Sân vận động lớn tại Lumiose thành phố đã được chuẩn bị tương đối hoàn thiện, Kaitou dựa vào lợi ích cùng sự quen biết của mình mà một lần nữa tiến vào hội trường tổ chức đại hội liên minh thường niên.
Mặt sân thi đấu đã được quét dọn sạch sẽ, rất nhiều mặt sân còn phong phú hơn cả so với lúc Kaitou đi tham quan lần trước.
Kalos Hotel vì lý do thiệt hại nặng nề nên không thể trở thành nơi tạm trú cho các thi sinh tham gia đại hội lần này.
Thay vào đó Liên minh quyết định để cho năm cái khách sạn nhỏ hơn xung quanh hội trường mở cửa phục vụ đặc biệt cho các thí sinh tham dự, sau đấy mới mở cho các khách tới xem.
Toàn bộ chi phí đều do một mình Liên minh chi trả, có thể nói tài đại sức thô Liên minh quả nhiên giàu có.
Điều này cũng thể hiện sự quan tâm của bọn họ dành cho thế hệ mới của địa khu, các loại tài năng huấn luyện gia, những màn chiến đấu hưng phấn thu hút khán giả và nhiệt tình.
Sáng ngày hôm nay Kaitou đã dậy từ rất sớm ăn mặc nghiêm chỉnh để ra khỏi phòng, Shiratori và Alidon nhìn Kaitou với đầy sự nghi hoặc.
“Ngươi chuẩn bị đi đâu vậy?” Shiratori hiếu kỳ hỏi.
“Đi đón người nhà tới thăm” Kaitou trực tiếp trả lời, sau đấy nhờ vào Lous dẫn dắt rời cửa.
Alidon cũng tính hóng đi theo, bất quá nhìn vào đĩa đồ ăn trước mặt mình, cậu tạm thời để chuyện của Kaitou sang một bên mà điền đầy bụng.
Lumiose thành phố không chỉ có sân bay mà còn có nhà ga đề thuận tiện di chuyển trong nội địa.
Một cái là để di chuyển từ địa khu này sang địa khu khác, nếu Kaitou muốn qua Hoenn lữ hành thì cần phải tới đây mua vé, còn nếu muốn tự mình đi sang địa khu khác một là lâu, hai là cần vượt qua biển, ba là di chuyển bất hợp pháp, nói chung là tương đối phức tạp.
Nhà ga thì để người dân bên trong thuận tiện qua lại, ba mẹ của cậu cùng với Kei cũng là tới Lumiose thành phố nhờ nơi này.
Vốn tính chào hỏi vui vẻ, ai ngờ vừa vào tới nhà ga Kaitou liền gặp được người quen
“Alain? Sao anh lại đến đây?” Kaitou giật mình hỏi
“Kaitou? Em cũng tới đón tiến sĩ sao?” Alain nghi hoặc hỏi
Nghe Alain nói vậy thì Kaitou liền hiểu vấn đề, hóa ra là thầy của Alain, tiến sĩ Sycamore tới thăm.
Kaitou lắc đầu và giải thích, nghe thấy Dr Sycamore tới, tất nhiên là Kaitou sẽ thuận tiện chào hỏi một chút.
Hai người cùng nhau chờ đợi tại chỗ bến đậu của tàu, rất nhanh thì đến thời gian, khi cửa tàu mở ra thì khá đông khách ngồi bước ra.
Đông đúc đến Kaitou phải hoảng sợ, còn Alain thì có vẻ đã thói quen, mất khoảng năm phút thì chỗ này mới thưa ra một phần.
Rất nhanh thì điện thoại của Alain và Kaitou đồng loạt vang lên, hiển nhiên là đến từ tiến sĩ và ba mẹ Kaitou.
“Kaitou, bọn ta đến rồi, con đang ở đâu?” Hinoe mẹ cậu lập tức nói
Bên kia Alain cũng đang chào hỏi tiến sĩ Sycamore, hai người nhanh chóng báo ra vị trí của mình, kể cũng lạ, bọn họ cũng là đứng tại chỗ dễ nhìn, làm sao lại không thấy được nhỉ?
Đợi cho đến lúc Hinoe, Daze hai vợ chồng với đứa em trai nhỏ chật vật mang khá nhiều hành lý tới Kaitou mới giật mình.
Có balo không gian cậu hiểu rõ cái vali của mẹ mình tuyệt đối chứa rất nhiều đồ, Kaitou thậm chí có cảm tưởng mẹ mình xách hết cả nhà chuyển đi luôn.
Cùng lúc đó tiến sĩ Sycamore cũng lại gần, mọi người đều là người quen nên lập tức cười vui vẻ chào hỏi.
“Thế nào, chuyến lữ hành coi như thuận lợi chứ, Kaitou?” Dr Sycamore thân thiện hỏi thăm.
Dù được tiến sĩ phát cho pokemon khởi đầu, là người dạy mở lòng, nhưng Kaitou cũng không liên lạc với ông nhiều lắm.
Các huấn luyện gia tân nhân khác hầu như đều gửi rất nhiều pokemon cho tiến sĩ chăm sóc, còn Kaitou chỉ thu phục đủ số lượng, thành ra rất lâu thời gian cậu cũng không gọi điện cho tiến sĩ trừ những lúc qua thành phố mới.
Bất quá nhờ liên hệ giữa gia đình và viện nghiên cứu của tiến sĩ nên Kaitou không đến mức xa lạ và tiến sĩ không lạnh nhạt với bản thân.
“Vâng, còn rất ổn” Kaitou mỉm cười trả lời.
Sự việc của Alain thật sự khiến cho tiến sĩ thật sự lo lắng, đoàn người trước tiên đi tới một nhà hàng ăn uống, nói chút chuyện vui xã giao rồi ai về đường nấy, dù sao đi chặng đường dài ai cũng mệt mỏi.
Vốn là Lous đẩy xe cho bản thân, Hinoe liền phụ trách thay nó đẩy xe cho Kaitou, Lous tất nhiên là không tranh, cùng với Kei đơn giản giao tiếp một chút.
Lous đã dần mở lòng ra, đối với người nhà của Kaitou cũng trở nên hiếu kỳ và quan tâm hơn một chút, dù ngoài mặt vẫn rất lạnh nhạt.
Kaitou Daze ba cậu là cái cường giả, lúc trước Kaitou còn nhỏ nên không để ý, khi cậu càng trở nên mạnh hơn thì cảm thụ khí tức càng rõ ràng.
Đi đến khách sạn nghỉ ngơi, đặt trước phòng gia đình nhà Kaitou thuận tiện vào trong nghỉ ngơi, chỉ có ba cái giường, là cho Kei và ba mẹ ngủ.
Bởi vì là thí sinh của đại hội nên Kaitou được xếp phòng riêng, Kei nhìn thấy giường rộng cực kỳ thích thú nhào vào
“Mềm quá, haha” Kei như cái đứa trẻ lăn lộn, lâu rồi mới thấy tính trẻ con của thằng bé, hẳn là ở tại Trainer’s School học không ít khổ đi
Cầm lấy cái pokeball gọi ra Charmander, cái này thằn lằn lửa xem ra đã quá thân thuộc với Kei rồi, mọi người đều thầm thừa nhận cái Charmander này là pokemon của Kei luôn.
Đẳng cấp cũng gần lên tới Charmeleon, nếu để Charmander cho một cái khác mới huấn luyện gia có lẽ Kei sẽ khóc chết mất.
“Kaitou ca, còn bao lâu nữa thì đại hội sẽ diễn ra?” Kei ôm gối hưng phấn hỏi.
“Hử? À… bốn ngày nữa thì buổi khai mạc sẽ diễn ra, sẽ có cuộc thi marathon để thắp lên ngọn lửa Moltres, đến lúc đó các khách mời trẻ đều có thể tham dự a, nhóc có muốn tham gia không?” Kaitou cười cười nói
“Cuộc thi marathon? Moltres? Là thần thú đi!!” Kei hai mắt tỏa sáng nói
“Ừm, anh cũng gặp qua trên TV thôi, người chiến thắng có thể đạt được vinh dự đốt lên ngọn lửa khai mạc đại hội, được cận cảnh nhìn Moltres nha” Kaitou cười cười nói
Tất nhiên là Kaitou không kể về khoảng không gian gặp Lucario, lúc đó Kaitou cái nào thần thú pokemon còn chưa gặp qua?
Hoopa vung ra mấy cái vòng liền gọi khắp mọi nơi thần thú kêu tới, có điều mới xuất hiện thần thú thì không có mặt tại thời điểm của Lucario.
“Tuyệt thật, em cũng sẽ tham gia” Kei giơ tay xung phong.
“Rồi rồi, trước tiên đi tắm cái đã, cả người đầy mồ hôi rồi” Kaitou lại gần xoa đầu thằng bé.
Ba mẹ cậu đã sớm vào phòng tắm ngâm nước nóng, Kaitou ngồi hỏi thăm thằng em tình hình học tập.
Sau đấy cậu với Lous không ngừng kể về kinh nghiệm của mình, vì số tuổi của cậu và Kei không chênh lệch quá nhiều, nên chuyện tâm sự trở nên thoải mái hơn nhiều.
Kei cũng được lão ba Daze luyên thuyên về chiến tích của mình, nhưng nghe Kaitou kể chuyện lại mang một phong cách thú vị hơn.