Tiểu nhị tiến đến không dám ngẩng đầu, hai tay cung kính đưa lên một phong thư:"Hai vị đại nhân, tiểu nhân là tiểu nhị ở tửu lâu đây không xa. Bức thư này là hai vị cô nương đến tửu lâu nhờ tiểu nhân mang đến Nhiếp Chính Vương phủ. Làm phiền hai vị giúp tiểu nhân đưa tận tay Nhiếp Chính Vương."
Một người trong số đó nhận lấy bức thư mang vào, người còn lại dò hỏi tiểu nhị thêm một số chi tiết rồi mới thả hắn đi.
Nam tử tiến vào phủ sau mới chợt nhớ đến Nhiếp Chính Vương hiện tại không ở trong phủ. Giờ này hẳn là ngài ấy vẫn đang ở trong triều xử lý chính vụ đi.
Lại nói tiếp, từ khi Phượng Phi Thiên trầm mê tửu sắc, Phượng Kinh Hồng được phong làm Nhiếp Chính Vương thay hắn xử lý triều chính. Có thể nói, từ khi Phượng Kinh Hồng lên làm Nhiếp Chính Vương thì cũng chưa từng thấy Phượng Phi Thiên xuất hiện quá. Với thủ đoạn sấm rền gió cuốn của mình, các đại thần trong triều hầu như đều nghe Phượng Phi Hồng răm rắp. Hiện giờ, ở Phượng Linh quốc, Nhiếp Chính Vương Phượng Kinh Hồng chính là quyền khuynh triều đã, trái lại, Phượng Phi Thiên một bóng dáng cũng chưa từng xuất hiện.
Nghe đồn, vị hoàng đế có tiếng mà không có miếng này bị Phượng Kinh Hồng giam giữ. Có phiên bản khác là hắn dù sao cũng sẽ truyền ngôi cho nhi tử của mình là Phượng Kinh Hồng nên mới phong hắn làm Nhiếp Chính Vương còn bản thân thả ra tin đồn mình trầm mê tửu sắc nhưng thực ra lại ở trong bóng tối chốn hậu cung âm thầm đánh giá. Tóm lại, có vô số lời đồn về Phượng Kinh Hồng và Phượng Phi Thiên trong Phượng Linh quốc nhưng những lời này đều có một điểm chung đó chính là Phượng Phi Thiên còn sống. Tuy nhiên, hiện giờ, tung tích của hắn lại không ai biết.
Nam tử đang lúc rối rắm nên xử lý lá thư này như thế nào thì một thấy một người nói chính xác hơn là một hắc y nhân có vết sẹo trên mặt đi qua. Nam tử có vội vàng chặn lại người đến:"Diệp Phong đại nhân!"
Người đến là một hắc y nhân, từ dùng khen che mặt nhưng vẫn có thể nhìn thấy một vết sẹo lộ ra ở bên ngoài. Vết sẹo này không ai khác chính là do trường tiên Vân Khinh tạo ra nhưng Diệp Phong dùng rất nhiều loại thuốc vẫn không thể tiêu trừ. Hắn không biết rằng rất nhiều thuộc hạ của hắn cũng lưu lại vết sẹo giống hắn chỉ là không ở trên mặt giống hắn mà thôi. Bọn họ cũng giống hắn tìm mọi biện pháp cũng không thể tiêu trừ vì vậy đành mặc kể chúng.