*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đại khái là tối hôm qua hai người làm ầm ĩ trong chốc lát, cảm giác lành lạnh của nguyệt kỳ kéo tới... Mới tờ mờ sáng, thời gian lên triều của Dận Chân vẫn chưa đến, Trang Uyển giật giật giật thân mình, luyến tiếc rời đi ổ chăn ấm áp, lại không nghĩ đến nam nhân bên cạnh cũng mở mắt theo.
"Đến giờ sao?"
Dận Chân xoay người ôm thân trần của Trang Uyển, buổi tối bị buộc dùng tay giúp hắn thõa mãn không nói, lại bị hắn lôi kéo làm thêm một trận xoa nắn, chỉ lộng khiến Trang Uyển mệt mỏi dần dần ngủ say trong sự sủng ái của phu quân, ngay cả quần áo cũng không chỉnh sửa lại.
Trước ngực mềm mại lại lần nữa bị nam nhân bao trọn, Trang Uyển không khoẻ mà rụt rụt thân mình, bị Dận Chân phát hiện, cách lớp chăn sờ sờ Trang Uyển.
"Lạnh sao?"
Không ngoài ý hắn hỏi như vậy, nam nhân hỏa khí cực đại, khi ngủ không cảm giác nên lúc tỉnh lại liền cảm thấy nhiệt độ trên người Trang Uyển thực sự thấp một chút. Hắn luôn là biết nữ nhân của mình thân thể không thể chịu lạnh được.
"Lại không biết cơ thể nàng bài xích hàn khí, một lát nửa truyền thái y đến xem. "
Khi nói chuyện cũng không có ý nháo nãng, đem quần áo cho nàng bọc lên.
Trang Uyển hơi hơi câu môi, quay đầu vùi đầu vào trước ngực Dận Chân, một đôi chân lạnh lẽo ở trên đùi hắn cò cọ, thăm dò nơi ấm áp giữa hai chân hắn, hơi trầm xuống tiếng nói nói.
" Trước vốn có một ít bệnh căn, chậm rãi mới có thể dưỡng tốt."
"Ủy khuất cho nàng"
Dận Chân im lặng, giữa hai chân lạnh lẽo làm hắn nhịn không được nhíu mày, đảo mắt cũng không sinh khí, chỉ dùng chân đem chân Trang Uyển ủ ấm.
"Tự mìn chiếu cố bản thân."
Theo sau chần chờ, lại mở miệng, "Thích hòa điền ngọc chứ? Trước có thu được một khối tốt, sai người làm cho ngươi một cây thoa, hình thức tùy nàng thích."
Nghe vậy Trrang Uyển nhưng thật ra phụt cười lên tiếng, ngẩng đầu, một đôi mắt đẹp sáng long lanh.
"Tứ gia nói ủy khuất thiếp, vì sao một cái bồi thường cũng không có, thiếp vẫn thích nhất trâm cài kia. Không những một cây, phải hai cây mới được "
Trang Uyển ở trước mặt Dận Chân ít có tiểu tính, một phen lời nói nhưng thật ra Dận Chân biểu tình trên mặt cũng nhu hòa, duỗi tay ôm bả vai Trang Uyển, đem nàng phát run thân mình càng thêm mà gần sát mình.
"Được, cho người làm hai cây "
Trang Uyển cong đôi mắt, tay chân chậm rãi hồi ôm, trong lòng cũng ấm áp lên.
"Hình dạng trâm cài..... Cũng muốn cùng Tứ gia cùng chọn mới được."
" Ừ"
Đến thời điểm, Dận Chân trước tiên đứng lên thu thập bản thân đâu đó mới kêu Trúc Tương đi vào dâng y phục mới, Trang Uyển trong ổ chăn thay đổi, lúc này mới đỡ nàng đi sương phòng...
Thời điểm thân thể không khoẻ, hơn nữa buổi tối cũng không nghỉ ngơi sớm, sắc mặt khó tránh khỏi kém sắc, làm Trang Uyển nhịn không được nhìn trong mình gương trong chốc lát. Trúc Tương nhìn sắc mặt tiểu chủ tuy hơi nhợt nhạt nhưng tâm tình thật ra cực tốt. Hôm qua thân thể phúc tấn không tiện hầu hạ nhưng Tứ gia vẫn không rời đi, ở lại bồi thê tử, Trúc Tương cùng Trúc Cầm trong lòng đều như nở hoa. Hiện tại chính viện cái gì cũng có chỉ thiếu một tiểu chủ tử mà thôi. Nên chỉ ngóng trông làm sao cho Tứ gia cùng phúc tấn thân thiết một chút, thấy Trang Uyển nhíu mày, Trúc Cầm liền trấn an nói.
"Nguyền sự khó tránh khỏi sắc mặt kém chút, lấy phấn hoa lê che đi khuyết điểm là được. Còn nữa, nhìn bộ dáng chủ tử như vậy, Tứ gia mới đau lòng càng thêm sủng ái"
Thế nhưng lại bị tiểu nha đầu trêu ghẹo hạ, Trang Uyển giận nhìn tiểu nha hoàn liếc mắt một cái, ngược lại đối nhìn Trúc Tương nói.
"Trúc Cầm mỗi lần mở miệng, điều là như vậy..."
Bởi vì Trang Uyển hôm nay muốn vào cung, nên muốn lưu nha hoàn lại rửa mặt chải đầu, Trúc Tương nghe vậy liền đáp.
"Còn không phải chủ tử ngày ngày quá dung túng cô ta, Ngô ma ma hầm canh gà nhưng hơn phân nửa đều cho ban cho cô ta uống, hiện tại y phục đều đã chật"