Edit: Sakura Trang
Sau đó Cẩn Thư ngay cả cơm tối cũng không ăn, một mực ngủ thẳng tới sáng sớm ngày thứ hai. Lúc Cẩn Thư mở mắt, sắc trời còn sớm, ngày hôm qua chuyện về sau có chút không quá nhớ, trong ấn tượng Mật Minh thạch trong tử cung và hậu huyệt càng chấn càng mãnh liệt, sau đó cũng chưa có ý thức. Miệng tử cung bây giờ vẫn lưu lại xúc cảm dương v*t của phu chủ lặp đi lặp lại ma sát, y là ngất đi sao?
Cẩn Thư nằm một hồi, bắt đầu suy nghĩ bậy bạ.
Con dấu đó ngày hôm qua bị bỏ vào hậu huyệt của y, đều bị d*m thủy thấm ướt, không biết sau này chủ chủ còn có thể dùng hay không…
Năng lực thích ứng của bản thân thật mạnh, đến cuối cùng trò chơi dùng đầu v* đoán sức nặng đó trên căn bản cũng chỉ cần một hai lần là có thể đoán đúng…
Nghĩ tới đây, y cúi đầu nhìn một chút hai vú mình, trên cả thân thể trắng nõn chỉ có hai điểm trước ngực đỏ bừng, rõ ràng ứ máu sưng lên để cho hai vú nhô lên một độ cong nhỏ, bên trên của đầu v* lại ngạo nghễ đứng thẳng, so với ban đầu lớn hơn gấp đôi, so ra nhũ vòng có vẻ hơi nhỏ.
Cẩn Thư lấy tay nhéo một cái, vừa mềm lại trướng, y có chút khiếp sợ, làm sao có thể chơi thành như vậy…
“Tiểu quân thích không? Ta cảm thấy rất đẹp.” Giọng khàn khàn của Lạc Minh Lâm vang lên trên đỉnh đầu.
Cẩn Thư ngây ngốc ngẩng đầu nhìn Lạc Minh Lâm, “Phu chủ…”, sau đó hậu tri hậu giác thức được chuyện mình tự chơi đầu v* có bao nhiêu dâm loạn, đỏ mặt không lên tiếng. Lúc này y quyết định chui vào trong chăn, bắt đầu dùng miệng hầu hạ như mỗi sáng.
Chẳng qua là, mới vừa vén chăn lên liền bị Lạc Minh Lâm ngăn cản, y ôm Cẩn Thư vào trong ngực nằm, không để cho y tiếp tục làm.
“Hôm nay không làm, tiểu quân, một hồi đại phu tới, ngươi nằm một chút, gần đây thân thể ngươi không đúng lắm.”
Trong lúc nhất thời Cẩn Thư không phản ứng kịp, “Phu chủ, ta gần đây không có không thoải mái a, ăn còn nhiều hơn trước.”
“Nhưng ngươi không phát hiện mình bây giờ một ngày phải ngủ bảy tám giờ sao, ta nghe Đại Điền nói mấy ngày gần đây ngươi ngủ trưa phải hơn hai giờ. Hơn nữa trước kia cũng không đến nỗi mới vừa bắn một lần liền ngất đi.”
Lạc Minh Lâm Lạc Minh Lâm nói như vậy, Cẩn Thư phát hiện mình gần đây đúng là ngủ quá nhiều, ngày hôm qua cũng hầu hạ đến một nửa liền ngủ, nhưng rõ ràng đã ngủ trưa rồi.
Đến khi đại phu đến, nghe bọn họ miêu tả, ngược lại không có vội vã chẩn mạch, hỏi trước Lạc Minh Lâm hai vấn đề: “Lạc thiếu gia và thiếu quân thành thân bao lâu? Thiếu quân năm nay bao nhiêu tuổi?”
“Ta và thê quân mười chín tháng sáu thành thân, mới vừa tròn ba tháng, thành thân ngày đó cũng chính là sinh nhật mười tám tuổi của thê quân.”
Đại phu nghe miêu tả, như là có chút nghi ngờ. Lạc Minh Lâm vội vàng hỏi: “Nhưng là có gì không ổn?”
“Trước chẩn mạch xem một chút đi.”
Cẩn Thư nhìn đại phu có chút thấp thỏm, trong lòng Lạc Minh Lâm ngược lại như hiểu cái gì, có chút suy đoán.
Theo chẩn mạch, sắc mặt đại phu ngược lại là càng ngày càng nhẹ nhàng, sau đó đứng dậy chắp tay với Lạc Minh Lâm, mặt tươi cười nói: “Chúc mừng Lạc thiếu gia và thiếu quân, thiếu quân đây là có hỉ!”
Còn không chờ Lạc Minh Lâm nói chuyện, Cẩn Thư vội vội vàng vàng nói: “Đại phu, ngươi nói, ta là mang thai sao?”
“Vâng, chúc mừng thiếu quân, hiện đang mang thai sơ kỳ, thiếu quân dễ dàng mệt mỏi, ham ngủ chút cũng là bình thường. Lúc năm sáu tháng thì sẽ dần dần khôi phục bình thường.”
Cẩn Thư không dám biểu hiện quá rõ ràng ngay trước đại phu đại phu, nhưng trong lòng đã rất vui vẻ. Đều nói song tính tử tự khó khăn, nhưng y mới vừa gả tới ba tháng liền mang thai hài tử của phu chủ. Thiên Bảo thần thật là chiếu cố y.
Sau đó Lạc Minh Lâm lại hỏi ý kiến đại phu về vấn đề dựng kỳ cần phải chú ý, khai chút toa thuốc điều dưỡng liền đưa đại phu rời đi.
Không phải là hai người không có kiến thức, nếu là ở gia đình bình thường, song tính mệt mỏi thích ngủ, hai vú phát dục rõ ràng là đặc thù của mang thai. Nhưng mà hai người bọn họ mới thành thân ba tháng, mà hoa huy*t của song tính trước không bị khai bao ngay cả tình dục cũng sẽ không có, trải qua đêm đầu sau mới có thể dần dần trổ mã thành thục, cho nên hai người cũng không nghĩ tới nhanh như vậy cũng đã có thể mang thai.
Lại nói đến một cái đặc thù khác không thể nhắc đến của song tính, đó chính là tử cung bị tinh dịch tưới càng nhiều, trổ mã lại càng mau, hơn nữa trong tử cung của Cẩn Thư còn để Mật Minh thạch lợi cho dựng dục, hai người lại là trẻ tuổi lực tráng, hàng đêm sanh ca, có thể vì vậy rất nhanh liền nở hoa kết trái.
Nghĩ đến việc đại phu ý vị thâm trường nói với hai người bọn họ mấy tháng đầu tận lực giảm bớt tần số chuyện phòng the, Cẩn Thư lại có chút ngượng ngùng, chuyện phòng the cái gì… Mỗi ngày cũng chỉ một hai lần… Mặc dù là phu chủ một hai lần…
Thật may thân thể Cẩn Thư cũng không tệ, sau này hơi chú ý một chút là được. Đến khi được bốn năm tháng, dục vọng song tính sẽ mạnh hơn, hơn nữa thích ứng gia tăng chuyện phòng the có giúp cho mở rộng sản đạo, khi đó liền có thể tận tình hoan ái.
Thiếu quân có thai là chuyện lớn, dẫu sao Lạc Minh Lâm chỉ có một thê quân, bụng thiếu quân đặc biệt có thể sinh, vậy dĩ nhiên là tất cả vui mừng, cho nên toàn phủ trên dưới cũng dáng vẻ vui mừng dương dương.
Song tính sinh con có sữa cũng so với phái nữ muốn khó khăn rất nhiều, cho nên rất nhiều khí cụ phụ trợ đều là trước thời hạn liền bắt đầu chuẩn bị.
Lúc này, Lạc Minh Lâm đang cầm những thứ khí cụ kia cho Cẩn Thư nhìn.
“Tiểu quân, cái này là trợ giúp thông vú, chờ ngươi tháng lớn một chút, cái này liền cắm vào cho ngươi mở rộng lỗ vú.”
“Tiểu quân, ngươi nhìn cái này, đây là trợ giúp hút vú, vật nhỏ này ụp lên trên đầu v* ngươi, ngươi muốn vắt sữa, sữa là có thể theo chảy xuống, bên dưới chúng ta có thể để một cái bình nhỏ.”
“Tiểu quân, đây là cho ngươi khuếch trương, trước khi sinh sản, phải có thể cắm vào cái to nhất rồi còn phải tự đẩy ra mới được…”
Bị cưỡng bách ở chỗ này nghe Lạc Minh Lâm nói những thứ dâm cụ này, toàn thân Cẩn Thư thẹn thùng đỏ bừng, trên mặt đều phải bốc khói. Nhìn từng cái một, to nhất cái đó còn lớn hơn nắm tay. Cái này so với đế vương trúc lúc đó còn lớn hơn…
Cái này, cái này thật có thể bỏ vào?
Cẩn Thư vô cùng muốn trốn đi, nhưng y ngay cả động đậy người đều không thể. Y đang bị Lạc Minh Lâm trói chặt ở trên giường, nửa người trên hơi nâng cao, hai tay giơ qua đỉnh đầu bị buộc treo ngược lên, sau eo ngược lại là để đệm mềm. Nửa người dưới thì càng thêm xấu hổ một ít, hai chân xòe ra nâng lên thật cao, bị tách ra buộc lên dải lụa rũ xuống từ xà nhà. Toàn thân không mặc gì cả, duy nhất có che chắn chính là lồng vàng trên ngọc hành.
Cái tư thế này đem tất cả vị trí tư mật trên người bại lộ ra, hoa huy*t Cẩn Thư trống không lợi hại, đang không ngừng đóng mở khạc ra mật dịch, hậu huyệt chỉ có thể dựa vào mình tự đè ép quả cầu nhỏ bên trong huyệt hơi đạt được chút khoái cảm. Nhưng mà là xa xa không đủ, mặc dù mang thai sơ kỳ dục vọng song tính không mãnh liệt như bình thường, nhưng bọn họ đã mấy ngày không có làm, Cẩn Thư nhớ cự vật hung hãn đụng vào thân thể của y, cắm đến mức thịt huyệt lòi ra, mật dịch phun trào.
Phu chủ nói một hồi phải làm chuyện sợ y giãy giụa giãy giụa mình và hài tử trong bụng, cho nên treo y lên; Còn nói một hồi phải làm chuyện cần y động tình, cho nên ở chỗ này dùng khí cụ cho y chút kích thích.
Nhưng Cẩn Thư không hiểu, nếu như sợ giãy giụa, nằm thẳng trói lại không phải thích hợp hơn sao, tội gì treo thành tư thế độ khó cao như vậy, nếu như muốn động tình, phu chủ sờ một cái là tốt… Tại sao phải trần truồng nghe Lạc Minh Lâm nói cách dùng khí cụ? Ước chừng vẫn chỉ là Lạc Minh Lâm thích trêu chọc y mà thôi…
Cẩn Thư chỉ có thể ở trên giường dùng cái tư thế này cẩn thận cọ, nhưng tác dụng thật sự là có hạn. Lạc Minh Lâm từ nói nhũ tắc đến hút nhũ khí, lại từ đai lưng nói đến cầu đàn hồi, ngay cả ngọc thể khuếch trương cũng từ nhỏ nhất đến lớn nhất cho Cẩn Thư nhìn một lần, rốt cuộc quyết định kết thúc bước dạo đầu này.
“Tiểu quân, biết hôm nay phải làm gì sao?”
Cẩn Thư lắc đầu một cái, lại cọ cà một cái, dưới người vẫn ngứa vô cùng.
“Ngươi mang thai một tháng, Mật Minh thạch không sai biệt lắm muốn lấy ra, sau này hài tử lớn chút nữa sẽ ảnh hưởng hài tử phát triển.”
“A! Đúng rồi…” Mật Minh thạch để ở trong người quá mức tự nhiên, y gần như quên chuyện thời gian mang thai còn phải lấy ra, “Phu chủ… Cái này còn có thể lấy ra sao?”
Lạc Minh Lâm giúp Cẩn Thư điều chỉnh tư thế, nói: “Có thể, sẽ hơi có chút đau, sợ ngươi giãy giụa, cho nên buộc ngươi lại.”
Câu trả lời này một chút đều không để cho Cẩn Thư yên tâm.
Tóm lại từ âm đ*o của hoa huy*t đi vào, còn phải từ nơi này đi ra. Lạc Minh Lâm lấy một ngọc thể tầm ba ngón tay mở rộng cho y. Tiểu huyệt đã đủ ươn ướt, ngọc thể cắm vào của trong nháy mắt từng lớp thịt mềm liền tranh đoạt bọc lên.
“Thật thoải mái…” Cẩn Thư nâng cổ lên, tiểu huyệt trống không nhỏ quá lâu rốt cuộc có được thỏa mãn, mặc dù so với dương v*t của Lạc Minh Lâm còn kém xa, chẳng qua bây giờ cũng có thể hơi chút giải khát.
“Tiểu quân, ngươi đây cũng quá ướt, ngươi nhìn một chút ngọc thể này,” Lạc Minh Lâm nói xong lấy ra ngọc thể đưa đến trước mặt Cẩn Thư, “Liền cắm hai lần, đã nhỏ nước rồi.”
Trên ngọc thể một giọt mật dịch rơi vào trong miệng của Cẩn Thư.
Cẩn Thư há miệng giật giật, trong thoáng chốc luôn cảm thấy kém chút gì, “Phu chủ… Muốn phu chủ, muốn phu chủ đi vào…”
“A!” Lạc Minh Lâm lại đem ngọc thể hung hãn cắm vào, Cẩn Thư miệng to thở hào hển, “Không muốn của A Cẩn… Muốn ăn tinh dịch của phu chủ…”
Lạc Minh Lâm tiến tới bên tai của Cẩn Thư, dùng giọng trầm thấp vô cùng vững tin nói với y: “Sẽ cho tiểu quân, chẳng qua không phải dùng dương v*t, hôm nay phu chủ sẽ dùng tay cắm vào trong tiểu huyệt của tiểu quân.”
Cẩn Thư ban đầu không có phản ứng kịp Lạc Minh Lâm đang nói gì, sau đó rốt cuộc suy nghĩ ra Lạc Minh Lâm nói là ý gì, phu chủ… Nói lấy Mật Minh thạch… Là… Trực tiếp lấy tay lấy ý sao?
Y nhìn một chút cánh tay tráng kiện của Lạc Minh Lâm, cổ tay lớn như vậy, đốt ngón tay nhô ra khớp xương, đến lúc đó tiến vào trực tiếp nắm lấy thịt mềm ở miệng tử cung, kia là cảm giác như nào? Y không tưởng tượng nổi. Y từng ảo tưởng qua có một ngày phu chủ dùng tay tiến vào thân thể của y, nhưng y cho là sẽ ở hậu huyệt đã được điều giáo tốt, kết quả bây giờ hoa huy*t mới vừa khai bao mấy tháng thì phải nếm trước loại tư vị này.
Cẩn Thư nhỏ giọng ngập ngừng nói: “Phu chủ, muốn. Phu chủ… Đi vào…”
Lạc Minh Lâm cười khẽ một tiếng: “Bây giờ còn chưa được, bây giờ mà đi vào trên dưới toàn phủ sẽ cho là thiếu quân bọn họ mới một tháng thì sẽ sinh đâu. Vậy ngươi thật đúng là dị bẩm thiên phú.”
Lạc Minh Lâm nhìn ngọc thể bằng ba ngón tay được Cẩn Thư thích ứng xong rồi, liền đổi càng to đi vào. Cho đến Lạc Minh Lâm cảm thấy có thể, liền đứng dậy đi rửa tay, chuẩn bị quay lại tiến hành công việc lấy thạch.”
Hắn ôm Cẩn Thư hôn một cái, lại đưa tay sờ gáy của Cẩn Thư, nhìn y nói: “Tiểu quân, nên nói cái gì?”
“Mời phu chủ đi vào…”
Lạc Minh Lâm trực tiếp đem khép năm ngón tay đút vào trong tiểu huyệt tìm kiếm, bởi vì mở rộng làm đủ, ban đầu Cẩn Thư cảm giác cũng không rõ ràng, cho đến chỗ rộng nhất của bàn tay vào hết. Cẩn Thư cảm giác tiểu huyệt đã bị chống đỡ đến cực hạn, chỗ miệng huyệt một tia khe hở cũng không có, bên trong nhưng hết sức trống không, không nhịn được co rúc lại.
Đau là hết sức đau, nhưng so với đêm đầu khẳng định còn kém xa, y cảm nhận được xương của Lạc Minh Lâm cộm ở miệng huyệt, vẫn còn tiếp tục đi sâu vào trong. Cẩn Thư đối với loại xúc cảm này có chút không thích ứng, hơi đấu tranh. Chẳng qua loại cảm giác này kéo dài không hề lâu, ở Lạc Minh Lâm kiên định đẩy tới, rất nhanh bàn tay trượt một cái, sau khi chỗ to nhất đi vào, liên quan toàn bộ tay đều đã tiến vào trong cơ thể Cẩn Thư.
“Hắc a…” Trong cơ thể Cẩn Thư đột nhiên bị một vật thể to lớn đi sâu vào, cảm giác căng đầy đi đôi với khoái cảm sinh lý chen chúc tới.
Cẩn Thư cảm thấy bàn tay trong cơ thể so với dương v*t càng nghịch ngợm hơn. Y rõ ràng cảm thụ năm ngón tay ở trong cơ thể y nắn bóp, gãi cọ, nơi khớp xương cường ngạnh ma sát vách thịt, từng bước một phá vỡ trở ngại tiến về trước. Có lúc Lạc Minh Lâm dùng hai ngón tay kẹp thịt mềm của y, mỗi bóp một cái thân thể của y liền ưỡn động một lần, vách tường liền lại bài tiết ra một ít mật dịch.
Bên trong không biết đã sưng chưa?
Cẩn Thư nghĩ như vậy, sau đó liền cảm nhận được tay trong cơ thể đã chạm tới miệng tử cung. Y cúi đầu nhìn một chút, cánh tay của Lạc Minh Lâm chỉ còn lại một đoạn nhỏ ở bên ngoài, còn dư lại đều ở trong cơ thể mình.
Thật có thể đi vào, không trách sau này còn có thể sinh con…
Suy nghĩ đã bay đến chín tháng sau lại một lần nữa bị Lạc Minh Lâm cắt đứt, Lạc Minh Lâm bóp một cái thịt mềm ở miệng tử cung, Cẩn Thư lập tức bắn lên, lại bị Lạc Minh Lâm đè lại, chỉ còn lại run rẩy kịch liệt.
“Tiểu quân, tự cảm thụ Mật Minh thạch, để cho nó trĩu đến tử cung, ta lấy ra cho ngươi.”
Cẩn Thư nghĩ, trói thành cái tư thế này chẳng lẽ là vì để Mật Minh thạch trĩu xuống tử cung dễ lấy hơn?
Y lắc đầu một cái, để cho mình trở nên tỉnh táo một chút, bắt đầu cảm thụ vị trí Mật Minh thạch. Bởi vì đã động tình hồi lâu, Mật Minh thạch ở trong người đã hơi nóng lên, cảm thụ ngược lại không quá khó.
Ước chừng là trên tử cung một chút?
“A!” Lạc Minh Lâm lại bóp một cái thịt mềm chỗ kia, “Tiểu quân, chuyên tâm chút.”
Đúng rồi, nơi đó là tử cung phu chủ đang dừng lại, đi lên một chút chính là chỗ nóng lên.
Y cẩn thận di chuyển thân thể, để cho quả cầu nhỏ mượn sức nặng một chút xíu trượt đến vị trí cửa tử cung, cùng tay của Lạc Minh Lâm liền cách một tầng thịt mềm.
Lạc Minh Lâm cũng cảm nhận được có đồ trĩu xuống, biết đã được rồi, nói với Cẩn Thư: “Đến, tiểu quân, dừng sức một chút, coi như trước thời hạn thể nghiệm quá trình sinh sản.”
Tại sao phu chủ rất thích ở thời điểm này nói mấy lời xấu hổ như vậy chứ…
Trên mặt đầy mồ hôi của Cẩn Thư lại đỏ mấy phần, thân thể ngược lại hết sức nghe lời bắt đầu dùng sức.
Không được, không biết dùng sức ở đâu, lại tiểu ra mất…
Cẩn Thư không biết là cảm giác gì, trong cơ thể ngổn ngang xen lẫn thành một đoàn, y muốn nói y chưa từng sinh qua hài tử, làm sao biết dùng sức như thế nào.
Lạc Minh Lâm nhìn mồ hôi mỏng khắp người Cẩn Thư, dáng vẻ nóng nảy không biết làm thé nào, cảm thấy hết sức thú vị.
Tiểu quân của hắn, không biết từ chối hắn là gì, cho dù yêu cầu quá đáng biết bao, chỉ biết tự buồn phiền, sau đó sẽ từng lần một cố gắng hoàn thành.
Hắn rất hưởng thụ loại cảm giác được y toàn thân toàn tâm ỷ lại này, sau đó cảm thấy cũng có thể thích ứng cho tiểu quân chút trợ giúp, cho nên, hắn liền… Lại bóp một cái chỗ kia… Coi như giúp tiểu quân tìm một chút vị trí.
Cẩn Thư lần này rõ ràng biết mới vừa rồi dùng sức phương hướng không đúng, mới vừa rồi nơi đó là chỗ đi tiểu, nếu không phải bị chặn lại, thì đã tiểu ra rồi. Y dùng sức xuống dưới, y cảm thấy tinh thần của mình cũng đã rúc vào chỗ thịt mềm trong thân thể kia, y một lần lại một lần thử đạt được quyền khống chế nơi đó.
Sau đó Lạc Minh Lâm liền cảm nhận được nơi đó hơi mở ra một cái miệng nhỏ, y nhân cơ hội duỗi ba ngón tay đi vào, vững vàng cố định không để cho nó khép lại.
“A! … A a a… Vào… Tiến vào… Tay của Phu chủ… Mở… Mở ra… Không khép lại được, ừ, phu chủ…”
“Tiểu quân làm rất tốt, chúng ta lấy quả cầu nhỏ ra liền kết thúc.”
“Vâng… Lấy ra, phu chủ, nhúc nhích đi…”
Cẩn Thư bị loại cảm giác này khiến cho điên mất, tử cung không cam lòng yếu thế co rúc lại, một chút một chút, lại bị ngón tay chống từ đầu đến cuối không thể khép lại. Rõ ràng là thân thể của y, nhưng lại chỉ có thể thần phục với một cái tay của phu chủ, thậm chí chỉ có ba ngón tay.
Nhúc nhích cũng được mà, tại sao chỉ có mình y động?
Lúc này, Lạc Minh Lâm thỏa mãn nguyện vọng của Cẩn Thư, ba ngón tay nắm quả cầu nhỏ Mật Minh thạch, lập tức từ chỗ sâu nhất tử cung trực tiếp rút ra đến bên ngoài cơ thể.
“A!! …”
Cẩn Thư thét lên căng thẳng thân thể, nắm tay nắm quả cầu nhỏ Mật Minh thạch so với đi vào thì lớn hơn, trong nháy mắt vạch qua toàn bộ tiểu huyệt, đau đớn đến tận tim, lại thoải mái đến tiêu hồn thực cốt.
Y co quắp đạt tới cao triều, phía trước không có giải phóng, bị lồng vàng siết đến đau đớn. Thân thể mềm nhũn, nhưng còn bị treo trói chưa cởi ra.
“Phu chủ… Đau… Đau… Có thể cởi ra hay không…”
Cẩn Thư cao triều xong nhìn giống như mới từ trong nước vớt ra vậy, duy chỉ có ngọc hành bị lòng vàng buộc rất tinh thần, Lạc Minh Lâm hắn môi đỏ mọng của y hé mở, mềm nhũn khạc ra cầu xin tha thứ.
Hắn cảm thấy mình không nhịn được.
Lạc Minh Lâm cởi y phục của mình ra, thả ra cự long đã ngẩng cao ngất trời. Hắn cởi ra một cái tay Cẩn Thư Cẩn Thư, dùng tay mình bao quanh tay của Cẩn Thư giúp mình thủ dâm. Một cái tay khác mới rút từ trong cơ thể Cẩn Thư ra cắm vào trong miệng Cẩn Thư, kẹp đầu lưỡi của y không để cho y ngậm miệng, lại đi sâu vào nơi cổ họng chơi đùa, nước miếng không nuốt xuống được theo khóe miệng một đường chảy xuống.
Theo cự vật trong tay càng ngày càng nóng, Lạc Minh Lâm đột nhiên cầm cự vật trong tay nhắm ngay mặt của Cẩn Thư, sau đó một dòng dịch trắng bắn mạnh vào trên mặt Cẩn Thư, Cẩn Thư há miệng giống như bị đầu độc vậy, tìm dòng nhiệt nóng vừa phun ra kia.
Lần này thời gian rất lâu Lạc Minh Lâm bắn rất lâu, cho đến tóc trên trán Cẩn Thư ướt đẫm, lông mi cũng bị màu trắng trát đầy mặt, mặt miệng toàn là dịch trắng mới dần dần dừng lại.
Lạc Minh Lâm nhìn khắp người Cẩn Thư đều là của hắn hắn, tiểu huyệt đã bị tay của hắn cắm đến không khép được, chân dang rộng bị hắn trói, đòng thời trong bụng còn mang hài tử của hắn.
Đúng vậy, bọn họ phải có một hài tử, hài tử chảy xuôi huyết mạch của bọn họ, là chứng minh tốt nhất cho kết tinh tình ái của bọn họ, từ lúc gặp nhau đến khi bên nhau. Hắn vô cùng mong đợi ngày sinh mệnh mới giáng sinh, hắn cảm thấy đứa bé ngoan sẽ giống như tiểu quân của hắn, sau đó bọn họ chăm sóc cho hắn lớn lên