đỡ trung tâm pokemon đi?” Shiratori ăn mặc áo thun quần jean thoải mái lại gần cười hỏi.
“Shiratori? Ngươi không đi xem thi đấu sao?” Kaitou nghi hoặc nhìn.
“Cũng không cần, dù sao thì bọn họ cũng sẽ thi đấu với ngươi, thay vì quan tâm các cường giả đứng đầu thể hiện ra sao, đi hỏi một chút thần bí huấn luyện gia sở hữu Gold Lucario có thể thổi bay pokemon quán quân không phải thú vị hơn sao?” Shiratori cười tinh nghịch lại gần đi bên cạnh Kaitou.
“Ngươi thật là…” Kaitou cười trừ lắc đầu, sau đấy hai người cùng nhau đi vào bên trong.
Ngày hôm nay Shiratori đi tới Trung tâm mục đích giống với Kaitou, bọn họ cũng gặp Denis đang ở đây, ba người tất nhiên không thể kết hợp thành một nhóm chữa trị được, quá đông đúc, cũng không cần thiết.
Y tá Joy thuận tiện tách ba người ra nhiều phòng, còn có một vài người tình nguyện viên khác, Kaitou với Shiratori thế mà hỗ trợ cho nhau.
Hai người ăn ý không nói nhiều, ngay khi các pokemon bị thương được đưa vào, bọn họ chăm chỉ chữa trị vết thương thật nghiêm chỉnh.
Shiratori có hơi tò mò trên đùi của Kaitou con pokemon đáng yêu và láu cá, nếu cô nhớ không nhầm, con pokemon này là Zorua đi?
“Kaitou, con pokemon này…”
Kaitou tất nhiên nhận ra là Shiratori để ý đến Zorua, cậu hỏi ý kiến của Yveltal và bế nó lại gần Shiratori.
“Ừm, là đồng bạn mới của ta” Kaitou trả lời.
Shiratori tiếp nhận con pokemon bé nhỏ lại gần, sau đấy vui vẻ kêu
“Tuyệt quá, thật là đáng yêu pokemon, vừa nhỏ bé, lại mềm mại, ngươi thu phục Zorua này từ khi nào vậy?”
“Tối hôm qua, là nó tình cờ xông tới chỗ bọn ta, sau đó ta lại tình cờ thu phục nó” Kaitou liên tục dùng hai chữ tình cờ để mô tả tình huống hôm qua.
Zorua có hơi khựng lại, sau đấy nó giả bộ đáng yêu chơi đùa với Shiratori, chỉ cần Zorua hơi lắc đuôi chọc đối phương một chút, Shiratori sẽ yêu thích mà mang thật nhiều đồ ăn ngon ra.
“Aa~ ta cũng muốn có một con Zorua quá, cái này là donut, cái này là macaron, cho ngươi hết đấy” Shiratori sung sướng cọ má vào Zorua.
Kaitou đột nhiên có chút muốn xách con Zorua này trở lại, nếu đây đơn thuần là một con Zorua đáng yêu thì không sao, nhưng Yveltal đại lão… ngươi không muốn mặt nữa sao?
Nhìn Zorua thơm ngon ăn hết bánh ngọt của Shiratori, Kaitou cũng mặc kệ nó, lúc này đã là chín giờ sáng, các trận chiến đấu giống như dần lên được phần cao trào.
Theo đúng lịch, lúc chín giờ mười lăm, trận đấu của Mianthe diễn ra, đối thủ cũng là một cái huấn luyện gia lâu năm, thật nhiều người mong chờ trận chiến này.
Shiratori lại gần cúi đầu xuống xem, thấy được màn hình điện thoại là hội trường thi đấu liền hỏi
“Là trận của Mianthe?”
“Ừm, sắp bắt đầu rồi!” Kaitou gật đầu, Zorua cũng nhảy lên vai của Kaitou nhìn vào màn hình, nó có vẻ rất tò mò.