Bị mang vào rắc rối không ngừng, lúc này Kaitou đã có chút hối hận vì nhận nhiệm vụ tìm hiểu nguồn gốc của trứng cổ đại (tiềm lực đỏ) rồi đấy, nếu được Kaitou càng muốn chờ bốn năm cũng tốt, miễn là quả trứng nở ra là được, cần gì phải đi tìm hiểu cái quái gì.
‘Đây rõ ràng là đi tìm chết a? Khoan khoan, đừng có lại đây, ta chưa sẵn sàng, đợi chút, đợi chút.’
Kaitou hoảng sợ nghĩ vội né sang một bên, lưỡi rìu đã từ trên rơi xuống, chặt vào mặt đá hãm xuống một cái hố nhỏ, Kaitou liên tưởng tới bản thân nằm bên dưới cái rìu đó, xúc cảm tuyệt đối tuyệt vời khó tả.
Vừa mới tránh thoát cái chết trong gang tấc, Kaitou không có bất cứ pokemon hỗ trợ bản thân, các pokemon ở đây đều không mấy ưa thích con người.
Đứng dậy xong, Kaitou lập tức bỏ chạy, vì cơ thể cậu nhỏ hơn, thể lực cũng tương đối tốt, Kaitou liền kéo dài một khoảng cách với tên đô con kia.
Đồng thời lập ra một cái khoảng cách xa dịch chuyển, Siêu năng lực của cậu mới là màu xanh lá, không thể ngay lập tức bỏ trốn được, nếu lập tức dịch chuyển chỉ đi được tầm mười mét, vẫn chưa đủ để rời khỏi đấu trường.
‘Trước tiên là định vị, sau đấy xác lập một mối liên kết không gian, sau đấy mới dịch chuyển, cần phải tới nơi thật gần Lucario mới được’
Kaitou suy nghĩ, cậu nhắm mắt cảm nhận một chút, bất quá cảm nhận được tên đô con lao tới, Kaitou lần nữa bỏ trốn.
Ngươi rượt đuổi ta né tránh, trận đấu nhất thời trở thành trò tấu hài cho các pokemon phía trên, có điều không ai chửi bới Kaitou cả.
Bởi vì bọn chúng biết, thể lực của một người là có giới hạn, khi mà Kaitou cạn kiệt sức lực, đó cũng là lúc tuyệt vọng nhất mà Kaitou cần gánh chịu.
Hi vọng càng nhiều, thất vọng càng nhiều, không phải sao?
Đám pokemon lập tức đầy thú vị nhìn xuống sàn đấu, chỉ chờ thời khắc mà bọn chúng mong đợi sắp đến.
Khoảng tầm bảy tám phút sau đó, Kaitou thở hồng hộc né trốn, có lần cậu suýt bị chém trúng, trái tim của Kaitou đang đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài.
Cái cảm giác rượt đuổi tử vong này không dễ chịu chút nào, làm gì có đứa trẻ mười tuổi nào khổ bức như cậu? Quá đáng sợ, gặp người khác sợ rằng đã sớm bị giết đi?
‘Đến lúc rồi, cần phải diễn, cần phải diễn...’ Kaitou lăn ra vài vòng, cậu biết bản thân phải tỏ ra sợ hãi khi sắp bị giết chết.
Cơ mà.. cái đệch, cái này cần gì diễn, chỉ cần đối phương vừa đến cả người cậu liền sợ đến bủn rủn đây nè, lúc này cần phải tập trung hết sức để dịch chuyển.
“Chết đi!!!” Tên đô con gào to như muốn oanh điếc cái tai của Kaitou.
Cậu đang lập một khoảng cách dịch chuyển tới Lucario, ngay khi cái rìu gần đi đến, chỉ cách đó vài giây, Kaitou biến mất, để lại phía dưới tên đô con lưỡi rìu là hố sâu dày đặc.
Vì dùng lực quá nhiều, mà không biết ở phía dưới có máu hay không, chỉ thấy hắn vung rìu xong liền đưa hai tay lên cao ăn mừng, ý tỏ hắn còn sống thêm được vài ngày nữa.
Đợi cho đến khi đám pokemon này phát hiện, đã quá đủ để Kaitou hoàn thiện hành động của mình, xuất hiện ở trước mặt Lucario, dưới sự ngạc nhiên của nó, Kaitou nói
“Muốn được giải phóng? Cùng ta lập cái khế ước đi”
Cậu không cho Lucario có thời gian nghi hoặc, làm hay không? Chỉ một giây chưa đầy Lucario liền tín nhiệm con người trước mặt, bởi vì nó tin tưởng vào con tim mình.
Hai người lập tức đưa tay ra thiết lập một vòng khế ước, cảm giác nóng rực truyền vào cả Kaitou và Lucario, thông qua Siêu năng lực đến làm vật nền, rồi Kaitou cảm nhận được Aura lực hạt giống của Lucario đang truyền qua.
Chỉ có một chút mà thôi, cậu cần phải cẩn thận hấp thu, chỉ cần mang nó trở thành một năng lực hiện hữu là tốt rồi.
Năm phút trôi qua, phía ngoài đấu trường, bọn chúng phát hiện ra Kaitou còn chưa chết, phía dưới hố không hề có xác người, tình huống có chút hỗn loạn.
Bên chỗ Kaitou, năm phút là đủ để khế ước hoàn thành, hệ thống âm thanh vang lên làm cậu thở phào
[Lĩnh ngộ được Aura chi lực: Năng lực mở rộng: Aura chi lực (Trắng)]
Tuy chỉ là màu trắng năng lực, Kaitou lập tức thử dùng nó tới câu thông với Lucario, quả nhiên là có thể liên kết, có điều Aura chi lực của Lucario là màu đỏ, còn của cậu là màu trắng, quá chênh lệch rồi.
Một phút sau, phong ấn của Lucario vẫn không thể bị đập nát, Kaitou liền chơi liều
“Hệ thống, sử dụng Kẹo kinh nghiệm năng lực (Xanh lá), mục tiêu, Aura chi lực”
Thật may vì bản thân không có thói quen dùng đồ bậy bạ, nếu không có tác dụng tức thời, Kaitou liền để dành viên kẹo này.
Lúc này phát huy ra công hiệu khá ổn, Kaitou cảm thấy một dòng nước ấm chảy qua người, đem Aura chi lực rèn luyện thêm, phía bên Lucario đang thất vọng vì Aura của Kaitou quá yếu.
Đột nhiên nó cảm nhận được Aura của Kaitou mạnh lên một đoạn, sau đó trực tiếp cùng Aura của nó câu thông, rồi một tiếng Rắc rắc vang lên.
“Phá vỡ rồi?”
[Aura chi lực (Trắng) Kinh nghiệm đã đầy, thăng cấp thành Aura chi lực (Xanh lá)]
Từng cái xiềng xích bị đập bể ra, Kaitou mừng rỡ thờ phào một hơi, có được Lucario ở bên cạnh, tạm thời đảm bảo được sự an toàn của cậu.
Chỉ cần Hoopa không ra tay thì....
“Là Hoopa! Hắn tới rồi”
Lucario lời nói làm cho Kaitou suýt bắn cả người lên, đừng đùa chứ, mới nhắc tới tào tháo thì tào tháo tới liền luôn sao?
Ma thần sáu tay Hoopa – Trạng thái giải phóng hoàn toàn, lúc này nó đang cười thật man rợ đối với Lucario nhìn
“Phá giải phong ấn được rồi? Xem ra ngươi cũng rất thú vị, ở một cái tầm thường nhân loại giúp đỡ làm tới bước này, không tồi”
Giống như đang đùa nghịch một món đồ chơi của bản thân, Kaitou thử dùng hệ thống đánh giá Hoopa ra sao, nhìn thấy đẳng cấp của nó Kaitou liền hoảng sợ
“Pokemon: Hoopa - Unbound
Thuộc tính: Psychic – Dark
Đặc tính: Magician
Đẳng cấp: 103”
Đệt, đẳng cấp này còn cao hơn cả Ho-Oh, thế này thì đánh đấm thế nào? Kaitou lướt nhìn sang phía Lucario, hệ thống cho đánh giá tiếp theo càng đáng sợ hơn.
“Pokemon: Gold Lucario
Thuộc tính: Fighitng - Steel
Đặc tính: Justified
Đẳng cấp: 101”
Con pokemon tưởng như bình thường này vậy mà cũng đẳng cấp 101, ngang bằng với Siêu thần thú Ho-Oh rồi, bộ đẳng cấp cao pokemon giờ dễ gặp vậy sao?
Hai con pokemon nhìn nhau chằm chằm, đặc tính của Lucario là Justified, nếu bị tấn công bởi hệ hắc ám kỹ năng nó sẽ gia tăng sức tấn công, có điều Hoopa tuy nói cụ bị hệ Dark, nhưng nó vẫn lấy hệ Psychic làm chủ a.
Làm sao đây? Làm sao đây, một cái người bình thường như cậu làm được gì trong tình huống này, mọi chuyện dường như đi quá xa rồi a, Drasna bà nội ơi, ba mẹ ơi, cứu...