Gặp lại một người quen cũ tại Couriway thị trấn thật sự rất bất ngờ, Shiratori đã thu thập đủ năm cái chìa khóa công chúa để tham gia giải biểu diễn cấp Master, bây giờ cô ấy đang huấn luyện tại thị trấn nhỏ này.
Không phải là Shiratori không thể trở về Hoenn huấn luyện, mà đơn giàn là thời gian chẳng có nhiều đến vậy, tiện thêm thị trấn này lại có rất nhiều con sông.
Mà bộ ba pokemon chủ lực của Shiratori liền có hai con thuộc hệ nước rồi, một là Azumarill, một là Milotic, huấn luyện biểu diễn ở đây mới có khả năng tối ưu nhất khuếch đại sự mỹ lệ của các pokemon.
“Haha… vậy ra ngươi là đang chuẩn bị khiêu chiến đạo quán Snowbelle sao?” Shiratori có chút tò mò hỏi.
“Ừm, đạo quán cuối cùng rồi” Kaitou gật gật đầu trả lời, trong khi tán gẫu với đối phương, cậu nhận thấy Shiratori tuy tính cách không thay đổi, nhưng khí thế lại dần mạnh hơn một chút.
Thực lực của con Sylveon này đã lên cấp 58 rồi, thời gian qua đối phương hẳn là chiến đấu không ít, dù sao Nhà trình diễn pokemon rất khó tăng lên thực lực.
“Đúng rồi, ngươi không phải cũng tham gia nhà trình diễn sao? Có thời gian biểu diễn cho ta xem một chút đi” Shiratori nhớ lại cái gì đó.
Sau đấy cô hưng phấn đề nghị, khác với những người xem bình thường khác, cô tất nhiên là biết rõ mục tiêu của Kaitou nhắm đến là chuyên nghiệp huấn luyện gia.
Vậy mà có một ngày bật TV lên xem chương trình biểu diễn của bộ đôi Kalos Queen lại gặp được Kaitou cùng với các pokemon của cậu ta lên sân khấu.
Lần biểu diễn đó vẫn còn rất nhiều sai sót, nhưng về tổng thể và linh hồn thì Kaitou đã dồn hết tâm huyết vào bên trong.
Cho nên khi xem phần biểu diễn này, Shiratori cũng cảm thấy hơi ấm lòng, đó là cảm xúc chân thành của huấn luyện gia dành cho pokemon của mình.
“Đừng có đùa, ngươi mới thí sinh tham dự giải trình diễn pokemon Master, ta chỉ là tùy tiện múa máy tý thôi” Kaitou lập tức quơ tay từ chối ý kiến này.
Biểu diễn gì đấy tính sau, cái này chỉ được coi như một phương án xả stress cho đồng bạn thôi, còn nghiêm túc thì thật sự rất khó.
Hơn nữa việc hỗ trợ Alain thu phục Hildert và cứu giúp hai cái Xernear mới là việc quan trọng hơn, cậu chỉ có một ngày nghỉ ngơi tại Couriway thị trấn mà thôi, nếu không tận hưởng thì quá ngốc rồi, ai đâu rãnh rổi đi biểu diễn cho con ngốc này xem?
“Thôi mà, cho ta xem đi, cả cái Glaceon xinh đẹp của ngươi nữa” Shiratori lập tức nằng nặc đòi Kaitou biểu diễn.
Tất nhiên là Kaitou không đồng ý, cuối cùng dưới tình hữu nghị mỏng manh của cả hai, Kaitou vẫn là gọi ra Glaceon cho Shiratori nhìn thỏa thê.
“Aaaa… Thật tuyệt vời!” Kể cả Shiratori lẫn con Sylveon đều thật sự hưng phấn khi gặp Glaceon, tuy nhiên bọn họ bị sự lạnh lùng của Glaceon cự xa vạn dặm.
Hoàn toàn không quan tâm tới Shiratori và Sylveon, lúc này Kaitou mới nhớ cái xinh đẹp Sylveon kia là giống đực, đôi mắt nóng rực nhìn chằm chằm Glaceon nhà cậu, cứ có cảm giác con gái nhà mình bị theo dõi đấy.
Bất quá Kaitou còn chưa kịp nói gì, Lucario đã tự động chui ra khỏi pokeball chặn lại tầm nhìn của Sylveon rồi.
“Lucario ca..” Glaceon nhìn thấy Lucario liền hiền hòa mỉm cười kêu vài tiếng, giống như băng giá tan chảy làm Shiratori đốn tim
Còn Sylveon cũng nhịn không được muốn dùng hai cái ruy băng tới chạm vào Glaceon, bất quá Lucario đáp lời Glaceon xong tiện thể dùng tay chặn lại đằng sau cái giống đực ngoại lai.
Đây chính xác là bộ dạng của một cái hộ hoa cao thủ mà, hai cái pokemon này hiển nhiên là có gian tình, Kaitou và Shiratori khẳng định.
Lúc trước cậu đã từng nghi hoặc về vấn đề giữa Glaceon và Lucario rồi, đột nhiên giữa đường có tình địch xuất hiện, Lucario mới biểu hiện ra rõ ràng như vậy.
“Chủ tử, ta mang Glaceon đi tham quan một chút được không?” Lucario đối với Kaitou hỏi
“Ừm, đi đi” Kaitou tất nhiên là không cản trở tụi nhỏ của mình chuyện tình cảm, bất quá bọn nó gắn bó với nhau mà bản thân Kaitou còn độc thân cẩu, đúng là chó má thật.
Nói xong Lucario liền đối với Glaceon tự chủ rời khỏi trung tâm pokemon, để lại một cái thất tình Sylveon đau khổ dúi đầu vào Shiratori tan nát cõi lòng.
Tình cảm vừa chớm nỡ đã bị mạnh mẽ dẫm nát, aa.haha
“Ừm… Shiratori, ta mới tới đây sáng hôm nay, ngươi ở Couriway thị trấn lâu rồi, có biết điểm gì đặc sắc không dẫn ta đi tham quan một chút được chứ?” Kaitou nhanh chóng đổi đề tài.
Không hiểu sao cậu cứ có cảm giác bản thân đàng chà đạp tình cảm của người khác vậy, Shiratori an ủi Sylveon một chút sau đấy cười cười gật đầu với Kaitou “Tốt, đợi ta một lát.”
Nói xong cô mang con Sylveon ủy thác lại cho y tá Joy, lúc này chắc là thằng bé cũng không muốn ở bên trong pokeball đâu.
Làm xong mọi chuyện Shiratori mới bắt đầu dẫn Kaitou đi tham quan thị trấn, tuy nói là cô ở đây để huấn luyện, nhưng không phải ngày nào cũng dồn hết thời gian để tập biểu biễn cả.
Đôi lúc cũng cần phải nghỉ ngơi, ví dụ như là đi shopping chẳng hạn, Kaitou cũng theo sau mua vài bộ quần áo, đồng phục lữ hành cậu đã mua vài bộ rồi, lúc này Kaitou mua vài cái đồ thời trang để mặc cho vui.
Một bộ áo thun giản dị, quần jean phối với giày thể thao, mái tóc màu đen lâu rồi không cắt nên hơi dài che đi một chút cặp mắt huyền bí của cậu, khí chất nhẹ nhàng lại khó mà hiểu thấu của Kaitou là điểm cộng vô cùng lớn cho Kaitou.
Có vẻ như theo thời gian năng lực trở nên mạnh hơn, nó cũng tác động một phần không nhỏ tới diện mạo của Kaitou, dù vẫn là mười tuổi, nhưng Kaitou đã cao hơn một chút, không hề có dấu hiệu thua Shiratori, khí chất trở nên thành thục và nụ cười rất quyến rũ người khác.
“Ồ… đẹp phết, Kaitou, ngươi đã từng có ai đó thích chưa?” Shiratori đột nhiên thán phục nói.
Khi cô gặp Kaitou từ phòng thay đồ bước ra, cậu ta dù mặc những bộ đồ tinh xảo hay giản dị đều hold được tất cả.
Nghe tới đây Kaitou có hơi chút xấu hổ gãi gãi, nói tới việc có người từng thích mình chưa, giống như là từng xuất hiện một cái thì phải?
Nhìn thấy thái độ của Kaitou lúc này, Shiratori thật sự rất bất ngờ nói
“Đùa chứ? Thật sự có gái thích ngươi? Là ai? Là ai? Bật mí tí đi?” Shiratori tỏ ra hưng phấn mà hỏi, có điều trong lòng cô không hiểu sao cảm thấy chua chua.
Kaitou nhìn thấy nhiệt tình như vậy Shiratori cũng không tiện bà tám với đối phương, với lại tình cảm của Sillina không phải là thứ để cậu chơi đùa.
Vậy nên Kaitou chỉ là lắc đầu trả lời tương tự như lúc trước.
“Không có, dù có cũng không phải lúc này, ta còn phải mất nhiều thời gian để tiếp tục huấn luyện, khi chúng ta còn trẻ tuổi còn nhiều mục tiêu phải lo hơn, phải không?”
“Chậc, ngươi là không biết, dù có đi lữ hành nhưng yêu đương cũng không cấm mà, không trách vì sao ngươi lại là độc thân cẩu” Shiratori khinh bỉ kêu.
Sau đấy cô cười cười kéo tay Kaitou đi tới một quán cà phê gần đấy tiếp tục hóng chuyện, nghe thấy đáp án của cậu ta, Shiratori không hiểu sao có chút nhẹ lòng.
Bất quá những cảm xúc này chỉ đơn thuần là thoáng qua mà thôi, vẫn chưa có gì đọng lại bên trong mỗi người.