Nguyệt Ninh phun tào một hồi lâu như vậy, nhưng hiện tại Tần Trạch vẫn chưa về đêơn nhà, vì thế nàng bắt đầu đem hạt dưa ra, chuẩn bị hóng màn trình diễn của nam nữ chính.
Quả nhiên, một lát sau Tần Trạch liền trở về với gương mặt âm trầm.
Nhạc Dao Dao nhìn thấy Tần Trạch trở về sớm, liền kinh ngạc một chút, sau đó mới vui vẻ hỏi: "Sao hôm nay về sớm như vậy?"
Tần Trạch không nói, hắn chỉ im lặng mà nhìn Nhạc Dao Dao với ánh mắt nặng nề.
Nhạc Dao Dao cảm thấy có gì đó không đúng, nàng ta cũng có chút chột dạ sợ rằng Tần Trạch phát hiện ra chuyện gì đó của mình. Vì thế, Nhạc Dao Dao liền rụt rè mà hỏi: "Anh làm sao vậy, có chuyện gì hay sao?"
Tần Trạch im lặng hồi lâu, cuối cùng hắn mới trầm giọng mà nói: "Sao em lại giấu tôi?"
Nhạc Dao Dao hoảng hoạn sau khi nghe câu hỏi này từ miệng Tần Trạch, vì thế nên nàng ta lắp bắp nói: "Giấu... Giấu anh cái gì cơ?"
Nhạc Dao Dao cụp mắt, nàng ta cảm thấy dường như Tần Trạch đã phát hiện ra chuyện gì đó, vì thế nên hắn đã nói như vậy.
Toàn thân Tần Trạch đều là khí lạnh, hắn ta chậm rãi mà nói từng chữ một: "Chuyện em thiếu tiền, vì sao lại giấu tôi?"
Nhạc Dao Dao kinh ngạc một lúc, sau đó nàng ta liền cụp mắt xuống, đôi mắt ẩm ướt.
Tần Trạch nhìn thấy bộ dáng này của nàng ta, lòng lại mềm.
Dù sao thì nàng ấy cũng chỉ mượn tiền của người khác mà thôi, có lẽ là bị người khác dụ dỗ. Nhạc Dao Dao hiện tại thiện lương như vậy, trong sáng như vậy, nàng ấy sẽ không bao giờ làm chuyện này.
Tuy rằng lúc trước có qua lại với tên Mộ Dung Duật, thế nhưng nàng vẫn chưa hề cho hắn chạm vào. Tần Trạch cho rằng, Nhạc Dao Dao vẫn luôn bảo vệ bản thân mình là vì hắn.
Tần Trạch tin chắc là vậy.
Hiện tại Nhạc Dao Dao nợ tiền, có lẽ nàng ấy bất đắc dĩ lắm mới làm như vậy mà thôi.
Dù sao thì, hắn và Nhạc Dao Dao cũng đã trải qua rất nhiều chuyện nên mới có thể ở bên nhau, vì thế hắn không muốn vì chuyện lần này mà phá hỏng.
Tần Trạch thở dài, hắn cố gắng bình tĩnh trở lại. Hắn cảm thấy chuyện này cũng không có gì lớn, tuy rằng hắn không thích Nhạc Dao Dao đem ảnh ra cho người khác xem, thế nhưng cái kia là một cái công ty, hẳn là sẽ có bảo mật...Dù sao, những tấm ảnh kia cũng không lộ ra ngoài, người khác vẫn chư thể xem.
Còn về việc cái công ty kia, dù sớm hay muộn hắn cũng sẽ khiến nó phá sản. Bọn chúng sẽ phải trả giá cho những hành động kia, những kẻ dám lấy ảnh người phụ nữ của hắn đều phải chết!
Nghĩ như vậy, sự giận giữ trong lòng Tần Trạch cũng vơi đi. Vì thế giọng điệu của hắn cũng trở nên mềm xuống: "Sau này nếu thiếu tiền thì cứ nói với tôi, tôi có thể cho em. Vì thế đừng bao giờ làm những chuyện như vậy, đừng đem ảnh chụp của mình cho người khác. Em là thuộc về tôi, biết chưa?"
Tần Trạch hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho đám người kia, cứ chờ mà xem!
Nghĩ nghĩ, Tần Trạch tiến đến ôm Nhạc Dao Dao vào lòng. Sau đó hắn để cái cằm lên đỉnh đầu Nhạc Dao Dao, bắt lầu cọ cọ. Đồng thời hắn bắt đầu nói, giọng điệu mang theo ghen tuông: "Tôi không thích người phụ nữ của mình bị kẻ khác nhìn"
Nhạc Dao Dao nghe thấy lời này thì khẽ thở dài, nàng còn tưởng rằng Tần Trạch biết được chuyện hôm đó nàng uống say, sau đó cùng một tên đàn ông ngủ ngủ.
Thật may rằng Tần Trạch vẫn không biết chuyễn đó, nhưng nếu hắn thật sự biết thì còn yêu nàng như bây giờ hay không? Có lẽ là không, nàng nhất định sẽ không cho hắn biết chuyễn này.
Nàng đã rất khó khăn để có được hiện tại, những chuyện lúc trước Tần Trạch đả nói là sẽ buông bỏ tất cả, hắn chỉ cần hiện tại, vì thế nàng không sợ vì những chuyện lúc trước khiến hắn chán ghét nàng.
Thay vào đó, thứ mà Nhạc Dao Dao sợ hãi chính là Tần Trạch biết được chuyện nàng ngủ cùng đàn ông khác trước khi gặp lại hắn sau 5 năm.
Bởi lẽ nếu như hắn biết, hắn có thể nghĩ rằng trong 5 năm đó nàng có thể cùng rất nhiều tên đàn ông khác ngủ. Dù sao thì trước khi gặp hắn, nàng đã ngủ cùng một người, điều đó cũng có thể nói lên rằng rất có khả năng nàng ngủ rất nhiều người.
Nhạc Dao Dao không ngốc, nàng ta cũng có thể suy đoán những gì Tần Trạch nghĩ.
Thế nhưng, khi nãy Nhạc Dao Dao nghe thấy câu nói kia của Tần Trạch, nàng ta lại đau khổ. Nàng thật sự không hiểu, vì sao ngày hôm đó nàng không cùng Tần Trạch ngủ cùng nhau...
Nếu hôm đó nàng cùng hắn ngủ, nàng liền có thể tái hợp lại tình cảm của 2 người sau bao năm không gặp.
Nhạc Dao Dao cảm thấy bản thân thật đen đủi, vì sao sau 5 năm về nước nàng lại tái ngộ với một lão già kinh tỡm trên giường?
Nhạc Dao Dao càng nghĩ, nàng ta càng đau khổ.
Cuối cùng, Nhạc Dao Dao nhào vào lòng Tần Trạch mà khóc. Nàng ta thật sự không muốn rời khỏi Tần Trạch, rời xa vòng tay của hắn.