Mạnh thái y mặt không đổi sắc, xoay thân mình liền hướng trước giường buông rèm đi đến.. Tô Bồi Thịnh lót khăn ở cổ tay trắng muốt của phúc tấn...
"Phúc tấn mạch tượng hơi hư, do ngày thường mệt nhọc lo lắng...... Hạ quan kê cho phúc tấn ít thuốc dưỡng thai, nghỉ ngơi nhiều một chút sẽ tốt"
Nói ngắn gọn chính là không có việc gì. Dận Chân không tiếng động mà ra một hơi.
"Làm phiền thái y."
Việc tối hôm qua, Tô Bồi Thịnh đều cho người tra xét một lần, canh được mang tới xác thật là chính viện làm, sau đó tiểu nha hoàn vì ngại thời gian dài liền chạy đi. Nên khi nha hoàn Hoàn Nhi của Cảnh thị đến nói muốn lấy canh, người của nhà bếp cũng không chú ý nên mới thuận tiện mang canh đi".
Dận Chân nga một tiếng.
"Đem nha hoàn của Cảnh thị với người của phòng bếp cùng thẩm một lần."
Tô Bồi Thịnh mặt lộ vẻ xấu hổ.
"...... Nha hoàn Hoàn Nhi...... Đã chết......"
"Đã chết?"
Tô Bồi Thịnh cũng tức giận, sai việc mà làm không xong, ở trước mặt chủ tử chịu tội nhưng không phải hắn, chạy nhanh nhỏ giọng giải thích nói, "Mới vừa đi trong phòng tìm cô ta hỏi, mới phát hiện người đã chết trên mặt đất, đập đầu tự vẫn.. Nghe nha hoàn Trân Nhi kể thì Hoàn Nhi xưa nay nhát gan, đại khái nghe nói có người tới bắt mới hoảng hốt trương liền......"
"Hừ, nếu thực sự vô tội hoảng hốt cái gì."
Tô Bồi Thịnh cúi đầu ở một bên, không lên tiếng.
"Đem Cảnh thị......"
Nghĩ đến Trang Uyển còn chưa dậy, Dận Chân chưa nói nửa chừng dừng một chút.
"Đến Nam Viện."
Cảh thị sớm bị giam ở trong phòng, bị Tô Bồi Thịnh phái tiểu thái giám trông coi, khi Dận Chân đi vào, Cảnh thị chính ngơ ngác mà ngồi ở mép giường, thấy nam nhân tiến vào, còn có chút dại ra biểu tình sáng hạ, chậm rãi đi lên đi một chữ không phát mà quỳ xuống.
Ít có an ổn trong người, Dận Chân đáy lòng táo bạo đi xuống chút.
"Cảnh thị, ngươi đây chính là không đánh đã khai?"
"Tiện thiếp cũng không biết nguyên do, nhưng Tứ gia là đầu tiên tối hôm qua phái người đến canh cửa, sáng nay lại cố ý tới chắc là có cùng tiện thiếp tương quan sự."
Cảnh thị ngẩng đầu nhìn thẳng mặt Dận Chân, không nhanh không chậm giải thích.
"Nhưng bất luận như thế nào, tiện thiếp trong sạch có nhật nguyệt sáng tỏ. Từ khi vào phủ tới nay, tiện thiếp vẫn luôn nhắc tâm cẩn thận, không dám có nửa phần quá phận, mong Tứ gia hiểu rõ "
Một phen biểu tình thành tâm biểu lộ không bỏ sót, nếu là không có chuyện tối hôm qua, chỉ sợ Dận Chân thực sự sẽ nhìn nữ nhân trước mặt bằng con mắt khác.
Dận Chân mân mê ngọc ban chỉ trên ngón tay cái, gằn từng chữ một địa đạo.
"Đêm khuya ngươi tự tiện xông vào thư phòng, cũng là giữ tâm cẩn thận?"
Nói đến việc này, Cảnh thị trên mặt liền có chút nhan sắc e lệ, hơi hơi cúi đầu, cắn cắn hàm răng, như đang hạ quyết tâm, nói.
"Tiện thiếp...... Tiện thiếp ở trong nhà khi thường nghe phụ thân nói Tứ bối lặc gia là người ngay thẳng chính trực.. Nên trong lòng...... Ngưỡng mộ từ lâu...... Đến gia trở về, tiện thiếp liền...... Liền tâm sinh khát khao...... Là tiện thiếp cử chỉ đường đột! Cầu xin Tứ gia thứ tội!"
Đang quỳ thấp, Cảnh thị tâm phình phình mà nhảy lên.
Tứ bối lặc không gần nữ sắc, phúc tấn lại là người quy củ như vậy, nàng suy nghĩ hồi lâu nên làm như thế nào có được sự chú ý của Dận Chân. Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là đắp nặn một cái trung quy trung củ lại có khi thì có thể phá tan hình tượng cố hữu, làm nữ nhân khiến người ta kinh ngạc. Tỷ như, ý chí kiên định, tỷ như, cảm tình thuần tịnh nóng cháy, lại tỷ như thông tuệ lại không cho người phiền chán.
Thủ đoạn Lý thị thủ đoạn, lừa gạt một sớm một chiều còn có chút tác dụng, cố tình Vũ thị liền đi học theo Lý thị.. Phúc tấn hiền huệ nàng cũng coi như đoan chắc, hậu viện Tứ phủ cũng chính là cái giấy, nàng đối với kế hoạch tranh sủng rất có tin tưởng.
Đến nỗi tối hôm qua tính kế, để nàng đoạt được ấn tượng từ nam nhân chỉ là thủ pháp thôi.
Nếu thật sự viên phòng, nói không chừng nàng có thể một lần hoài thai; nếu không thành, cũng là đem tâm nam nhân đoạt lấy.
Đến nỗi có hay không khả năng bị chán ghét, nàng ở trong nhà từ nhỏ tới giờ vẫn luôn xem ánh mắt người khác mà sống. Tuy rằng mọi người coi thường nhưng danh tiếng vẫn luôn không kém, nhân tế kết giao chính là sở trường của nàng.
Dận Chân gõ ghế dựa tay vịn, cúi đầu nhìn xuống nữ nhân trước mặt.
"Nha hoàn bên cạnh ngươi, đều là người trong phủ sắp xếp?"